Lúc này, điện thoại của Hứa Mộc Tình đột nhiên reo lên.
Sau khi nghe điện thoại xong, cô vội vàng đứng dậy, kéo.
cánh tay Lý Hàng vội vã đi ra ngoài cửa.
Lý Hàng nhẹ nhàng hỏi: “Sao thế?”
Giọng Hứa Mộc Tình trông có vẻ rất sốt ruột, cô trầm giọng nói: “Xe của ba bị một đám lưu manh từ tỉnh thành đến chặn rồi”
“Tài xế mà anh cử đến cho ba cũng bị bọn chúng đánh bị thương rồi.”
Triệu Tứ bị thương?
Nghe đến đây, sắc mặt Lý Hàng có vẻ nghiêm trọng.
Triệu Tứ là Lý Hàng đặc biệt chọn từ trong đội ngũ chuyên làm tài xế và vệ sĩ cho Hứa Hiếu Dương, năng lực chiến đấu của hắn chỉ đứng sau Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi.
Lúc này, ở khu vực trống trải ven đường.
Một tên đàn ông vạm vỡ cơ bắp đầy mình cúi đầu nhìn Triệu Tứ đang nằm bẹp dưới đất.
Khóe miệng hắn nở một nụ cười lạnh lẽo: “Có tí bản lĩnh ít ỏi này mà dám cản trở tao về nhà, luyện thêm mấy chục năm nữa đi’“
Vừa nói, tên đàn ông vừa nhấc chân làm tư thế định giẫm gãy tay phải của Triệu Tứ.
Hứa Hiếu Dương vội vã chạy đến nói với tên đàn ông: “Điền Minh Cường, anh nghe tôi nói, chuyện em Phi Phi mất tích tôi cũng vừa mới nghe anh nói mới biết.”
“Gô ấy là hàng xóm của tôi, quan hệ hai nhà chúng tôi trước giờ vẫn rất tốt”
“Bình thường tôi đối đãi với Lôi lão gia như cha ruột vậy, sao tôi có thể động thủ với cô ấy chứ?”
Điền Minh Cường nhìn Hứa Hiếu Dương, khuôn mặt hung ác của hắn trông rất dữ tợn.
“Phi Phi đến Ninh Châu để tính sổ với ông, bây giờ cô ấy mất tích, mẹ kiếp, tôi không đến tìm ông thì tìm ai?”
“Tôi nói cho ông biết, bây giờ nếu ông không thả Phi Phi ra cho tôi, thì tôi sẽ đánh chết ông ngay tại đây”
Triệu Tứ đang nằm bò dưới đất, cố gượng người từ từ đứng dậy.
Lúc này khuôn mặt hắn đã bị đánh sưng lên, trên trán cũng chảy máu, nhưng hắn vẫn đứng chắn trước người Hứa Hiếu Dương.
Hắn gầm lên với Điền Minh Cường: “Chỉ cần tao còn chưa chết thì mày đừng hòng động vào chủ tịch!”
Vừa nói, Triệu Tứ lại vừa nhào đến Điền Minh Cường.
Đúng lúc Điền Minh Cường đánh Triệu Tứ một lần nữa.
Trong một chiếc xe Limousine ở phía sau cách bọn họ.
không xa, Miêu Lạc đang vô cùng hào hứng nhìn qua cửa kính ô tô.
Lần này hắn đến Ninh Châu vốn chỉ định nghĩ cách lôi Diêu Nhược Nam lên giường.
Kết quả không ngờ rằng, tên Điền Minh Cường này lại liều lĩnh tìm rắc rối với Hứa Hiếu Dương.
Hứa Hiếu Dương là bố vợ Lý Hàng.
Nếu Điền Minh Cường mà đánh chết Hứa Hiếu Dương.
Vậy thì Lý Hàng chắc chắn sẽ đấu với Đao Gia.
Đến lúc đó, chắc chắn Lý Hàng sẽ phải chết.
Ha hai Ông trời có mắt mà!
Hiện giờ trong lòng Miêu Lạc sung sướng không thôi.
Hắn vừa tận hưởng cảnh đẹp trước mắt, vừa suy nghĩ làm sao xô ngã được Diêu Nhược Nam ngồi trên xe xuống giường.
Diêu Nhược Nam không chỉ là đại mỹ nữ được tỉnh thành công nhận, cô ta còn là người kế nhiệm của Đao Gia.
Chỉ cần Đao Gia chết, Diêu Nhược Nam sẽ là người nằm giữ thế giới ngầm của Giang Châu.
Nếu bây giờ hắn ngủ với Diêu Nhược Nam, lại khiến cô ta sinh thêm một đứa nhỏ nữa.
Đến lúc đó, nhà họ Miêu của hắn nhất định sẽ thay thế nhà họ Tô, trở thành đệ nhất thế gia tỉnh thành!
Miêu Lạc nghĩ thôi đã thấy phấn khích rồi!
Còn Diêu Nhược Nam ngồi bên cạnh lại cảm thấy tẻ nhạt không hứng thú với những gì diễn ra trước mắt.
Trong mắt cô ta, Triệu Tứ chỉ là một con kiến biết đánh đấm hơn người thường một chút.
Tuy sức mạnh ý chí khá tốt, nhưng vẫn còn thiếu chút bùng nổ, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Điền Minh Cường.
Lúc này, trong tầm nhìn của Diêu Nhược Nam xuất hiện một chiếc Mercedes màu trắng và một chiếc xe cá mập màu đen.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”
Lôi Phi Phi từ trong chiếc xe van màu đen phi nhanh xuống.