Đăng hơi muộn với hơi ngắn do hôm nay bận rộn,thông cảm nhé :P
.
.......
.
"Ta có điều không hiểu đó là Lữ Bố là nhân vật gì mà làm Chu Chỉ Nhược đây kính sợ như thế"
"Hắn thật sự mạnh đến như nào?"
Tống Thanh Thư đứng bên cạnh thắc mắc.
Luyện Hư Kỳ tuy mạnh mẽ nhưng ở Vũ Phong Tinh cũng không hiếm có đến vậy đâu à.
"Theo như văn tự cổ ở Thánh Đức Chúa đề cập,Lữ Bố từng sống ở những kỉ nguyên đầu của Vũ Phong Tinh chúng ta"
Chu Chỉ Nhược quay sang kiên nhẫn giải thích cặn kẻ cho Tống Thanh Thư.
"Ở thời điểm đó,chiến tranh nổi loạn nối đuôi nhau diễn ra vài ngàn năm mới dừng đổ máu thành sông"
"Tồn tại trong thời điểm hỗn loạn khó có thể sống sót huống chi là bế quan tu luyện một cách chậm rãi như chúng ta bây giờ"
"Luyện Hư Kỳ ở thời điểm đó không khác mấy Độ Kiếp Kì ở thời điểm hiện tại"
Tống Thanh Thư vừa nghe qua đã âm thầm đổ mồ hôi lạnh.
Hắn nghe qua thôi cũng đã hiểu phần nào ở thời điểm đó hỗn loạn đến nhường nào,chỉ cần sơ suất thì cái chết là điều không tránh.
Những kẻ mạnh mẽ mới có thể tồn tại và xưng bá còn những kẻ yếu đuối thì cố sống sót qua ngày đã là may mắn với bọn hắn rồi.
"Lữ Bố nổi tiếng võ nghệ dũng mãnh,giỏi cưỡi ngựa bắn cung,được xưng tụng là Phi Tướng cũng không điêu ngoa"
"Lữ Bố không có tài mưu lược như nhiều đối thủ chính trị khác ở thời điểm đó,nhưng đổi lại hắn rất rất tinh thông về võ nghệ trên chiến trận chưa từng ngán một ai"
"Lữ Bố được mệnh danh là Chiến Thần,được xem là dũng mãnh nhất thời kỳ hỗn loạn, hơn cả các nhân vật Triệu Vân,Quan Vũ, Trương Phi, Hứa Chử, Mã Siêu cùng thời"
Nói đến đây,Chủ Chỉ Nhược âm thầm thở dài:
"Chỉ đáng tiếc,vì mang tiếng xấu là phản phúc vô thường khi hai lần trở mặt giết chủ, cuối cùng bại trận và bị Tào Tháo ra lệnh xử tử"
"Kết thúc một cuộc đời đầy thăng trầm"
.
.....
.
"Xem Lữ Bố ngươi có bao nhiêu bản lĩnh để kiêu ngạo như vậy"
Lâm Xung nghiêm túc khoá chặt mục tiêu là Lữ Bố.
"Ta mạnh mẽ thì không có quyền kiêu ngạo những kẻ thấp hèn sao!?"
Lữ Bố cười lớn khi nghe những lời Lâm Xung vừa nói.
Từ khi nào có quy tắc kẻ mạnh không được quyền kiêu ngạo cơ chứ.
"Một kẻ phản chủ như ngươi thật không xứng đáng hai từ là cường giả mạnh nhất thời kỳ hỗn loạn"
"Phụt"
Lâm Xung nhổ nước bọt xuống đất bộc phát Sát Ý mạnh mẽ.
Cuộc đời Lâm Xung hắn ghét nhất là những kẻ phản chủ,phản bội huynh đệ lẫn người thân.
Những kẻ đó xứng đáng được chết dưới Xà Mâu của hắn một cách thống khổ nhất!
"Lão thiên hồi sinh ngươi đúng là có mắt như mù"
"Yaaaa"
Lâm Xung lao đến với Cửu Xà Mâu bùng nổ Sát Ý và Ngũ Giới Mâu Ý chồng lên nhau muốn oanh tạc Lữ Bố thành bãi thịt nhầy.
"Ngươi khinh người quá nhiều rồi đấy Lâm Xung"
BỊCH HÍ
Lữ Bố leo lên Chiến Mã Xích Thố bùng nổ Chiến Ý ngút trời đất phát sáng hoá hình một lần nữa.
"Cái quái gì!?"
Lâm Xung âm thầm nhíu mày liền dừng lao đến Lữ Bố mà quan sát cẩn trọng.
Đầu búi tóc,đội kim quan,ngoài phủ giáp đường nghê,thắt bảo đới ti loan,mình mặc chiến bào đỏ thêu trăm hoa.
Ngoài khoác áo giáp thú diện liên hoàn,lưng đeo một bộ cung Hoả Bạc Tiễn,tay cầm Phương Thiên Hoạ Kích,cưỡi ngựa Xích Thố.
Dũng mãnh vô cùng!
"Điều này thật điên rồ"
"Không thể tin được"
"Chuyện này quá vô lý"
Toàn trường lẫn Lâm Xung biến sắc khi thấy điều khó tin.
Từ cơ thể Lữ Bố bộc phát 4 loại Ý hoàn toàn riêng biệt.
Lục Giới Chiến Ý!
Tứ Giới Sát Ý!
Ngũ Giới Kích Ý!
Tam Giới Cung Ý!
"Chọc giận Lữ Bố ta đây,Lâm Xung ngươi xem như thành công một nữa rồi đấy"
"Mau chứng minh cho sự kiêu ngạo của ngươi với ta đi Lâm Xung"
"Xích Thố lao đến cho ta!"
ẦM HÍ
Chiến Mã Xích Thố như được kích thích mạnh mẽ lao đến Lâm Xung bởi lệnh của Lữ Bố.
Tốc độ nhanh như cơn lốc gió khiến Lâm Xung kịch biến né ra một bên.
PHẠCH
"Phốc aww"
Lâm Xung văng về phía sau vài thước trên không trung ôm lấy bả vai đang rỉ máu không ngừng.
"Ngươi cảm thấy thế nào về một Kích đâm trực diện của ta,Lâm Xung?"Lữ Bố nghiêm túc nhìn Lâm Xung.
"Khá khá,khá cho một tên phản chủ ở thời kỳ hỗn loạn hahaha"Lâm Xung vừa nói vừa nốc vài viên tiên đan.
"Quả nhiên cái danh dũng mãnh nhất thời kỳ hỗn loạn không chỉ là hư danh"
"Một kẻ tiểu bối xưng hô thất lễ với trưởng bối ta đã không chấp nhặt,ngươi còn liên tục nói ta là kẻ phản chủ"
"NGƯƠI THÌ BIẾT CÁI QUÁI GÌ VỀ TA!"
Nói xong Lữ Bố nhảy ra khỏi Chiến Mã Xích Thố lao đến Lâm Xung đang cố luyện hoá tiên đan chữa trị.
"Phương Thiên Hoạ Kích - 99 Hoả Kích!"
Lữ Bố cầm trên tay Phương Thiên Hoạ Kích bùng nổ tu vi Luyện Hư Trung Kỳ cùng gia trì Ngũ Giới Kích Ý.
"Không xong!"Lâm Xung nhảy dựng lên liền dùng thân pháp đối kháng trực diện với Lữ Bố.
"Cửu Xà Mâu - Lôi Kiếp Mâu!"
Một luồng lôi kiếp như được triệu hoán từ trên trời hoà vào Cửu Xà Mâu gia tăng sức lực ra đòn.
"Yaaaaa"
"Yaaaaa"
ẦM KENG
"Chết đi Lâm Xung!"
"Lữ Bố ngươi nên chết một lần nữa thì đúng hơn!"
RẮC KENG
Phương Thiên Hoạ Kích của Lữ Bố phân thân thành 99 kích bọc Hoả Linh Lực đâm liên tục không ngừng nghỉ vào Lâm Xung.
Cửu Xà Mâu gia trì Lôi Kiếp từ thiên địa của Lâm Xưng liên tục chống đỡ 99 hoả kích.
Tiếng va chạm giữa Phương Thiên Hoạ Kích và Cửu Xà Mâu tạo ra chấn động kinh thiên động địa.
Không ai chịu thua ai dù chỉ một chút.
KENG KENG
PHẠCH
Lần này Lữ Bố sơ ý mất tập trung trong giây lát liền bị Cửu Xà Mâu một đâm vào bả vai.
"Người thấy thế nào..cái gì!?
Lâm Xung định châm chọc Lữ Bố nhưng hắn không ngờ rằng...
Trái với việc Lữ Bố sẽ bị thương ở bả vai,chỉ thấy hắn cười gằn:
"Hahaha"
"Ngươi nghĩ Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo của ngươi sẽ xuyên phá được Chiến Giáp là Thiên Cấp Cực Phẩm của ta sao"
ĐÙNG ẦM AWW
Một đạp toàn lực của Lữ Bố đá văng Lâm Xung văng vài trăm thước đâm trực diện vào tường thành.
"Phốc"
Lâm Xung thổ huyết gượng dậy nốc vài viên tiên đan vào mồm ngay lập tức để cầm máu vết thương ở bả vai ngay lập tức.
"Lữ Bố ngươi cũng khá đấy"Lâm Xung lau vết máu khoé miệng nhìn Lữ Bố.
Với trình độ của Lâm Xung thật sự mà nói là gần như không thể chống đỡ quá nhiều trước những đòn đánh của Lữ Bố chứ đừng nói đến là đánh ngang tay.
"Không chỉ khá mà đủ sức có thể giết một tên tiểu bối chỉ dựa vào tu vi Luyên Hư còn chưa vững căn cơ đã muốn đánh bại ta"
Lữ Bố quay lại Xích Thố đáp lại.
Quả thật Lữ Bố có cơ sở để hắn kiêu ngạo bởi vì hắn có căn cơ Luyện Hư Trung Kỳ không thể vững chắc hơn được nữa vì hắn đã từng sống ở thời kỳ hỗn loạn.
Chinh chiến vô số lần từ đó lĩnh ngộ các loại Ý và kinh nghiệm chiến đấu không có gì để bàn cãi vì Lữ Bố đã quá thành thạo.
Tu vi của hắn cũng là nỗ lực không ngừng mới có thể đạt được trong lúc nguy khó không thể tưởng tượng,như thời điểm hiện tại luôn lạm dụng tiên đan để tăng tu vi dẫn đến căn cơ luôn không vững vàng dễ dàng bị người khác vượt cấp chiến đấu.
"Vậy người cũng nên chuẩn bị tinh thần đi Lữ Bố"Lâm Xung cười lạnh nhìn Lữ Bố.
"Ngươi được lão thiên hồi sinh trên thân xác kẻ khác thì ta sẽ cho ngươi quay lại cõi chết một lần nữa"
Niềm khao khát lấy mạng Lữ Bố của Lâm Xung bạo phát ngay lập tức.
Trong cuộc chiến để cứu lấy Tiều Cái khỏi Tống Gia,ngay trước khi chạm lấy tay cứu lấy thì Lữ Bố từ đâu xuất hiện ngăn cản việc hắn giúp Tiều Cái dẫn đến cái chết oanh nghiệt.
Sự kiện đã khiến Lâm Xung ngày đêm không thể ngủ trong vài ngày vì sai lầm không có cơ hội để xin làm lại dù chỉ một lần.
"Muốn đem ta trở lại cõi chết một lần nữa haha"
Lữ Bố lại cười lạnh khi nghe những lời của Lâm Xung thốt ra.
"Liên tục bị ta chủ động tấn công dẫn đến phải nốc tiên đan là gì"
"Yaaaaa"
Lữ Bố với Phong Thiên Hoạ Kích bùng nổ tối đa lao đến Lâm Xung không cho hắn cơ hội luyện hoá tiên đan.
"Hừ,ta sợ ngươi hay sao Lữ Bố?"
Lâm Xung cười lớn lao đến trực diện cùng Bát Xà Mâu ,trao đổi chiêu thức với Lữ Bố.
RẮC KENG
Tiếng va đập của Phong Thiên Hoạ Kích và Cửu Xà Mâu liên tục vang lên không ngừng.
BÙNG BÙNG
Từng đợt sóng sung kích lan tỏa tứ phía khắp kinh thành gây nên sự hoang mang với người đang quan sát.
"Hai tên này thật sự quá trâu bò"
"Hai người bọn hắn sắp kết thúc trận chiến chưa vậy?"
"Ngươi cứ lo xem đi,hối thúc người ta kết thúc thì được cái gì"
Cuộc chiến vẫn cứ thế diễn ra dưới bầu trời bắt đầu đổ cơn mưa phùn.....
.
.
(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)