Lỗ Diệu Quang lập tức cười nói với Ngô Chí Vinh bên cạnh: “Ông Ngô, ông thấy rồi chứ?”
“Người hộ tống mà tôi chọn cho cậu Uông rất chuyên nghiệp, đúng không?”
“Bây giờ chắc chắn cậu ta đang bày cho cậu Uông cách hành hạ phụ nữ?”
“Chờ chút nữa, cậu Uông nhất định sẽ tự mình ra trận”
“Hai người chúng ta phải quan sát thật kỹ”
Ngô Chí Vinh lúc này mới khẽ cau mày nói: “Nhưng sao.
tôi nghe tiếng hét đó có chút quen tai”
“Không giống phụ nữ, mà là đàn ông.”
Lỗ Diệu Quang cười nói: “Không phải vừa rồi ông nói cậu Uông có khẩu vị độc đáo sao, không chừng cậu ấy thích chơi cả nam với nữ cùng lúc thì sao”
Lỗ Diệu Quang lúc này rất vui.
Bởi vì ông rất muốn nhìn thấy vẻ mặt nhận thua của Ngô Chí Vinh.
Ông chỉ cần so sánh với Ngô Chí Vinh.
Thì liền có thể để lại ấn tượng sâu sắc hơn trong lòng Uông Nghị Sênh.
Nếu cứ như vậy, sau khi Uông Nghị Sênh trở về, ông sẽ nhận được nhiều ưu ái hơn.
Tuy nhiên, Ngô Chí Vinh càng nghe càng thấy có điều gì đó không ổn.
Bởi vì Trình Lỗi liên tục lắc lư.
Mà người nằm dưới đất lại lấy hai tay che mặt, không ngừng vặn vẹo.
Khiến cho Ngô Chí Vinh không rõ người đàn ông bị đánh đó là ai.
Tuy nhiên, giọng nói này thực sự nghe rất quen.
Càng nghe ông càng cảm thấy giống giọng nói của Uông Nghị Sênh.
Nhưng ông lại cảm thấy chuyện này là không thể.
Trình Lỗi là cái thá gì chứ?
Cậu ta nào dám đối xử với Uông Nghị Sênh như vậy?
Quần áo của người đàn ông nằm trên đất đã bị lột sạch.
Toàn thân anh ta đều là vết thương.
Trình Lỗi lấy tất cả mọi thứ có thể nhét đang treo trên tường bên cạnh để nhét vào trong người Uông Nghị Sênh.
Lúc này, Trình Lỗi mới lấy ra hai cái kẹp sắt lớn trên kệ bên cạnh.
Tiếng cười anh ta vô cùng điên cuồng.
“Lúc tới đây, không phải mày nói với tao rằng rất muốn dùng loại kẹp sát này để kẹp phụ nữ sao?”
“Bây giờ tao dùng hai chiếc kẹp sắt này cho mày cảm nhận một chút cảm giác bị kẹp là như thế nào”
Nói xong, Trình Lỗi cầm hai chiếc kẹp sắt lên.
“ÁN”
La hét!
Tiếng la hét thảm thiết vang khắp phòng khách.
Nhìn thấy cảnh này, Lỗ Diệu Quang ngược lại ngồi ở đó vỗ tay cười lớn.
“Tên Trình Lỗi này quả nhiên rất thú vị”
“Bây giờ cậu ta thị phạm chân thực như vậy”
“Đợi chút nữa cậu Uông mà dùng thì chắc chắn rất thoải mái?
Lúc này, người đàn ông đang hét đột nhiên mắng chửi Trình Lỗi.
“Tao sẽ không bỏ qua cho mày, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày!”
“Tao phải giết mày, tao phải giết cả nhà mày!”
“Mày chết chắc rồi, cả nhà mày chết chắc rồi!”
Trình Lỗi kéo tóc Uông Nghị Sênh.
Cho đến giờ phút này, khuôn mặt của Uông Nghị Sênh cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt Lỗ Diệu Quang và Ngô Chí Vinh.
Ngây ngố!
c Hai người đứng đầu hai gia tốc lập tức ngây ngốc giống như bị bệnh Alzheimer.
Há miệng kinh ngạc, trừng mắt nhìn mọi thứ trước mặt!
“Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!”
Trong video, Trình Lỗi liên tục tát vào mặt Uông Nghị Sênh.
Anh ta cảm thấy như vậy vẫn chưa hết giận.
Thế là lại túm đầu Uông Nghị Sênh đập mạnh vào bức.
tường sắt bên cạnh!
“Mày muốn tao chết, vậy tao sẽ giết mày trước!”
“Chỉ cần mày chết thì ai biết tao đã ra tay chứ?”
“Ha ha ha hai! Mày có trách thì trách Lý Hàng đó là được!”
Trong lúc nói chuyện, Trình Lỗi nắm lấy đầu Uông Nghị Sênh mà đánh!
“Rầm! Rầm!”