Con Đường Bá Chủ

Chương 445: Lãnh Nguyệt Tâm



Trên Mộng Tiên Chu…

Liễu Ngọc Thanh cùng chúng nữ bị phản ứng của Á Nhi chọc cười, nào có tiểu nữ nhi nào muốn đem mẫu thân của mình gả đi gấp gáp như thế.

Á Liên Nga xấu hổ lôi kéo Á Nhi, véo véo gương mặt nhỏ nhắn của nàng đến ứng đỏ hết sức khả ái, uy hiếp nói:

“Để Nữ Vương đại nhân nghe thấy, nhất định sẽ đánh sưng mông nhỏ của muội!”

“Hừ, mẫu thân mới sẽ không đánh, muội đang vì hạnh phúc sau này của nàng cố gắng!” Á Nhi phồng má không phục nói.

“Khanh khách!”

Chúng nữ bị Á Nhi chọc cười vui vẻ không thôi.

Bất chợt, từ khoang thuyền đi ra hai thân ảnh uyển chuyển.

Đi đầu chính là Tiêu Thanh Tuyền cao quý xinh đẹp, tóc đen rủ xuống qua eo, trên người còn lưu lại hương thơm bát ngát dễ chịu của đan dược.

Phía sau nàng chính là một thân ảnh trùm trong áo choàng đen kịch, bước đi có phần nhẹ rung, xung quanh là một lớp lực lượng bí ẩn bao phủ cơ thể, không lộ ra ngoài dù chỉ là đầu ngón tay.

Hiển nhiên chính là Ma.

So về thương thế của Vương Ưng, Thiên Sát và Ma.

Ma dùng Lôi Kiếp để luyện thể, đương nhiên bị thương nặng nề và khó trị hơn rất nhiều so với hai người còn lại.

Vương Ưng và Thiên Sát trước đó đã tạm thời khôi phục, theo Thiên Sơn Tiên Cảnh và Thất Sát Giáo trở về tịnh dưỡng.

Chỉ có Ma là được Tiêu Thanh Tuyền đặc cách trị liệu bên trong Mộng Tiên Chu, đến hiện tại mới bình ổn xuất hiện.

Bất quá nhìn dáng đi của Ma, rõ ràng vẫn chưa toàn diện khôi phục, còn có chút suy yếu, cần một đoạn thời gian nữa mới triệt để ổn thỏa.

Ma vừa xuất hiện, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của chúng nữ, cả một đám dùng ánh mắt quái dị xen lẫn dò xét nhìn chằm chằm, đến hiện tại phần lớn các nàng đều khó tin Ma trong truyền thuyết lại là nữ tử.

Đệ nhất Hoàng Kim Bảng, sử dụng lực lượng thần bí mà cường đại, bách chiến bách thắng, là một trong những cự đầu tại nơi hung hiểm như Hắc Ma Sơn, khuất phục ngũ đại quái nhân và thu phục làm thuộc hạ.

Người như vậy rất dễ khiến người khác liên tưởng đến một kẻ hung thần ác sát, diện mục bặm trợn, và hơn hết sẽ là một tên đại nam nhân mới đúng.

Những gì lưu truyền về Ma, khiến rất khó để người ta đem nàng cùng nữ tính liên hệ.

Bất quá không thể không nói, chỉ riêng hành vi điên cuồng dùng Lôi Kiếp luyện thể của Ma đủ khiến chúng nữ tôn trọng và khâm phục.

“Lần này…đa tạ rồi!” Ma đối diện với nhiều giai nhân tuyệt sắc như vậy quan sát nhưng biểu hiện hết sức bình tĩnh, giọng điệu khàn khàn nói lên một câu ngắn ngũi như vậy.

Liễu Ngọc Thanh lắc đầu cười nhạt: “Một lời cảm tạ Hậu Cung không cần! chúng ta chấp nhận cứu ngươi, cũng xứng đáng được biết một chút về đối tượng được mình cứu chứ, đúng không? ít nhất là về tên tuổi và dung mạo chẳng hạn!”?

Ma trầm ngâm, cuối cùng lắc đầu khàn khàn nói: “Biết quá nhiều về ta, đối với các vị không phải là một chuyện tốt!”

“Nghe ngươi nói như vậy, chúng ta lại càng thêm hứng thú!” Hoa Thanh Trúc kiêu ngạo cười, không chút nào bận tâm.

“Hừ, còn không phải còn chưa Độ Kiếp sao? rất nhanh nhóm chúng ta toàn bộ đều vượt qua ngươi!” Diễm Điệp Tình bĩu môi không phục, nàng cho rằng Ma kiêu ngạo.

Hậu Cung tiến bộ như bay, các nàng mỗi người đều có lòng kiêu hãnh của riêng mình, lời của Ma nói giống như chúng nữ sẽ gặp phiền phức khi biết thêm về nàng vậy.

Hậu Cung các nàng sợ phiền phức sao?

Ma thấy biểu hiện của chúng nữ, im lặng không nói, tán đi lớp Ma lực bao phủ xung quanh cơ thể, nhất thời lộ ra một trương dung nhan.

Chúng nữ trong mắt lần nữa lóe lên kinh diễm.

Dung nhan của Ma chỉ lộ một nửa, bên còn lại là lớp mặt nạ hình bán nguyệt, nhưng chỉ với một nửa gương mặt cũng đủ khiến chúng nữ tán thành.

Mắt phượng nhếch lên, tròng mắt đen tuyền như vực sâu thăm thẳm pha lẫn chút tang thương, lông mi cong vút, khóe mắt có một tiểu nốt ruồi màu đen tô điểm, sống mũi thẳng tắp, một nửa đôi môi đỏ mộng khép hờ…

Hình dáng Ma vậy mà rất cao, đôi chân dài miên mang sánh ngang Côn Minh Nguyệt, bộ ngực vểnh lên trong lớp áo choàng thấp thoáng không kém Mộc Tử Âm, bờ mông ngạo kiều tròn lẳn, hương thơm thoang thoảng tự nhiên của cơ thể.

Quan trọng nhất…là khí chất của nàng.

Nếu nói Hồ Khinh Vũ là mỹ nữ yêu mị, là vưu vật thế gian, rất dễ khiến người ta trầm luân vào trong đó, thì Ma lại hoàn toàn ngược lại, nàng sở hữu một loại khí chất lãnh diễm khó gần, một loại kiêu hãnh ăn vào trong xương tủy, một loại lãnh đạm có thể cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm…

Ma đứng ở nơi đó, mặc dù kế bên cạnh chúng nữ, nhưng lại tạo cảm giác như đôi bên đang tách biệt hai thế giới, không cùng một tầng số, thế giới của Ma chỉ có duy nhất một người là nàng…

Nhưng chính loại khí tràng này của Ma, rất dễ trở thành độc dược trí mạng của các nam nhân tự tin, mong muốn chinh phục nàng, khuất phục sự lãnh diễm của nàng, để nàng nằm dưới thân mình oằn oại rên rỉ.

Ngay cả Liễu Ngọc Thanh cũng tán thưởng nhìn Ma, nữ nhân này đủ tư cách sánh vai Hồ Khinh Vũ, Á Hy Thần, Thiên Diệp Dao...

Về phần Vương Y Vận và Thủy Tích Quân cũng là tuyệt sắc giai nhân, bất quá xét về khí chất còn thua Ma và ba nữ kể trên một chút, có thể nói là một chín một mười.

Ánh mắt Bạch Tố Mai và Diễm Nguyệt Kỳ lóe lên một tia nghiền ngẫm, hai nàng thầm nghĩ không biết nam nhân của mình có hứng thú với Ma không, bắt về cho chàng cũng không tồi.

“Cô nương tên là gì?” Liễu Thi Cầm càng nhìn Ma càng cảm thấy có chút ý tứ, Hậu Cung vẫn chưa có nữ nhân nào sử dụng Ma Lực nha.

“Lãnh Nguyệt Tâm!”

Ma hé mở cánh môi anh đào, giọng nói trong trẻo pha một chút thanh lãnh dễ nghe, không chút nào khàn khàn như khi nàng cố ý.

“Lãnh Nguyệt Tâm...Lãnh Nguyệt Tâm!” Chúng nữ gật gụ tấm tắt, cái tên gần như đã thể hiện một phần nào con người của Ma rồi, lại rất dễ nghe và đặc biệt.

“Ân tình của Hậu Cung, ngày sau Nguyệt Tâm có cơ hội sẽ báo!” Ma nói một tiếng, Ma lực vận chuyển một lần nữa bao phủ toàn diện cơ thể, thân hình vụt phóng lên cao.

“Công tử!”

Lẽo đẽo theo sau Mộng Tiên Chu từ phía xa Ngũ Đại Quái Nhân nhìn thấy tình cảnh này, nhất thời kinh hỉ hô lên một tiếng, thả người đuổi theo như bay.

Sáu thân ảnh cấp tốc xé rách không gian, lẫn vào bên trong biến mất dạng…

Chúng nữ nhìn theo bóng dáng mấy người biến mất, đối với con người của Ma càng thêm tò mò…

“Việt Long Tinh chúng ta không có lực lượng đặc biệt như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm làm sao tu luyện?” Diễm Hồng Liên thắc mắc nói.

Theo nàng thấy Linh Khí không thể chuyển thành Ma Lực sau khi hấp thu vào cơ thể, Ma vì đâu có thể tu luyện đây? Phải biết Ma Lực của Ma khi chiến đấu cũng sẽ tiêu hao đấy.

“Nàng có một loại tài nguyên tu luyện rất kỳ quái, ta có xin một khối!” Tiêu Thanh Tuyền cười nói, từ nhẫn trữ vật lấy ra một vật.

Chúng nữ đưa mắt nhìn, chỉ thấy đây là một khối đá nhìn qua rất giống Linh Thạch, chẳng qua toàn thân nó màu đen kịch quỷ dị, bên trong khối đá lại ẩn chứa một cổ lực lượng tinh thuần quen thuộc, rất giống của Ma.

“Nó gọi là Ma Thạch, trong lúc ta trị thương cho Ma, thấy nàng ấy hấp thu luyện hóa năng lượng bên trong Ma Thạch, không khác chút nào so với chúng ta hấp thụ Linh Khí từ Linh Thạch!” Tiêu Thanh Tuyền giải thích nói.

“Chẳng lẽ điều kiện tự nhiên tại Hắc Ma Sơn sinh ra Ma Thạch sao?” Ái Tâm một tay nâng cái cằm trơn bóng suy đoán.

“Cũng có khả năng khác mà…” Liễu Thi Cầm mỉm cười nói.

“Ma cũng là người đến từ thế giới khác như Huyết Linh Tông sao?” Chúng nữ nhất thời bừng tĩnh, các nàng cũng tiếp xúc nhiều thứ rồi, đương nhiên sẽ hướng về phương diện này suy nghĩ.

“Rất có khả năng…bất quá bí mật của Ma, ai dám nói trước được đây?”

Liễu Ngọc Thanh ánh mắt hướng lên thiên không, bầu trời xanh thẳm của Việt Long Tinh hiện tại đã dần thu nhỏ trong tầm mắt của nàng, đôi môi đen tuyền mị hoặc mấp máy:

“Biển lớn của Tiểu Nam, phải là vô tận vũ trụ mênh mông ngoài kia…”



Man Hoang Tinh…

Tin tức Cự Hán Tộc bị cường giả đến từ Tiên giới tiêu diệt phần lớn thực lực trọng tâm đã sớm lan truyền khắp thiên hạ, vô số vết nứt và lổ thủng không gian đen kịch vẫn còn đó, nơi trang nghiêm và thần thánh là Man Hùng Mộ Địa cũng trở thành sử sách, một gốc Man Hoang trở nên hoang tàn, khiến vô số người cảm thấy trong lòng bất an…

Bọn hắn biết, mọi thứ chưa dừng ở đó…

Quả nhiên chỉ cách vài ngày sau trận đại chiến, Cự Yêu Tộc lộ ra răng nanh dữ tợn muốn độc nhất Man Hoang của mình, khi đối thủ cạnh tranh bao năm qua sa cơ thất thế đang trọng thưa chưa lành, đó là cơ hội trời ban mà Cự Yêu Tộc có được.

Cự Yêu Tộc Trưởng – Cự Yêu Hùm thay mặt Cự Yêu Tộc mở miệng tuyên bố:

“Cự Hán Tộc vì thù địch cá nhân mà bất chấp lý lẽ, khiến anh linh của vô số anh hùng yên nghĩ tại Man Hoang Mộ Địa không được yên thân, khiến tính ngưỡng trong lòng tu sĩ Man Hoang Tinh cầu sụp đổ, tội đáng muôn chết, nay lấy Cự Yêu Tộc cầm đầu kêu gọi toàn bộ thế lực trên Man Hoang Tinh tru diệt Cự Hán Tộc, thay trời hành đạo!”

Cự Yêu Tộc vừa tuyên bố xong, thiên hạ chưa kịp chuẩn bị, Cự Yêu Hùm và chúng cường giả Cự Yêu Tộc đã điên cuồng triệt hạ lãnh thổ Cự Hán Tộc, thậm chí dốc toàn bộ Cự Yêu Tộc lực lượng tiến đánh Cự Hán Tộc, diệt đi vô vàn Cự Hán Tộc Nhân, mùi huyết tinh bao phủ ngàn dặm.

Trong cơn nguy cấp, Cự Hán Tộc Trưởng Cự Hán Vương cầm đầu số trưởng lão Cự Hán Tộc còn lại giết ngược trở về, liều mạng cứu nguy cho chủng tộc.

Đáng tiếc sau trận chiến cùng Ất Lão, Cự Hán Vương và mấy tên trưởng lão tiêu hao chưa lành, chiến lực phát huy ở mức thấp nhất, bị Cự Yêu Tộc ở trạng thái đỉnh phong đánh cho liên tục bại lui, lại tổn hao thêm vài tên Trưởng Lão và một loạt Hộ Pháp.

Cự Yêu Tộc cũng tổn hao một phần lực, bất quá càng đánh càng hăng.

Cho đến cuối cùng, Cự Hán Vương và vài tên trưởng lão lấy hành vi tự bạo ra uy hiếp đồng quy vu tận, mới miễn cưỡng đẩy lùi thế công điên cuồng của Cự Yêu Tộc.

Mặc dù thành công bảo trụ Cự Hán Tộc thoát khỏi đại kiếp nạn, nhưng hầu hết Man Hoang Tinh Cầu đều hiểu rằng, Cự Hán Tộc đã triệt để xuống dốc, Cự Hán Vương trọng thương rất nặng, Pháp Bảo trấn tộc là Cự Hán Chấn Thiên Trống cũng không còn, ngày sau đừng hòng ngoi đầu lên trước Cự Yêu Tộc.

Cự Yêu Tộc chính thức xưng bá Man Hoang Tinh, trở thành một nhà độc đại, địa vị Cự Yêu Tộc Nhân gia tăng chưa từng có, tràn trề tham vọng chiếm đoạt địa bàn, tài nguyên tu luyện của Cự Hán Tộc một cách trắng trợn.

Mọi việc chỉ diễn ra trong vài ngày ngắn ngũi, nhưng lại khiến cách cục của một Thế giới thay đổi hoàn toàn, một cái Thế Lực từng hiển hách như mặt trời ban trưa, đi đến đâu tác oai tác oái đến đó như Cự Hán Tộc lại ảm đạm phai mờ nhanh chóng như vậy.

Cự Yêu và Cự Hán từng liên minh triệt hạ Cự Nhân, hiện tại đến lượt Cự Hán tiêu tùng…

Qua đó có thể thấy phần nào sự tàn khốc và khắc nghiệt của con đường cường giả, hơi chút sơ sẩy chính là vạn kiếp bất phục…

Đối với Cự Hán và Cự Yêu hai tộc chó cắn chó, Lạc Nam cười thầm trong lòng, nhưng lại không rảnh quan tâm hay đâm thọt.

Lúc này hắn đang cùng Võ Tam Nương hưởng tuần trăng mật, hai người tay trong tay, lên đường tiến về Cổ Hoang Sâm Lâm, nơi trú đóng hiện tại của một đám người trẻ tuổi còn sót lại của Cự Nhân Tộc theo lời Cự A Man.

“KENG, Bá Chủ Hệ Thống thăng cấp thành công, đạt đến đẳng cấp 3”

“KENG, Tặng thưởng một Lễ Bao Tiến Cấp!”

“KENG, Mở ra công năng mới: Vòng Quay Danh Vọng!”

Liên tiếp là ba âm thanh cơ giới vang lên bên tai khiến khóe miệng Lạc Nam nhếch lên, hắn chờ âm thanh này đã lâu rồi.

“Sư phụ, chúng ta qua kia ngồi ngắm cảnh một chút!” Lôi kéo Võ Tam Nương đến một tảng đá lớn giữa suối trong.

Hai người ngồi xuống, thò chân vào trong nước, Lạc Nam để nàng tựa vào người mình, không vội xem công năng mới, trái lại trước hết quan sát thông tin của bản thân.

Một màn ánh sáng xuất hiện trong đầu…

Thông tin Ký Chủ: Lạc Nam

Linh Lực tu vi: Thất Đỉnh (Hợp Thể Trung Kỳ)

Hồn Lực tu vi: Hóa Thần Viên Mãn.

Thể Lực tu vi: Thất Chuyển Sơ Kỳ.

Công pháp: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Long Tiên Thánh Điển, Đế Hồn Kinh, Hóa Long Chiến Quyết, Đồ Long Thập Bát Chưởng…

Vũ Kỹ: Hợp Linh Chưởng, Sa Mạc Nộ, Lôi Liên Vô Ảnh, Trấn Áp Hoang Vũ Ấn, Trích Tinh Thủ, Xuyên Tinh Chỉ, Bạo Tinh Quyền, Thập Tự Thiên Hỏa…

Hồn Kỹ: Tạc Hồn, Xiềng Xích Linh Hồn, Nhiếp Hồn, Định Hồn, Câu Hồn, Hồn Địa…

Thể Kỹ: Quân Tử Hàng Ma Quyền, Cuồng Thú Quyền, Thiên Thạch Cước, Thiết Bố Sam…

Bí Thuật: Thiên Đế Tam Biến Thuật tầng một, Bát Môn Độn Giáp.

Thân Pháp: Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, Hỏa Pháp Vạn Lý.

Pháp Bảo: Lạc Hồng Kiếm, Linh Giới Châu, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Nanh Bạc, Không Động Chuông, Mộng Tiên Chu, Bạch Vũ Y…

Huyết Mạch: Nghịch Long.

Thể Chất: Phàm thể.

Lạc Nam đánh giá thông tin của mình một vòng, cảm thấy khá hài lòng, dù sao thì tiến bộ như thế không thể nói là không to lớn.

Trước khi đến Man Hoang, hắn gặp mặt Độ Kiếp Kỳ chỉ có thể co chân bốn cẳng bỏ chạy, nhưng hiện tại haha…

Chỉ có thể nói Nghịch Long Huyết quá mức nghịch thiên, chẳng trách Chân Long e ngại Nghịch Long như vậy, chẳng trách dưới sự dẫn dắt của Nghịch Long, Long Tộc từng huy hoàng không ai sánh bằng.

Lần này Hệ Thống thăng lên cấp ba, đuổi kịp đẳng cấp của Cửa Hàng May Mắn rồi, đáng tiếc hắn đem Cửa Hàng đi trước một bước, dùng tiền tăng cấp, nên hiện tại dù Hệ Thống thăng cấp thì cấp bậc của Cửa Hàng vẫn không thay đổi.

Muốn Cửa Hàng tiếp tục thăng cấp, trừ khi tiêu sài Điểm Danh Vọng đến đủ hạn mức quy định…

“Công tử có thể xem công năng mới đến từ Hệ Thống, sử dụng Điểm Danh Vọng tại công năng mới cũng sẽ được tính vào số tích lũy để tăng cấp Cửa Hàng!” Kim Nhi lên tiếng an ủi nói.

Lạc Nam nghe vậy nhất thời cảm thấy hứng thú, lập tức gật gù nói:

“Mở ra công năng mới đi, đừng để bổn công tử thất vọng!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv