Liễu Bạch nói cậu ta đã chán làm chó cho nhà ta rồi, từ nay về sau cậu ta sẽ làm người”
“Tao khinh! Thằng chó chết này có lẽ đang dựa hơi gia tộc nào rồi, bây giờ lại còn dám thách thức tao!”
Sắc mặt của Liễu Côn ngày càng khó coi, dưới mát hiện lên một tia dữ tợn.
“Được, bây giờ nó không muốn làm chó mà muốn làm người cớ đúng không?” ZéN/ W là “Lập tức dùng tên €ủa tao thông báo cho toàn bộ.
Thượng Hải”
“Nói răng từ nay về sau cả nhà Liễu Bạch không có bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Liễu chúng ta”
“Toàn bộ mười mấy người trên dưới nhà chúng đều bị trục xuất khỏi gia tộ!
c “Vâng!”
Quản gia cũng cho rằng quyết định của Liễu Côn vô cùng sáng suốt, dùng tốc độ nhanh nhất để lan tin này.
Sắc mặt Liễu Côn lạnh tanh, ông hung hăng nói: “Liễu Bạch à Liễu Bạch, để tao xem bây giờ không có gia tộc”
“Gia đình đổ nát của mày rốt cuộc có thể tồn tại được.
bao lâu!”
“Sáng mai khi các nhân viên quét dọn rác, bọn họ sẽ tìm thấy xác của nhà chúng mày trong thùng rác!”
Cùng lúc đó, trong trang viên nhà họ Lỗ.
“Làm sao lại có chuyện đó, làm gì có cái lý đó!”
“Điên cuồng kiêu ngạo, không coi ai ra gì!”
Trưởng tộc họ Lỗ – Lỗ Diệu Quang tức giận đến mức bốc.
khói đỏ cả mặt!
Tối hôm qua, khi ông nhận được tin con trai mình bị đánh gãy chân, ông đã vô cùng tức giận muốn bắt kẻ đó.
lại, mạnh mẽ dạy dỗ một bài học.
Kết quả không ngờ sáng nay trời vừa sớm liền nhận được tin con trai mình đã bị thiến, chuyện này ông ta làm sao nhịn được!?
Lúc này, Lỗ Diệu Huy – em trai của Lỗ Diệu Quang nhanh chóng bước vào.
“Anh, em và mới nhận được tin Liễu Côn đã trục xuất quan hệ với Liễu Bạch”
“Ông ta đã vĩnh viễn trục xuất cả nhà Liễu Bạch ra khỏi gia tộc.”
“Họ tên của cả nhà Liễu Bạch cũng đã xóa khỏi gia phả gia tộc họ Liễu”
“Tốt! Liễu Côn không hổ danh là giang hồ lão làng”
“Lúc này nên bỏ xe giữ tướng, ông ta đã làm rất đúng!”
“Nếu đã không liên quan đến gia tộc họ Liễu, vậy thì giết sạch nhà Liễu Bạch cho tai”
Lục Diệu Huy vội đáp: “Anh, anh có muốn giữ lại mạng hai vợ chồng Liễu Bạch không? Đem chúng đến đây để anh xử lý”
“Không cần thiết, con trai ta đã hai mạng chó đó lại để làm gì? Gi cho tao!”
n rồi, bây giờ giữ chết cả nhà chúng “Vâng!”
Nói xong, Lục Diệu Huy bước nhanh ra ngoài.
Trong bãi đỗ xe trang viên đã có hơn hai mươi chiếc xe ở đó!
Mỗi người họ đều có khuôn mặt nghiêm nghị, sát khí hừng hự!
c “Tất cả mọi người cầm đồ đạc lên xe, theo tao đi giết cả nhà Liêu Bạch!”
“Cạch!”
“Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!”
Toàn bộ cửa xe đều đã đóng.
Dưới sự dẫn dắt của Lỗ Diệu Huy, đoàn xe hùng hổ tiến về nhà Liễu Bạch.
Từ trang viên nhà họ Lỗ đến nhà Liễu Bạch chỉ mất nhiều nhất là nửa tiếng chạy xe.
Thế nhưng đã hai giờ trôi qua vậy mà đám người Lỗ Diệu Huy lại bặt vô âm tín.
Lỗ Diệu Quang vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui trong phòng khách.
Lỗ Vĩnh Hạc lúc này đang ở trong phòng trên lầu.
Do bộ phận quan trọng nhất của con trai mình bị thương.
Lỗ Diệu Quang vì muốn giữ thể diện nên đã không đưa Lỗ Vĩnh Hạc đến bệnh viện.
Thay vào đó, ông ta mời một bác sĩ giỏi nhất đến nhà điều trị.
Hiện tại thương tích của Lỗ Vĩnh Hạc đã được kiểm soát.
Tuy nhiên, đời này của hắn coi như đã kết thúc.
Mặc dù từ trước đến nay Lỗ Diệu Quang đều không coi trọng người con trai này, cũng không nghĩ anh sẽ có thể kế thừa cơ nghiệp của gia tộc.
Nhưng dù sao thì đó cũng là con ruột của ông ta.
Mà tên Liễu Bạch tầm thường này lại dám động đến con trai ông ta.
Đồng nghĩa với việc vứt thể diện của người đứng đầu gia tộc họ Lỗ như ông cho chó ăn!
Bây giờ, thể diện của ông ta đã bị hủy hoại!
Nó đã bị hủy hoại bởi một tên nhỏ bé như trâu gà chó lợn được gia tộc lớn nuôi dưỡng.
Dù thế nào đi chăng nữa thì Lỗ Diệu Quang cũng không nuốt trôi cục tức này!
Chỉ là ông ta không hiểu tại sao em trai mình ở đó lâu như vậy mà vẫn chưa có tin tức gì.
Lúc này, quản gia bước nhanh vào.
Nhìn thấy trên mặt quản gia nở nụ cười, Lỗ Diệu Quang vội vàng hỏi: “Diệu Huy trở về rồi sao?”