Đợi sau khi hắn cúp điện thoại, bất giác khế cau mày nói: “Kỳ lạ, kỳ lạ quá! Tại sao người nhà họ Kỳ lại không có phản ứng gì chứ?”
“Vô dụng! Lế nào đám vô dụng này cũng sợ Lý Hàng.
sao?” ` *w ÁA NW Lương Hàn Thần vô cùng tức. giận, hắn chụp.một chiếc ly nước quăng mạnh qua phía Lại Tranh Hoằng.
“Mau nghĩ cách cho tao, nếu mày không nghĩ ra cách gì, †ao sẽ đánh gãy chân tay mày rồi vứt xuống sông!”
Lại Tranh Hoằng giật mình sợ hãi, hắn biết Lương Hàn Thần chắc chản sẽ làm ra loại chuyện này.
Lại Tranh Hoằng đảo mắt, hắn võ tay nói: “Cậu Lương, chỉ bằng thế này, cậu đích thân gọi điện cho chị cả của Kỳ Tử Hạo!”
Chị cả của Kỳ Tử Hạo tên Kỳ Ti Mẫn.
Khi cô ta hai mươi tuổi đã gả cho Tôn Sách Phúc – đại thiếu gia của Tôn gia ở Phú Châu.
Gia tộc Kỳ Thị có thể có chỗ đứng vững chắc ở đô thị quốc tế Thượng Hải này, hơn nữa còn là một trong thập.
đại gia tộc.
Bởi vì sau lưng họ có sự ủng hộ của gia tộc Tôn Thị ở.
Phú Châu.
Lương Hàn Thần hơi sững sờ, sao đột nhiên lại gọi điện cho Kỳ T¡ Mẫn – chị gái của Kỳ Tử Hạo chứ?
“Cậu Lương, nếu tôi nhớ không nhầm, quan hệ giữa cậu và Kỳ T¡ Mẫn cũng được coi là khá tốt nhỉ? Hình như cô †a còn là fans của cậu.”
Vừa nghe đến chữ fans, Lương Hàn Thần bất giác cười lạnh: “Ông đây bây giờ còn có fans sao? Mặt mũi ông đã rơi xuống hố hết rồi!”
“Cậu đừng kích động!”
Lại Tranh Hoằng vội vã giải thích: “Kỳ Ti Mẫn từ nhỏ đã thương yêu Kỳ Tử Hạo.”
“Bây giờ chúng ta không biết tình hình của Kỳ gia như thế nào”
“Nhưng chúng ta có thể gọi điện, nói chuyện này cho Kỳ Ti Mãn”
Lại Tranh Hoằng nói như vậy, Lương Hàn Thần hình như có chút manh mối.
Hắn ta chỉ Lại Tranh Hoằng: “Anh nói tiếp đi.”
Lại Tranh Hoằng nói: “Tôi với công tử đã gặp Kỳ Ti Mẫn ba lần.
“Biết bà ta là một người tính khí cực kỳ nóng nảy”
“Nếu chúng ta đem chuyện Kỳ Tử Hạo bị Lý Hàng đánh tàn phế rồi quăng xuống sông cho Kỳ Ti Mẫn nghe thì bà †a sẽ làm thế nào?”
Lương Hàn Thần lập tức võ tay.
“Vẫn là cái đầu chó nhà ngươi nhanh nhẹn, sao tao không nghĩ ra nhỉ?”
“Được, bây giờ tao sẽ gọi điện cho cô tal”
Rất nhanh sau đó, điện thoại đã nối máy.
“Cậu Lương, sao lại rảnh rỗi mà gọi điện cho gái già này thế?”
“Lần trước tôi hẹn mấy chị em bạn thân mời anh ăn cơm mà anh không thèm đến mà.”
Trong điện thoại vang lên giọng nói lanh lảnh của một người phụ nữ.
Lại Tranh Hoằng vội thầm mấy câu bên tai Lương Hàn Thần.
Lương Hàn Thần cười gian ác: “Chị Kỳ, không phải em không chịu đi.”
“Mà là lần trước em đắc tội với một người, là hắn ta đuổi em ra khỏi Phú Châu.”
“Ai? Ai dám đe dọa eml Em nói cho chị nghe, bây giờ chị sẽ lôi thăng nhóc đó ra! Đánh tàn phế hắn, bắt hắn dập đầu tạ tội với eml”
Kỳ Ti Mẫn quả nhiên bốc đồng như lời Lại Tranh Hoằng.
nói!
Độc đoán!
Tuy nhân phẩm của Lương Hàn Thần không ra gì, nhưng diễn xuất lại khá tốt.
Lương Hàn Thần lập tức khóc lóc kể lể với Kỳ Ti Mẫn.
Hắn thêm mắm thêm muối bịa ra một câu chuyện.
Miêu tả Lý Hàng t: †ập đoàn Lăng Tiêu.
ác tày trời, liên tục tạt nước bẩn lên “Lại còn có loại người này! Em yên tâm, chuyện này chị sẽ nhúng tay vào!”
“Chị lập tức cử người đi Ninh Châu, lôi tên Lý Hàng đó đến trước mặt em, đến lúc đó em muốn đối phó với hắn thế nào cũng được!”
Thời cơ đã chín muồi!
Lại Tranh Hoằng vội ghé sát tai Lương Hàn Thần nói thêm mấy câu.
Nụ cười trên mặt Lương Hàn Thần ngày càng tà ác.
Tiếp đó, hắn đem chuyện Kỳ Tử Hạo bị Lý Hàng đánh gãy tay chân vứt xuống sông nói ra.
Lương Hàn Thần còn chưa nói xong, bên kia điện thoại Kỳ Ti Mẫn đột nhiên gầm lên.
“Lý nào lại thế! Thăng chó đẻ đó lại dám đánh em trai tôi!”
“Không được, bây giờ tôi sẽ đi Ninh Châu, bà đây phải tự †ay đánh chết hắn!”
Kỳ T¡ Mẫn ở Phú Châu đang vô cùng tức giận, vội vàng ra khỏi phòng khách sạn.
“Rầm!”
Bà ta đạp tung cửa phòng ra.
Nổi cơn tam bành!
Sát khí đằng đẳng!
Kỳ Ti Mẫn dẫn người đến sảnh khách sạn.