Kỳ Ti Mẫn cau mày: “Hai con chó già này cũng có tư cách làm khách của Tôn gia chúng ta ư?”
“Cụ thể thế nào không rõ, nhưng hiện giờ cô ba đã sắp về đến nhà, lão gia và thiếu gia đang ở nhà”
Kỳ TÍ Mẫn hừ lạnf “on nhỏ nấy cứ lúô ¡khiến ta bực mình!
“Canh giữ hai người này cho tao, chuẩn bị thêm ít đồ nữa” “Đợi tao quay lại sẽ tiếp tục chơi đùa với chúng!”
Phú Châu, Tôn gia.
Một chiếc Lamborghini thể thao màu đỏ dừng ngay trước cánh cửa hoành tráng của biệt thự nhà họ Tôn.
Tóc dài màu đỏ, bộ đồ nữ màu đỏ.
Một người đẹp thân hình bốc lửa xinh đẹp kiêu sa từ trên xe bước xuống.
“Cô bai”
Tất cả những người nhìn thấy cô ta đều lần lượt cúi đầu.
Cô ta là viên ngọc của Phú Châu.
Là nữ thần mà vô số đàn ông tinh anh chưa kết hôn ở xã hội thượng lưu đều muốn theo đuổi.
Cô ta là Tôn Thượng Hương – Cô ba nhà họ Tôn.
Địa vị của Tôn Thượng Hương trong nhà họ Tôn rất cao.
Không chỉ vì thân phận, mà còn thực lực của cô ta.
Gia tộc Tôn Thị tổng cộng có ba cao thủ, một tông sư.
Tôn Thượng Hương chính là một trong ba cao thủ, thực.
lực của cô ta đã gần tiến tới tông sư!
“Cô ba đã về.”
Kèm theo tiếng chào hỏi của quản gia.
Hai người đang ngồi trò chuyện trong phòng khách lập.
tức tươi cười nhìn qua Tôn Thượng Hương.
Trưởng tộc của gia tộc Tôn Thị – Tôn Văn Đài đang pha trà.
Con trai lớn của ông ta là Tôn Bác Nghĩa đang ngồi bên cạnh.
Nhìn thấy con gái yêu bước vào, Tôn Văn Đài cười nói: “Hương Nhi, qua đây nếm thử trà mà bác Châu con gửi từ Nam Dương đến này”
Tôn Thượng Hương đến gần, nhấp một ngụm trà trong ly.
Sau đó, cô ta quay đầu sang hỏi anh trai Tôn Bác Nghĩa bên cạnh: “Anh cả, chị dâu đang ở đâu?”
Tôn Bác Nghĩa ngẩn người, hán biết em gái và vợ mình trước giờ không ưa nhau, bình thường hễ gặp nhau là sẽ Địa vị của Tôn Thượng Hương trong nhà họ Tôn rất cao.
Không chỉ vì thân phận, mà còn thực lực của cô ta.
Gia tộc Tôn Thị tổng cộng có ba cao thủ, một tông sư.
Tôn Thượng Hương chính là một trong ba cao thủ, thực lực của cô ta đã gần tiến tới tông sư!
“Cô ba đã về.”
Kèm theo tiếng chào hỏi của quản gia.
Hai người đang ngồi trò chuyện trong phòng khách lập.
tức tươi cười nhìn qua Tôn Thượng Hương.
Trưởng tộc của gia tộc Tôn Thị – Tôn Văn Đài đang pha trà.
€on trai lớn của ông ta là Tôn Bác Nghĩa đang ngồi bên cạnh.
Nhìn thấy con gái yêu bước vào, Tôn Văn Đài cười nói: “Hương Nhi, qua đây nếm thử trà mà bác Châu con gửi từ Nam Dương đến này”
Tôn Thượng Hương đến gần, nhấp một ngụm trà trong ly.
Sau đó, cô ta quay đầu sang hỏi anh trai Tôn Bác Nghĩa bên cạnh: “Anh cả, chị dâu đang ở đâu?”
Tôn Bác Nghĩa ngẩn người, hán biết em gái và vợ mình trước giờ không ưa nhau, bình thường hễ gặp nhau là sẽ “Ninh Châu?” Tôn Bác Nghĩa tỏ vẻ chưa từng nghe qua địa danh Ninh Châu.
Lúc này, Tôn Văn Đài vẫn đang ngồi pha trà bên cạnh nhẹ nhàng nói: “Ninh Châu là một thành phố nhỏ hạng ba hạng tư”
“Loại chó mèo ở nơi bé nhỏ đó làm gì có tư cách làm khách của Tôn gia chúng ta”
Tôn Bác Nghĩa mỉm cười: “Ba nói không sai.”
“Nếu chị dâu em đã bắt hai người đó đi, vậy thì chác chắn trong đó phải có hiềm khích gì.”
“Chuyện này em đừng quan tâm nữa, giao cho chị dâu em tự xử lý đi”
Trong lúc nói, ngoài cửa đã vang lên giọng nói không ra nam ra nữ của Kỳ Ti Minh.
“Ô kìa! Chị cách xa như thế mà vẫn nghe thấy em gái đang trách mắng người khác đấy”
“Không biết lần này chị dâu này lại làm sai việc gì khiến em gái cáo trạng sau lưng đây?”
Tôn Thượng Hương nhìn chằm chằm Kỳ T¡ Mẫn.
“Tuy tập đoàn Lăng Tiêu từ thành phố nhỏ đến, nhưng tốc độ phát triển của họ rất nhanh.”
“Dưới trướng tập đoàn họ có rất nhiều sản phẩm minh tỉnh”
“Lần này Chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu cùng với phu nhân đến Phú Châu khảo sát’“
“Em vốn muốn thảo luận chỉ tiết về việc hợp tác với họ, sao chị lại bắt họ đi?”
“Em gái à, chị không nghe nhầm chứ? Tôn gia chúng ta ở Phú Châu hơn năm trăm năm mà lại cần hợp tác với một xưởng nhỏ như thế”
“Hơn nữa lại là đường đường Tam tiểu thư của Tôn gia ra mặt, có đánh giá họ cao quá không?”
Kỳ Ti Mẫn không thèm quan tâm đến Tôn Thượng Hương mà ngồi bên cạnh Tôn Văn Đài, nói bằng giọng nũng nịu.