Con Đường Bá Chủ

Chương 334: Tố Mai xuất tràng



“Thái Thượng Hoàng, mau cứu chúng ta!”

Bạch Liệt và Bạch Dương nghe thấy âm thanh vừa xuất hiện, nhất thời vui mừng quá đổi hét ầm lên, cảm giác bị tử vong cận kề quá mức đáng sợ, trước mặt Lạc Nam bọn hắn ngay cả dũng khí đối kháng cũng không có…

“Thật vô dụng…”

Sắc mặt Thái Thượng Hoàng hết sức khó coi, hậu bối của mình biểu hiện một mặt nhu nhược như vậy là điều hắn không muốn nhìn thấy…

Bất quá lúc này không rảnh để so đo, Bạch Sa Hoàng Triều đang lâm vào thế bị động, cần hắn ra mặt can thiệp…

Khi biết thân phận của Văn Lang là đệ tử Võ Tam Nương, Thái Thượng Hoàng kiêng kỵ đến cực điểm, cho rằng Lạc Nam bị Bạch Sa tìm cách hãm hại nên muốn đánh một trận để chút giận mà thôi, vì thế không sớm xuất hiện, để tên này đánh chán rồi dừng, đám Bạch Sa ăn thiệt thòi một chút cũng được…

Nào ngờ Lạc Nam không hề có ý chỉ đánh trút giận, ngược lại muốn đem Bạch Sa Hoàng Triều xóa đi, liên tiếp đánh giết tướng quân Ngọc Trần, sau lại toàn diệt hai nhánh quân đoàn tinh nhuệ…sau cùng còn muốn truy sát hai vị Hoàng Tử.

Điều này đối với một Cửu Cấp Thế Lực cũng là tổn thất thảm trọng a…

Thái Thượng Hoàng không nhịn được nữa nên quyết định ra tay, bất quá hắn sẽ không giết Lạc Nam, dù sao mặt mũi Võ Tam Nương vẫn còn ở đó...hắn không quá sợ nàng sẽ đánh đến tận đầu mình nếu hắn không lấy mạng Lạc Nam.

Thái Thượng Hoàng làm người thành tinh, biết trong Đại Lục này không chỉ có Võ Tam Nương là Độ Kiếp Kỳ, còn hai vị Đan gia và Huyền Hoàng Học Phủ nữa cơ…bọn hắn sẽ không để Độ Kiếp Kỳ khác đến đại lục của mình giương oai…

“Lạc Nam, trẫm nể mặt Võ Tam Nương tiền bối, chỉ cần ngươi chủ động phế bỏ hai tay, nhận tội với Bạch Sa Hoàng Triều…mọi chuyện hôm nay xem như chưa từng xảy ra!”

Thái Thượng Hoàng gào thét, âm thanh chấn động bát phương, đây là hắn cho Võ Tam Nương sự tôn trọng, cũng là nhân nhượng lớn nhất…đổi lại là người khác đã ra tay bóp chết Lạc Nam rồi…

Dù sao tu luyện đến Hợp Thể Hậu Kỳ, không có ai là nhân vật hiền từ…

“Lão già đánh rắm, đừng lôi sư phụ ta vào chuyện này, ngươi không xứng!” Lạc Nam cười nhạt, tiếp tục điên cuồng truy sát mấy người Bạch Liệt.

“Thanh niên ngông cuồng, nếu ngươi đã chấp mê bất ngộ, trẫm sẽ thay Võ tiền bối giáo huấn ngươi!” Thái Thượng Hoàng lẽ thẳng khí hùng nói, một bàn tay hóa thành đầy trời Thổ Linh Lực, ngưng tụ thành Đại Thủ hướng Lạc Nam chộp đến…

Cảm giác nguy hiểm cường liệt khiến Lạc Nam hơi rùng mình, hắn có thể đánh giết Luyện Hư Kỳ, nhưng khi đối diện Hợp Thể Hậu Kỳ như Thái Thượng Hoàng, cảm giác áp lực lớn đến chưa từng có…chênh lệch giữa Luyện Hư và Hợp Thể, quả thật như trời và đất vậy.



“Tiểu Lạc Lạc tính cách vẫn như vậy nha, mới chia tay người ta không bao lâu, tên này lại quậy banh nóc…”

Trên đỉnh Đa Bảo Các, năm thân ảnh diễm tuyệt thiên hạ đứng chung một chỗ, ánh mắt nhìn chăm chú trận đại chiến trên bầu trời…

Người vừa lên tiếng là một mỹ nữ ung dung lười biếng, ngực nở mông cong, Mái tóc hoàng kim lộng lẫy chói mắt, một nửa khoác sang hai vai, một nửa tùy ý thả xuống bộ mông mạn diệu tròn lẳn thướt tha, thân khoác hoàng kim nhuyễn giáp mỏng như tơ tằm ôm sát lấy cơ thể, phác họa ra tất cả những bộ vị hoàn mỹ đủ khiến người nhìn vào trở nên ngạt thở…

Thiên Diệp Dao vẫn cao quý lộng lẫy, điều đáng tiếc duy nhất là đôi mắt nàng vẫn bị che đậy hết sức thần bí…

Nàng như chúng tinh ủng nguyệt, đứng giữa trung tâm tứ đại thị nữ, hưng phấn bừng bừng nhìn từng vị mỹ nữ trên chiến trường, gò má phồng to giậm chân nói:

“Tiểu Lạc Lạc tìm ở đâu nhiều mỹ nữ như hoa như ngọc như vậy? một mình Kỳ Kỳ thì cũng thôi đi, thật ghen ghét chết ta!”

Thành Bích vỗ vỗ cái trán trắng nõn, diện mạo thành thục quyến rũ tràn ngập cảm giác bất đắc dĩ, đôi môi màu tím thở dở khóc dở cười nói ra:

“Sự vụ vẫn còn rất nhiều, nào ngờ bị gọi đi coi đánh nhau, Thánh Nữ cũng thật là!”

Bảo Kiều gật đầu tán thành, nàng cũng đang trăm công nghìn việc ở đảo Nga Mỹ, đột ngột bị Thiên Diệp Dao truyền tống, tưởng có chuyện gì quan trọng…

“Trận chiến này đáng xem!” U Cơ lại có suy nghĩ khác, một thân chiến giáp cũng không thể che đậy cơ thể lòi lõm của nàng, lúc này hết sức nghiêm túc nói ra.

Nhìn thấy từng nữ nhân từng nữ nhân thực lực cao cường như vậy, U Cơ vốn có tính cách hiếu chiến hận bản thân không thể gia nhập, đánh đến trời long đất lỡ…

Nhất là yêu thú Tử Lôi Sư Bàng Điểu đang hăng hái kia, khiến nàng như nhìn thấy kỳ phùng địch thủ vậy…Phải biết bản thể của U Cơ cũng là yêu thú bậc cao, tinh thông hắc ám hệ, U Ảnh Báo không phải nói chơi…

“Được nhìn thấy Hậu Cung xuất thế, chuyến đi này không uổng!” Lệ Huân che miệng cười khẽ, bộ ngực bạo mãn sau lớp kimono thêu lấy hoa anh đào như ẩn như hiện, chỉ sợ không có nam nhân nào đủ định lực kháng cự.

“Huân Huân và U U nói không sai, được nhìn thấy nhiều tỷ muội xinh đẹp như vậy đã là vô giá!” Thiên Diệp Dao vỗ vỗ tay khen ngợi…

Lệ Huân và U Cơ nghe xong xém chút nữa té ngã xuống đất…

Thành Bích cùng Bảo Kiều liếc nhau thở dài, ánh mắt hướng lên chiến trường, nếu đã như vậy…các nàng cũng muốn biết Hậu Cung của hắn mạnh đến mức nào.



“Không được ngăn cản bổn tọa, ta phải giết tiểu súc sinh đó!” Ngọc Mục hai mắt đỏ như lệ quỷ, nhìn thấy con trai Ngọc Trần của mình chết thảm, hắn làm sao có thể cam tâm? Cơn phẫn nộ khiến hắn sắp mất đi lý trí, điên cuồng công kích Hoa Minh đang cản trở.

“Haha, muốn đụng vào con rể quý của ta? ngươi nằm mơ!” Hoa Minh lại cười khoái trá uyển chuyển đối kháng với Ngọc Mục, càng nhìn Lạc Nam càng hài lòng, đối với Hoa Thanh Trúc yêu tiểu tử này hắn tán thành đến cực điểm…

Đám trưởng lão Ngọc gia cũng bị các trưởng lão Hoa gia nghiền ép, chỉ có thể nuốt hận ý vào trong, cảm giác bất lực dâng tràn trong tâm trí…

Ngày thường Hoa gia bị Bạch Sa chèn ép, Ngọc gia được tin cậy, bọn hắn luôn dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống Hoa gia, ngày hôm nay rốt cuộc ăn phải quả đắng nặng nề…



“Thái Thượng Hoàng, đối thủ của ngươi là ta!”

Trên bầu trời cao, một thân ảnh già nua với mái tóc bạc trắng thản nhiên xuất hiện, diện mạo nho nhã và làn da trắng bệch, cho thấy Đại Lão khi còn trẻ tuyệt đối là một nam tử anh tuấn…

Ngăn cản trước mặt Thái Thượng Hoàng, hộ tống Lạc Nam tiếp tục chạy đi…

“Hoa Quyết, Hoa gia các ngươi thật to gan, đã thề thốt trung thành với Hoàng Triều, hiện tại lại phản bội?” Thái Thượng Hoàng ánh mắt nhíu lại, giọng điệu òm òm quát lớn, Hoa Quyết chính là tên thật của Đại Lão.

“Tổ Tiên Bạch gia vốn độ lượng nhân ái, được Hoa gia chúng ta hết lòng phò tá…chỉ đáng tiếc từng đời trôi qua, Bạch gia các ngươi bị quyền lực làm mù mắt trở nên hoàn toàn biến chất, xem Hoa gia trở thành cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt, tìm đủ mọi cách phế bỏ các đời thiên tài Hoa gia…” Đại Lão giọng điệu như tan thương như từng trải, cuối cùng chuyển thành ngập trời hận ý:

“Nếu đã bất nhân, đừng trách Hoa gia bất nghĩa…một trận chiến này, kẻ thắng làm vua!”

“Hừ, bằng ngươi còn chưa đủ ngăn trẫm!” Thái Thượng Hoàng bá đạo nói, cát trắng đầy trời…Thổ Vương Ấn ngưng tụ trong tay, không gian ầm ầm đổ nát, bầu trời vỡ tan thành từng mảnh...

Uy thế của một Hợp Thể Hậu Kỳ, kinh khủng dị thường…

Không chút dây dưa dài dòng, toàn lực hướng Thổ Vương Ấn trấn đến Đại Lão…

“Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!” Đại Lão gào thét, trước ánh mắt ngưng trọng của Lạc Nam, một chiêu mạnh nhất của người bạn củ Trọng Vô Danh được hắn sử dụng…

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn khí thế bạo tạc, như có thể trấn áp bát hoang, hoành tảo hoang vũ, lấy tư thái cứng đối cứng va đập cùng Thổ Vương Ấn…

ĐÙNG…

Toàn bộ chiến trường chấn động trước hai vị cường giả đối công, không gian vỡ vụn tầng tầng lớp lớp, toàn bộ Hoàng Cung đều trở thành phế tích, không ít cung nữ thái giám điên cuồng đào tẩu, tránh tai bay vạ gió…

Đại Lão liên tục lùi bước nặng nề trên không trung, khóe miệng rỉ ra tia máu, hiển nhiên ăn thiệt thòi không ít…

“Ngu xuẩn mất khôn, đừng quên Trẫm cũng từng là thiên tài vô địch trong cùng cấp!” Thái Thượng Hoàng kiêu ngạo nói, Đại Lão thua hắn một tiểu cánh giới, có thể đối kháng mà không trọng thương đã là lợi hại lắm rồi.



Bạch Sa Hoàng Đế thấy phụ thân mình áp đảo, nhất thời mừng rỡ dị thường, chật vật dùng Bạch Ngọc Tỷ ngăn cản một kích vừa đến của Hoa Thanh Trúc, cười lạnh nói ra:

“Tiện tỳ mau quy hàng, Thái Thượng Hoàng đích thân ra tay, các ngươi không thắng được”!

“Ngu xuẩn!” Hoa Thanh Trúc không nói lời nào, vô tận Cực Băng một lần nữa tụ hội, một chiêu Băng Phách Thiên Sơn phá không gào thét mà ra…uy lực đủ đem ngọn núi phá diệt.

Bạch Sa sắc mặt rất khó coi, bị Băng Thanh Trúc nghiền ép thời gian dài đã khiến hắn dần lâm vào cảnh nỏ mạnh hết đà, mà Thái Thượng Hoàng lại đang bị Đại Lão cầm chân…

Lâm vào bước đường cùng, hắn cắn răng quát:

“Bí Thuật Hoàng Gia – Thổ Vương Lực!”

Tiếng quát vừa dứt, Bạch Sa miệng niệm pháp quyết, vô số Thổ Linh Lực cuồn cuộn mà về cơ thể hắn, chỉ thoáng chốc đã bành trướng lên, gân xanh cuồn cuộn hết sức dữ dội, ánh mắt bề nghễ như bậc đế vương…

Mà tu vi của hắn vốn là Hợp Thể Trung Kỳ, lúc này cấp tốc đề thăng đến Hậu Kỳ…

“Rốt cuộc dùng đến Bí Thuật rồi sao?” Hoa Thanh Trúc cười lạnh, một màn này nàng đã biết từ trước…

“Tiện tỳ, chính là ngươi ép trẫm! lần này dù bỏ ra cái giá lớn ta cũng phải giết ngươi!” Bạch Sa oán độc gào thét…

Sử dụng Thổ Vương Lực, cơ thể của hắn sẽ suy nhược kéo dài sau trận chiến, khi đó chỉ sợ chiến lực thậm chí không thể đạt đến Luyện Hư Kỳ…

“Nếu đã quyết tâm phế ngươi, bổn tọa làm sao lại e ngại Bí Thuật?” Hoa Thanh Trúc cười lạnh, một viên Đan Dược trơn bóng xuất hiện trên tay nàng…không chút do dự bỏ vào trong miệng.

Thăng Lực Đan, Thiên Cấp Trung Phẩm Đan Dược do Tiêu Thanh Tuyền luyện chế…Lạc Nam đã phân phát trước đó cho nàng.

Vì để kết liễu Bạch Sa, nàng chấp nhận di chứng sau đó của Đan Dược…dù sao có phu quân song tu, chắc hẳn cũng không quá mức đáng ngại…

Nghĩ đến đây, gò má tuyệt mỹ của Hoa Thanh Trúc trở nên đỏ chót, tu vi theo đó đề thăng, chỉ thoáng chốc đã đạt đến Hợp Thể Hậu Kỳ.

“Đó là Đan Dược gì? Ngươi thật điên cuồng…” Sắc mặt Bạch Sa trắng bệch…

Đẳng cấp càng cao, tu vi càng khó đề thăng, Đan Dược có thể đề thăng cấp bậc cũng càng thêm hy hữu, mà di chứng để lại cũng rất nặng nề…

Nữ nhân này vì chiến với hắn, thậm chí bất chấp tất cả rồi…

“Ngươi không cần biết…Băng Vũ Cửu Thiên!”

...

Trong tay Đại Lão, cùng lúc xuất hiện Thăng Lực Đan, không nói hai lời bỏ vào trong miệng…

Tu vi đột ngột đề thăng, chỉ thoáng chốc đã sánh ngang Thái Thượng Hoàng, Thổ Lạc Anh Chưởng hội tụ vào lòng bàn tay…

“Thật điên cuồng…bất quá tu vi đề thăng thì thế nào? Trẫm vẫn dư sức làm thịt ngươi!” Thái Thượng Hoàng trầm giọng quát, Bí Thuật Thổ Vương Lực được kích hoạt…

Khí thế của Hợp Thể Viên Mãn bạo tẩu, mỗi cái nâng tay nhấc chân đều đem hư không chấn động, thiên địa cùng minh như nịnh nọt Thái Thượng Hoàng…

Một lần nữa Đại Lão lâm vào thế hạ phong, bất quá vẫn miễn cưỡng giữ chân Thái Thượng Hoàng trong giây lát…

“Lạc Nam, mau nghĩ đối sách, lão phu không cầm cự được lâu!” Đại Lão hướng Lạc Nam hét lớn, hắn từng là đệ nhất thiên tài Hoa gia không sai, nhưng Thái Thượng Hoàng cũng từng là đệ nhất thiên tài của Bạch gia…

Trong cùng cấp bậc, Đại Lão tuyệt đối không ngần ngại, bất quá hiện tại tu vi chênh lệch, có thể chống đỡ một đoạn thời gian đã rất không dễ rồi…

“Yên tâm, ta lập tức cho thê tử hỗ trợ!” Lạc Nam cười lớn:

“Tố Mai bảo bối, cho thiên hạ khiếp sợ trước sức mạnh thần thú của nàng đi!”

XÀ…

Một thân ảnh khổng lồ đột ngột xuất hiện giữa không trung, âm thanh gầm thét chấn động toàn bộ Bạch Đế Thành khiến vô số người hãi hùng khiếp vía…

Một Đại Xà màu trắng ngạo nghễ hiển hiện giữa đêm đen, thân thể dài chừng vài trăm trượng, khí thế Thất giai bạo tác khắp cửu thiên thập địa…

Toàn thân được vô số lớp vảy lấp lánh ánh sáng như tinh tú trên cao gia trì, cùng nhật nguyệt tinh thần cộng hưởng, diện mục tinh xảo tuyệt luân, một đôi xà nhãn như nhật nguyệt xua tan bóng đêm, lạnh lùng đến cực hạn…

“Thái Bạch Thôn Tinh Xà? Làm sao có thể?” Thiên Diệp Dao vừa nhìn thấy thân ảnh này đột ngột như bị vong nhập, nhảy dựng dựng lên hét thất thanh…

Tứ nữ Thành Bích cũng một mặt khiếp sợ…

Với vô số tin tức lưu truyền qua bao thế hệ, Đa Bảo Các sưu tập được vô số thông tin lưu trữ liên quan đến các loài Thần Thú…trong số đó, Thái Bạch Thôn Tinh Xà thuộc hàng nổi bậc.

Đáng tiếc Thần Thú hầu như đã tuyệt chủng khỏi thế gian từ lâu, vậy mà giờ đây…đường đường chính chính xuất hiện trước mặt các nàng, sao có thể không khiếp sợ?

“Hậu Cung rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu?” Bảo Kiều che miệng nỉ non, không dám tin vào sự thật đang hiện hữu.

Mấy nữ còn lại cũng một mặt ngưng trọng, nhất là U Cơ, bàn tay xinh đẹp đã siết chặt đến rướm máu…



“Tinh Thần Biến!!”

Bạch Tố Mai hưng phấn ngửa đầu gào thét, bầu trời đang là đêm tối, chính là thời điểm mà Thái Bạch Thôn Tinh Xà mạnh mẽ nhất…

Vô số vì sao trên cao như cùng nàng sinh ra cộng hưởng, chúng nó lấp lánh ánh sáng hết sức mãnh liệt, không ngừng lao xuống giữa trời đen, cuồn cuộn gia trì vào cơ thể nàng…

“Đây rốt cuộc là yêu thú gì? Cảnh tượng này rốt cuộc là sao?”

Vô số sinh linh khiếp sợ thầm nghĩ, yêu thú trên toàn bộ Hoàng Sa Đại Lục rung rẩy cầm cập nằm sát xuống mặt đất, ngay cả thở mạnh cũng không dám…

Bọn nó cảm nhận được khí tức từ xa xưa, khí tức thậm chí vượt qua tổ tiên của bọn chúng, làm sao dám động đậy?

Cảnh tượng như thần tích xuất hiện trong mắt vô số người, hàng vạn vì sao đêm đột ngột đem ánh sáng của mình hạ xuống thế gian, tập trung tiến về cơ thể của thân ảnh Bạch Xà khổng lồ ấy…

Mà theo đó, khí thế của Bạch Tố Mai không ngừng đề thăng, Hợp Thể Trung Kỳ…Hợp Thể Hậu Kỳ…

Khủng bố không cách nào để hình dung…

“Chết đi!”

Cơ thể khổng lồ của Bạch Tố Mai lượn lờ trên bầu trời, miệng rắn đột ngột mở lớn, vô số ánh sáng tụ hợp mà về…

Tinh Thần Chi Lực…

Một quả cầu tinh thần mang tính hủy diệt được ngưng tụ trong miệng nàng, hướng về Thái Thượng Hoàng phun tới…

“Hay lắm! Trấn Áp Hoang Vũ Ấn.” Thấy có đồng minh mạnh mẽ, Đại Lão vui mừng cười ha ha, một chiêu tiếp tục được ngưng tụ, hướng đầu Thái Thượng Hoàng trấn xuống…

“Thổ Vương Ấn!”

Sắc mặt Thái Thượng Hoàng khó coi hơn bao giờ hết, Đại Lão và Bạch Tố Mai chính thức liên thủ, hắn biết nếu mình không bạo phát, chỉ sợ Bạch Sa lành ít dữ nhiều…

ĐÙNG…

Va chạm giữa ba loại công kích mang tính hủy diệt, tạo thành một luồng khí lãng lan khắp cửu thiên thập địa…

Ầm ầm ầm ầm

Một phần ba Bạch Đế Thành toàn diện hủy diệt, cũng may dân chúng đã sớm đào thoát, bằng không đã chết oan mạng…

Đám người ở gần cú va chạm, thực lực yếu kém một chút trở nên thổ huyết…

Chúng nữ chưa đạt đến Luyện Hư Kỳ co cụm vào nhau, dựa vào khả năng hỗ trợ của Diễm Điệp Tình cùng Lý Trúc Loan thành công bảo vệ cơ thể…

Thấy Tố Mai và Đại Lão đủ sức ngăn chặn Thái Thượng Hoàng, Lạc Nam ánh mắt nghiêm nghị…

“Tốc Biến!”

Rốt cuộc, hắn đã xuất hiện trước mặt ba người Bạch Liệt, thản nhiên nhìn lấy đối phương…

“Lạc Nam, mâu thuẫn của chúng ta chưa quá lớn, ngươi tha cho bọn ta một mạng đi!” Bạch Dương sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nào còn chút hung hăng kiêu ngạo như lúc ban đầu?

“Hừ, đường đường thiên tài trên Hoàng Kim Bảng, thật khiến người ta thất vọng!” Lạc Nam lắc đầu, nếu mấy tên này dám cùng hắn chiến một trận, có lẽ hắn còn tôn trọng vài phần…đáng tiếc…

“Vì sao ngươi luôn nhằm vào chúng ta?” Bạch Liệt oán độc gầm thét, hắn không thể nào hiểu được, bọn họ mặc dù xung đột, nhưng chưa đến mức dốc hết mọi giá điên cuồng truy sát như vậy…

Trước ánh mắt chờ mong của mấy người, Lạc Nam sát ý bạo tạc, gằn lên từng chữ:

“Ngươi tự ý xem Tiểu Hoa là món hàng đem ra giao dịch, tội đó phải chết!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv