Con Đường Bá Chủ

Chương 456: Bẫy rập kinh khủng



Bên trong lỗ hỏng không gian…

Sức ép tại nơi này hiển nhiên không thể sánh với bên ngoài vô tận hư không, trái lại dù là Hợp Thể Kỳ nếu không làm nên hành động điên rồ gì, cũng có thể hoạt động trong đó…

Quan trọng nhất chính là, bên trong lỗ hỏng hư không này, vậy mà lưu chuyển một loại Khí nồng đậm đến cực điểm, giúp các tôn Đại Đỉnh bên trong đan điền Lạc Nam hoạt động trở lại, tốc độ còn nhanh hơn lúc bình thường…

Bạch Vũ Y trên thân đã sớm bị nghiền nát, Lạc Nam thân thể trần truồng, hôn mê bất tỉnh, nhìn không ra bộ dạng nhân loại đang trôi nổi lơ lửng, giống một khối thịt nhỏ như hạt cát trong hư không mờ mịt…

Với trạng thái trọng thương quá nặng, Niết Bàn Linh Thủy dù thần kỳ đến đâu cũng phải tốn thời gian trị liệu, hình thành từng khối tế bào mới, từng mạch máu, từng miếng thịt…

Một ngày sau đó, ý thức Lạc Nam bắt đầu tỉnh lại, cảm nhận được mình đang trôi nổi giữa hư không vô định, thân thể vẫn đang phục hồi, không biết cần tốn bao lâu…

“Kim Nhi, ta đang ở đâu đây?” Trong lòng hắn dâng lên câu hỏi…

“Công tử được một cái lỗ hỏng hư không nuốt vào, đầu ra tạm thời còn chưa biết!” Kim Nhi lập tức nói.

Lạc Nam hiểu ra, mỗi một cái lỗ hỏng hư không đều như đường hầm, chúng nó có lực hút và có tốc độ vận chuyển bên trong khác nhau, xem ra hắn rơi vào một cái lỗ hỏng dài với lực hút khá chậm rãi…

“Luồng khí thần bí tại nơi đây là gì? Sao ta cảm giác nó cao cấp hơn Linh Khí quá nhiều?” Nhận thấy các tôn Đại Đỉnh hưng phấn kêu ong ong khi được ăn no, Lạc Nam hỏi thăm.

“Là Tiên Khí, chúng nó đến từ đầu ra của lỗ hỏng hư không này!” Kim Nhi cười nói.

“Tiên Khí?” Lạc Nam sắc mặt đại biến, chẳng lẽ đầu ra của lỗ hổng chính là Tiên giới? với thực lực hiện tại của hắn còn chưa chuẩn bị tâm lý đặt chân đến Tiên giới đâu…

Bất quá hiện tại đã không còn lựa chọn nào khác, tới đâu hay tới đó vậy…

“Công tử yên tâm, Tiên Khí này vẫn còn lẫn lộn không ít tạp chất, nói rõ nơi ngươi sắp đến còn chưa phải Tiên giới!” Kim Nhi đánh giá một chút chất lượng Tiên Khí, mở miệng nói.

Lạc Nam thầm thở phào, các tôn Đại Đỉnh vẫn sử dụng Linh Lực, nhưng lại có thể hấp thu Tiên Khí để khôi phục, không hổ là vật hình thành từ Cấm Kỵ Công Pháp, chỉ có điều Tiên Khí vào cơ thể hắn lại bị chuyển thành năng lượng thấp hơn là Linh Khí, hiển nhiên với chất lượng Tiên Khí ở nơi này còn chưa đủ để chuyển hóa Linh Lực của hắn thành Tiên Lực.

“À, đúng rồi…Khí Vận Thánh Thủy là đồ vật gì?” Lạc Nam nhớ lại không nhịn được hỏi luôn, hắn cảm thấy hiện tại mình vẫn còn giữ được mạng có liên quan đến thứ đồ này, bất quá chưa hiểu lắm công dụng của nó.

“Thiên Đạo Chi Tử là những kẻ ứng kiếp mà sinh, thông thường khi mỗi thời đại sắp xảy ra đại nạn mang tính hủy diệt, thiên đạo sẽ gộp tất cả Khí Vận có thể vào một người sống tạo thời đại đó nhằm giúp hắn điên cuồng phát triển trong thời gian ngắn nhất, sứ mệnh của hắn là cứu vãn chính thời đại của mình để nền văn minh không bị hủy diệt, người đó được Thiên Đạo gởi gắm hy vọng nên gọi là Thiên Đạo Chi Tử!”

Kim Nhi chưa vội vàng trả lời, trái lại giải thích cho công tử rõ hơn về cái gọi là Thiên Đạo Chi Tử.

“Khủng bố như vậy?” Lạc Nam kinh dị, mặc dù một số cổ tịch tại Việt Long Tinh có ghi chép về truyền thuyết Thiên Đạo Chi Tử, nhưng không rõ ràng như lời Kim Nhi giải thích.

Được Thiên Đạo gửi gắm hy vọng, tập hợp tất cả vận khí vào một thân, với sứ mệnh cứu vớt thời đại, nghe qua đã thấy nhiệt huyết sôi trào rồi.

Trách không được cổ tịch có ghi chép, người được xem là Thiên Đạo Chi Tử sẽ có vận khí nghịch thiên, ra đường dạo chơi cũng nhặt được Bảo Bối, té núi lụm bí kiếp, đại nạn gặp hậu phúc…

Nhân vật như vậy bao lâu mới xuất hiện một lần? mặc dù có xuất hiện cũng chắc chắn không phải là hắn, bởi vì hắn sở hữu Cấm Kỵ nên bị Thiên Đạo xem như cái gai trong mắt, làm sao dám phó thác hy vọng?

“Ngoài Thiên Đạo Chi Tử còn có kẻ được xưng là Khí Vận Chi Tử, so với Thiên Đạo Chi Tử còn ẩn chứa vận khí khủng bố hơn, Khí Vận Thánh Thủy có thể giúp công tử trở thành Khí Vận Chi Tử trong một khoảng thời gian nhất định!” Kim Nhi hưng phấn nói.

“So Thiên Đạo Chi Tử còn khủng hơn?” Lạc Nam trong lòng không tin, hắn cảm thấy mình hiện tại cũng chỉ vừa may mắn thoát chết một lần mà thôi, nào có cái gì gọi là vận khí?

“Được rồi, vậy chính xác Khí Vật Chi Tử là gì? Hoàn cảnh nào người đó được sinh ra?” Lạc Nam không ngừng thắc mắc, càng đi xa hơn trên con đường Tu Chân, hắn lại phát hiện mình càng thêm bé nhỏ, nghe thì khôi hài nhưng lại không cười nổi.

“Thật xin lỗi, công tử chỉ cần biết trong thời gian tới vận khí của mình còn lợi hại hơn Thiên Đạo Chi Tử là được, những thông tin khác người tạm thời chưa đủ tư cách tiếp xúc!” Kim Nhi lúc lắc cái đầu nhỏ, áy náy nói ra.

“Được rồi, không nói thì thôi!” Lạc Nam bĩu môi, hắn hiện tại là Khí Vận Chi Tử nhưng ngay cả Khí Vận Chi Tử là gì cũng không được biết, trong lòng có chút không phục.

“Không nói những chuyện đó, công tử thử cảm giác tình huống xung quanh một chút xem nào!” Kim Nhi chuyển chủ đề nói.

“Tình huống xung quanh?” Lạc Nam nhíu nhíu mi cảm ứng, lập tức cảm thấy kinh ngạc.

Hư không thông thường mặc dù không có sức ép mạnh mẽ như bên ngoài, nhưng nhất định cũng sẽ bài xích kẻ tiến vào trong nó, nhưng hiện tại tình huống hoàn toàn ngược lại, Lạc Nam cảm giác được hư không xung quanh giường như đang nịnh nọt hắn, chúng nó nâng niu cơ thể hắn như đang nằm trên nệm bông mềm mại, thậm chí hắn cảm giác được hư không ở đây đang tỏa ra lực lượng của chính nó để rèn luyện thân thể cho hắn.

“Cái quỷ gì? Ta cũng không có Không Gian Linh Căn nha!” Lạc Nam kinh ngạc lẩm bẩm, thông thường kẻ được Hư Không thân cận như thế, phải là người sở hữu Không Gian Linh Căn mới đúng.

“Đó là điểm nghịch thiên của Khí Vận Chi Tử, vạn vật đều sẽ tự chủ sinh ra hảo cảm đối với công tử, vô thanh vô tức hỗ trợ cho công tử, nếu hiện tại công tử cùng kẻ thù đại chiến tại nơi này, hư không thậm chí sẽ giúp công tử chiếm ưu thế trong quá trình chiến đấu!” Kim Nhi cười nói.

Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, Vạn Vật tự giác sinh ra hảo cảm? nói vậy chẳng lẽ hắn hiện tại gặp một gốc Linh Dược tuyệt thế hình thành Linh Tính, nó sẽ lập tức chạy đến nhận chủ không thành?

“Mặc dù không có khoa trương như vậy, nhưng chỉ cần công tử có ý định thu phục, nó sẽ không kháng cự!” Kim Nhi nhoẻn miệng cười.

“Con bà nó, quá kinh khủng, xem ra sau này tuyệt đối không nên đắc tội mấy tên Khí Vận Chi Tử hàng thật giá thật, bằng không chỉ sợ chết thế nào cũng không biết a!” Lạc Nam thở dài một hơi cảm thán.

Hắn không tiếp tục già mồm, cảm nhận được Hư Không nơi này không ngừng hỗ trợ cơ thể mình, lập tức miệng niệm khẩu quyết Bát Môn Độn Giáp, mượn nhờ lực lượng đến từ Hư Không tiến hành cảm thụ, trực tiếp bỏ qua Cửa Thứ năm và Thứ Sáu, tu luyện luôn cửa thứ Bảy – Không Môn.

Các tôn Đại Đỉnh tiếp tục làm nhiệm vụ của chúng, không ngừng bổ xung năng lượng cho Lạc Nam.

...

Trước đó thân thể bị Hư Không nghiền nát đã có chút quen thuộc, hiện tại được hỗ trợ, chỉ mất thời gian vài ngày ngắn ngũi, Lạc Nam thành công luyện thành Không Môn, mà thân thể cũng toàn diện khôi phục, tu vi Thể Tu thăng tiến thêm một bậc, từ Thất Chuyển Sơ Kỳ đạt đến Thất Chuyển Trung Kỳ, thân thể càng thêm cân đối và săn chắc, làn da mới hình thành trắng trẻo mịn màng như trẻ nhỏ, nhưng ẩn chứa vô tận lực lượng dưới từng khối cơ căn bóng.

Qua đó có thể thấy phần nào ưu thế đến từ hoàn cảnh tu luyện nên mới luyện thành Không Môn trong thời gian ngắn như thế, đó là điều mà trước đây Lạc Nam không dám tưởng tượng, mà cũng nhờ cái gọi là Khí Vận Thánh Thủy tác động mới được như vậy.

Không Môn: kích phát khả năng tác động của thân thể lên Hư Không, dù là phá hủy hư không hay thích ứng trong hư không cũng đều vượt qua tu sĩ đồng cấp bình thường gấp nhiều lần.

“Nếu có thể luyện thành Không Môn sớm hơn, dù trận pháp truyền tống có bị phá hủy, ta cũng không lâm vào chật vật như vậy…”

Lạc Nam âm thầm cảm thán một tiếng, trực tiếp kích phát Tốc Môn và Không Môn, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm sau lưng bùng cháy, phi nước đại bên trong lỗ hỏng hư không đen kịch, tìm lối ra ngoài.

Hắn đã lấy lại phong độ, mặc kệ chờ đón trước mắt là tình cảnh gì, ra trước rồi tính…

XOẸT…

Hết sức bất chợt, một khối đồ vật như thiên thạch đột ngột từ đầu ra bên kia lao vùn vụt mà đến, xuyên qua tầng tầng không gian, muốn nện thẳng vào đầu Lạc Nam…

“Hả, thứ đồ gì?” Lạc Nam giật mình, thân thể căn cứng, Niết Bàn Linh Thủy và Phệ Thiên Mộc bao phủ lên hai cánh tay, hướng đồ vật đang bay đến chụp lấy…

PHẬP…

Ôm gọn vật kia vào lòng bàn tay, Lạc Nam sắc mặt trở nên cổ quái, trong miệng lẩm bẩm: “Khí Vận Chi Tử, tùy tiện được bảo bối rơi vào đầu là có thật?”

Trong tay hắn lúc này đang ôm một khối đá đen kịch trong như thiết thạch, cứng cáp khó tưởng tượng, với thể trạng của Lạc Nam hiện tại cầm nó vẫn cảm thấy khá nặng nề.

Mặc dù hắn không có quá nhiều kiến thức, nhưng cũng đủ hiểu thứ vừa rời vào tay mình là nguyên liệu Luyện Khí tuyệt hảo, chỉ là chưa biết đẳng cấp có cao hay không…

Quả nhiên Lạc Hồng Kiếm vẫn đeo trên lưng lúc này hơi có chút kích động, bất quá Hồng Nhi sau nhiều lần hồ đồ cũng rút kinh nghiệm, nàng biết mình chưa đủ tư cách nhai thứ này, mặc dù nhìn nó có vẻ rất ngon…

“Hư Không Khoáng, loại vật liệu luyện khí được hình thành trong hư không, nếu lọt vào tay Luyện Khí Sư lợi hại, có thể vận dụng và kết hợp nó một cách tốt nhất, luyện ra đồ Ất Cấp thậm chí Ngọc Cấp cũng không thành vấn đề!” Kim Nhi không để công tử của mình thất vọng, lập tức đưa ra đánh giá.

“Hiếm khi có đãi ngộ của Khí Vận Chi Tử, ta không ngại thu vậy!” Lạc Nam nhếch mép cười hài lòng, đem khối Hư Không Khoáng thu hồi, sau khi trở về giao cho Ái Tâm nghiên cứu.

Trong lúc nhất thời, hắn đối với lối ra bên kia càng thêm chờ mong, đẩy nhanh tốc độ đến cực hạn…



“Haha, xem ra lại có một con mồi ngon béo bở tìm đến!”

Lạc Nam vừa tiếp cận lối ra của lỗ hỏng hư không, một âm thanh hả hê đã vang bên tai khiến sắc mặt hắn trầm xuống.

Nâng cao cảnh giác, đề phòng đến cực điểm, âm thầm vận chuyển lực lượng, đặt chân bước ra ngoài…

Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, đồng tử Lạc Nam co rụt lại.

Chỉ thấy nơi này giống như một không gian dưới lòng đất chỉ có đất đá và nham thạch,nhìn qua hết sức tầm thường nhưng lại bí mật đến cực điểm, bốn phương tám hướng xung quanh là vô số cái lổ hỏng hư không đen kịch lớn nhỏ khác nhau, tất cả đều có lối ra hướng về vùng không gian này…

Lỗ hỏng không gian mà Lạc Nam vừa bước ra cũng là một cái trong số đó…

Bên trên mặt đất, gần vạn thân ảnh có già có trẻ, có người có thú, có Á có Âu, đa dạng chủng loài…cả đám đều có một đặc điểm chung là sắc mặt tái nhợt đầy tuyệt vọng, thân thể vô lực nằm bẹp dí, cơ thể và tu vi của bọn hắn đang chậm rãi chảy thành chất dinh dưỡng thẩm thấu xuống dưới, cảnh tượng có chút rợn người…

Ở giữa không gian, một tên nam tử trung niên với diện mạo âm lãnh, mái tóc bạc trắng phất phơ, thân mặc trường bào, khí thế toàn thân thu liễm nhưng lại tạo nên cảm giác nguy hiểm tột cùng, khóe miệng vểnh lên trêu tức nhìn Lạc Nam vừa bước ra, ánh mắt như thợ săn đang nhìn con mồi đáng thương sa vào bẫy rập.

Hắn ngồi trên Bảo Tọa lơ lửng trên không trung hết sức ung dung, như nắm giữ quyền sinh sát vạn vật, lời nói trêu tức vừa nãy Lạc Nam nghe được cũng từ miệng nam tử trung niên này phát ra…

“Khốn kiếp, chó má Khí Vận Chi Tử!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng.

Nhìn thế nào cũng giống như hắn đang rơi vào bẫy của người khác, cái gì Khí vận gia thân, cái gì lợi hại hơn cả Thiên Đạo Chi Tử?

Theo tưởng tượng của Lạc Nam, lối ra của lỗ hỏng hư không sẽ là phòng tắm riêng của Tiên Nữ, hay nơi ẩn chứa tuyệt thế bảo vật, bên trong thậm chí có truyền tống trận để về Việt Long Tinh theo yêu cầu mới đúng.

“Nơi này là đâu?” Hít sâu một hơi cưỡng chế nội tâm xao động, Lạc Nam nhìn chằm chằm nam tử trung niên trầm giọng hỏi.

Nam tử trung niên hơi ngẩn ra trước phản ứng của Lạc Nam, theo hắn nghĩ một tên chỉ mới là Hợp Thể Kỳ như tiểu tử này chứng kiến cảnh tượng thảm kịch trước mặt phải tè ra quần mới đúng, nào ngờ còn dám chất vấn quát tháo với hắn, trong lúc nhất thời cảm thấy thú vị.

“Không thể không nói ngươi khiến ta khá bất ngờ, bất quá chính biểu hiện bây giờ của ngươi sẽ để cho ngươi càng thêm thê thảm và đau đớn trong quá trình biến thành chất dinh dưỡng!” Nam tử trung niên ánh mắt khóa chặt Lạc Nam, cười tà nói.

“Những cái lỗ hỏng này là do ngươi bố trí ra để dẫn dụ người khác tiến vào? Sau đó trở thành con mồi của ngươi?” Lạc Nam đánh giá tình cảnh, lạnh lùng hỏi nhưng lại như khẳng định.

Nhìn gần vạn nạn nhân đang nằm trên mặt đất, bọn hắn thân mặc y phục khác nhau, tu vi không đồng đều, chủng tộc cũng đa dạng, nói rõ những lỗ hỏng hư không này được bố trí ở rất nhiều nơi trong Vũ Trụ rộng lớn, đích đến sau cùng lại là vùng Không Gian này, để dẫn dụ nhiều loại con mồi khác biệt tò mò hoặc xui xẻo bị hút vào.

Lạc Nam âm thầm nghĩ mà sợ, một kẻ nếu có thể thiết lập ra ván cục kinh khủng như thế, thực lực sẽ đạt đến tình trạng nào? Mục đích cuối cùng của hắn là gì? Có thể bố trí lỗ hỏng không gian, thủ đoạn nghe qua đã rợn cả người.

“Tiểu tử thông minh, ngươi cũng là một trong số các con mồi của ta!” Nam tử trung niên cười tà dị nói, sau đó nhàn nhạt lắc đầu phủ định:

“Bất quá ngươi đoán sai một điều, bố cục này không phải do ta bố trí, mà là do chủ nhân tối thượng của ta tạo nên, ta chỉ là kẻ vinh hạnh được ngài tin tưởng giao nhiệm vụ ở đây chờ đợi và làm thịt các con mồi xấu số mà thôi!”

Nhắc đến chủ nhân của mình, nam tử trung niên một mặt sùng bái đến cực hạn, xém tí nữa đã quỳ rạp xuống đất, than thở không thôi.

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, ý niệm vừa động, lập tức cười lạnh nói: “Haha, sắp chết đến nơi còn không biết!”

Nam tử trung niên nghe vậy sắc mặt liền biến, gương mặt trở nên vặn vẹo hết sức khó coi, Lạc Nam như đã động vào mụt nhọt trong lòng hắn, gằn từng chữ quát:

“Tiểu tử ngươi có ý gì? Nếu không giải thích rõ ràng, sống không bằng chết!”



Rảnh giờ nào viết giờ đó nha ae, chúc ae đọc truyện vui vẻ :D

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv