Con Đường Bá Chủ

Chương 702: Cửa ải trước Chung Kết



“Dị Băng thuộc về ngươi!”

Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hờ hững nhìn Lạc Yên bình thản nói ra, mặc kệ vô vàn ánh mắt sùng bái đang nhìn theo bóng lưng của nàng.

So với Độc Cô Ngạo Tuyết biểu hiện như thường, sắc mặt của Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương lại có chút mất tự nhiên, lần này hai người bọn hắn thật sự mất mặt rất lớn, bất quá đánh cũng đánh không lại…còn được đối thủ nương tay, hai người chỉ có thể giả ngu không nghe không thấy mọi thứ xung quanh, nhắm mắt dưỡng thần.

Ngược lại là Song Kiếm Tiên Vương sắc mặt cực kỳ cuồng nhiệt, hận không thể lập tức quay về Đạo Huyền Tông để lĩnh ngộ những gì Độc Cô Ngạo Tuyết vừa chia sẽ, nói không chừng sẽ có một phen thu hoạch đối với việc tu kiếm của hắn.

“Đa tạ Tuyệt Tình Kiếm Vương, ân tình hôm nay Lạc Yên cả đời ghi trong tâm khảm!” Lạc Nam ánh mắt chân thành, hướng về Độc Cô Ngạo Tuyết chắp tay nói ra.

“Ngươi hiểu lầm, bổn Vương ra tay chỉ vì để đảm bảo quy tắc của Tuyển Tử Đại Hội, không liên quan gì đến ngươi, không cần cảm tạ!” Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, xoay người muốn rời khỏi phạm vi Chiến Trường.

“Bất kể nói thế nào Dị Băng cũng đã thuộc về ta, chỉ cần có cơ hội Lạc Yên sẽ trăm lần báo đáp!” Lạc Nam thản nhiên nói, ân tình tự ghi nhớ là được, không cần người khác phải chấp nhận.

Nếu Độc Cô Ngạo Tuyết không ra tay, lần này hắn phải liều mạng một trận sinh tử, chưa kể nhiệm vụ thất bại tiểu huynh đệ bị trừ 5 cm.

Hiện tại chẳng những không tốn chút sức nào thuận lợi thu được Dị Băng, còn nhìn thấy hai tên Địa Vương đáng ghét bị chặt tay, quả thật là thống khoái.

Tuy nhiên mặc dù là vậy, nhưng thân ảnh của Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Tiên Vương đã bị hắn khắc sâu vào trong lòng, chỉ cần ngày sau mạnh lên, Lạc Nam không ngại tìm đến bọn hắn "hảo hảo luận bàn" một phen.

Nói về mức độ thù dai, Lạc Nam chưa từng thua kém bất kỳ ai.

Độc Cô Ngạo Tuyết nghe lời nói trong veo không chút giả ý của Lạc Yên, thật sâu liếc nhìn thiếu nữ trẻ tuổi trước mặt một chút, thân ảnh dần dần biến mất.

Thu hồi tầm mắt từ bóng lưng Độc Cô Ngạo Tuyết, Lạc Nam đưa mắt sang nhìn Cổ Long Hàn Không Băng trầm giọng nói ra:

“Theo ta đi! Sẽ không nhục uy danh của ngươi!”

“Tốt!”

Khiến Lạc Nam cảm thấy bất ngờ chính là lần này Cổ Long Hàn Không Băng chẳng có chút đề phòng hay miễn cưỡng, trực tiếp gật đầu đồng ý, thậm chí ánh mắt khi nhìn về phía Lạc Nam cũng có một chút ý thân cận.

Hiển nhiên việc Lạc Yên lấy tu vi Cực Tiên biểu hiện ra khí phách phi phàm, dù đứng trước thực lực tuyệt đối như Tiên Vương cũng không khuất phục đã khiến Cổ Long Hàn Không Băng triệt để có cái nhìn mới đối với vị chủ nhân tương lai này của mình.

Một người có lòng dạ hào hùng như vậy, nhất định sẽ nhất ngôn cửu đỉnh, nếu đã mở miệng hứa hẹn, chắc chắn sẽ không xóa bỏ linh trí của nó.

Huống hồ có thể đi theo một chủ nhân như vậy cũng là mong muốn của bất kỳ loại Thiên Địa Dị Vật nào, Cổ Long Hàn Không Băng cũng chẳng ngoại lệ.

Làm Thiên Địa Dị Vật, bọn nó không sợ chủ nhân mình thực lực yếu, bởi vì chính bọn nó có thể giúp chủ nhân mạnh lên...bọn nó chỉ sợ gặp phải chủ nhân nhu nhược hèn nhát mà thôi.

Thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Cổ Long Hàn Không Băng làm Lạc Nam có chút hiểu ra lý do nó khuất phục với mình, chỉ bất quá lúc này không tiện Luyện Hóa…ý niệm vừa động, đem tiểu khủng long bé bỏng thu vào Linh Giới Châu.



Tuyển Tử Đại Hội vẫn tiếp tục…

Các thí sinh khác vẫn đang bận rộn cạnh tranh từng giây từng phút, vì thế chiến trận giữa các Địa Vương ở ngoài Tinh Không có gây náo động lớn đối với Chiến Trường, bất quá bọn hắn chỉ cho rằng đây là động tĩnh do kẻ nào đó ở trong Chiến Trường gây ra nên không bận tâm chú ý, ngược lại chỉ tập trung lo chuyện của mình.

Số lượng thí sinh tham dự bị đào thải ngày một tăng, rất nhiều thiên tài ngậm ngùi từ bỏ Võ Đài Chung Kết, chấp nhận bản thân chưa đủ thực lực để mơ mộng Trung Tiên giới hão huyền, đương nhiên ngoại trừ số lượng người bỏ cuộc, vẫn có không ít người thảm thiết chết đi, đào thải hết sức khốc liệt.

Ngược lại, không ít nhân vật mạnh mẽ đang một đường hát vang, vượt qua hầu hết các loại chướng ngại vật, đàn áp đa số các loại đối thủ, tập trung tiến về Võ Đài Chung Kết.

Bên trong số đó, có không ít nhân vật kiệt xuất đến từ các Ngọc Cấp đỉnh tiêm thế lực, cũng có không ít người là kẻ nhận được truyền thừa Vương Cấp từ sự kiện Bí Cảnh lần trước…

Khiến người quan sát bên ngoài Chiến Trường cảm thấy kỳ quái chính là…khác với các kỳ Tuyển Tử Đại Hội trước, ở lần này…những thiên tài đủ sức trụ lâu bên trong Chiến Trường đa phần lại là nữ tử.

Không sai, ở lần Tuyển Tử Đại Hội kỳ này, nữ thiên tài kiệt xuất nhiều hơn nam giới quá nhiều…

“Ta hiểu được, là do con Heo đen mập chết bầm kia, nó là thứ hoang dâm háo sắc trọng nữ khinh nam, chẳng những thả đám nữ nhân này rời khỏi Bí Cảnh, còn đem vật quý giá như Vương Cấp Công Pháp chỉ để đổi lấy đồ lót của các nàng!” Một tên trưởng lão của Ngọc Cấp Thế Lực nhìn cảnh tượng bên trên trận pháp trực tiếp nghiến răng nghiến lợi nói ra.

“Chính xác! Cũng chính vì nguyên nhân đó mà lần này số lượng Ngọc Tiên nhiều hơn hẳn các lần trước, nhưng đa phần đều là nữ tử!” Đám người nhanh chóng nhất trí tán thành.

Ở sự kiện Bí Cảnh, rất nhiều nữ nhân đã dùng đồ lót của mình đổi lấy Vương Cấp Công Pháp từ con heo kia, sau đó an toàn rời khỏi, về nhà tiến hành tu luyện công pháp, thực lực gia tăng như diều gặp gió…đạt đến Ngọc Tiên trong thời gian không lâu.

Mà vô số nam thiên tài lại bị con Heo mập liên thủ với Ngọc Hải giết chết, chuyện này tất cả những người có mặt đều biết, cũng là một trong số các nguyên nhân khiến nhiều Tiểu Tiên Giới tức giận liên hợp diệt đi Ngọc Tiên Môn.

Chính nguyên nhân trên đã dẫn đến diễn biến của Tuyển Tử Đại Hội lần này, khiến số lượng nữ thiên tài vượt trội hơn nhiều so với nam thiên tài.

Đương nhiên, bên trong hàng ngũ nữ thiên tài biểu hiện nổi bật, thần cản giết thần…phật cản đồ phật tại Chiến Trường lúc này không thể không kể đến Ỷ Vân và Thiên Vô Ảnh.

Hai nữ đều có tu vi vượt xa so với người khác, đạt đến Ngọc Tiên Hậu Kỳ cấp bậc, lại thêm Công Pháp và Bí Thuật tu luyện vượt trội, được trang bị tận răng hai kiện Ngọc Cấp Bảo Y là Ma Ảnh và Tiên Ảnh, biểu hiện so với Lạc Yên còn kinh khủng hơn.

Ngay cả Lạc Nam từ khi biết mình sẽ phải tách ra với hai nữ khi tiến vào Chiến Trường cũng không có quá nhiều lo lắng, bởi vì với thực lực của các nàng…nếu không thi triển một vài thủ đoạn mạnh mẽ thì ngay cả hắn cũng chưa chắc là đối thủ.

Đừng quên cả Ỷ Vân và Thiên Vô Ảnh đều có tu hàng Đế Cấp, nội tình không kém.

So với Ỷ Vân hai nữ, Lạc Nam càng để tâm đến Địa Ngọc Huyền, bởi vì nàng chỉ mới là Ngọc Tiên Trung Kỳ, lại thêm Thổ Sa Hoàng Kỳ bị Thiên Vô Pháp đám người đoạt mất, chiến lực ở trong Chiến Trường cũng chẳng phải quá cao.



Tại một dãy núi hoang vu cao không thấy đỉnh…

Địa Ngọc Huyền sắc mặt lạnh lùng nhìn một thân ảnh khổng lồ linh hoạt che chắn trước mặt, bên trong ảnh mắt ẩn chứa sự ngưng trọng dị thường.

Thân ảnh khổng lồ ngăn cản bước tiến của nàng là một con Cự Hầu hình thể cao đến vài chục mét, bộ lông xanh thẳm như đại dương, tứ chi linh hoạt, ánh mắt như cười như không nhìn lấy Địa Ngọc Huyền cười tà mở miệng:

“Khẹc khẹc nữ nhân, muốn bước qua núi này phải qua được ải của lão Viên ta!”

Toàn thân nó tỏa ra một cổ khí thế bất phàm chỉ thuộc về Ngọc Yêu Viên Mãn mới có thể sở hữu, rõ ràng là tồn đại đỉnh phong bên trong Chiến Trường này rồi.

Thủy Sơn Viên Hầu, Ngọc Yêu Viên Mãn tồn tại, bên dưới chân nó có không ít thi thể của các thanh thiếu niên, đủ thấy trước đó đã không ít kẻ xấu số chết dưới tay con Viên Hầu này, chứng minh đây là một tồn tại cực kỳ nguy hiểm, không giống như biểu hiện ôn hòa tươi cười bên ngoài của nó.

Địa Ngọc Huyền hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia hiểu ra mở miệng:

“Thủy Sơn Viên Hầu, ngươi là chướng ngại vật do Vương Cấp Thế Lực bố trí sao?”

“Nữ nhân khá thông minh!” Thủy Sơn Viên Hầu cũng không che giấu nhe răng gật đầu: “Bổn Yêu là một trong các vị Hộ Pháp của Hải Yêu Cung, nhận lệnh Hải Sư Yêu Vương ở tại nơi này khảo nghiệm thí sinh có đủ tư cách đi tiếp hay không!”

“Quả nhiên!” Địa Ngọc Huyền gật đầu, có thể đạt đến Ngọc Yêu Viên Mãn lại canh giữ dãy núi ngăn cách với Võ Đài Chung Kết, không khó đoán ra vai trò của Thủy Sơn Viên Hầu trước mặt.

Nghĩ đến đây Địa Ngọc Huyền không chút do dự quay người rời đi, nàng mới không ngốc đối chiến với một tồn tại cường đại hơn mình.

“Này này…vô ít thôi, ở khắp dãy núi này ngoại trừ lão Viên ta thì vẫn còn đại diện của ba Vương Cấp thế lực khác đứng ra phân bố làm chướng ngại vật, bất kỳ ai muốn tiến vào Võ Đài Chung Kết đều phải thông qua một trong bốn ải, ngươi có tránh vỏ dưa cũng sẽ gặp vỏ dừa mà thôi” Thủy Sơn Viên Hầu vội vàng la lên.

Địa Ngọc Huyền chân mày nhíu chặt, cái dãy núi này có hình vòng cung ngăn cách Võ Đài Chung Kết với phạm vi bên ngoài, nếu lời của Thủy Sơn Viên Hầu là thật…như vậy có thể thấy cửa ải này của các Vương Cấp Thế Lực đặt ra khó khăn đến mức nào.

Dù nàng không muốn đối đầu với Thủy Sơn Viên Hầu…cũng phải vượt qua cửa ải của ba nhân vật đến từ ba Vương Cấp Thế Lực khác.

Nghĩ nghĩ, Địa Ngọc Huyền mày liễu hơi nhíu, môi thơm hé mở đặt câu hỏi: “Phải làm sao thông qua được ngươi?”

“Khà khà!” Thủy Sơn Viên Hầu hưng phấn gãy gãy cằm nhí nha nhí nhố nói: “Rất đơn giản, tiếp một kích toàn lực của lão Viên ta nhưng không chết là được!”

“Một kích toàn lực của Ngọc Yêu Viên Mãn?” Sắc mặt Địa Ngọc Huyền trở nên cực kỳ khó coi, chẳng trách dưới chân núi có vài cổ thi thể, rõ ràng là những thiên tài đã chết sau khi ăn một kích toàn lực của Thủy Sơn Viên Hầu.

“Đừng biểu lộ như vậy…phải biết mấy kẻ canh gác bên kia so với ta còn dữ dằn hơn đấy!” Thủy Sơn Viên Hầu nhảy nhót nói: “Huống hồ lão Viên ta cho phép ngươi vân dụng mọi loại thủ đoạn, bất kể là Pháp Bảo, Đan Dược phụ trợ…rất đơn giản mà!”

“Hừ!” Địa Ngọc Huyền trong lòng không vui hừ một tiếng, nếu còn Vương Cấp pháp bảo Thổ Sa Hoàng Kỳ thì nàng vượt qua thử thách này dễ như ăn cháo, đáng tiếc nó đã bị lấy mất, không còn Pháp Bảo Vương Cấp hỗ trợ, tiếp một kích toàn lực của Ngọc Yêu Viên Mãn nàng hoàn toàn chẳng có nắm chắc.

Huống hồ con Ngọc Yêu này là một vị hộ pháp của Vương Cấp Thế Lực, thân phận và địa vị cao vô cùng, công pháp tu luyện chắc cũng không kém, ưu thế tu luyện công pháp Vương Cấp của nàng không quá lớn.

“Có thể cho ta biết người canh gác của ba thế lực còn lại có thân phận gì không? đều là Ngọc Tiên Viên Mãn sao?” Địa Ngọc Huyền chắp tay hỏi thăm, nàng muốn lựa chọn cửa ải một cách an toàn nhất.

So với Thủy Sơn Viên Hầu mạnh mẽ trước mặt, Địa Ngọc Huyền hy vọng gặp phải đối thủ yếu hơn một chút.

“Tiểu nữ oa thông minh cẩn trọng, đáng khen ngợi!” Thủy Sơn Viên Hầu tán thưởng nhìn Địa Ngọc Huyền nói.

Tiểu nữ này không hề hèn nhát, trái lại trong một quyết định có thể ảnh hưởng đến tương lai và vận mệnh của mình…càng cẩn thận thì càng tốt, huống hồ dù sau khi thành công thông qua cửa ải của Thủy Sơn Viên Hầu nó…thì nàng vẫn phải đối diện với nhiều đối thủ mạnh mẽ khác tại Võ Đài Chung Kết cho đến khi chỉ còn lại 16 người.

Để trở thành một cường giả chân chính, đôi khi cẩn trọng cũng là yếu tố cực kỳ quan trọng, nếu vì chút sĩ diện và hấp tấp có thể sẽ phải trả giá nặng nề, vài cổ thi thể dưới chân nó chính là minh chứng tốt nhất.

“Mong được chỉ giáo!” Địa Ngọc Huyền nhìn Thủy Sơn Viên Hầu chân thành nói ra.

“Hừ, Lão Viên ta đã nói cửa của ta đã là dễ nhất, mấy tên canh gác các nơi đều là hàng không dễ chọc!” Thủy Sơn Viên Hầu sắc mặt có chút kiêng kỵ nói ra:

“Cửa ải đến từ Đạo Huyền Tông cũng là một vị Hộ Pháp có thực lực Ngọc Tiên Viên Mãn đảm nhiệm, hắn sở hữu Lục Sắc Lôi Kiếp và Thất Tầng Kiếm Ý!”

Địa Ngọc Huyền lắc đầu cười khổ, nhân vật như vậy nàng quả thật không có cách nào…

“Đến từ Vô Lượng Hải Các là một vị Trưởng Lão dự bị, tu vi Ngọc Tiên Viên Mãn đã tiệm cận Tiên Vương, chỉ cần thành công đột phá sẽ trở thành Trưởng Lão chân chính của Vương Cấp thế lực!” Thủy Sơn Viên Hầu nhìn Địa Ngọc Huyền cười hả hê.

“Thế cửa ải của Bồng Lai Tiên Đảo là vị nào phụ trách?” Địa Ngọc Huyền không nhịn được hỏi luôn, nàng đã loại bỏ hai người vừa rồi ra khỏi đầu.

“Chuyện này ngay cả lão Viên ta cũng không biết, nữ nhân đó quá mức thần bí, bất quá có thể khẳng định tu vi của nàng là Ngọc Tiên Viên Mãn!” Thủy Sơn Viên Hầu ánh mắt mơ màng nói ra, đối với Bồng Lai Tiên Đảo nó không hiểu biết quá nhiều.

Sau khi nghe xong, Địa Ngọc Huyền rốt cuộc không chút do dự nhìn Thủy Sơn Viên Hầu nói ra:

“Ta tuyển ngươi! Đến đi, một kích toàn lực!”

“Ngươi quyết định nhanh như vậy?” Thủy Sơn Viên Hầu sắc mặt khó coi, mặc dù nó luôn miệng nói mình yếu nhất trong bốn cửa ải, nhưng ở trong lòng đương nhiên có sự kiêu ngạo của riêng mình.

Lúc này nhìn thấy Địa Ngọc Huyền biểu hiện chẳng khác nào xem nó như yếu kém nhất, điều này khiến Thủy Sơn Viên Hầu tức đến thở phì phò:

“Vì sao ngươi không chọn cửa của nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo?”

Theo lý mà nói, nghe qua giới thiệu thì cửa ải của Bồng Lai Tiên Đảo là dễ vượt nhất, vì sao thiếu nữ này lại tuyển chọn hắn? cho rằng hắn dễ ức hiếp đúng không?

Trước câu hỏi của Thủy Sơn Viên Hầu, Địa Ngọc Huyền nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, thản nhiên nói ra:

“Thứ gì càng thần bí thì càng nguy hiểm, tốt nhất là né ra cho an toàn!”

Hiển nhiên ở trong mắt nàng lúc này, độ nguy hiểm của nữ tử đảm nhiệm Cửa Ải bên phía Bồng Lai Tiên Đảo đạt đến đỉnh cao.

Trực giác cho nàng cảm nhận, con Viên Hầu trước mắt này có lẽ dễ thông qua nhất.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv