Con Đường Bá Chủ

Chương 403: Nghiền ép Cự Hán Uy



Man Hoang Tinh…

Cự Hán Uy một chân đạp xuống, thân ảnh Lạc Nam nhỏ bé như con kiến hôi, trong mắt rất nhiều người hắn sẽ bị nện thành thịt vụn.

Mặc dù trước đó biểu hiện của Lạc Nam rất kinh khủng, có thể lấy tu vi Lục Chuyển Hậu Kỳ liên tục đánh bại Lục Chuyển Viên Mãn và vài tên Lục Chuyển Hậu Kỳ khác, khiến rất nhiều người chú ý đến hắn.

Nhưng nếu so với Cự Hán Uy, quả thật còn chênh lệch không ít.

“Hừ, ngu xuẩn!” Lạc Nam thấy Cự Hán Uy dễ dàng bị tên kia lừa gạt như thế, xem mình trở thành đồng bọn muốn đối phó hắn, nhất thời cười lạnh một tiếng.

Bất quá Lạc Nam cũng không ngại, dù sao không sớm thì muộn cũng phải đánh với tên này, chơi sớm một chút cũng được.

“Ngươi có thể đi chết!” Cự Hán Uy nghe được con kiến nhỏ này còn dám mắng chửi mình, lực đạo bàn chân càng tăng cường, đạp xuống một cú kinh khủng.

Trước một đạp này của Cự Hán Uy với lực lượng Thất Chuyển Thể Tu, đương nhiên Lạc Nam không dám xem thường, trong miệng lẩm bẩm:

“Cơ Môn mở!”

Trong khoảng khắc đó, từng múi cơ tại bụng Lạc Nam trở nên săn cứng lại, toàn bộ cơ bắp trên thân thể của hắn như được cường hóa, từ bắp tay đến bắp chân, từ cơ xương đến cơ tim và cơ trơn.

Lạc Nam đột ngột cảm giác được, lực lượng trong từng khối cơ của mình như có thể bùng nổ bất kỳ lúc này, hắn muốn được phát tiết, được hung hăng vận động để giảm bớt cổ lực lượng kinh khủng này.

Trong lớp áo choàng, không ai nhận ra biến hóa của thân thể Lạc Nam, mà dù có nhìn ra…bọn hắn cũng rất khó tưởng tượng đến đây lại là Cơ Môn trong Bát Môn Độn Giáp đã thất truyền từ lâu kia.

Bởi lẽ từ trước đến giờ người khác chỉ nhìn thấy Cự Nhân Tộc thi triển Bát Môn Độn Giáp, biểu hiện của thân thể khổng lồ sẽ rõ ràng hơn rất nhiều so với nhân tộc nhỏ nhắn bình thường, trừ khi có người rất tinh thông về Bát Môn Độn Giáp mới có thể nhìn ra biến hóa trên người Lạc Nam lúc này.

“Quân Tử Hàng Ma Quyền!”

Nhìn Cự Hán Uy đạp xuống, Lạc Nam gào rống một tiếng, đứng dưới đất hung hăng đấm vào lòng bàn chân hắn.

Lạc Nam như người tí hon muốn đối kháng kẻ khổng lồ, trong mắt người khác trở thành hành động buồn cười cùng cực.

Mình Đồng Da Sắt vận chuyển đến cực hạn, nấm đấm của hắn hóa thành màu đen, lại có thêm sức mạnh cuồn cuộn từ Cơ Môn, không ngần ngại lấy cứng đối cứng cùng Thất Chuyển Thể Tu.

ĐÙNG…

Một chân Cự Hán Uy rốt cuộc đạp xuống…

“Chết chắc…” Đám đông vô thức lắc đầu.

Chỉ là rất nhanh, ánh mắt bọn hắn trừng lớn đến cực đại…

Cự Nhân Tộc khổng lồ đeo mặt nạ trên khán đài cũng thốt lên một tiếng kinh dị…

Hộ Pháp của Cự Hán Tộc vốn lười biếng ở một góc khán đài nằm ngủ đột ngột mở hai mắt ra.

Xuất hiện trước mặt bọn hắn lúc này, là thân ảnh nhỏ bé mặc áo choàng đen kia một tay đấm thẳng lên cao, đem cái chân to lớn như cột trống chời của Cự Hán Uy đón lấy.

Dù Cự Hán Uy có nghiến răng nghiến lợi dùng toàn bộ sức bình sinh đạp xuống, thì người kia vẫn một tay chống thẳng mà lên, cơ thể hiên ngang mà đứng, áo choàng không gió tự bay, hắn như một cây đinh sắt mà con người không thể đạp trúng.

XOẸT…

Có tiếng da thịt xé rách vang lên, nấm đấm kia đã xuyên thủng lòng bàn chân Cự Hán Uy, vài giọt máu tươi khổng lồ nhỏ giọt…

“Làm sao có thể như vậy?”

Một đám người sắc mặt không dám tin tưởng, cảnh tượng trước mặt quá mức kích thích, khiến người ta nhịn không được nhiệt huyết sôi trào.

“RỐNG, Con kiến nhỏ…ngươi dám đả thương Cự Hán tộc vĩ đại và cao quý?”

Cự Hán Uy phẫn nộ gầm rống, tiếng hét vang vọng một gốc Cự Phách Thành.

Lạc Nam cười lạnh, trong ánh mắt kinh dị của vô số người, bất chợt hắn rút ra cánh tay đã cắm sâu vào lòng bàn chân của Cự Hán Uy, máu huyết nhuộm đỏ cả một góc áo choàng đen kịch.

“Cơ Môn, cho ta nổ!”

Lạc Nam âm thầm cắn răng, cơ bắp hoàn toàn bùng nổ lực lượng, đem hai cánh tay nhỏ xíu như que tăm của mình nếu so với thân thể khổng lồ của Cự Hán Uy, chọp lấy một ngón chân hắn quật mạnh…

ẦM ẦM…

Toàn trường bất chợt đứng dậy, ánh mắt cả đám muốn lòi ra ngoài, đồng loạt hít một hơi khí lạnh…

Bởi vì bọn hắn vừa trông thấy kiến quật ngã voi, cơ thể khổng lồ của Cự Hán Uy ngã xuống đấu trường rồi…

Một số khán giả cảm giác mọi thứ không quá chân thật, hung hăng véo vào da thịt mình để tỉnh táo lại, đáng tiếc cơn đau kịch liệt cho bọn hắn biết tất cả vừa diễn ra là sự thật.

“NGƯƠI PHẢI CHẾT!”

Cảm giác nhục nhã dâng tràn đến cực điểm, Cự Hán Uy mãnh liệt xoay người đứng dậy, tay của hắn lấp lóe ánh sáng, phẫn nộ gầm vang:

“Cự Hán Liên Hoàn Đấm!”

Bốn cánh tay của Cự Hán Uy cuồn cuộn cơ bắp, thân thể khổng lồ cuối sát xuống, đấm liên tục vào thân ảnh nhỏ xíu của Lạc Nam đứng dưới mặt đấu trường…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Như cối đâm tiêu khổng lồ, mỗi một cú đấm xuống, đem cả Võ Lực Đài chấn động, sàn đấu để lại vô số hố sâu hình nấm đấm hết sức kinh dị.

Đừng thấy cơ thể Cự Hán Uy to lớn mà coi thường tốc độ của hắn, mặc dù Lạc Nam đã thi triển Tốc Biến né tránh vô số lần, nhưng mỗi lần hiện thân đều bị nắm đấm của Cự Hán Uy tìm tới, thậm chí cánh tay khổng lồ để lại từng luồng tàn ảnh màu xanh trong không gian…

“Thích đấm nhau? Ta chiều ngươi!”

Lạc Nam cười lạnh, trong lòng nghiêm nghị quát: “Khai Môn Mở!”

Trong khoảng khắc đó, dây thần kinh của Lạc Nam mở rộng vận chuyển hết công suất, trí não bén nhạy hơn bao giờ hết, khả năng cảm ứng gia tăng gấp mấy lần, ngay cả khi nấm đấm của Cự Hán Uy chưa kịp lao tới đã bị hắn ung dung né tránh trước một nhịp rồi.

Kết hợp giữa Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Khai Môn, Cự Hán Uy muốn đánh trúng Lạc Nam đã là chuyện viễn vong.

Phải biết sau khi luyện thành công Khai Môn, đám sấm sét từ trên đỉnh thác nước đánh xuống so với nấm đấm của Cự Hán Uy nhanh hơn không biết bao nhiêu lần đều bị Lạc Nam ung dung bịt mắt né tránh đấy…

“Làm sao có thể?” Cự Hán Uy hoảng sợ phát hiện đối thủ giường như biết trước suy nghĩ của hắn, mỗi khi hắn vừa định đấm đến thì thân thể của người kia đã xuất hiện ở nơi khác rồi.

“Đấm mệt chưa? đến lượt ta!” Lạc Nam cười gằn, thân ảnh biến mất trước một rừng nắm đấm của Cự Hán Uy, lần nữa xuất hiện đã ở sát bản mặt khổng lồ xanh lét dữ tợn, một cú Quân Tử Hàng Ma Quyền gào thét mà ra…

ĐÙNG…

Một đấm hung hăng nện thẳng cái mũi tanh tưởi của Cự Hán Uy, đem thân thể của hắn hung hăng bay vọt, máu tươi lại cuồng phún.

ẦM ẦM…

“Ta…ta con mẹ nó là đang nằm mơ sao?” Một tên khán giả thất thần lẩm bẩm, hắn lại một lần nữa nhìn thấy cơ thể nhỏ bé hơn cả hắn kia đem một vị Cự Hán Tộc đánh bay.

Phải biết Cự Hán Uy cao đến gần hai trăm mét, kích thước của Lạc Nam còn không to bằng một ngón tay của hắn.

“Rốt cuộc là ai?” Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ trên khán đài lẩm bẩm, với tầm mắt của nàng, đương nhiên nhìn ra vấn đề.

Không phải do Cự Hán Uy yếu, mà là người kia quá mức quỷ dị, như biết trước công kích của Cự Hán Uy sẽ xuất hiện ở nơi này mà làm ra phản ứng trước một bậc, điều này đòi hỏi khả năng cảm giác và tốc độ phải phi thường kinh khủng.

Hình ảnh này khiến Cự Nhân đeo mặt nạ nhớ đến công dụng của Bí Thuật thất truyền của tộc mình, khi Khai Môn và Tốc Môn kết hợp, cũng làm được như vậy.

Nàng đoán không hoàn toàn đúng, Lạc Nam kết hợp giữa Khai Môn và Nhìn Xuyên Yếu Điểm so với Khai Môn bình thường còn nghịch thiên hơn, mà lúc này hắn vẫn chưa sử dụng Tốc Môn…chỉ dùng Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ và Tốc Biến mà thôi.

Tốc Biến quỷ dị biến ảo ưu tiên vận dụng lực đạo đôi chân, không mang theo Linh Lực gia trì ngoài thân, vì lẽ đó chẳng sợ đám Thể Tu nhìn ra Lạc Nam bản thân còn là một linh tu.

Mà ánh mắt của tên Cự Hán hộ pháp từ lâu đã trở nên âm trầm nhỏ huyết, nhìn thấy thiên tài trong tộc mình bị con kiến hôi đánh cho chật vật, làm sao có thể không tức giận?

Mà Cự Hán Uy so với ai khác càng thêm phẫn nộ, hắn cảm giác được sống mũi và xương mặt của mình đã nát, lúc này như một con thú hoang bị thương nhanh nhẹn bật dậy.

Trong sự hoảng sợ của đám đông, trên tay Cự Hán Uy xuất hiện bốn thanh Liêm Đao khổng lồ sắt lẹm, lưỡi đao bén đến mức khiến không gian xuất hiện vết đen nhàn nhạt.

“Là bốn thanh Linh Cấp Vũ Khí – Cự Trảm Đao, rốt cuộc Cự Hán Uy đánh hết sức rồi!” Cự A Man vừa đánh văng năm tên đối thủ, ngưng trọng nhìn chằm chằm Cự Hán Uy và người mặc áo choàng đen suy nghĩ.

Cả hai người này, dù là bất kỳ ai hắn cũng không nắm chắc phần thắng. Bất quá vì để có số Man Thạch lớn đổi nguyên liệu chửa trị thương thế cho đồng tộc, dù cho kết quả thế nào hắn cũng phải đi liều…

Không sai, những năm gần đây Cự Nhân Tộc bị hai đại tộc khắp nơi chèn ép đã sớm lâm vào cảnh túng quẩn đến phát điên rồi, toàn tộc không còn bao nhiêu tài nguyên tu luyện, chỉ có thể sinh tồn bằng cách săn giết yêu thú, tiến nhập những hiểm địa để tìm kiếm cơ duyên.

Số lượng thành viên trong tộc ngày càng thưa thớt, một phần chết trong miệng yêu thú mạnh mẽ, một phần chết trong hiểm địa ngay cả xác cũng tìm không thấy.

Lần này một tên tiểu đệ trong Cự Nhân Tộc bị yêu thú đánh cho trọng thương nặng nề, mà bọn hắn lại không có gì để cứu chữa, Cự A Man quyết định lén lút tham gia Võ Lực Đài để gôm Man Thạch đổi lấy linh dược có khả năng trị thương về cho tiểu đệ sử dụng.

Nào ngờ tin tức hắn lên đài lại bị ban tổ chức tích cực tuyên truyền cho người người đều biết, từ đó mới dẫn xuất Cự Hán Uy tìm đến. Nơi khỉ ho cò gáy như Cự Phách Thành, đám Cự Hán Tộc bình thường chẳng thèm ngó qua, phải biết năm xưa bọn hắn lục tung toàn thành cũng không phát hiện Bát Môn Độn Giáp, ngôi thành hoang phế này đương nhiên chẳng còn chút giá trị nào.

“GÀO, Nát đi cho ta!”

Cự Hán Uy cùng lúc chém xuống bốn đao với phạm vi rộng, hầu như phong kín đường lui của Lạc Nam.

Đáng tiếc trước Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Khai Môn, thân thể Lạc Nam trơn trượt như cá trạch, xen lẫn vào khe hẹp khoảng cách giữa hai đao, mặc cho cổ sát khí hung hăng kia phả vào mặt.

Bốn đao chém xuống, một phần sàn đấu đứt thành bốn miếng…

Thành công né tránh bốn đao mang tính hủy diệt, Lạc Nam nhảy vọt lên, Trọng Kiếm hung hăng hướng đỉnh đầu Cự Hán Uy nện xuống.

Cơ Môn vận chuyển đến cực hạn.

“Châu chấu đá xe! Cự Hán Đao Pháp!”

Cự Hán Uy cười lạnh, hắn bắt gặp thân ảnh Lạc Nam đang lao đến, nhất thời tứ đao cuồng múa, như một cối xoay thịt ngăn cản ở trước mặt, Lạc Nam lao vào chỉ có bị chém chết.

Bốn thanh đao khổng lồ như một chong chóng xoay tròn, không có một kẽ hở, dù cho Lạc Nam dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm cũng tìm không thấy chỗ hổng bên trong…không thể không nói Cự Hán Uy quả thật cường đại, một chiêu phòng thủ sắt bén này đã đủ để ngăn chặn tất cả đối thủ trong cùng cấp.

Đáng tiếc, hắn gặp phải Lạc Nam…đây là trận chiến sinh tử mà không phải buổi tập luyện, Lạc Nam đương nhiên dùng mọi thủ đoạn.

Trong thời điểm này, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn phía sau lớp áo choàng phát sáng, một cổ lực lượng bí mật vận chuyển:

“Đế Hồn Kinh – Nhị Hồn Kỹ - Định Hồn!”

Một luồng hồn lực vô hình vô ảnh từ thân thể Lạc Nam thoát ra, xuyên qua cánh đao, bằng tốc độ khủng bố xuyên vào giữa trán Cự Hán Uy…

Ở tại khoảnh khắc rất nhỏ ấy, toàn thân Cự Hán Uy như bị định trụ, linh hồn trở nên chết lặng, tốc độ xoay của bốn cánh đao trên tay cũng vô thức dừng lại một nhịp…

“Có rồi!”

Lỗ hỏng xuất hiện, Lạc Nam đơn giản mà qua, Trọng Kiếm toàn lực nện xuống cái đầu khổng lồ.

ĐÙNG.

Một cột máu văng lên tung tóe, Trọng Kiếm nện gần sâu vào một phần ba đầu não của Cự Hán Uy.

“AAAAAAAAAA”

Cự Hán Uy lấy lại tinh thần, cảm giác đau nhứt kịch liệt khiến hắn lăn đùng ra sàn, hai tay ôm đầu lăn qua lộn lại hết sức dữ dội, bốn lưỡi đao điên cuồng chém loạn xà ngầu.

Đáng thương một số kẻ thực lực yếu kém, bị thân thể khổng lồ kia lăn trúng ép thành thịt nát, lại bị lưỡi đao chặt thành bánh thịt.

“Không hồ là trâu bò, như vậy cũng không chết!” Lạc Nam thật sự bất ngờ rồi, hắn kết hợp nhiều thứ như vậy nhưng chỉ đánh bị thương Cự Hán Uy, ngoài phần đầu rách một cái khe ra hầu như chẳng nghiêm trọng về tính mạng.

Mình Đồng Da Sắt, Cơ Môn, Khai Môn, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Hồn Đế thứ hai Hồn Kỹ - Định Hồn.

Nhiều thủ đoạn như vậy vẫn không giết được Cự Hán Uy.

“Sức phòng ngự của Cự Hán Tộc này thật đáng sợ, đổi lại Thất Chuyển Thể Tu thông thường ăn một kiếm kia của ngươi, không chết cũng tàn phế!” Đan Mộng Cơ đánh giá lẩm bẩm nói: “Xem ra chỉ còn cách Bạo Đầu hoặc đánh vỡ tim hắn!”

Lạc Nam khóe miệng giật giật, muốn bạo tạc cái đầu khổng lồ kia, không phải chuyện đơn giản a.

“Kim Nhi, có kiến nghị gì hay không?” Lạc Nam âm thầm hỏi.

“Thật xin lỗi, trận chiến này liên quan đến nhiệm vụ, Kim Nhi không thể cho ý kiến!” Kim Nhi lí nhí nói ra.

Như hiểu được Lạc Nam muốn gì, Đan Mộng Cơ cho hắn giải pháp nói: “Đẳng cấp của Trọng Kiếm đã không theo kịp bước chân ngươi, có thể đổi Vũ Khí! Nếu trong tay là hàng Linh Cấp Thượng Phẩm, vừa rồi Cự Hán Uy đã bị bạo đầu…”

Lạc Nam ánh mắt phức tạp nhìn thanh Trọng Kiếm trong tay mình, nó chỉ là hàng Thiên Cấp, sau nhiều trận chiến cũng đã xuất hiện vài cái khe, trước khi đến Man Hoang còn nhờ Ái Tâm sửa chửa một lần.

Đối với vũ khí từng theo mình, Lạc Nam đối xử rất trọng…như Bắc Đẩu Cung hắn cũng chưa từng vứt bỏ hay đem bán, trừ khi đem tặng vợ mà thôi.

Trong lúc Lạc Nam đang cân nhắc, tình cảnh vừa diễn ra này đã khiến toàn bộ trường đấu trở nên yên tĩnh, ngay cả tiếng kim rơi lúc này cũng sẽ nghe thấy, khán đài chỉ tồn tại đồng tử của Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ và tên hộ pháp Cự Hán Tộc đang mãnh liệt co rút lại mà thôi.

Khoảng khắc vừa rồi tưởng chừng nhanh như chớp, nhưng thực lực của bọn hắn có thể nhìn thấy rõ ràng khi người mặc áo đen kia tiếp cận, tốc độ múa đao của Cự Hán Uy đột ngột đứng lại một nhịp như bị định thân, quái dị đến cực điểm.

Bọn hắn thân kinh bách chiến nhưng chưa từng nhìn thấy hiện tượng kỳ lạ như vậy.

Nếu nói Cự Hán Uy nhất thời phân tâm mà xảy ra sơ sót càng khó có khả năng, phải biết Cự Hán Uy là thiên tài của Cự Hán Tộc, tinh thông đao pháp Cự Hán đến cực điểm, dù là người đồng tu vi muốn xuyên qua cối xoay đao của hắn cũng là cực khó. Làm sao có chuyện xảy ra sơ hở kỳ quái như vậy?

Chỉ có thể là thủ đoạn của người áo đen kia…

“Người này quỷ dị như vậy, A Man làm sao chiến thắng đây?” Trong mắt Cự Y Nhân đeo mặt nạ xuất hiện vẻ lo lắng, bất quá không hiểu vì sao…trực giác của nàng lại mơ hồ mách bảo đây là điềm lành? Hết sức kỳ quái.

Hộ Pháp Cự Hán Tộc sắc mặt âm trầm như huyết, hắn quyết định sau trận đấu này, phải moi móc toàn bộ bí mật trên thân người áo đen.

Chỉ là bản thân hắn không hề biết rằng, tại nơi đối diện khán đài, một nữ nhân trong lớp áo choàng đen kịch cũng đáng thú vị đánh giá hắn, đôi môi đầy đặn thú vị lẩm bẩm:

“Nếu dùng Bát Môn của Cự Nhân Tộc làm thịt Cự Hán Tộc, như vậy chắc hẳn rất vui nha…”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv