Liễu lão tam bị đá bay lên, đập mạnh lên bức tường bên cạnh.
“Đồ chó má! Mắt chó của mày mù rồi à!” Liễu Kình Tùng tức giận chửi rủa.
Vị đại thần trước mắt này là nhân vật đáng sợ mà ngay cả thiếu tướng năm sao cũng phải xưng là tiểu đệ!
Ý ^` ZN W Đồ chó chết có mắt như mù này lại dám chửi bậy trước mặt anh ta!
Liễu Kình Tùng đã sợ hãi đến mức hai chân mềm nhũn.
Ông ta run rẩy đi đến trước mặt Lý Hàng, khom mình, nặn ra một nụ cười lấy lòng.
“Sao anh lại đến nơi này vậy?”
Đối với việc Lý hàng biết rõ tên và thân phận của mình, Liễu Kình Tùng không hề cảm thấy bất ngờ.
Đại thần như anh chỉ cần ngoắc tay, tin tức gì cũng lập tức đến tay.
Lý Hàng lạnh lùng hỏi: “Trong tay ông có thiếp mời chứ?”
Liễu Kình Tùng ngẩn người.
Lẽ nào vị đại thần này không được mời sao?
Không được mời cũng đến đây, như vậy nói lên điều gì?
Mắt Liễu Kình Tùng đảo nhanh một vòng, lập tức lấy một †ấm thiệp trong tay tùy tùng bên cạnh.
Sau đó dùng hai tay cung kính đưa đến trước mặt Lý Hàng.
“Đây là thiệp mời của tôi, tặng cho anh”
“ừ”
Lý Hàng gật đầu rồi quay người đi thẳng.
“Để tôi mở thang máy cho anh.”
Vừa nói, Liễu Kình Tùng vội chạy nhanh lên trước, tự tay ấn nút mở cửa thang máy cho Lý Hàng.
Ngay sau đó, Liễu Kình Tùng lại như một đàn em bám đuôi, cười mỉm đi theo sau Lý Hàng.
Cửa thang máy từ từ khép lại.
Toàn bộ sảnh tầng ột vô cũng yên tĩnh.
‘Yên tĩnh đến mức cho dù một cây kim rớt xuống cũng có thể nghe rất rõ ràng.
“Lúc nãy tôi không nhìn nhầm chứ?”
Một người tự dụi mắt mình.
“Lúc nãy tôi nhìn thấy gì vậy?”
“Tam lão gia của Liễu gia, lãnh đạo lớn như vậy mà lại đích thân mở cửa thang máy cho thằng nhãi đó.”
“Trời ơi, tôi nhất định là đang nằm mơi”
Những người bên cạnh mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Mau mau mau, mau đi lên lầu, buổi tiệc tối nay nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.”
Khi đám người vội vã vào chiếc thang máy khác lên lầu.
Trong sảnh chỉ còn sót lại đám bảo vệ.
Nhìn đội trưởng Liễu lão tam nằm co rút trong góc tường.
Bọn họ đều biết rõ, lần này đội trưởng chết chắc rồi!
Cũng trong lúc này, bên trong sảnh tiệc.
Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy bước vào trong ánh mắt ngưỡng mộ đố ky của rất nhiều người.
Họ như hai ngọn đèn sáng rực trong bóng đêm.
Trong phút chốc đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Lỗ Vĩnh Hạc và Trình Lỗi đã chờ đợi từ lâu, trong mắt hai người đó ngập tràn sự tham lam!
Hiện giờ Lỗ Vĩnh Hạc đã thèm khát không nhịn nổi, hắn thật sự muốn đem người lập tức đi lên.
Trình Lỗi vội tứm tay Lỗ Vĩnh Hạc lắc đầu với hắn.
“Lỗ công tử, đừng vội.”
“Những người có thể đến buổi tiệc tối nay ít nhiều cũng có chút quan hệ.”
“Tôi đã điều tra rất rõ các mối quan hệ của Cố Ngôn Hy”
“Thời gian trước, cô ta nhân cơ hội Lương gia nội loạn, †ìm một chỗ dựa mua lại công ty giải trí”
“Bây giờ trên danh nghĩa cô ta là bà chủ của công ty giải trí”
“Thực chất, điều mọi người quan tâm hơn là người đàn ông sau lưng cô ta rốt cuộc là ai?”
“Chỉ cần làm rõ người đàn ông này là ai, thì chúng ta ra †ay mới nắm chắc phần thắng”
“Dù sao hai miếng thịt mỡ này cũng đã đến tận miệng rồi, chạy không thoát được”
Nghe được lời này, Lỗ Vĩnh Hạc cố nhịn cơn bốc đồng, nốc mạnh ly rượu vang.
Ánh mắt như thú hoang của hắn ta cứ tìm kiếm trong đám người xung quanh.
Chỉ cần biết người đàn ông sau lưng Cố Ngôn Hy là ai, hắn sẽ lập tức ra tay!
Cố Ngôn Hy dẫn Hứa Mộc Tình đi làm quen khá nhiều người.