Lạc Nam cùng Hoàng Y Thiền đứng đối diện hai mặt nhìn nhau, bên trong ánh mắt bắt đầu có chiến ý thấp thoáng ẩn hiện.
Lạc Nam có chút hưng phấn, được luận bàn với một vị Tiên Vương không phải điều mà ai cũng có cơ hội đạt được, huống hồ đây cũng là thời điểm rất tốt để xem thử chiến lực của mình sau khi đột phá Cực Tiên Viên Mãn.
Mà Hoàng Y Thiền thân là một Tiên Vương, nàng hiểu một đạo lý chính là phải nghiêm túc trong bất kỳ trận chiến nào, dù đối thủ đối diện có là ai đi chăng nữa…
Mặc dù chưa ra tay, nhưng bầu không khí ngưng trọng đã bắt đầu bao phủ toàn trường…
“Nhìn Xuyên Yếu Điểm!”
Theo ý niệm của Lạc Nam, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, con mắt màu trắng bạc có hình khuyết nguyệt hiện lên, làm dung mạo vốn dĩ tuyệt mỹ của Yên Nhược Tuyết trở nên có chút tà dị.
“Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn! Lạc Yên có quan hệ thế nào với Bạch Nguyệt Nhất Tộc?” Âu Dương Thương Lan lập tức nhận ra lai lịch của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
Bạch Nguyệt Tộc là một chủng tộc tu Hồn khá nổi danh, bọn hắn độc bá một Trung Tiên Giới khiến vô số Tinh Cầu lân cận phải ngày đêm bất an đề phòng.
Chỉ bất quá theo như kiến thức của Âu Dương Thương Lan, Bạch Nguyệt tộc nhân mỗi người có đến hai con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, không như Lạc Yên chỉ có một.
Hơn nữa Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mặc dù lợi hại, nhưng khả năng Đoạt Hồn của nó để lại di chứng cho Linh Hồn rất nặng, các tộc nhân của Bạch Nguyệt Tộc vì tu luyện Hồn Tu bằng cách Đoạt Hồn của nhiều sinh mệnh khác nhau dẫn đến Linh Hồn của bọn hắn có rất nhiều tạp chất, có rất nhiều tổn hại, tâm trí cực kỳ không ổn định, vì lẽ đó thành tựu cũng rất hạn chế, không thể tiến xa hơn khỏi cấp bậc Hồn Vương Viên Mãn.
“Nếu Lạc Yên không có biện pháp khắc phục di chứng sau khi Đoạt Hồn, bổn vương phải khuyên nàng từ bỏ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn vì tương lai sau này!” Âu Dương Thương Lan ánh mắt chớp động, trong lòng có chút suy nghĩ.
Thân là một Đảo Chủ, nàng không thể để hạt giống tốt như Lạc Yên bị hủy hoại vì những di chứng mà Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mang lại.
...
Lúc này trên Chiến Trường, Hoàng Y Thiền hất lên tóc vàng óng ả dưới ánh mặt trời, nhìn Lạc Nam ung dung nói:
“Sư muội chỉ là Cực Tiên, sư tỷ không chiếm tiện nghi của muội, ra tay trước đi!”
Lạc Nam âm thầm nhếch miệng, nếu là bình thường hắn sẽ nói lại một câu nhường nữ nhân như sư tỷ ra tay trước, bất quá lúc này ngay cả chính hắn cũng giả thành nữ nhân, chỉ có thể phất lấy óng tay áo ung dung cười nói:
“Đã sư tỷ hậu ái, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh!”
KENG!
Một tiếng vang nặng nề chấn kinh toàn trường, Hắc Ngục Kiếm to hơn cả thân thể yểu điểu của Lạc Yên xuất hiện, được vác lên bờ vai mảnh mai tạo nên cảnh tượng cực kỳ quái dị.
“Vương Cấp Vũ Khí?” Ánh mắt Hoàng Y Thiền lóe lên.
“Ngục Thần Kiếm Pháp – Hộ Ngục Trảm!” Lạc Nam quát lạnh.
ẦM ẦM ẦM…
Theo Kiếm khí nặng nề mang theo sức mạnh của Địa Ngục có thể trấn áp thiên không, hư ảnh một tòa địa ngục dữ tợn nặng nề hiện hữu.
Tốc Biến triển khai, hai tay Lạc Nam cầm lấy Hắc Ngục Kiếm nặng nề nện xuống.
Trước một kiếm này, không khí như bị nghiền nát, liên tục có âm thanh chói tai vang lên…
“Một kiếm này, không thể khinh thường!” Suy nghĩ xuất hiện trong đầu của Hoàng Y Thiền và toàn thể nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo.
Hoàng Y Thiền sắc mặt hưng phấn, không chút nào lùi bước…
Từ bên trong thân thể nóng bỏng của nàng, cuồn cuộn Vương Lực phá thể mà ra…
“Quang Minh Hộ Thể!”
Ánh sáng chói lóa, vô số tia sáng hội tụ mà về, một lớp màn sáng phòng ngự nhanh chóng bao trùm lấy thân thể Hoàng Y Thiền.
Tóc vàng tung bay, nàng mặc kệ Hộ Ngục Trảm nện vào thân thể, ngược lại trong quá trình này còn ngưng tụ công kích, khóe môi kiều diễm nhếch lên:
“Quang Minh Quyền!”
KENG!
Âm thanh va chạm nặng nề vang lên, Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc nhìn Hắc Ngục Kiếm nện vào màn phòng ngự của Hoàng Y Thiền nhưng không thể xâm nhập dù chỉ một chút.
Trái lại trong khoảnh khắc, Quang Minh Quyền mang theo Vương Lực hung hăng muốn nện vào bụng hắn.
“Tốc Môn!”
Lạc Nam lập tức kích hoạt tốc độ tối đa, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm gào rống xuất hiện sau lưng, tay cầm Hắc Ngục Kiếm biến mất tại chỗ.
ĐÙNG!
Quang Minh Quyền nện vào khoảng không, chấn động đến mức không gian gợn sóng lăn tăn, một cổ khí lãng quét ngang bốn phía.
“Vương Lực thật kinh khủng!” Lạc Nam ánh mắt nghiêm túc.
Lần đầu tiên đối diện ở khoảng cách gần với Vương Lực, hắn mới nhận ra sự mạnh mẽ của nó vượt qua dự tính của mình rất nhiều…
Mặc dù Hoàng Y Thiền đã áp chế tu vi xuống Ngọc Tiên Viên Mãn, nhưng Tiên Lực của nàng đã ngưng thành Vương Lực, không phải những Ngọc Tiên bình thường có thể so sánh.
Chỉ riêng một chiêu Quang Minh Quyền như vừa rồi…đã mạnh hơn Đạm Đài Uyển quá nhiều.
“Đạm Đài Uyển là bóng tối, Hoàng Y Thiền là ánh sáng sao? Nếu vậy nàng vẫn còn Dị Quang Minh chưa sử dụng!” Trong đầu Lạc Nam lập tức vận chuyển vô số ý nghĩ, rõ ràng vừa rồi Hoàng Y Thiền chỉ sử dụng Quang Minh Vương Lực bình thường, Dị Quang Minh còn chưa mang ra.
“Còn bảo trì thực lực sao? Để ta ép nàng bộc phát!” Lạc Nam cười hiếu chiến, Hắc Ngục Kiếm siết chặt trong tay.
“Dị Hỏa gia tăng tốc độ, quả nhiên đúng như lời Tiểu Uyển nói!” Hoàng Y Thiền cười cười đánh giá Bát Hoang Hoành Thiên Viêm sau lưng Lạc Yên, ánh mắt hiện lên một tia lém lỉnh:
“Để tỷ xem, giữa Ánh Sáng và Hỏa Diễm, đâu mới là thứ nhanh hơn!”
“Vương Cấp Vũ Kỹ - Quang Minh Chi Dực!”
Lời vừa dứt, Quang Minh hội tụ, ánh sáng liên tục hội tụ mà về sau lưng Hoàng Y Thiền, sau đó cũng nhanh chóng hóa thành một đôi cánh lớn rực rỡ tinh khiết vô tà.
“Vương Lực hóa cánh?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Loại thủ đoạn này của Hoàng Y Thiền chính là đem Quang Minh Vương Lực ngưng tụ thành đôi cánh, chắc hẳn là một môn Vũ Kỹ gia tăng tốc độ cấp cao.
Nàng vẫn chưa dùng Dị Quang Minh!
XOẸT…
Quang Minh Chi Dực vỗ mạnh, thân ảnh Hoàng Y Thiền đã hóa thành luồng sáng cấp tốc biến mất, trong ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam, đã tiếp cận lấy hắn.
“Tốc biến!” Lạc Nam vội vàng muốn né tránh.
Đáng tiếc tốc độ của Hoàng Y Thiền khi có được Quang Minh Chi Dực thật sự quá nhanh, ánh sáng là một trong những thứ có vận tốc nhanh nhất.
“Quang Minh Song Quyền!”
Hoàng Y Thiền hai tay hai Quyền, hung hăng nện vào lưng hắn.
“Kim Ô Hư Hỏa, ra!”
GÁY!
Theo tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần vang lên, hư ảnh Kim Ô Hư Hỏa vàng rực cao quý xuất hiện hộ giá.
“Lại một loại Dị Hỏa?” Đám nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo kinh hô thành tiếng.
Nhìn thấy hai cái Quang Minh Quyền đánh tới, Kim Ô Hư Hỏa ánh mắt sắt lẹm dị thường, vươn ra hai cái móng vuốt sắt lẹm của mình hướng về Quang Minh Quyền vồ đến.
ẦM…
Lạc Nam thân thể bắn mạnh ra ngoài, Kim Ô Hư Hỏa xém chút bị đánh tan, thân thể trở nên hư ảo thêm không ít lần, da thịt nhứt nhói.
“Mạnh như vậy?” Lạc Nam càng thêm nghiêm túc, Vương Lực…quả nhiên không phải thứ đơn giản.
Cùng là Ngọc Tiên Viên Mãn, nhưng Đạm Đài Uyển và Hoàng Y Thiền hoàn toàn không phải một cấp bậc, đó là do sự khác biệt đến từ Vương Lực, loại lực lượng cao cao tại thượng mà chỉ Tiên Vương có thể sở hữu.
Chỉ riêng sức mạnh của Vương Lực, đã không kém một loại Dị Thuộc Tính.
“Mau xuất ra toàn lực, tỷ còn chưa chơi đã!” Tiếng quát yêu kiều của Hoàng Y Thiền một lần nữa tiến đến, Quang Minh Quyền hung hăng đấm đến.
“Tỷ thích chơi ta chơi với tỷ!”
Biết không thể giữ bài trước mặt người sở hữu Vương Lực, Lạc Nam rốt cuộc bạo phát.
“Bát Môn Độn Giáp, mở!”
ẦM ẦM ẦM…
Kiếp Lôi Đỉnh chấn động đan điền, Thất Sắc Lôi Kiếp bá đạo nghiền ép mà ra…
Mà khi nó vừa xuất hiện, sắc mặt Kiều Tố Tố chúng nữ đại biến, ngay cả mấy vị Đảo Chủ cũng là giật mình…
Lạc Yên…vậy mà sở hữu Lôi Kiếp mạnh nhất Vương giới? Thất Sắc Lôi Kiếp?
Quan trọng nhất chính là, nàng chỉ là một Cực Tiên?
Mặc kệ mọi người kinh ngạc, Lạc Nam biết chỉ một mình Thất Sắc Lôi Kiếp do Cực Tiên đánh ra chưa chắc áp chế được Vương Lực.
“Lôi Hỏa Huyền Công!”
VÙ VÙ VÙ…
Diễm Tâm Đỉnh gào rống chuyển động, Kim Ô Hư Hỏa, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, Phần Lực Thiêu Tiên Hỏa gào thét mà ra.
Trong ánh mắt trợn tròn của đám nữ nhân, ba loại Dị Hỏa hòa quyện kết hợp cùng Thất Sắc Lôi Kiếp...
Lôi Hỏa dữ tợn khiến không gian rung lên, chúng nó cấp tốc hòa vào cánh tay Lạc Nam...
“Liệu có thể chống được Vương Lực không?” Bồng Lai Ngũ Tiên bốn nữ còn lại ánh mắt nghiêm túc dị thường.
Trong khoảng khắc, Lạc Nam dồn toàn bộ lực lượng vào nắm đấm của mình, âm thanh vạn thú cuồng hống gào thét mà ra:
“Cuồng Thú Quyền”
Một quyền mang theo sức mạnh toàn lực của thể tu lại được Lôi Hỏa gia trì, hung hăng va đập Quang Minh Quyền ẩn chứa Vương Lực cuồn cuộn...
ĐÙNG!
Như sao băng va chạm thiên thạch, như hai hành tinh va đập vào nhau, một cổ khí tràng bùng nổ oanh tạc vào màn chắn hình mái vòm, khói bụi mù mịt...
Nấm đấm của Lạc Nam vẫn đang va đậm chính diện vào quyền đầu của Hoàng Y Thiền, hai người ánh mắt khóa chặt lấy nhau, không ai nhường nhịn ai...
Một Cực Tiên Viên Mãn dùng đến ba loại Dị Hỏa, một loại Thất Sắc Lôi Kiếp...
Một Ngọc Tiên Viên Mãn chưởng khống Quang Minh Vương Lực...
XÈO XÈO XÈO...
Lôi Hỏa không ngừng cố gắng tàn phá Quang Minh Vương Lực, Phần Lực Thiêu Tiên Hỏa cố gắng thiêu đốt Vương Lực nhưng tốc độ chậm chạp vô cùng gần như không đáng chú ý...
“Quả nhiên Vương Lực vẫn là một cái gì đó khác biệt!” Lạc Nam hít sâu một hơi, trầm giọng nói ra.
“Có thể lấy tu vi Cực Tiên đối kháng Vương Lực, muội là người đầu tiên ta thấy!” Hoàng Y Thiền không chút che giấu tán thưởng nói.
Cánh tay của hai người đang rung lẩy bẫy, nhưng chưa một ai chịu trước hết thu tay.
“Định Hồn!”
Đúng lúc này, Lạc Nam bất chợt vận chuyển Hồn Lực, Định Hồn triển khai, vô tận Hồn Lực hướng cơ thể Hoàng Y Thiền tập kích mà đến.
Thân là một Hồn Tu, trong chiến đấu không sử dụng Hồn Lực đánh lén đối thủ chính là ngu xuẩn.
Chỉ cần Định Hồn thành công, Lạc Nam tin tưởng trong khoảnh thời gian ngắn hắn sẽ nắm giữ thế trận.
“Hồn Lực sao? thật đáng tiếc!” Hoàng Y Thiền lắc đầu cười nhạt một tiếng, Định Hồn không gây nên chút ảnh hưởng nào cho nàng.
Lạc Nam sắc mặt đại biến, lúc này hắn mới chú ý đến kiện y phục mà Hoàng Y Thiền mặc trên cơ thể.
Đây là một bộ kiện áo da có hoa văn thần bí luân chuyển bên trên, ôm sát lấy thân thể nóng bỏng của Hoàng Y Thiền, để lộ từng đường cong cao quý...
Mà khi Hồn Lực của hắn tiếp cận, những hoa vân thần bí trên kiện áo da này lấp lánh ánh sáng nhàn nhạt che phủ thân thể Hoàng Y Thiền, đem Hồn Lực của Lạc Nam ngăn cách ở bên ngoài.
“Nhận ra rồi sao? đây là Cách Hồn Y, một kiện Vương Cấp Y Phục...!” Hoàng Y Thiền cười đắc ý.
Thân mặc Cách Hồn Y, dù là Hồn Vương cũng khó thể dùng Hồn Lực tập kích nàng, càng đừng nói một Ất Hồn như Lạc Nam.
“Muội rất tốt nhưng ta rất tiếc!” Trong lúc Lạc Nam còn kinh ngạc vì Hồn Lực lần đầu bị ngăn cản, Hoàng Y Thiền đã quyến rũ mỉm cười.
“Quang Minh Xiềng Xích!”
Quang Minh Vương Lực tụ hội, tay chân Lạc Nam bất tri bất giác bị ánh sáng trói buộc, chúng nó hình thành từng gông cùm xiềng xích định trụ tay chân hắn vào hư không.
“Ánh sáng chiếu rọi vạn vật, chỉ cần tồn tại trong không gian này sẽ không tránh khỏi phạm vi của ánh sáng!” Hoàng Y Thiền có chút tự hào nói.
Quang Minh Quyền một lần nữa triển khai, nhân lúc Lạc Nam vẫn còn bị trói buộc, muốn kết thúc lần luật bàn này.
ẦM!
Quang Minh Quyền ầm vang nện đến, một quyền cách Lạc Nam ngày một gần.
“Tẩy Linh Thanh Thủy!” Lạc Nam quát lớn.
Trong khoảnh khắc, một luồng Dị Thủy từ cơ thể hắn bùng nổ mà ra, mang theo khả năng thanh tẩy mọi chiêu thức khống chế, toàn bộ Quang Minh Xiềng Xích bị hóa thành hư vô.
“Lại thêm một loại Dị Thủy?” Đạm Đài Uyển chúng nữ trợn mắt há hốc mồm.
Tẩy Linh Thanh Thủy, Dị Thủy của Thủy Tích Quân...có khả năng thanh tẩy hóa giải các loại khống chế hay trói buộc.
Cũng may Quang Minh Xiềng Xích của Hoàng Y Thiền sử dụng không phải Vũ Kỹ quá mức cao cấp, lại thêm vì thi triển trong thời gian ngắn nên nó không hề chắc chắn, bằng không Tẩy Linh Thanh Thủy rất khó để thanh tẩy Vương Lực.
“Hộ Ngục Trảm!”
Lạc Nam nhân cơ hội khó được này, Hắc Ngục Kiếm chấn động thiên không, hư ảnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển bá đạo xuất hiện, hung hăng nện xuống Hoàng Y Thiền.
ĐÙNG!
Quang Minh Quyền va chạm chính diện Hộ Ngục Trảm, thân thể Hoàng Y Thiền bị đánh văng ra ngoài, mà Lạc Nam cũng liên tục lùi bước trên không trung, cánh tay tê dại...
“Có thể trở thành một trong những đệ tử xuất chúng nhất Thiên Vương Cấp Thế Lực, quả nhiên không phải nhân vật dễ trêu!” Lạc Nam âm thầm cảm thán, Hợp Linh Chưởng đã ầm ầm ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Ba loại Dị Hỏa, Thất Sắc Lôi Kiếp cùng Tẩy Linh Thanh Thủy...ba loại Tiên Lực cấp tốc dung hợp...
“Quả nhiên là Hợp Linh Chưởng...” Âu Dương Thương Lan lầu bầu trong môi, hiển nhiên đã nghe Độc Cô Ngạo Tuyết kể qua Lạc Yên biết Hợp Linh Chưởng.
Lạc Nam không chút do dự, Hợp Linh Chưởng hung hăng bắn ra, nhắm đúng vị trí Hoàng Y Thiền bắn mạnh...
ẦM ẦM ẦM...
Chưởng pháp mang theo thế hủy thiên diệt địa lao vọt đến,
Chỉ là cảnh tượng tiếp theo, lại khiến Lạc Nam trợn tròn mắt, một cảm giác không dám tin tưởng xuất hiện trong lòng...
“Ép tỷ sử dụng đến Dị Quang, Lạc Yên muội bất phàm!” Hoàng Y Thiền cong môi nói một câu.
Chứng kiến Hợp Linh Chưởng bá đạo không gì sánh được sắp tiếp cận lấy mình, nàng nhẹ nhàng nâng lên lòng bàn tay tiếp đón...
Trên lòng bàn tay nàng, một loại Quang Minh với hình thái hoàn toàn mới xuất hiện...
Trái với ánh sáng trong suốt thông thường, loại Quang Minh này có màu sắc hỗn tạp không tả nổi, dường như nó tập hợp thế gian tất cả các loại màu sắc vào một thân...
Mà khi Hợp Linh Chưởng chạm vào lòng bàn tay của Hoàng Y Thiền...
Hết sức đột ngột, Hợp Linh Chưởng vốn đã dung hợp một cách hoàn mỹ đột nhiên bị cưỡng ép tách ra...
Ba loại Dị Hỏa bị tách ra, Thất Sắc Lôi Kiếp cũng bị tách ra, Tẩy Linh Thanh Thủy cùng chung một số phận...
Hợp Linh Chưởng bị phân tán hoàn toàn, hóa thành các luồng Tiên Lực vô định không có phương hướng mất đi mục tiêu, chúng nó xẹt ngang thân thể Hoàng Y Thiền, nàng vẫn hoàn hảo không chút tổn hại vuốt vuốt mái tóc vàng hơi rối.
Lạc Nam gương mặt nghiêm túc hít một ngụm khí lạnh, ngưng trọng nói ra:
“Đây chẳng lẽ là loại Dị Quang có thể cưỡng ép tách rời các loại Thuộc tính khi đã dung hợp?”