Lúc này, Chu Hồng lập tức trợn tròn mát.
Cái miệng giống như xúc xích của anh ta từ từ mở ra.
Niềm vui bất ngời Niềm vui cực kì bất ngời Chu Hồng không ngờ rằng ở đây ngoài Cố Ngôn Hy ra còn có một đại mỹ nhân khác nữa.
Anh ta bước nhanh đến chỗ hai người họ, sau đó chỉ vào Lý Hàng nói: “Mày, eũt đi”
Chu Hồng đã không chịu được nữa.
Vừa nãy trên đường đến đây, tiếng rên của Chu Du Trinh không ngừng vang vọng trong đầu anh ta.
Sau đó, đài trên xe hơi phát ra tiếng hát của Cố Ngôn Hy.
Rồi tiếng rên của Chu Du Trinh dần được thay bằng giọng của Cố Ngôn Hy.
Bây giờ Chu Hồng đã không chịu nổi.
Không ngờ lại nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như Hứa Mộc Tình ở đây, anh ta càng thêm ngứa ngáy.
Anh ta quyết định lập tức đuổi tất cả những người không.
liên quan trong văn phòng ra.
Anh ta muốn tận hưởng hai cơ thể ngon lành này!
Chu Hồng gầm lên một tiếng.
Nhưng Lý Hàng chỉ ngồi bất động ở đó.
Chu Hồng trở nên mất kiên nhãn.
Anh ta đứng trước mặt Lý Hàng, trịch thượng nhìn anh: “Tao nói mày không nghe thấy sao?”
“Bây giờ lập tức cút ra khỏi văn phòng này ngay!”
Lúc này Lý Hàng hơi ngẩng đầu, nhàn nhạt hỏi: “Tại sao †ôi phải nghe lời anh?”
“Bởi vì ta là Chu Hồng!”
“Tao là phó tổng giám đốc của Hoa Hạ Thời Không!”
“Tao là người của gia tộc họ Chu!”
Lý Hàng quay đầu lại hỏi Hứa Hạo Nhiên: “Tên này nói cái gì mà gia tộc nuôi lợn vậy, mọi người từng nghe qua chưa?”
Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng bày ra vẻ mặt lo lắng nói: “Anh rể, anh nghe nhầm rồi, bọn họ không phải nuôi lợn”
Chu Hồng thấy quần áo của Lý Hàng rất bình thường, ngay cả nhà họ Chu cũng chưa từng nghe qua, trên mặt anh ta tràn đầy vẻ khinh thường.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì trông rất thông minh, không khỏi cẩn thận quan sát cậu ta.
Chu Hồng thầm nghĩ: Thằng nhóc này miệng lưỡi cũng lanh lẹ lắm.
Tốc độ cũng khá nhanh đấy.
Có thể thu nhận làm thuộc hạ của mình, sau đó tặng cho.
†am tiểu thư.
Ý nghĩ này của Chu Hồng vừa lóe lên.
Hứa Hạo Nhiên lại bổ sung thêm: “Anh rể, vừa rồi họ nói họ là lợn”
“Anh xem người đàn ông này, tai to mặt lớn chính là một cái đầu lợn”
“Con mẹ nó, mày muốn chết à!”
Chu Hồng tức giận đến mức mặt biến thành màu gan lợn, lập tức rống lên một tiếng.
Vệ sĩ phía sau nhanh chóng xông vào.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Những tiếng đánh nhau liên tục phát ra.
Chu Hồng còn chưa kịp phản ứng, đám vệ sĩ phía sau đã đồng loạt gào thét bay ra khỏi văn phòng.
Những vệ sĩ này từng người một ngã trên hành lang, liên tục kêu la.
Chu Hồng không ngờ Lý Hàng lại có năng lực như vậy, anh ta nhanh chóng lùi về sau mấy bước, chỉ tay vào Lý Hàng.
“Mày dám đánh người nhà họ Chu chúng ta, mày chết chắc rồi! Hôm nay chúng mày đều phải chết!!”
Vừa nói Chu Hồng lại nhìn sang Cố Ngôn Hy: “Cô Cố, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng”
“Bây giờ tốt nhất là cô đồng ý ký hợp đồng”
“Nếu không thì rất nhanh thôi, người nhà họ Uông sẽ tới đây”
“Đến lúc đó, đến cơ hội phản kháng cô cũng không có đâu: “Bọn họ sẽ đưa cô đến phía Bắc chôn chung với cậu Uông!”
“Bây giờ các người lập tức quỳ xuống khấu đầu thì có thể tôi sẽ tha thứ”
“Nếu không thì..”
Chu Hồng chưa kịp nói xong, Lý Hàng đã đứng trước mặt anh ta, đưa tay nắm lấy miệng Chu Hồng.