Thời gian tiếp tục trôi...
Trong ánh mắt của đám đông, đã có những Luyện Đan Sư chấp nhận bỏ cuộc.
“Thời gian nửa năm thật là quá ít...” Một vị thiên tài đến từ Đạo Địa cắn chặt răng có phần không phục, nhưng khi mở mắt nhìn sang những nhân vật đang luyện đan, thậm chí sắp cho ra thành phẩm, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Núi cao có núi khác cao hơn, chỉ có thể tự trách mình không sánh bằng người khác.
Huống hồ phần đông đối thủ đều thua cuộc, hắn cũng không cảm thấy xấu hổ.
BÙM!
Đúng lúc này, hai cái lò luyện đột ngột nổ tung.
“AAA...” Đạo Y Thái Tử không cam lòng gào thét, trơ mắt nhìn lò luyện đan sụp đổ trước mắt mình.
Ở cách hắn không xa, Thiếu Thần Tử đến từ Đan Huyền Đảo của Đạo Hải cũng rơi vào kết cục tương tự, mùi dược liệu khét đắng nghét khó ngửi lan tràn khắp nơi, đầu tóc dựng đứng, mặt mũi lấm lem tro bụi.
“Ta vậy mà thất bại rồi...” Thiếu Thần Tử Đan Huyền Đảo ngã quỵ xuống đất, hai mắt vô thần.
Các phương cường giả nhìn thấy cảnh này biểu lộ tự nhiên, đã sớm lường được kết quả như vậy.
Đề thi mà Bách Đạo Thần Tộc đưa ra thật sự quá khó, bình thường Luyện Đan Sư trong các trường hợp có sẳn công thức nhưng đôi khi luyện chế còn sinh ra tỷ lệ thất bại, huống hồ gì là lần thử nghiệm đầu tiên với chính công thức do mình sáng tạo trong thời gian ngắn?
Đạo Y Thái Tử và Thiếu Thần Tử của Đan Huyền Đảo tuy đã đủ năng lực sáng tạo ra công thức...nhưng lại thất bại ở lần đầu tiên áp dụng theo công thức này, đó là chuyện hết sức bình thường.
Nếu như tất cả đều có thể trót lọt luyện chế thành công mới là chuyện lạ...
Có lẽ sau khi trở về, bọn hắn có thể thử nghiệm lại nhiều lần và sẽ thành công.
Đáng tiếc ở cuộc thi đấu lần này, cơ hội chỉ có một lần.
Cả hai chỉ có thể bất đắc dĩ nhận thua.
Đến tháng thứ năm...
Có người đầu tiên thành công thu hút sự chú ý của toàn trường.
KENG.
Theo một tiếng ngân vang, Hoả Đạo Quy Tắc trước mặt kẻ khoác áo choàng rốt cuộc dập tắt...
Hắn trở thành người đầu tiên luyện đan thành công, ung dung thu lấy một đám đan dược cất vào trong tay, che đậy mọi dò xét.
Từ đầu đến cuối, hắn cũng chẳng thèm nhìn sang các đối thủ khác, dường như mặc định mình chính là người chiến thắng cuộc đấu này.
Các phương cường giả âm thầm suy đoán thân phận của kẻ này, mặc kệ hắn luyện chế ra đan dược gì đi nữa, hắn đã đủ tư cách trở thành một trong những luyện đan sư kiệt xuất nhất trong cùng thế hệ.
Đinh...ong...keng...
Lần lượt từ lò luyện đan phát ra tiếng động, lại có những Luyện Đan Sư lợi hại thành công hoàn thành phần thi của mình, đan dược vẫn được bọn hắn ăn ý giấu kín.
Trước khi giám khảo yêu cầu xem xét, các thí sinh không cần khoe khoang đan dược do mình luyện chế ra.
Đan Phỉ nhếch bờ môi cong nở nụ cười tuyệt mỹ, nàng khá hài lòng với thành phẩm của mình, liền đưa mắt nhìn sang Lạc Nam.
Kết quả lại nhìn thấy tên sư đệ này đang khoanh chân ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ, hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài.
“Tiểu tử này chẳng lẽ thật sự luyện đan trong cơ thể?” Đan Phỉ âm thầm nghi hoặc.
Còn một tháng nữa là hết kỳ hạn, nàng không tin Lạc Nam sẽ không xuất thủ.
Đan Phỉ suy đoán không sai, Lạc Nam quả thật đang luyện đan bên trong đan điền của mình.
Tạm thời chưa cần tiết lộ thân phận nên hắn không muốn lấy Bá Đỉnh ra ngoài, lúc này cho tất cả 20 loại nguyên liệu vào trong Bá Đỉnh, để Hoả Nhi chúng nữ hỗ trợ luyện đan.
Đến tháng cuối cùng, Lạc Nam rốt cuộc mở mắt, vừa lúc thanh âm tuyên bố của Bách Đạo Tộc Trưởng vang lên:
“Thời gian kết thúc, tất cả thí sinh dừng phần thi, kẻ thất bại tự động rời khỏi đài cao.”
Thanh âm vừa dứt, trên đài chỉ còn sót lại bảy người.
Lạc Nam, Đan Phỉ, Long Thanh Đan, Diệm Liên Nhi, Phượng Thánh Y, Đan Lâm và người thần bí khoác áo choàng.
30 thí sinh còn lại 7 người, lại từ 7 người chọn ra quán quân duy nhất...
Ánh mắt vô số người hiện lên vẻ hứng thú, không biết bảy vị thiên tài này đã luyện ra loại đan dược nào.
Diệm Tuyền Cơ nhướn mày nhìn sang Thái Diễm, lại thấy nữ nhân này đang tự tin mỉm cười tủm tỉm xem lấy mình, trong lòng nhất thời khó chịu:
“Giả thần giả quỷ.”
Hiển nhiên việc Lạc Nam giấu nguyên liệu vào trong cơ thể rồi luyện hoá đã khiến nàng bực mình.
Bởi đây là hành vi ngông cuồng khinh thường y đức, là hành vi tối kỵ của Luyện Đan Sư.
Nên biết rằng quá trình luyện đan cực kỳ nguy hiểm, luyện chế bên trong cơ thể chẳng may thất bại dẫn đến nổ tung, lúc đó chẳng phải bạo thể mà chết?
Luyện Đan Sư luyện đan để cứu người, nhưng ngươi lại xem nhẹ tính mạng của mình, làm sao xứng?
“Ngươi dạy dỗ đồ đệ kiểu gì vậy hả?” Diệm Tuyền Cơ bất mãn.
“Haha, người có bản sự hành động không theo lẽ thường.” Thái Diễm dương dương tự đắc.
“Để bổn toạ xem hắn có thể làm được cái gì.” Diệm Tuyền Cơ hừ một tiếng.
“Chúc mừng bảy thí sinh hoàn thành phần thi của mình.” Bách Đạo Tộc Trưởng lên tiếng, vuốt râu đề nghị:
“Mời các thí sinh trình bày kết quả.”
Mấy người Lạc Nam đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thần bí nhân vẫn bình thản không vội, cũng chẳng thèm ngẩng đầu.
Thiên tài Long Thanh Đan của Tổ Long Tộc chủ động bước lên, xoè ra bàn tay của mình.
NGAO!
Một tiếng long ngâm gào thét bay ra, trong lòng bàn tay của hắn có một viên đan dược màu vàng óng, bên trên thoáng ẩn thoáng hiện long văn và đan văn đan xen lấy nhau...
“Loại đan dược này ta đặt tên là Hoá Long Đan, sử dụng tổng cộng 11 trong tổng số 20 loại tài nguyên được cung cấp, lấy đoá Long Lực Hoa và Huyết Yêu Châu làm chủ đạo, có thể cải tiến huyết mạch, giúp tất cả các chủng tộc khác sở hữu huyết mạch Long Tộc, đồng thời lĩnh ngộ được Long Văn.” Long Thanh Đan cao giọng lên tiếng.
“Ừm.” Bách Đạo Tộc Trưởng phất tay, một con Khôi Lỗi toàn thân trong suốt như pha lê, không chứa đựng bất cứ khí tức nào hiện ra trước mặt ông ta.
Lạc Nam nhận ra con Khôi Lỗi này là Nghiệm Đan Khôi, có tác dụng thử nghiệm hiệu quả đan dược do Luyện Đan Sư luyện chế và cho ra đánh giá, được rất nhiều Thần Đan Sư tin dùng, Thái Diễm cũng có dùng Nghiệm Đan Khôi trong quá trình bồi dưỡng hắn.
Nghiệm Đan Khôi tiếp nhận viên Hoá Long Đan của Long Thanh Đan, há mồm nuốt xuống.
Tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy, khi Hoá Long Đan tiến vào cơ thể của Nghiệm Đan Khôi, nó liền hoá thành dòng chảy màu đỏ chứa đựng Long Lực lan tràn khắp mọi ngõ ngách.
Sau đó Nghiệm Đan Khôi triệt để lột xác, trên đầu hiện ra long giác, trên thân mọc ra long lân, trên làn da cũng xuất hiện Long Văn số lượng không ít...
“Có hiệu quả sánh ngang Thiên Đạo Trung Phẩm Đan Dược.” Nghiệm Đan Khôi mở miệng phát ra thanh âm máy móc.
“Làm không tệ.” Tổ Long Tộc Trưởng hài lòng nhìn tên Luyện Đan Sư thiên tài nhất trong tộc của mình.
Có thể ở lần đầu tiên đã phát minh ra Thiên Đạo Trung Phẩm đan dược, đáng giá để tự hào.
“Đa tạ tộc trưởng.” Long Thanh Đan bước sang một bên.
Không ít thiếu nữ ném ánh mắt ái mộ về phía Long Thanh Đan khiến hắn càng thêm ưởn ngực.
Từ hôm nay trở đi, thế gian lại có thêm một công thức luyện đan, sử sách sẽ ghi danh Hoá Long Đan là do Long Thanh Đan sáng chế.
Lạc Nam gật gù, thiên tài của Tổ Long Tộc quả nhiên lợi hại a...chẳng trách đây được xem là một trong những chủng tộc mạnh nhất thiên địa.
Đến lượt những thí sinh khác cũng cho ra sự bất phàm của mình sau khi Nghiệm Đan Khôi cho ra kết quả.
Diệm Liên Nhi của Thần Hoả Đạo Thống luyện chế ra được Thiên Đạo Trung Phẩm Đan Dược – Thông Linh Viêm Đan, khi tu sĩ Hoả Hệ phục dụng Thông Linh Viêm Đan, ngọn lửa của bọn hắn sẽ khai mở linh trí và tự động thăng cấp mà không cần tu luyện Thần Hoả Đạo Kinh, đồng nghĩa với việc tất cả Hoả Hệ Tu Sĩ đều sẽ thèm khát Thông Linh Viêm Đan.
Nếu là Vĩnh Hằng Hoả, chỉ cần phục dụng số lượng khoảng ba viên Thông Linh Viêm Đan là có thể thành công trở thành Đạo Hoả, có thể thấy Diệm Liên Nhi đã vận dụng sự hiểu biết của mình về Thần Hoả Đạo Kinh để sáng tạo ra Thông Linh Viêm Đan.
Phượng Thánh Y của Tổ Phượng Tộc luyện chế ra một loại đan dược Thiên Đạo Trung Phẩm gọi là Trọng Sinh Đan, áp dụng nguyên lý từ Tuyệt Thế Thần Thông – Dục Hoả Trọng Sinh của Phượng Hoàng Tộc để sáng tạo ra công thức, Trọng Sinh Đan có thể giúp tất cả tu sĩ Thiên Đạo Trung Kỳ trở xuống hồi sinh sau khi tử vong, là loại đan dược có thể giữ mạng trong thời khắc quan trọng.
“Không tồi, đáng tiếc các vị còn kém lắm.” Thiên tài Đan Lâm của Bách Đạo Thần Tộc khinh khỉnh nở nụ cười.
Hắn lấy ra Đan Dược của mình, thình lình đạt đến đẳng cấp Thiên Đạo Thượng Phẩm, viễn siêu những người trước đó một cấp bật.
“Bất Bại Chiến Đan.” Đan Lâm ngạo nghễ tự đặt tên cho đan dược của mình, giới thiệu công dụng:
“Đây là đan dược có thể rút cạn tất cả từ máu huyết, lực lượng, linh hồn để kích phát tiềm năng chiến đấu đến mức khủng bố, giúp người sử dụng vô địch trong cùng cấp.”
Nghiệm Đan Khôi đem Bất Bại Chiến Đan nuốt vào, chỉ nghe nó ngửa đầu rống lớn thật to.
Theo sau đó, lực lượng điên cuồng gia tăng, hai mắt đỏ ngầu, chiến lực trở nên đáng sợ.
BÙM.
Nghiệm Đan Khôi chợt phát nổ tung, tan thành tro bụi trong ánh mắt trợn tròn của toàn trường.
“Cái này...” Đan Lâm ho khan một tiếng, giải thích nói:
“Di chứng có phần hơi lớn, chỉ cần tỉ mỉ nghiên cứu lại sẽ rất đáng giá làm át chủ bài giữ mạng.”
“Lão phu thấy là đồ cùng địch nhân đồng quy vu tận thì đúng hơn.” Bách Đạo Tộc Trưởng hừ một tiếng, đành phải lấy ra một con Nghiệm Đan Khôi khác làm vật thử.
Đan Lâm không dám cãi lời tộc trưởng của mình, vội vàng tránh sang một bên...
Mặc kệ thế nào, đan dược của hắn luyện ra đẳng cấp vẫn cao hơn mấy kẻ kia.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, đồng tử trong mắt Đan Lâm bỗng nhiên co rút.
Bởi vì khi Đan Phỉ xoè ra bàn tay, một mùi hương Đan Dược cực kỳ mạnh mẽ đã truyền khắp toàn trường.
“Thiên Đạo Cực Phẩm, làm sao có thể?” Đan Lâm và đám đông không dám tin, khí tức này rõ ràng là cấp Cực Phẩm, không cần Nghiệm Đan Khôi đánh giá.
Ở lần đầu tiên nghiên cứu và sáng tạo, trong bối cảnh không được phép thất bại, nữ nhân này vậy mà có thể luyện chế ra Thiên Đạo Cực Phẩm Đan Dược?
Đan Phỉ thoáng nhìn Lạc Nam với ánh mắt đắc ý, nàng bước lên phía trước, lấy ra viên đan dược của mình.
Chỉ thấy nó có màu hồng phấn trơn bóng lấp lánh, toả ra từng cổ khí tức khiến người ta máu huyết sục sôi.
Nàng đem viên đan dược màu hồng phấn ném về phía Nghiệm Đan Khôi.
Khôi lỗi vô tội nuốt vào, sau đó bỗng nhiên ngửa đầu gào rống như trâu đực lên cơn động dục.
Chỉ thấy phần hạ thể của nó mọc ra một cái vòi nhất trụ kình thiên, cứng rắn như sắt thép.
Đồng thời vô tận Nguyên Khí và Thiên Đạo Quy Tắc Viên Mãn trong trời đất điên cuồng tụ hội, tiến thẳng vào cơ thể của Nghiệm Đan Khôi.
Nghiệm Đan Khôi mất kiểm soát, thậm chí lao vọt đến vị trí chủ nhân của mình là Bách Đạo Tộc Trưởng dùng sức thông.
“Mẹ nó.” Bách Đạo Tộc Trưởng một tay nện xuống, đem con Nghiệm Đan Khôi thứ hai nghiền nát.
Đám người khoé môi co quắp mãnh liệt, Lạc Nam rùng mình...vô thức nhớ lại trận chiến của chúng nữ bên trong Thiên Cảnh.
Vì để chống lại Tinh Cơ của Song Thần Môn, Đan Phỉ liên tục sử dụng Dâm Đan ném ra, khiến Tinh Cơ dù có chiến lực cao hơn vẫn không thể làm gì nàng, thậm chí trận chiến đó cũng vì hiệu quả mà Dâm Đan mang đến quá mạnh dẫn đến phải kết thúc.
Số lượng Dâm Đan được Đan Phỉ mang theo bên người nhiều đến đáng sợ, cho thấy nàng rất có kinh nghiệm trong việc luyện chế loại đan dược này.
Rõ ràng ở Bách Đạo Đại Hội, Đan Phỉ không ngần ngại thi triển sở trường khủng bố của mình...
“Đan dược này ta gọi là Cực Hạn Ái Đan, bất kể là nam hay nữ trúng phải sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, buộc phải song tu để hoá giải.” Đan Phỉ đắc ý giới thiệu:
“Đương nhiên Cực Hạn Ái Đan không hề có hại, ngược lại sẽ giúp hai người trong lúc song tu được hấp thụ Nguyên Khí, lĩnh ngộ Thiên Đạo Quy Tắc Viên Mãn, đột phá cảnh giới.”
“Làm tốt lắm.” Thái Diễm lên tiếng khích lệ.
“Tốt cái rắm a.” Một đám nữ nhân bất mãn liếc xéo nàng:
“Đúng là yêu nữ, vậy mà lại luyện ra loại đan dược tà môn như thế, Thái Diễm ngươi dạy dỗ đệ tử dưới trướng kiểu gì thế hả?”
“Tà môn cái gì?” Thái Diễm khinh bỉ nhìn bọn hắn, môi đỏ yêu kiều nói:
“Đây rõ ràng là Đan Dược được tất cả nam nhân yêu thích, hơn nữa nếu gặp nguy hiểm...vẫn có thể lấy ra phát nổ khiến kẻ thù mất đi lý trí, một công đôi việc.”
“Đạo Chủ nói rất hay.” Đan Phỉ hưng phấn cười duyên.
“Khụ...” Bách Đạo Tộc Trưởng nói một câu công bằng:
“Quả thật tuy hiệu quả của loại đan dược này có phần đặc biệt, nhưng trước đó khi Nguyên Khí và Quy Tắc Chi Lực mãnh liệt tiến vào Nghiệm Đan Khôi đã chứng minh giá trị của nó.”
“Đa tạ tiền bối.” Đan Phỉ chắp tay.
Lạc Nam thầm đổ mồ hôi, hy vọng sau này Đan Phỉ và Dạ Ly đừng có hợp tác hành động...
Diệm Tuyền Cơ thấy Thái Diễm đắc ý mà cắn môi, chỉ riêng đan dược mà Đan Phỉ luyện ra đã vượt qua đệ tử của nàng, chẳng khác nào nàng đã gián tiếp thua Thái Diễm trong việc bồi dưỡng đồ đệ.
“Còn hai người các ngươi.” Bách Đạo Tộc Trưởng nhìn Lạc Nam và người khoác áo choàng:
“Cũng trình ra kết quả đi!”
...
Chúc tất cả mọi người có một lễ giáng sinh an lành, hạnh phúc cùng gia đình và người thân <3
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3