Con Đường Bá Chủ

Chương 437: Lạc Hồng Kiếm



“Muốn chạy?”

Lạc Nam cười gằn, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm xuất hiện trên lưng, Tốc Biến triển khai, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ điên cuồng truy kích.

“Haha, mặc dù ngươi ỷ vào Long Lực khiến ta không đánh lại ngươi, nhưng muốn truy sát ta? quả thật mơ giữa ban ngày!”

Cẩm y thanh niên kiêu ngạo quát, đám mây lửa đỏ dưới chân nhanh chóng biến lớn, như sao băng xẹt ngang bầu trời, tốc độ kinh khủng đến cùng cực.

Hắn nhìn ra Thân Pháp của Lạc Nam mặc dù không tệ đạt đến Linh Cấp Cực Phẩm, nhưng đẳng cấp không thể cao bằng thân pháp Ngự Hỏa Vân dưới chân hắn, bởi vì đây chính là hàng Cực Cấp Thượng Phẩm, dù có Bát Hoang Hoành Thiên Viêm hỗ trợ cũng không thể rút ngắn sự chênh lệch đó được.

Huống hồ tu vi của hắn vẫn luôn cao hơn Lạc Nam.

Cẩm y thanh niên nhận ra điều này đương nhiên Lạc Nam cũng hiểu rõ, hắn kết hợp giữa Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ cùng Hỏa Pháp Thiên Lý cũng chỉ có thể đuổi theo bóng lưng cẩm y thanh niên, khoảng cách giữa hai người ngày càng kéo xa.

Tốc Biến đã từng là một ác chủ bài rất lợi hại của Lạc Nam, khiến hắn chiếm không ít thiên cơ trong từng trận chiến, nhưng khi tiếp xúc với càng nhiều kẻ thù hùng mạnh hơn, vai trò của Tốc Biến ngày càng suy yếu.

Lạc Nam mặc dù không muốn nhưng buộc phải thừa nhận điểm này, những Công pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp…dưới Chân Cấp đã dần dần không theo kịp bước tiến của hắn.

Cần phải chọn lọc đổi mới, nếu không muốn bản thân tiếp tục dậm chân tại chỗ.

“Câu Hồn!”

Hồn Lực cấp tốc ngưng tụ trên đôi tay, Lạc Nam quăng dây, lưỡi cao như xuyên thấu không gian, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận bóng lưng cẩm y thanh niên, hung hăng móc vào Linh Hồn hắn.

“Cái quỷ gì?” Cẩm y thanh niên giật này mình, cảm giác Linh Hồn của mình đang bị lôi kéo khiến thân thể chậm lại.

Không hổ là Chân Tiên cường giả, phản ứng cũng rất nhanh, cưỡng ép giữ lại Linh Hồn mình, ba loại Tiên Lực phá không mà ra, hung hăng đem dây câu chặt đứt.

Bất quá nhân khoảng thời gian đó, Lạc Nam đã rút ngắn khoảng cách, đứng trên đỉnh đầu Cẩm y thanh niên, bàn tay tiếp tục hóa thành vuốt rồng, một hơi vồ xuống…

“Khốn kiếp, tên này chẳng lẽ là con riêng của một vị Long tộc nào đó?” Cẩm y thanh niên sắc mặt hết sức khó coi, không cam lòng tung ra một cái Bát Hoang Chưởng.

Kết quả vẫn không khác, đứng trước Chân Long Lực…Bát Hoang Chhưởng không chống được bao lâu, dễ dàng bị xuyên thấu, Chân Long Trảo tiếp tục nện xuống đầu Cẩm y thanh niên khiến hắn hoảng hốt, Ngự Hảo Vân một lần nữa biến lớn, gia tăng tốc độ gấp đôi, thành công thoát khỏi một Trảo trí mạng.

Đây đã là tốc độ ở mức cao nhất của Ngự Hỏa Vân rồi, bất quá không thể không nói Cực Cấp Thân Pháp quả thật không tệ, lần lượt nhờ nó mà chủ nhân thoát nạn.

“Nếu có thể chạy ra khỏi Thạch Điện, liên thủ với Ất Lão làm thịt kẻ này!” Cẩm y thanh niên oán độc thầm nghĩ.

NGAO RỐNG…

Đáng tiếc, tất cả chỉ là suy nghĩ từ một phía của hắn, khi ánh mắt Lạc Nam bất tri bất giác lấp lóe sát cơ, một tiếng Long ngâm chấn động thạch điện, nơi xa xăm ngũ con Long cốt hoảng sợ một lần nữa quỳ rạp xuống, toàn thân run lẩy bẩy.

Lạc Nam hai tay hóa thành vô số tàn ảnh phức tạp, hư ảnh một con rồng đen uy nghiêm với những đường vân màu tím trên cơ thể uốn lượn xung quanh người hắn...

RỐNG RỐNG RỐNG….

Liên tục là những tiếng Long ngâm phát ra từ thể nội, sát khí cuồng bạo đến từ Cuồng Sát Tinh Kim gia trì vào trong đó, những nơi thân rồng lượn qua, không gian tầng tầng sụp đổ

Nghịch Long Lực điên cuồng hội tụ vào đôi bàn tay, Lạc Nam sắc mặt lãnh khốc gầm thét, một chưởng bắn mạnh mà ra:

“Đồ Long Đệ Nhị Chưởng – Bạo Long Chưởng!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Hư ảnh Nghịch Long trở nên cuồng bạo, theo sát ý niệm của hắn giương nanh múa vuốt, phá toái không gian, muốn đem kẻ thù diệt sát thành mảnh nhỏ.

“Không thể kháng…một chưởng này tuyệt đối không thể kháng!”

Nhìn hư ảnh khổng lồ dài không thấy điểm cuối của Bạo Long Chưởng, cẩm y thanh niên sắc mặt trắng nhợt, cảm giác nguy hiểm cực độ xuất hiện trong người hắn.

Cẩm y thanh niên biết rằng, dù mình có thi triển Tam Tiên Tịch Diệt cũng lực bất lòng tâm, trong mất rất nhanh xuất hiện một tia giảo hoạt.

“Nếu muốn đuổi tận giết tuyệt, ngươi đừng trách ta!”

Hắn làm ra bộ mặt điên cuồng, hai cái Bát Hoang Chưởng xuất hiện, làm ra hành vi chống đối tung chưởng.

RỐNG…

Hai cái Bát Hoang Chưởng chẳng khác nào một lớn màn trinh mỏng trước sự xâm lấn của Ngịch Long, thân thể khổng bố của nó hầu như không chút trở ngại, vồ đến cẩm y thanh niên.

“Mạng ta xong rồi!”

Cẩm y thanh niên sắc mặt hoảng sợ, Lạc Nam ánh mắt híp lại, miệng hô lên: “Bạo!”

Bạo Long Chưởng, khi tiếp xúc với mục tiêu, thân rồng sẽ tự động phát nổ chôn vùi kẻ địch bên trong, ngay cả Linh Hồn cũng không tránh thoát số phận bị xé nát.

ẦM…

Một vùng không gian Thạch Điện sụp đổ, khói bụi mịt mù, thân ảnh Lạc Nam hạ xuống, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn triển khai đến cực hạn, quét toàn trường một vòng, muốn tìm xác cẩm y thanh niên.

Rất nhanh hắn phát hiện một kiện cẩm bào rách nát te tua cùng vài sợi tóc dài nằm im trên mặt đất, xung quanh loáng thoáng có thịt vụn từng mảnh.

“Chết sao?” Lạc Nam lẩm bẩm, hắn không cảm giác được một chút mùi vị máu huyết nào ở hiện trường.

Phải biết sau khi luyện hóa Huyết Mạch Ngịch Long, giác quan của Lạc Nam đã đạt đến trạng thái kinh khủng, khứu giác cũng không ngoại lệ.

“Haha, ngày tàn của ngươi đã đến!” Bất chợt, ở gần Đại Môn Thạch Điện, Cẩm y thanh niên hài hước cười gằn, muốn tiến vào trong Trận Pháp truyền tống ra ngoài.

Từ đầu đến cuối hắn đều là đánh lừa Lạc Nam, kẻ bị Bạo Long Chưởng tiêu diệt là một thủ đoạn bảo mệnh của hắn, con rối đạt đến Cực Cấp Hạ Phẩm, chỉ dùng được một lần, có thể khiến chủ nhân con rối rời xa vị trí vốn có hàng ngàn dặm, bản thân ở lại chết thay.

Không thể không nói cẩm y thanh niên thủ đoạn cũng rất nhiều, từ Thân Pháp, Vũ Kỹ cho đến thủ đoạn bảo mệnh đều rất vẹn toàn, không hổ danh đến từ Tiên giới.

Nhưng chỉ với bấy nhiêu đó, muốn thoát khỏi Lạc Nam truy sát, là chuyện hết sức buồn cười…

“Đồ Long Đệ Tam Chưởng – Không Long Chưởng!” Một tay của hắn bất chợt chưởng vào không gian vô hình vô ảnh.

Nghịch Long Lực phá thể mà ra, lại nhanh chóng kết thành hư ảnh Nghịch Long uốn lượn chân trời, sau đó dễ dàng lao vào trong không gian biến mất dạng.

Cùng lúc đó, tại vị trí Trận pháp rời khỏi Thạch Điện, hư ảnh Ngịch Long xuyên toa không gian, bất ngờ xuất hiện trong ánh mắt trợn tròn của đối thủ, hung hăng lao đến, thân thể khổng lồ va đập thẳng vào cơ thể đang đạp trên Hỏa Vân kia.

Thử tưởng tượng một hư ảnh Nghịch Long giương nanh múa vuốt xuyên thấu cơ thể ngươi sau đó biến mất trên bầu trời sẽ là cảnh tượng gì.

PHỐC…

Cẩm y thanh niên lần đầu phun ra một ngụm máu lớn, thân thể như con diều bay ngược vào trong, cách trận pháp rời khỏi Thạch Điện ngày càng xa.

Không Long Chưởng, một chưởng này có thể đánh ra hư ảnh Nghịch Long xuyên thấu hư không, xuất hiện ở bất kỳ nơi nào mà người thi triển mong muốn trong phạm vi lực lượng có thể cung cấp.

Đồ Long Thập Bát Chưởng, từng chưởng từng chưởng bên trong nó đều dùng để khối kháng và khắc chế Long tộc chính tông, chưởng yếu nhất cũng đạt đến Ất Cấp Cực Phẩm, bất quá lúc này đánh với cẩm y thanh niên có chút giống dùng dao mổ trâu giết gà.

Một chưởng đã đủ làm hắn trọng thương, huống hồ trước đó Tiên Lực trong người cẩm y thanh niên cũng sắp cạn kiệt vì không thể kịp thời bổ sung.

Nơi này là Man Hoang Tinh, ngay cả Linh Khí tìm kiếm còn khó khăn, huống hồ gì Tiên Khí để thanh niên hấp thụ khôi phục?

Hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình chỉ bình thản đi hành tinh cấp thấp một chuyến lại buộc phải sử dụng Vũ Kỹ cấp cao nhiều lần như vậy.

“Với những gì ngươi gây cho nàng, gấp ngàn lần hoàn trả đi!” Lạc Nam lạnh lùng nhìn xuống cẩm y thanh niên đang hấp hối, sát khí lấp lóe trong mắt, cười gằn nói ra.

“Muốn giết ta? ngươi đi Tiên giới mà tìm, haha!” Cẩm y thanh niên bất chợt phì cười ha hả, mặc dù nằm bẹp trên mặt đất, nhưng trong mắt hắn không chút nào hoảng sợ, trái lại đầy khiêu khích xem Lạc Nam.

“Ai cho ngươi lá gan?”

Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm nổi nóng, Đế Diễm cùng Kiếp Lôi bao trùm cơ thể cẩm y thanh niên, bắt đầu dữ dội thêu đốt lên.

Nếu bình thường Hỏa Lôi có thể không quá mạnh trong mắt cẩm y thanh niên, nhưng hiện tại hắn lại đang trọng thương, cơ thể nhất thời bị tra tấn, gương mặt vặn vẹo lại vì đau đớn, da thịt bong trốc hết sức dữ tợn.

Bất quá tên này không để người mang danh Chân Tiên mất mật, từ đầu đến cuối ngay cả rên cũng không rên một tiếng, chỉ dùng ánh mắt xem người chết nhìn Lạc Nam, lạnh lùng nói:

“Tiểu tử chớ càn rỡ ngu xuẩn, lần này ngươi chỉ giết một kiện phân thân của ta mà thôi, bản thể của ta vẫn còn ở Tiên giới, có giỏi lên đó mà tìm, hahaha, mà yên tâm, ngươi chưa tìm đến ta có lẽ đã chết giữa đường rồi!”

ĐÙNG…

Nói xong, mặc kệ sắc mặt Lạc Nam trở nên khó coi, Cẩm y thanh niên thân thể toàn diện bạo tạc, tiến hành tự vẫn.

Hắn biết rõ rơi vào tay kẻ thù như Lạc Nam, chỉ sợ sống không được chết không xong, quyết định chọn tự bạo cơ thể, còn để lại lời uy hiếp trần trụi.

Ngay lúc này, một khỏa nốt ruồi bí ẩn bất chợt từ vụ nổ bay ra, gắn vào sau lưng Lạc Nam, nhất thời khiến hắn có cảm giác rùng mình.

“Keng, ký chủ thành công hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi – Hạ Tiên Lực, nhận được một lần triệu hoán Vũ Khí, một lần triệu hoán Thể Chất!”

Lạc Nam không có thời gian bận tâm âm thanh thông báo của Hệ Thống, trại lại tập trung hỏi thăm Kim Nhi:

“Hắn thật sự chỉ là một phân thân?”

“Không sai, Chân Tiên Sơ Kỳ chỉ là một phân thân của hắn, nếu là bản thể thật sự có mặt ở đây, nói không chắc công tử đã sớm chết lâu rồi!” Kim Nhi không ngần ngại đả kích Lạc Nam.

“Khốn kiếp, ta ở đây giết hắn sẽ không bị bản thể của hắn biết chứ? khi đó hắn kéo cường giả Tiên giới xuống, làm sao có thể kháng cự?” Lạc Nam nhíu chặt đôi mày, trong lòng sinh ra lo lắng.

“Công tử yên tâm, Vũ Trụ bao la vô tận, bản thể của hắn không đủ tư cách nhận thức những gì vừa xảy ra, cùng lắm chỉ biết được phân thân của mình chết đi mà thôi!” Kim Nhi không chút phiền lòng nói.

“Vậy thì còn tạm được, cái nốt ruồi quái quỷ mới xuất hiện này là gì?” Lạc Nam chưa kịp nhẹ nhõm, lại nhớ đến chuyện khác hỏi.

“Đó là thủ đoạn trước khi chết của tên phân thân, ngày sau nếu công tử ở gần bản thể của hắn, tên kia sẽ dựa vào nốt ruồi biết được công tử là hung thủ giết chết phân thân của hắn, tìm công tử báo thù!” Kim Nhi cung cấp kiến thức nói.

Lạc Nam hít sâu một hơi, không nhịn được cảm thán nói: “Không hổ danh là thiên tài Tiên giới, tùy tiện đến một kẻ đã khó nhằn như vậy!”

Để phân thân xuống tinh cầu cấp thấp tìm kiếm cơ duyên, khi chết đi còn để lại dấu vết truy tung trên người đối thủ, thiên tài Tiên giới có thủ đoạn mà cường giả ở tinh cầu cấp thấp cũng khó thể so sánh.

Đan Mộng Cơ nằm trong nhẫn trữ vật cũng thổn thức không thôi, chỉ một tên phân thân đã khiến mấy người chật vật hồi lâu như vậy, điều này càng thêm khiến nàng quyết tâm nhanh chóng đúc lại thân thể, gia tăng thực lực để hỗ trợ hắn một phần.

Chưa xét về chiến lực, nàng còn có thể vì Hậu Cung luyện chế đan dược.

Chẳng trách Lạc Nam tìm nửa ngày vẫn không phát hiện nhẫn trữ vật của cẩm y thanh niên, thì ra hắn chỉ là một phân thân, không cần thiết mang theo Nhẫn trữ vật làm gì.

“Có cách nào giải trừ nốt ruồi không?” Lạc Nam âm thầm hỏi, hắn không muốn mình lâm vào thế chủ động như vậy.

Ngày sau nếu có phi thăng Tiên giới, xui xẻo ở gần địa bàn của bản thể Cẩm y thanh niên thì tránh không được phiền phức, thậm chí đối phương có thể như độc xà ẩn nấp trong bóng tối, tùy thời có thể lao ra cắn hắn một phát trí mạng.

“Hiện tại không cách nào để giải trừ nốt ruồi này, trừ khi Tu vi của công tử vượt qua bản thể thật sự của cẩm y thanh niên!” Kim Nhi cho ra đáp án nói.

Lạc Nam im lặng không hỏi tiếp, bản thể của Cẩm y thanh niên chính là ở Tiên giới, ngày tu vi của mình muốn vượt qua hắn còn xa lắm.

Đem chuyện nốt ruồi tạm gác sang một bên, Lạc Nam suy nghĩ một chút, mở miệng hạ lệnh:

“Tiến hành triệu hoán Vũ Khí đi!”

Trọng Kiếm hiện tại đã an nghĩ một cách vinh quanh, thanh trường kích Nanh Bạc của Ái Tâm tặng hắn vẫn chưa có dịp dùng đến, muốn nhân cơ hội lần này tìm một thanh nào đó tiện tay sử dụng.

“Keng, bắt đầu tiến hành triệu hoán Vũ Khí, thời gian đếm ngược: 5 4 3 2 1”

“Keng, chúc mừng ký chủ thành công triệu hoán Hoàng Cấp Vũ Khí – Lạc Hồng Kiếm!”

Âm thanh vang nhanh như một cái máy điện, Lạc Nam nhất thời một mặt mộng bức.

Cái quỷ gì?

Ta không có nghe lầm?

Đẳng cấp pháp bảo từ thấp lên cao phân biệt là: Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Linh, Chân, Cực…

Hiện tại triệu hoán ra vũ khí Hoàng Cấp? thời gian triệu hoán đếm ngược là 5 giây?

Hệ Thống không phải từ lâu đã khinh bỉ đồ Hoàng Cấp sao? tại sao danh tự này đột ngột xuất hiện?

“Kim Nhi? Hệ Thống hỏng rồi đúng không? nếu hỏng rồi thì ta không cần nâng cấp!” Lạc Nam nhịn xuống cảm giác chửi thề, nghiến răng nghiến lợi.

Lạc Hồng Kiếm, cái tên nghe oai phong, oách biết bao nhiêu, khiến hắn thân thiết biết bao nhiêu, giờ đây lại là hàng Hoàng Cấp?

“Công tử đừng vội xem thường, lấy ra xem hàng rồi nói!” Kim Nhi thản nhiên nói, âm thanh xuất hiện một tia vui mừng.

Lạc Nam âm thầm cảm thấy kỳ quái, nghe giọng điệu của nha đầu này hình như xen lẫn kích động, chẳng lẽ có gì đó mà hắn không hiểu?

Không nói hai lời, ý niệm vừa động, Lạc Nam lấy ra một thanh vũ khí.

KENG…

Âm thanh Kiếm ngâm vang vọng không gian, nặng nề chống xuống mặt đất…

Đây là một thanh Cự Kiếm hết sức nặng nề, toàn thân đỏ sẩm như màu máu, bên trên thân kiếm lưu chuyển vô số đường vân quỷ dị như gân mạch, dài chừng chín thước, chuôi kiếm cực kỳ vừa tay cũng thuần sắc đỏ…

Kích thước của nó so với Trọng Kiếm của Lạc Nam còn to hơn gấp rưỡi, một điều khác biệt chính là Trọng Kiếm thô cuồng nặng nề, mà thanh Cự Kiếm này lại có lưỡi kiếm sắt bén như lưỡi liềm, nhìn qua đã khiến người khác sởn gai óc.

Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng đi vòng quanh thân Kiếm, hắn chưa từng thấy một thanh vũ khí nào có tạo hình uy phong lẫm lẫm như vậy…

Chỉ đáng tiếc khí tức trên thân Kiếm lúc này vẫn chỉ là Hoàng Cấp, nếu đem ra chiến đấu chỉ sợ không chống được một kích sẽ lập tức nát vụn.

“Lạc Hồng Kiếm, chỉ vì cái tên của ngươi cũng đủ để ta nhận chủ!” Lạc Nam lẩm bẩm một hơi, trích ra một giọt máu lên thân Kiếm.

ONG ONG ONG…

Trong khoảng khắc đó, dị biến phát sinh…

Lạc Nam và Đan Mộng Cơ cùng nhau trợn mắt há hốc mồm…

Chỉ thấy Lạc Hồng Kiếm bất chợt lơ lửng trên không trung, sau đó vô số ánh sáng đỏ rực từ cơ thể nó tỏa ra, lóe mắt đến cực điểm.

Rất nhanh khi ánh sáng tản mất, Lạc Hồng Kiếm đã hoàn toàn mất đi tung tích, thay vào đó là một tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác khoảng chừng năm sáu tuổi, một thân y phục đỏ thẳm, mái tóc đỏ thẳm, đôi môi nhỏ đỏ thẳm, chỉ có làn da là trắng như tuyết bạch, dễ thương không cách nào để hình dung…

Tiểu cô nương bất chợt vươn lên cánh tay nhỏ dụi dụi con mắt tinh xảo đang khép hờ, hướng về Lạc Nam cười rạng rỡ để lộ hàm răng búp măng trắng phốc, tràn đầy nũng nịu nói:

“Ba ba, Hồng nhi đói!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv