"Ngươi tưởng ở cuộc đấu giá như này sẽ dễ dàng cho ngươi lấy với cái giá rẻ à,không có đâu Bá Vương à"
Trương Vô Kỵ đổ xô nước lạnh vào ý định Bá Vương.
"Ờ thì ta bốc phét cho vui thôi hehe"Bá Vương nói cho qua chuyện để không bị "quê".
"Sao cũng được,đấu giá bắt đầu rồi"
Sau màn giới thiệu với cả hội trường,Đình Thiện cũng không câu giờ liền sai người đem ra món vật phẩm đầu tiên.
"Đây là Công Pháp Không Rõ Cấp Bậc - Ngũ Hành Chưởng được Đình Thiên Hội tìm được khi nó "từ trên trời rơi xuống" và nó chỉ còn 1/2 vì bị hư hỏng quá nhiều rất khó để khôi phục"
"Giá khởi điểm là 10 nghìn linh thạch"
Tại căn phòng của Tôn Ngộ Không, hắn ngáy rất to nhưng căn phòng được cách âm nên chả ảnh hưởng đến ai,khi nghe đến Ngũ Hành Chưởng thì lúc này hắn tỉnh dậy và tỏ ra bất ngờ dù đang mộng du liền nói nhảm:
"Quái lạ 'khò khò',công pháp của Ngũ Hành Lão Quân 'khò khò' lại ở đây nhở 'khò khò' chắc nghe nhầm 'khò khò' "
Nói xong thì hắn lại lăn ra ngủ tiếp,thật mất nết.......
........
Bổng dưng lúc này Ngọc Lan xuất hiện bên cạnh Bá Vương.
"Công tử phải lấy nó bằng được vì nó có thể giúp công tử dung hợp năm loại thuộc tính để tạo chưởng oanh tạc kẻ thù"Ngọc Lan thúc giục Bá Vương.
"Sau này công tử sẽ hối tiếc khi không lấy nó".
"Nhưng ta đâu biết khôi phục công pháp chứ"Bá Vương khó hiểu khi Ngọc Lan như vậy.
"Mà thôi,ta nghe theo cô được chưa Ngọc Lan".
Ngọc Lan gật đầu xong liền biến mất khiến Bá Vương phải cảm thán.
"Phụ nữ lúc nào cũng khó hiểu haiz".
Tự nhiên xuất hiện rồi lại biến mất chả biết đâu mà ứng phó.
Dù sao thì hắn sẽ làm theo lời của Ngọc Lan vì chả có hại gì cho hắn,tương lai nếu có thể thì hắn khôi phục lại.
Trong lúc Bá Vương đang suy nghĩ thì cả hội trường đang ra giá rất sôi động.
"15 nghìn linh thạch"
"20 nghìn linh thạch"
"30 nghìn linh thạch"
"50 nghìn linh thạch"
Đến lúc này,Bá Vương liền ra giá với giọng to lớn:
"100 nghìn linh thạch!!"
Cả hội trường không còn tiếng trả giá bởi vì chả ai muốn bỏ xuống lượng lớn linh thạch chỉ để nhận lấy công pháp không rõ cấp bậc hay công hiệu.
Thậm chí tốn công sức để khôi phục và ai biết được cấp bậc của nó là gì,chẳng may xui xẻo là huyền cấp thì cũng toi cả đống linh thạch.
Trương Vô Kỵ khá ngạc nhiên khi Bá Vương bỏ ra một lượng linh thạch không nhỏ chỉ để lấy công pháp không hoàn thiện.
"Ngươi đang chơi liều ăn nhiều à Bá Vương"
"Ta quyết tâm lấy nó như vậy là có lý do hết cả haha"Bá Vương khoái chí trả lời.
"Mặc kệ ngươi,dù gì cũng chả phải linh thạch của ta"
"Xin chức mừng khách nhân phòng số 77 đã có được công pháp,sẽ có người mang đến tận phòng để giao dịch"
.........
Sau khi vật phẩm đầu tiên được đấu giá thì ngay lập tức món thứ hai được trưng bày.
"Đây là Phục Hồi Đan,giúp phục hồi các bộ phận đã mất với tu vi dưới Hợp Thể"
"Giá khởi đầu là 50 nghìn linh thạch"
Ngay khi Đình Thiên giới thiệu xong toàn trường nháo nhào đến gào thét không thôi.
Cũng phải thôi bởi vì trong cuộc sống của tu tiên giả thì việc chiến đấu dẫn đến mất bộ phận là chuyện khó tránh khỏi vậy nên những vật phẩm như này thường rất được ưa chuộng bởi độ hiếm không cần bàn cãi.
Dương Quá tại căn phòng số 1 liền bừng lên với tâm trạng mừng rỡ bởi vì hắn sắp có thể phục hồi cánh tay này rồi.
Không nhiều lời liền hét lên:"1 triệu linh thạch!"
Ngay lập tức,cả hội trường liền im bặt không ai dám lên giá bởi vì 1 triệu linh thạch không phải con số nhỏ đâu à vì với số tiền đó có thể mua được 2 pháp bảo thiên cấp đấy.
Bá Vương cũng khá bất ngờ khi có kẻ giàu đến như vậy liền lắc đầu:"1 triệu linh thạch của tên kia có lẽ bằng 2 năm bôn ba của ta mất thôi haiz"
"Nghèo khổ không làm ngươi mạnh lên được đâu,để ta buff bẩn cho ngươi nhá Bá Vương hahaha"
Tác giả một lần lại ló đầu ra trêu ghẹo thâm độc vô cùng.
"Ngươi im mồm đi tác giả,quá đáng với ta lắm rồi đấy hừ"
Bá Vương nuốt cay nuốt đắng vì không thể làm được tác giả "đểu" kia.
"Ngươi nói chuyện với ai đấy Bá Vương"Thấy Bá Vương lẩm bẩm một mình nên Trương Vô Kỵ liền hỏi.
"Nào có ai đâu Vô Kỵ"Bá Vương lấm liếp cho qua chuyện.
Trên sân khấu,Đình Thiện không thấy ai ra giá tiếp tục liền lên tiếng:
"Chúc mừng khách nhân phòng số 1 đã có được Phục Hồi Đan,sẽ sớm có người đến phòng để giao dịch"
Dương Quá hối thúc đến run người:"Nhanh chóng giúp tại hạ"
Hắn sắp nhịn không nỗi việc sử dụng Phục Hồi Đan tại chỗ.
Khi Dương Quá nhận được liền rời khỏi cuộc đấu giá ngay lập tức chả cần phải suy nghĩ.
"Cô cô,ta tới gặp nàng đây"...... (Bị đổ vỏ vẫn đâm đầu thì chịu ngươi đấy Dương Quá)
...........
Sau 2 ngày,xuyên suốt là những vật phẩm có giá trị khiến cả hội trường đủ khung bậc cảm xúc này cảm xúc khác nhưng không có mấy thứ khiến Bá Vương bắt buộc phải lấy bằng được nhưng hắn chả có nhiều money nên chỉ khóc trong cay đắng,thật là nhục nhã.
"Ngươi thì biết cái gì hả tác giả?"Bá Vương tức tưởi trong cay đắng.
"Thế có muốn buff bẩn cho hành trình của ngươi thuận lợi không,mắc công bảo ta hay buff bẩn thì không được đâu"Tác giả tiêu dao trả lời.
"Nếu làm vậy thì....."
"An tâm đi Bá Vương có bổn tác giả thì ai dám chê ắt nhận án tử bởi ta haha"
"Được rồi,vậy ngươi làm đi"
"Vậy ngươi cứ tiếp tục xem đấu giá đi,chờ đợi ta hehe"
Sau vật phẩm đấu giá thứ 102 là Lôi Tụ Trận giúp tụ lôi kiếp vào trận pháp giúp tăng chất lượng Lôi Thuộc Tính được ra giá cao nhất là 400 nghìn linh thạch được mua bởi Tống Giang thì Đình Thiện liền thông báo:
"Tiếp theo sẽ là trao đổi vật phẩm được những đạo hữu tin tưởng Điền Thiên Hội nhờ chúng ta trao đổi với các đạo hữu ở đây"
"Bắt đầu là bản đồ dẫn đến truyền thừa của Độ Kiếp Kì đã được kiểm tra bởi Chấp Sự của Đình Thiên Hội"
Cả hội trường bổng trở nên chấn động.Phải biết rằng ngày thường,Độ Kiếp Kì như rồng lộ đuôi không thấy đầu vậy mà giờ đấy truyền thừa Độ Kiếp Kì đã ở trước mặt bọn hắn nên ngại gì không tán gia bại sản để trở thành tu vi đỉnh cao của thế giới này.
"Cho chúng ta biết vị đạo hữu cần thứ gì để sẵn sàng đáp ứng"
"Mau nói đi Giáo Hội Đình Thiện"
Đình Thiện thấy hội trường đang rất nóng lòng nên cũng không câu kéo thời gian mà nói ra.
"Vật phẩm mà vị đạo hữu giấu mặt kia cần là Dị Thuộc Tính hoặc Bán Dị Thuộc Tính đều được bất kể là loại gì "
Toàn trường đều bối rối vì chẳng ai có cả.
Đơn giản bởi vì Dị Thuộc Tính và Bán Dị Thuộc Tính là thứ chỉ có thể được nhờ nhân duyên không thể mua được ở thế giới này và nếu có thì họ cũng sẽ không giao ra.
Bỗng dưng lúc này,Bá Vương lên tiếng với giọng điệu tự tin:
"Tại hạ có Bán Dị Thuộc Tính - Tâm Ma Phân Liệt!"
(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)