Nhờ vào thiên phú thôn phệ của Côn Bằng huyết mạch và Đế Cấp Công Pháp Bắc Minh Thần Công, Côn Minh Nguyệt nghiễm nhiên trở thành một trong những thê tử có lực phòng ngự mạnh nhất của Lạc Nam.
Với sức một mình nàng, phòng thủ trước vài chục tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh không thành vấn đề gì…
Một bên khác, Nam Cung Uyển Dung tóc dài búi cao, váy dài tung bay trong gió, ngự trên đỉnh đầu một hư ảnh Kim Sát Bạch Hổ cao lớn vạn trượng tung hoành trong chiến trường.
Bạch Hổ sở hữu tốc độ vượt trội, tính cơ động và linh hoạt nhỉnh hơn các loại thần thú khác, cộng thêm móng vuốt và răng nanh sắt lẹm sẳn sàng vồ lấy địch nhân bất kỳ lúc nào.
Ngoài ra Kim Sát Bạch Hổ còn sỡ hữu thiên phú khủng bố của riêng mình, đó là Sát Khí kinh thiên động địa có thể chấn nhiếp tâm hồn, mê hoặc tâm trí của đối thủ, uy lực mang lại còn vượt qua cả Cuồng Sát Tinh Kim của Lạc Nam.
Những tên thiên tài bị ánh mắt Kim Sát Bạch Hổ nhìn đến chỉ cảm thấy bạo lệ chưa từ có, đôi mắt bọn chúng đỏ ngầu, lý trí không còn tỉnh táo.
“Bạch Hổ Cuồng Nộ!” Nam Cung Uyển Dung trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.
RỐNG…
Hư ảnh Bạch Hổ ngửa đầu lên trời thét dài, sát phạt chi khí dâng trào đến đỉnh điểm, tạo thành một luồng sóng xung kích lan tỏa ra bốn phía xung quanh.
“SÁT!” Mà những tên thiên tài khi nghe phải tiếng hét này, chỉ cảm thấy máu huyết trong người sôi sục, một cảm xúc táo bạo cuồng nộ dâng lên đỉnh đầu.
“Ngươi đi chết!” Một tên thiên tài Tiên giới hai mắt đỏ ngầu bất chợt hung hăng công kích đồng bọn đang ở bên cạnh.
PHỐC…
Tên đồng bọn bị đánh trúng miệng phun máu tươi nhưng giường như không cảm nhận được đau đớn, trái lại điên cuồng công kích lại kẻ vừa đánh mình…
Tình cảnh này diễn ra trên khắp chiến trường, Kim Sát Bạch Hổ có thể kích phát sát khí của nạn nhân lên đến đỉnh điểm, để bọn chúng không cần phân rõ địch hay ta, chỉ muốn phát tiết và giết chóc cho thỏa mãn.
“Kim Châm Loạn Vũ!”
Chưa dừng lại ở đó, Nam Cung Uyển Dung nhân lúc đối thủ bị mê hoặc chém giết lẫn nhau, kỵ trên đỉnh đầu Kim Sát Bạch Hổ, đôi tay không ngừng bay múa, vô số Kim Châm Sắt Lẹm phủ đầy gai nhọn li ti được nàng phóng ra…
VÈO VÈO VÈO VÈO…
Không ít thiên tài bị bắn thành con nhím.
Nam Cung Uyển Dung chỉ vừa đột phá Độ Kiếp, mặc dù công kích của nàng tầng tầng lớp lớp, nhưng lực sát thương chưa đủ cao để giết chết Độ Kiếp Viên Mãn, bất quá tính quấy nhiễu phải nói là cực kỳ khủng bố.
Bạch Hổ linh hoạt đến cực điểm, để lại từng lớp tàn ảnh bạch kim trong chiến trường, muốn bắt được quỷ tích di chuyển của Nam Cung Uyển Dung không phải chuyện đơn giản.
Đó là chưa kể sau lưng Kim Sát Bạch Hổ còn có một hư ảnh Thần Thú ngự trên Dạ Phong, tốc độ khủng khiếp khác yểm trợ.
Nguyệt Dạ Băng Lang…
Liễu Thi Cầm sau lưng có một cái đuôi dài mềm mại, đạp trăng mà bay, mang theo hư ảnh thần thú Nguyệt Dạ Băng Lang phía sau Nam Cung Uyển Dung, ngăn cản toàn diện số ít thiên tài sở hữu tốc độ vượt trội muốn truy kích.
HÚ…
Có tiếng sói tru vang vọng đất trời, thiên không lúc này xuất hiện đến tận ba vầng mặt trăng, hai tròn một khuyết, cảnh tượng tưởng như chỉ có trong thần thoại.
Trong số đó, một mặt trăng khuyết thuộc về Khiếu Nguyệt Băng Lang, ánh trăng đến từ khuyết nguyệt không ngừng gia trì lực lượng vào cơ thể Liễu Thi Cầm, ánh mắt vốn dĩ trong veo của nàng lúc này đây là hai luồng gió đen lạnh lẽo, giữa trán hiện lên một vòng khuyết nguyệt mỹ lệ sáng lấp lánh, trong cực kỳ yêu mị.
Một tay Liễu Thi Cầm chấp chưởng Băng Tiên Lực đến từ ánh trăng, một tay chấp chưởng Dạ Phong Tiên Lực…
Người sáng lập công pháp mà Liễu Thi Cầm tu luyện Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh vốn là dựa theo cảm hứng từ Nguyệt Dạ Băng Lang, lúc này cả hai kết hợp, vượt cấp chiến đấu không còn hiếm lạ.
“Băng Nguyệt Ấn!”
“Dạ Phong Chưởng!”
Tầng tầng lớp lớp từ tay Liễu Thi Cầm Vũ Kỹ đánh ra, lực lượng vầng khuyết nguyệt cộng hưởng khiến Tiên Lực trong cơ thể nàng gần như không hề cạn kiệt, yểm hộ cực tốt cho Nam Cung Uyển Dung và Kim Sát Bạch Hổ.
Hai nữ ăn ý đến cực điểm, những nơi mà Bạch Hổ cùng Băng Lang đi qua đều bị cuốn đến gà bay chó chạy, không gian tầng tầng sụp đổ, bất quá đã không ai có thời gian để ý đến an nguy của ba mảnh đại lục còn lại nữa rồi.
Hậu Cung trong thời gian dài tu luyện và chung sống cùng nhau, thậm chí ngủ chung một giường, phục vụ cùng một nam nhân…độ ăn ý của các nàng đạt đến trạng thái gần như hoàn mỹ, một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh lâm thời tổ hợp làm sao có thể so sánh?
Ví dụ như Diễm Hồng Liên cùng Tô Mị lúc này, một người thân mang Đại Nhật Thần Thể, chấp chưởng Cửu Dương Thần Công, đỉnh đầu treo cao ngũ vầng mặt trời màu tím, thiêu đốt không gian.
Tử Tâm Phần Không Viêm sau khi thành công chuyển hóa năng lượng thành Tiên Lực, sức nóng của nó đã đạt đến một đẳng cấp hoàn toàn mới.
Các loại Tiên Lực bảo hộ đến từ đám thiên tài Tiên giới gần như không tồn tại, dễ dàng bị ngọn lửa đến từ năm vầng mặt trời xuyên thủng.
Một người khác thức tỉnh Cửu Âm Thiên Thể, thống ngự Cửu Âm Thần Công âm u mà lạnh lẽo, chuyển hóa Âm Khí trong cơ thể thành một lực lượng mạnh mẽ xưng là Âm Tiên Lực, thi triển các loại vũ kỹ hiểm hóc như Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, Tồi Tâm Chưởng…đánh cho kẻ địch không ngừng bại lui.
Tuy nhiên Cửu Âm Thiên Thể suy cho cùng vẫn là Thể Chất phụ trợ song tu, dù khi kết hợp cùng Cửu Âm Thần Công làm thực lực của Tô Mị tăng mạnh, nhưng nàng khó có thể biểu hiện vượt trội như mấy nữ thiên về chiến đấu.
Tuy nhiên có Diễm Hồng Liên bên cạnh hỗ trợ, hai nữ liên thủ vẫn là không ngán bất kỳ ai, chỉ có hai tỷ muội lại đối chiến cùng một đám đến bốn tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh.
So với chúng nữ, Bạch Tố Mai, Yên Nhược Tuyết, Cơ Nhã và Cơ Băng càng thêm khủng bố…
Các nàng đều là thiên tài kiệt xuất về khả năng tăng trưởng Tu Vi thần tốc trong thời gian ngắn ngũi.
Bạch Tố Mai dùng đến Tinh Thần Biến…
Yên Nhược Tuyết thi triển Thổ Hoang Vu Thuật…
Cơ Nhã và Cơ Băng tỷ muội dùng Quảng Hàn Huyết Mạch sử dụng thiên phú Mượn Trăng…
Thực lực sau khi bật lên đều chạm đến Độ Kiếp Viên Mãn tối đỉnh, vì sợ bị cưỡng chế phi thăng nên không tiếp tục tiến vào Chân Tiên Cảnh, bằng không với trạng thái Linh Lực đều đã chuyển hóa thành Tiên Lực của các nàng, một khi bung hết sức sẽ trực tiếp bỏ qua cảnh giới Bán Tiên.
Mặc dù như vậy, thì chúng nữ vốn nổi danh với khả năng chiến đấu vượt cấp, tu vi Độ Kiếp Viên Mãn đã sánh ngang đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh lúc này rồi, tình hình chiến đấu không cần nói cũng biết.
Yên Nhược Tuyết, Bạch Tố Mai, Cơ Nhã cùng Cơ Băng giống với Võ Tam Nương, đều lấy tư thái bá đạo nghiền ép mọi đối thủ, số lượng thiên tài Tiên giới chết trong tay các nàng đã vượt qua một bàn tay.
Và con số đó vẫn không ngừng tăng lên…
Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Huyền Sa Lão Nhân đám người trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn vẫn đang chật vật phòng ngự trước thế công của vài tên đối thủ, Hậu Cung đã trực tiếp nghiền ép mà đi rồi, có Tiên Lực và không có Tiên Lực chênh lệch đến thế sao?
Chẳng trách từ cổ chí kim, vô số cường giả Việt Long Tinh Cầu đều mang theo trong mình khát vọng phi thăng Tiên giới, thậm chí truyền thuyết tổ tiên của một vài thế lực cường đại trên Tinh Cầu cũng từng phi thăng tiên giới thành công, bất quá không biết có phải thật không…
“Khốn kiếp, vì sao toàn thể thành viên Hậu Cung đều sở hữu Tiên Lực? thời gian mới trôi qua hơn một tháng mà thôi!” Rốt cuộc có thiên tài Tiên giới không nhịn được ngửa đầu lên trời rống lớn, biệt khuất đến cực điểm.
Trận chiến trước bọn hắn còn đem đám nữ nhân này đánh cho chật vật tối tăm mày mặt, vậy mà chỉ sau thời gian ngắn ngũi tưởng chừng như chớp mắt, cục diện lại hoàn toàn nghịch chuyển.
Vai trò giữa thợ săn và con mồi hoán đổi hoàn toàn, cảm giác e ngại tràn lan khắp cõi lòng đám người.
“Hoang đường, quá mức hoang đường…thời gian ngắn ngũi vừa qua còn không đủ để những nữ nhân này trị thương, vậy mà hiện tại thực lực tinh tiến, lại còn nghiền ép chúng ta, đây nhất định là một cơn ác mộng!” Một nữ thiên tài kịch liệt lắc đầu, móng tay cắm sâu vào da thịt hy vọng bản thân có thể tỉnh mộng.
“Quá không công bằng, chẳng lẽ sau lưng Hậu Cung có cao nhân phò trợ? Như vậy còn đánh cái rắm!” Một tên khác xém bị Băng Lam Tịch lấy mất cái mạng, bất quá cũng rụng đi một bên vai, vội vàng mắng chửi một tiếng sau đó ném bỏ Hồn Bài thí luyện.
Không trốn thì sẽ chết, đó là suy nghĩ duy nhất trong lòng hắn lúc này.
Cục diện rối loại chưa từng có, lòng can đảm và sự đoàn kết của đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh này không hề cao, bọn hắn chỉ biết lấy tư thái cao cao tại thượng xem người của Việt Long Tinh là thổ dân, là heo chó có thể tự tiện giết hại.
Nhưng một khi tính mạng cảm giác bị uy hiếp, lại liều mạng nghĩ cách trốn đi…
“Thủ lĩnh! Không xong, mau mau nghĩ cách!” Lý Huyền sắc mặt rối rắm nhìn chằm chằm Lạc Vũ, người trước mặt này là tồn tại đến từ Đại Tiên Giới, nhất định sẽ có cách giải quyết.
Không sai, Lạc Vũ đã bằng thủ đoạn và trí nhớ kiếp trước của mình để chứng minh bản thân đến từ Đại Tiên Giới, làm ra hứa hẹn sẽ trợ giúp đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh ngày sau một bước lên trời nếu phục tùng với hắn.
Dạ Lang Tiên Tinh ngày thường khi đối mặt với những kẻ đến từ Trung Tiên Giới còn bị khinh bỉ vô cùng, có thể nói là không dám ngẩng đầu khi đối diện với người thuộc Trung Tiên Giới, nhục nhã và phẫn uất đến cực điểm.
Hiện tại khi gặp một tôn đại năng từ Đại Tiên Giới như Lạc Vũ, bọn hắn hận không thể quỳ lạy cúi đầu, ra sức nịnh nọt để ngày sau khi Lạc Vũ phục hồi đỉnh phong sẽ trọng dụng bọn hắn.
Vì thế mà dù những thiên tài cao ngạo bậc nhất như Lý Huyền hay những kẻ đến từ Tam Huyền Tông, vẫn chấp nhận tôn sùng Lạc Vũ là thủ lĩnh.
Trước cục diện rối rắm đang diễn ra, bọn hắn cần thủ lĩnh ra mặt giải quyết.
Lạc Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt lấp lóe điên cuồng, thật ra trong lòng hắn cũng đang không hề bình tĩnh.
Việc Hậu Cung có thủ đoạn đem Linh Lực chuyển thành Tiên Lực vượt xa dự tính ban đầu của hắn.
Vốn Lạc Vũ hắn và Lạc Phá Lôi đã thông đồng rất cẩn thận cho kế hoạch lần này, Lạc Phá Lôi sẽ đứng ra khích tướng và ly gián Hậu Cung với Tu Chân Giới, mà Lạc Vũ hắn sẽ tập hợp thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh công phá Băng Thiên Đại Lục, dùng số lượng áp đảo chất lượng tiêu diệt Lạc Nam.
Thậm chí đến bước đường cùng, có thể đem toàn bộ Việt Long Tinh Cầu hủy diệt, bởi Lạc Vũ hắn có thủ đoạn sinh tồn trong không gian…
Nhưng tất cả kế hoạch của hắn lại bị Lạc Nam và Hậu Cung từng lớp nghiền nát, đầu tiên là Tứ Phương Vô Phá Trận ngăn trở bước tiến của bọn hắn, sau đó là Hậu Cung xuất động với chiến lực bùng nổ, lấy ít địch nhiều, nghiền ép tất cả một cách thô bạo…
Mọi thứ đã vượt xa tầm kiểm soát của Lạc Vũ hắn, cách cuối cùng có thể nghĩ đến bây giờ chỉ có một…
“Mặc kệ đám nữ nhân Hậu Cung, các ngươi cố gắng cầm chân các nàng là được, toàn bộ chuyển mục tiêu công kích thành Lạc Nam, chỉ cần lấy mạng hắn Hậu Cung sẽ như rắn mất đầu, không đáng lo ngại!” Lạc Vũ rống lớn, âm thanh cuồn cuộn bao phủ toàn trường.
“Cứ quyết định như vậy!” Lý Huyền cùng vài trăm tên thiên tài nghiêm túc gật đầu, toàn bộ phá không mà ra, một lần dốc hết toàn bộ lực lượng nhắm ngay Lạc Nam lao vụt đến…
Lạc Nam ung dung cười nhạt, từ đầu đến cuối không nhìn quanh chiến trường dù chỉ một chút, không nhìn đám đông khủng bố đang đằng đằng sát khí lao đến một chút, ánh mắt hắn vẫn luôn khóa chặt hai người Lạc Vũ và Lạc Phá Lôi như sợ bọn chúng chạy mất vậy.
“Chết cho chúng ta!”
Hàng trăm loại công kích trực tiếp ngưng tụ, đây không phải hỗn chiến…đây là lấy trăm địch một, mục tiêu công kích chỉ có một, sẽ không sợ lỡ tay đánh trúng lẫn nhau.
Tiên Lực bao phủ bầu trời, Việt Long Tinh Cầu chấn động dữ dội, Thiên Đạo Chi Nhãn đang ngủ say trị thương cũng phải giật giật khóe mắt vì tính chấn động kinh khủng lúc này.
“Muốn đụng phu quân ta? các ngươi xứng sao?”
Bên cạnh Lạc Nam, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc từ đầu đến cuối vẫn chưa ra tay kiêu ngạo lạnh lùng quát.
Diễm Nguyệt Kỳ một thân đã bao trùm Kim Ô Chiến Giáp, Kim Ô Thánh Hỏa cuồn cuộn thiêu đốt, ngập trời hỏa diễm vàng kim rực rỡ như có thể thôn thiên phần địa, không gian hóa thành hư vô…
Năng lượng điều động Kim Ô Thánh Hỏa thời điểm hiện tại không còn đơn giản là Hỏa Linh Lực, mà là Hỏa Tiên Lực khủng bố…
“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”
Kim Ô ngưng thực đến cực điểm, Lôi Đế Trượng đem Tam Sắc Lôi Kiếp hòa vào thân thể nó…
Kim Ô ngửa đầu rít gào, đem một vùng trời hóa thành biển lửa lôi đình, toàn bộ Việt Long Tinh Cầu đều có thể nhìn thấy dáng vẻ kiệt ngạo bất tuần của nó…
Chưa dừng lại ở đó, sau lưng Diễm Nguyệt Kỳ hiện hữu một đôi Kim Ô Thánh Dực, cũng đang trực chờ nghiền ép mà ra.
Song song với nàng, Hoa Thanh Trúc điều động Băng Phượng Hoàng Giáp bao trùm thân thể thành thục, sau lưng là một đôi Băng Hoàng Dực trong suốt lộng lẫy như pha lê, cánh tay cao quý ngọc ngà nhẹ nhàng nâng lên, vô tận Phượng Hoàng Thiên Băng bao phủ trường không, mặt biển bên dưới đã sớm đông cứng lại, bầu trời xuất hiện từng cơn bão tuyết.
Phía trước mặt nàng, một con Phượng Hoàng Băng ngạo nghễ gáy vang, ánh mắt lạnh lùng không pha chút cảm tình nhìn chằm chằm một đám đối thủ, đôi môi thơm mềm nhẹ nhàng khai mở:
“Thiên Băng Phượng Hoàng Kích!”
Hai nữ như hai vị chiến thần tượng trưng cho Băng và Hỏa, đem thiên địa phía trước Lạc Nam chia thành hai thế giới nóng lạnh tách biệt…
Nhìn bóng lưng của hai vị kiều thê phía trước, ánh mắt Lạc Nam tràn đầy nhu tình, yêu thương không cách nào tả hết.
Các nàng là bảo bối của hắn, cũng là những người sẳn sàng dẹp bỏ mọi chướng ngại trên đường đi của hắn…
Khi vài trăm loại công kích vừa tiến đến, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Hoa Thanh Trúc hưng phấn liếc nhau, đồng thanh quát:
“Cho chúng ta phá!”
Diễm Lôi Kim Ô Phá gào thét mà bay, Thiên Băng Phượng Hoàng Kích phá không mà xuất…
Kinh thiên động địa…