“Sau đêm nay, Thượng Hải sẽ chào đón cuộc sống mới, và người duy trì trật tự này không phải là “Vậy là ai? Lẽ nào là người đứng phía sau cậu?”
Ngay khi Chung Vô Thất vừa dứt lời, Liễu Bạch từ phía không xa bước tới.
Anh ta lễ phép đưa một trái cam cho Lý Hàng.
“Đại ca/em mới hái rái cam này.trên cây xuống, trái chín cây, rất ngọt” ` ƒ ỹ Lý Hàng vừa bóc vỏ cam vừa nói với Chung Vô Thất: *Ðấy, người đứng bên cạnh tôi đây sẽ trở thành Vua của thế giới ngầm ở Thượng Hải”
Chung Vô Thất nghẹn ngào!
Ông ta nhận ra Liễu Bạch bên cạnh Lý Hàng cũng chỉ là một người hết sức bình thường.
Thậm chí ông ta còn không cảm nhận được khí chất kiêu hùng trên người người này.
Anh ta cùng lắm cũng chỉ là người làm ăn.
“Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Rốt cuộc cậu muốn làm gì hả?”
Không hiểu nổi!
Nghĩ mãi cũng không thông!
Chung Vô Thất hoàn toàn không rõ Lý Hàng muốn làm gì?
Còn lúc này, Lý Hàng lại nhìn về phương bắc.
Anh lạnh lùng nói.
“Tôi muốn thế giới này không còn kẻ giàu có nữa!”
Ẩm!
Chung Vô Thất cảm giác trong đầu xảy ra một trận động đất lớn.
Thử hỏi tên đời này có ai dám nói ra lời này?
Nhưng ông ta chính xác nghe được điều này từ miệng của thằng nhóc như Lý Hàng.
Chung Vô Thất nhìn chằm chằm Lý Hàng: “Cậu là ai?”
“Rốt cuộc cậu là ai?”
“Gia tộc sau lưng cậu là phương bắc hay phương nam, hay là ở nước ngoài?”
“Tôi chính là tôi, tôi không cần gia tộc, bởi vì tôi chính là chỗ dựa!”
“Bây giờ tôi cho ông hai lựa chọn”
“Thần phục”
“Hoặc là.”
“Chết!” “Các bạn chọn trang như trên hình để đọc khích lệ tinh thần làm việc ra chương đều mỗi ngày nhé!”
Uy áp lớn mạnh vô cùng đè nặng lên người Chung Vô Thất.
Ông ta không nhúc nhích nổi.
Và trong đầu vang lên giọng nói như sấm giữa trời quang của Lý Hàng!
Từ chối là chết!
Kháng cự cũng chết!
Trước thực lực tuyệt đối, Chung Vô Thất cúi đầu xuống
Thực lực của Lý Hàng đã vượt qua tầm hiểu biết của ông ta.
Người đàn ông trước mặt giống như một ngọn núi cao vút tầng mây.
Dù đứng dưới chân núi ngước lên cũng không cách nào nhìn thấy đỉnh núi.
Chung Vô Thất run rẩy lên tiếng.
"Lão nô, Chung Vô Thất" "Bái kiến chủ nhân”
Ngay lập tức, toàn bộ áp lực đè nặng trên người Chung Vô Thất biến mất trong tích tắc.
Sau đó là một cảm giác trước giờ chưa từng có.
Chung Vô Thất đột nhiên phát hiện cơ thể ông ta trở nên nhẹ bẫng.
Đồng thời, ông ta phát hiện tốc độ lưu thông máu trong người cũng dần tăng nhanh.
Chung Vô Thất đứng bật dậy, kinh hãi tột độ nhìn Lý Hàng: “Sao cơ thể tôi lại thay đổi như vậy?”
Không đợi Lý Hàng lên tiếng, Cam Hưng Bá bóc trái cam lấy từ tay Lý Bạch, vẻ mặt thản nhiên chen vào một câu.
“Thường thôi!”
“Sau khi theo đại ca, chắc chắn sẽ có lợi”