Về phương diện này, Diêu Nhược Nam không hề trốn tránh.
Cô ta gật đầu: “Nhưng anh ta không thích con”
Rắn cạp nong chớp mắt: “Ta nghe bọn họ nói, cháu ở Ninh Châu bị người ta đánh bại rồi, bây giờ người mà cháu nhung nhớ trong lòng là người đó sao?”
Diêu Nhược Nam đáp lời: ‘Anh ta tên là Lý Hàng, đã có vợ rồi, hơn nữa anh ta còn ở rể”
“Cháu thật sự thích anh ta sao?”
Diêu Nhược Nam nói một cách dứt khoát: “Vâng, cháu muốn ở cùng anh ấy cả đời.”
Rắn cạp nong lập tức đứng dậy: “Chuyện này cứ giao cho nhị thúc”
Sở dĩ Hội Quán Kim Đao có thể giữ vị trí bá chủ ở tỉnh thành.
Một mặt là vì Đao Gia có thực lực và sức răn đe.
Đao Gia giống như một con sư tử dũng mãnh chiếm cứ thế giới ngầm, không ai dám xoay chuyển địa vị của ông ta.
Ngoài điều này ra, Hội Quán Kim Đao còn có một sát thần.
Mười sáu tuổi hãn đã bái Đao Gia làm sư phụ, theo Đao.
Gia nam chinh bắc chiến, chiến công hiển hách.
Tất cả mọi người trong thế giới ngầm ở tỉnh thành đều biết hắn là đệ nhất cao thủ dưới trướng Đao Gia Và hắn đã đến Ninh Châu.
Dưới sự điều hành của Lý Nhị Ngưu và Lưu Đức Luân, thế giới ngầm ở Ninh Châu hiện tại đã trở nên vô cùng đoàn kết.
Đồng thời, rất nhiều sản nghiệp đen đều biến mất, thay vào đó là một số sản nghiệp chính thống.
Tuy Lý Nhị Ngưu đã thành đại ca của thế giới ngầm ở Ninh Châu.
Nhưng chỉ cần rảnh rỗi là hẳn sẽ đến sân huấn luyện để đột phá giới hạn bản thân.
Lúc này, tiếng vỗ tay như sấm ở trên sân tập.
Hai người Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi đang cùng lúc kéo hai chiếc bánh xe cực lớn chạy như bay trên mặt đất.
Bọn họ một là đang thi đấu, hai là đang thử phá vỡ kỷ lục của đại ca Lý Hàng.
Chạy hoài chạy mãi, hai người Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi đột nhiên dừng lại.
Bọn họ dường như cùng lúc ngoảnh đầu nhìn sang bên phải.
Không biết từ lúc nào có một người đứng bên đó, Đây là một người rất cổ quái.
Rõ ràng hắn ta ăn mặc rất bình thường, nhìn có vẻ cũng rất thô kệch.
Nhưng tay hắn lại cầm một hộp đàn violin nhỏ.
Hắn ta cử động.
Hắn bước từng bước về phía Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi.
Hai người lập tức vứt dây xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn người cổ quái trước mặt.
“Ngươi là ai? Đến đây làm gì?” Lý Nhị Ngưu gắt lên.
Người này chính là Điền Nhất Đao – sát thần của Hội Quán Kim Đao!
“Trong hai người ai là Lý Hàng?”
Điền Nhất Đao vừa nói, Trương Bằng Phi đột nhiên cười lớn: “Mắt mày mù à, đại ca chúng tao sao có thể xuất hiện ở đây?”
“Hai ngươi là những kẻ mạnh nhất trong đám người này, bây giờ ta cho hai ngươi một cơ hội sống sót.”
“Hai ngươi liên thủ lại, nếu có thể đỡ được ba đao của ta, †a sẽ tha chết cho hai ngươi.”
Vương Tiểu Thất từ bên cạnh nhảy ra: “Tôi nói chú này, có phải chú vẫn còn chưa tỉnh ngủ không?”
“Chú có biết hai người đứng trước mặt chú là ai không?
Họ là…Vương Tiểu Thất còn chưa nói xong, bóng người của Điền Nhất Đao đột nhiên biến mất.
Khoảnh khắc đó, một luồng khí tức chết chóc mạnh mẽ cực kỳ bao trùm lấy toàn thân Vương Tiểu Thất.
Gần như trong chớp mắt, một luông đao khí cực kỳ sắc bén đột nhiên xẹt về phía yết hầu của Vương Tiểu Thất.
Do Vương Tiểu Thất là người gia nhập đội ngũ muộn nhất.
Cho nên mỗi ngày hắn đều bỏ nhiều thời gian luyện tập hơn người khác.
Và lúc này, thành quả luyện tập của hắn cuối cùng cũng được thể hiện.
Vào lúc thanh đao lạnh lẽo kia sắp chém tới cổ họng hắn.
Cả người Vương Tiểu Thất nhanh chóng ngả ra sau. hắn nhìn thấy thanh đao sáng loáng đó chém sượt qua chóp mũi mình.