Cùng lúc đó, tại Ninh Châu.
“Ôi mẹ thân yêu, mẹ về rồi đấy à” “Mẹ có biết không, trong thời gian mẹ vắng mặt, con trai ngoan của mẹ đã phải sống như thế nào chứ?” “Một ngày ba bữa đều ăn mì gói!” “Buổi sáng là mì gói và dưa chua” “Buổi trưa là mì gói và xúc xích, buổi tối là mì gói và…” Ngay sau khi Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương bước vào cửa, Hứa Hạo Nhiên liền kể khổ với họ.
Hứa Hạo Nhiên còn chưa nói xong, Liễu Ngọc Phần liền dùng hai tay ôm mặt Hứa Hạo Nhiên.
“Trông con không gầy mà, ngược lại còn hơi béo lên” Nói xong, Liễu Ngọc Phần nhìn về phía phòng khách.
Lúc này, Lý Hàng cười với bà và nói: “Mẹ, mẹ đã về rồi!” “Tiểu Hàng à, sao mẹ cảm thấy con gầy đi vậy?” Liễu Ngọc Phần nhanh chóng đẩy Hứa Hạo Nhiên ra, bước nhanh đến trước mặt Lý Hàng, Cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới Lý Hàng một lượt.
“Ừm, chắc chắn là gầy đi rồi” “Hai ngày qua con ăn ở ngoài chắc là không được tốt” “Không sao, tối nay mẹ sẽ đích thân nấu cho con ăn món ngon” Hứa Hạo Nhiên bên cạnh hậm hực: “Mẹ, con có còn là con của mẹ không vậy?” Hứa Mộc Tình lúc này cũng đã xuống lầu.
Hai mẹ con cô đồng thanh: “Con/em là do người thu tiền điện gửi đến đó” Buổi tối, khi gia đình họ đang vui vẻ dùng bữa, Hứa Hiếu Dương hỏi Hứa Mộc Tình: “Phía Thượng Hải khảo sát thế nào rồi?” Hứa Mộc Tình đáp: “Chúng ta đã thiết lập quan hệ tốt với tập đoàn họ Liễu ở Thượng Hải: “Còn có một số nhà cung cấp khác cũng đã liên hệ xong.” “Nhưng trước mắt có một vấn đề, chính là văn phòng của chúng ta ở Thượng Hải vẫn chưa giải quyết xong” Lúc Hứa Mộc Tình và Hứa Hiếu Dương đang bàn luận muốn thuê văn phòng trong một khu ở Thượng Hải sau khi ổn định.
Chuông cửa liền vang lên.
Liễu Ngọc Phần đứng dậy ra ngoài mở cửa.
Không lâu sau liền nghe thấy giọng nói ngạc nhiên của Liễu Ngọc Phần: “Các người tìm ai?” “ÁI Các người làm gì vậy!? Buông tôi raI” Khi nghe thấy Liễu Ngọc Phần kêu la.
Lý Hàng đang ăn lập tức đứng dậy, biến thành một bóng người xông ra lối vào”
Lúc này, ở lối vào có hai người đàn ông.
Một người trong số họ đứng ở cửa với vẻ mặt ngạo mạn.
Người này chính là Lão Lục.
Một người khác đang đẩy và túm tóc Liễu Ngọc Phần.
Gã ta cầm một bức ảnh lên rồi so sánh.
“Soạt!” Người đàn ông đang nắm tóc Liễu Ngọc Phần đột nhiên bị Lý Hàng nắm chặt.
Không đợi người đàn ông kịp phản ứng lại thì liên nghe thấy một tiếng “răng rắc”, tay gã ta đã nhanh chóng bị Lý Hàng bẻ gãy”
Đối phương chưa kịp phản ứng, nằm đấm của Lý Hàng đã đánh mạnh vào bụng gã.
“Bốp!” Cú đấm này đã phá vỡ các cơ trên cơ thế đối thủ”
Lý Hàng nắm lấy đầu anh, kéo như kéo bao rác, chậm rãi đi về phía cửa.
Lúc này, Lão Lục đứng ở cửa, vẻ mặt nghiêm nghị như: thể đang đối mặt với kẻ địch.
“Hóa ra cậu là người đứng sau cái chết của công tử nhà ta: “Hai Tông Sư bảo vệ công tử cũng đã chết trong tay.
cậu” Lý Hàng tiện tay ném người đàn ông hoàn toàn yếu ớt vào sân.
Anh nhìn Lão Lục đang ở trước mắt, vẻ mặt bình thản nhả ra một câu: “Các người không nên đến đây” “Ha ha” Lão Lục cười chế nhạo: “Cậu cho rằng bản thân làm việc thần không biết quỷ không hay sao?” “Tôi nói cho cậu biết, gia chủ nhà ta chính là Gia Cát Lượng sống đấy” “Bất cứ ai trên thế giới này đều không thể qua mặt được ngài ấy” “Gia chủ đã nói sẽ chôn cất người phụ nữ tên Hứa Mộc.
Tình và Cố Ngôn Hy cùng công tử nhà tôi.” “Bây giờ cậu giao Hứa Mộc Tình ra đây, có thể tôi sẽ tha cho cậu một mạng!”