“Bởi vì các người đã được cậu Uông nhìn trúng rồi”
“Cơ hội có một không hai đấy.”
“Bây giờ các người chỉ cần ngoan ngoãn mở cửa xe, chủ động bước xuống, đến bên vòng tay của cậu Uông”
“Cuộc sống sau này của các người sẽ vô cùng xán lạn”
Trình Lỗi lại nói tiếp: “Cô Hứa, tập đoàn Lăng Tiêu các cô không phải muốn tiến vào Thượng Hải sao?” ầ “Chỉ cần cậu Uông nói một câu thì có thể mua ngay cho cô một tòa nhà văn phòng để Tập đoàn Lăng Tiêu chuyển đến Thượng Hải”
Trình Lỗi tiếp tục mê hoặc: “Còn cõ nữa, cô Cố, mặc dù bây giờ cô đã có công ty giải trí của riêng mình”
“Nhưng các nghệ sĩ hiện đang trực thuộc công ty cô cũng đã đi gần hết rồi nhỉ, tiền xoay vốn cũng không còn nhiều nữa phải không”
“Buổi biểu diễn này cô cũng không kiếm được bao nhiêu”
“Nếu cô muốn trở thành một ca sĩ quốc tế nổi tiếng sự thực, vậy thì hãy trở thành người phụ nữ của cậu Uông đây”
“Chỉ anh ấy mới có thể mở ra cho cô con đường tươi đẹp!”
“Tôi khinhl”
“Cái Phương Văn Văn ngồi ở ghế lái mắng chửi Trình tên trông như con rùa trong lầu xanh ở xã hội cũ nhà anh!”
“Nói chuyện cũng toàn những thứ kì quái, có ma mới tin anh!”
“Tôi nói cho anh biết, các anh bắt tôi và Ngôn Hy thì còn được”
“Nhưng tốt nhất đừng động đến chị Hứa”
“Anh Lý chắc chắn đã biết chúng tôi đã bị bắt, anh ấy rất nhanh sẽ đến đây thôi: “Đến lúc đó, các người chết chắc!”
“Tôi khuyên anh hiện tại hãy ngoan ngoãn để chúng tôi đi, bằng không đến lúc đó có hối hận cũng đã muộn!”
“Ha ha ha ha!” Trình Lỗi điên cuồng cười.
Anh ta lấy một điếu thuốc trong túi ra rồi châm nó bằng chiếc bật lửa đắt tiền.
Sau đó, chỉ đứng đó hút rồi nhả khói.
Ánh mắt anh ta lúc này.
Giống như đang nhìn thú cưng trong lồng.
Trong mắt anh ta, ba người Hứa Mộc Tình bây giờ chính là đồ chơi của Uông Nghị Sênh.
“Ba người đẹp, tôi nghĩ các cô vẫn chưa biết mình sắp.
đối mặt với cái gì đâu”
“Các cô nên cảm thấy rất vinh dự, bởi vì các cô sẽ trở thành người phụ nữ của cậu Uông”
“Đây là sự may mắn mà biết bao nhiêu người có muốn cũng không được.
“Đợi lát nữa khi đã đến nơi, các cô phải phục vụ cậu Uông cho tốt”
“Nếu cậu Uông không vui thì các cô sẽ thuộc về tôi.”
Vừa nói, Trình Lỗi vừa cố ý thè lưỡi liếm môi mình.
Nụ cười vô cùng đê tiện.
“Làm sao đây? Chúng ta phải làm gì bây giờ?” Phương Văn Văn vẻ mặt lo lắng quay đầu lại nhìn Cố Ngôn Hy.
Cố Ngôn Hy cũng không ngờ rằng lại xảy ra chuyện như vậy.
Sắc mặt cô tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nhưng Hứa Mộc Tình lúc này lại có vẻ rất bình tĩnh.
Cô đầy tự tin nắm lấy tay Cố Ngôn Hy: “Yên tâm đi!
Chồng tôi nhất định sẽ đến”
Trong sân nhà họ Lỗ, Liễu Côn vẻ mặt nhàn nhã đang chơi chim.
Ông ta thích nuôi chim.
Thích nhìn những con chim trong lồng hót líu lo với ông ta.
Ông không thích những thứ mà ông không thể kiểm soát.
Tất cả những thứ ông không thể kiểm soát bất kể người hay vật thì ông đều không muốn!
Cũng giống như nhà Liễu Bạch, rõ ràng chỉ là con chim nhỏ trong lồng vậy mà lại muốn đấu với đại bàng như nhà họ Lỗ, chẳng phải là muốn chết hay sao?
Đồng thời ông cũng rất hài lòng với quyết định sáng suốt của mình.
Trục xuất Liễu Bạch ra khỏi gia tộc tức là đã loại trừ mọi rủi ro cho gia tộc.
Gia đình Liễu Bạch bây giờ nếu có bị người khác chém trăm ngàn nhát dao, vứt vào thùng rác hoặc ném xuống biển để nuôi cá.
Thì cũng không liên quan đến nhà họ Lỗ.
Không lâu sau, ngoài cửa có một chiếc xe Volkswagen màu đen chạy tới.
Liễu Kình Tùng xuống xe với một chút hưng phấn trên mặt.
“Đại ca, em có tin tốt cho anh”
Liễu Côn cười nói: “Tôi cũng có một tin tốt cho cậu, để đại ca nói trước cho.”
“Được ạ!” Liêu Kình Tùng đáp.
Hai anh em cười nói bước vào phòng khách.