Trong khi vệ sĩ gọi điện thoại, Tiền Gia Triết chỉ vào Tiền Lục Quý lúc này ngón tay đã được băng bó và mặt cũng bị đánh sưng vù rồi nói.
“Mày lập tức gọi tất cả Chủ tịch các tập đoàn ở Giang Châu đến đây cho tao “Người nào dám không đến, tao sẽ khiến chúng chết thật khó coil”
Tiền Lục Quý gọi điện cho từng người.
Chưa đầy nửa tiếng, hơn hai mươi Chủ tịch tập đoàn ngày thường cao cao tại thượng, vênh váo tự đắc, mồ hôi đầm đìa đi vào phòng bệnh VỊP.
Những người này đều đứng ngay ngắn trước giường bệnh.
Họ khẽ cúi đầu, ngấm ngầm lén nhìn nhau.
Có những người trên đường đến đã biết được nguyên nhân vụ việc.
Có những người vẫn còn mù mờ chưa hiểu gì.
Ngô Kiến Quốc là một trong số đó.
Sau khi tập đoàn Tô Thị sụp đổ, Ngô Kiến Quốc cũng chào đón cơ hội hoàn toàn mới.
Mấy ngày nay, ông ta đang tính toán xem dùng cách gì tiếp cận tập đoàn Lăng Tiêu.
Xem xem có thể cùng nhau phát triển, tìm một con đường hợp tác mới hoàn toàn.
Ngô Kiến Quốc còn chưa tiếp xúc với người của tập đoàn Lăng Tiều thì nhị công tử của Tiền gia đã đến.
Thực ra rất nhiều ông chủ trong số họ đều không mong muốn hợp tác với người của Tiền gia.
Bởi vì, Tiền gia làm việc rất ngang ngược.
Rất nhiều người từng làm ăn với họ đều biết, Tiền gia trước giờ làm ăn chỉ biết kiếm tiền phần mình còn người khác thì mặc kệ thua lỗ.
Cho dù là cùng phe với Tiền gia nhà họ thì cũng như vậy thôi!
Nhưng Tiền gia gia nghiệp lớn, nếu như họ không đến thì còn mệt mỏi hơn.
Lúc này sắc mặt Tiền Gia Triết nhìn có vẻ rất nhợt nhạt.
Nhưng vẻ mặt hán lại càng ngày càng dữ tợn.
Hán gần như gầm lên với nhóm người Ngô Kiến Quốc: “Tôi nói cho các ông biết, nếu các ông muốn tiếp tục làm ăn ở Giang Châu, thì lập tức đoạn tuyệt với tập đoàn Lăng Tiêu, liên kết lại đánh bẹp tập đoàn Lăng Tiêu.”
“Tôi phải khiến cái xưởng bé tí này đóng cửa ngay ngày mail”
“Tôi phải khiến ả Hứa Mộc Tình đó phải quỳ sau lưng tôi, liếm đít, cầu xin tôi tha thứ!”
Tiền Gia Triết bị thụt tháo năm lần, hậu môn bị rách toạc, giờ giống như bị lửa thiêu!
Sau khi nghe những lời này, các ông chủ lại đưa mắt nhìn nhau, mặt ai cũng khó coi.
Nhưng hiện giờ họ chỉ tức giận chứ không dám lên tiếng, chỉ có thể ấm ức đồng ý để cầu toàn.
Lúc này, Ngô Kiến Quốc nhíu mày nói nhỏ: làm như vậy e rằng không tốt lắm. Mọi người hòa khí sinh tài, có chuyện gì ngồi lại nói chuyện với nhau.”
“Rầm!”
Ngô Kiến Quốc vừa nói ra, Tiền Gia Triết túm lấy chiếc ly bên cạnh quăng mạnh sang.
Chiếc ly đập lên trán Ngô Kiến Quốc, lập tức chảy máu.
“Ông là cái thá gì? Lại dám nghi ngờ quyết định của bổn công tử- “Tôi nói cho các người biết, nếu các người dám làm qua loa bằng mặt không bằng lòng, tôi sẽ khiến những ngày.
sắp tới tất cả các người sống không yên bình!”
“Tiền Gia Triết tôi trước giờ nói được làm được!”
“Các người chắc biết rất rõ thủ đoạn và thực lực của Tiền gia chúng tôi.”
“Đối với Tiền gia, các người chỉ là con kiến, bất cứ lúc nào chúng tôi cũng có thể nghiền chết các người!”
“Các người còn ngây ra đó làm gì? Mau gọi điện thoại cho người của tập đoàn các người!”
“Kêu họ lập tức cắt đứt tất cả các dự án hợp tác có liên quan đến tập đoàn Lăng Tiêu.”
Cho dù đã có rất nhiều người bị ép cầm điện thoại gọi về, nhưng Ngô Kiến Quốc không hề làm vậy.
Tiền Gia Triết ra hiệu cho hai vệ sĩ bên cạnh.
Hai người nhanh chóng đi lên, ấn Ngô Kiến Quốc xuống đất.
Hai tên vệ sĩ tay đấm chân đá Ngô Kiến Quốc.
Thấy Ngô Kiến Quốc không ngừng lăn lộn kêu gào dưới đất, cuối cùng Tiền Gia Triết cũng nở ra nụ cười dễ chịu.
“Nhìn thấy chưa? Đây chính là kết cục của việc dám làm trái ý bổn công tử!