“Mời toàn thể chư vị tập hợp tại Chủ Đảo để chuẩn bị cho đại hội.”
Ngay khi Lạc Nam đám người vẫn còn tham quan, một giọng nói già nua ầm ầm vang vọng khắp tinh không.
Theo sau đó, chỉ thấy mấy chục hòn đảo đang trôi nổi lơ lửng bỗng nhiên tách ra hai bên, hiện ra ở giữa trung tâm là một hòn đảo khổng lồ như một phương đại thế giới.
Đó chính là Chủ Đảo, hòn đảo sẽ diễn ra Bách Đạo Đại Hội do Bách Đạo Thần Tộc tổ chức.
“Đi!”
Thái Diễm phất tay mang theo đoàn người bay vào bên trong Chủ Đảo như xuyên qua một lớp màn nước vô hình.
Thế giới hiện ra trong tầm mắt, đường chân trời xa xăm vô tận, vô số bảo toạ đã được sắp xếp thành hình vòng cung từ thấp đến cao, giữa trung tâm là một quảng trường hùng vĩ tạo thành không gian độc lập với kích thước không giới hạn...
Tuỳ tiện tìm một chỗ ngồi xuống, các phương Đạo Thống và Thế Lực khác cũng nhanh chóng tiến vào vị trí, lần lượt lắp đầy các chỗ ngồi.
Có thể được Bách Đạo Thần Tộc mời đến dự lễ kém nhất cũng là thế lực có Thần Đạo Sơ Kỳ toạ trấn, đặc biệt hơn thế lực này không phải chỉ đơn thuần tu luyện chiến đấu, mà còn phải tinh thông ít nhất một loại lĩnh vực khác.
“Hừ.”
Chẳng biết vô tình hay cố ý, đám người của Đạo Tài Các còn ngồi cách với vị trí của Thái Diễm và Lạc Nam không xa, ánh mắt bất thiện nhìn về bọn họ.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, loại người như tên Tài Diên này hắn đã thấy qua, giết qua đếm không hết, cũng chẳng trách có thể trở thành chó săn của Đạo Quốc.
Rất nhanh Lạc Nam không còn chú ý đến Đạo Tài Các, bởi hắn lại nhìn thấy hai thân ảnh quen mặt.
Một lão già và một thiếu nữ, ăn mặc cũ kỹ, mộc mạc như đến từ vùng thôn quê hẻo lánh, khác biệt hoàn toàn với tất cả những người còn lại.
Thiếu nữ đeo một đôi găng tay màu trắng, khăn lụa che đậy dung mạo.
“Thiên Cơ Tán Nhân.”
Ánh mắt Lạc Nam hiện lên vẻ ngưng trọng.
Bởi vì dù là hiện tại, hắn cũng không thể nhìn thấu tu vi của Thiên Cơ Tán Nhân và thiếu nữ.
“Đạo Chủ, ngài nói xem hai vị đó có lai lịch gì?” Lạc Nam nháy mắt hỏi.
“Không biết, bất quá trên thân bọn hắn có Thiên Cơ Chi Lực cực mạnh che phủ, sợ rằng ngay cả Thần Đạo Viên Mãn bình thường cũng có mà nhìn thấu.” Thái Diễm ngưng giọng nói:
“Thế gian quả nhiên ngoạ hổ tàng long, không thiếu cao nhân...”
Lạc Nam hít sâu một hơi, không nghĩ đến ngay cả Toàn Chức Đạo Chủ cũng không nhìn ra lai lịch của Thiên Cơ Tán Nhân và nữ đồ đệ của lão.
Dường như cảm ứng được ánh mắt, Thiên Cơ Tán Nhân thoáng nhìn về phía Lạc Nam gật đầu chào hỏi.
Lạc Nam vô thức đưa tay lên mặt, vì sao có cảm giác bị nhìn thấu thân phận?
“Moá nó, đúng là khủng bố...chẳng trách không dễ dàng chiêu mộ.” Nội tâm hắn âm thầm thở dài.
Thiên Cơ Tán Nhân cũng không đến gần, ngược lại dẫn theo thiếu nữ tìm một chỗ hẻo lánh ít người ngồi xuống.
“Ồ...bộ áo giáp kia.” Ánh mắt Lạc Nam loé lên, phát hiện một cảnh tượng đáng chú ý.
Cách đó không xa, hắn thấy hai người thần bí mặc chiến giáp rỉ sét, bụi bặm bao phủ từ đầu đến chân, bên trên giáp còn có vô số giấu vết trầy xướt chằng chịt...nói là chiến giáp, thật ra giống như đem những mảnh kim loại đắp kín cả người.
Tuy nhiên nhìn bọn hắn, Lạc Nam lại nhớ đến một vị nhân vật bên trong Phá Đạo Bát Lão.
Tại hôn lễ của hắn và Đông Hoa, trong số Phá Đạo Bát Lão tham dự...có một vị toàn thân trang bị áo giáp rỉ sét giống y như vậy, để lại ấn tượng đặc biệt cho hắn.
Nếu như Lạc Sương đi theo vị đó tu luyện, vậy không loại trừ khả năng nàng chính là người mặc giáp còn lại.
Chỉ là sau nhiều năm không thấy, bộ giáp đã có sự thay đổi...Lạc Nam cũng không khẳng định.
“Thôi kệ vậy, nếu thật sự là Nhị Tỷ...sớm muộn gì cũng sẽ chạm mặt, không cần nóng vội.” Lạc Nam vuốt cằm.
Lúc này ở giữa quảng trường đột nhiên mở ra hàng loạt cánh cửa, bên trong cửa lại có một vị nhân vật cấp Thần Đạo và một vị thiên tài trẻ tuổi đầy mặt ngạo khí bước ra, có cả nam lẫn nữ.
“Đó đều là đường chủ của các lĩnh vực tại Bách Đạo Thần Tộc, những thiên tài kia là đệ tử của bọn hắn, cũng đều là đối thủ đáng gờm của ngươi.” Thái Diễm ung dung nói:
“Đan Đạo, Khí Đạo, Trận Đạo, Phù Đạo, Thi Khôi Đạo, Quân Đạo, Độc Đạo, Thiên Cơ Đạo, Ngự Đạo bao gồm Ngự Yêu và Ngự Trùng, Nguyền Rủa Đạo...tất cả là 10 lĩnh vực.”
“Ngoại trừ Thiên Cơ và Nguyền Rủa, chỉ cần ngươi đạt quán quân 8 lĩnh vực còn lại là đủ.”
Lạc Nam hít sâu một hơi, cảm thấy không tệ chút nào.
“KENG, phát động Nhiệm Vụ Sử Thi – Toàn Năng Quán Quân, thành công nhận được hai lần chỉ định triệu hoán vật phẩm cấp Thần Đạo trở lên tương ứng với 10 lĩnh vực, thất bại khấu trừ 1000 vạn Điểm Danh Vọng.”
“Nhiệm vụ chú thích: đoạt được quán quân ở tất cả lĩnh vực tại Bách Đạo Đại Hội.”
Chân mày Lạc Nam nhướn lên, Hệ Thống còn đòi hỏi hơn cả Thái Diễm a.
Bất quá nếu đã giao nhiệm vụ, hơn nữa phần thưởng còn là đồ chơi Thần Đạo Cấp, vậy hắn không có lý do gì không dám chơi.
“Đạo Chủ an tâm, ta sẽ thắng cả thập đại lĩnh vực.” Lạc Nam cười nói.
“Đừng có ảo tưởng, ta chỉ yêu cầu ngươi thắng 8 lĩnh vực.” Thái Diễm trừng mắt nhìn.
“Nhưng đệ tử muốn thắng hết.” Lạc Nam ngạo nghễ truyền âm:
“Bởi vì ta chính là Bá Chủ.”
Thái Diễm toàn thân run lên, ánh mắt thật sâu nhìn kỹ hắn.
Tên khốn này quả thật rất có khí phách, dù nàng không dạy cho hắn Thiên Cơ và Nguyền Rủa...chẳng lẽ hắn thật sự tự tin có thể thắng được tất cả?
Nếu thật sự là thế, hắn còn toàn diện hơn cả nàng.
Bởi vì dù nàng có là Toàn Chức Đạo Chủ tinh thông gần như tất cả các lĩnh vực, nhưng Thiên Cơ và Nguyền Rủa là hai thứ nàng chưa từng động vào.
“Được lắm, nếu ngươi thật sự có thể toàn diện quán quân, bổn toạ sẽ đáp ứng ngươi thêm một điều kiện nằm trong khả năng của ta.” Thái Diễm tiếp thêm động lực cho hắn.
“Haha, vậy thì còn gì bằng?” Lạc Nam mừng rỡ, không ngờ còn có được niềm vui ngoài ý muốn.
Hắn có chút đáng tiếc vì các thê tử của mình không thể tham gia Bách Đạo Đại Hội, dù sao thì có không ít người trong các nàng tinh thông những lĩnh vực ở đây.
Bất quá Sát Chiến Điện không được mời, các nàng không đủ điều kiện tham dự.
Thân là phu quân, hắn sẽ đại diện cho các thê tử của mình đoạt lấy chiến thắng.
Bởi lẽ ngoại trừ bản lĩnh Thái Diễm dạy, hắn còn học được rất nhiều từ các thê tử, hắn cũng giống như hiện thân của các nàng tham gia trận đấu này.
Thời gian dần trôi, khi tất cả khách mời đều đã tập hợp đầy đủ...một đại môn bất chợt mở ra giữa thương khung.
Bên trong đại môn, thình lình có ba thân ảnh cùng lúc hàng lâm.
Mà khi chứng kiến sự xuất hiện của bọn hắn, tất cả người đang có mặt đều hít sâu một ngụm lãnh khí.
Bởi vì chỉ cần là Thần Đạo Cảnh có chút kiến thức, ngươi sẽ biết ba vị này là những tồn tại như thế nào.
Bách Đạo Tộc Trưởng.
Hư Không Cung Chủ.
Tổ Long Tộc Trưởng.
Ba nhân vật có địa vị cao quý hàng đầu Nguyên Giới, thuộc kiểu nhân vật chỉ cần giậm chân một cái cũng có thể định đoạt sinh tử của vô số người.
Bách Đạo Tộc Trưởng là một lão nhân lưng còng râu tóc bạc trắng, diện mạo bình phàm như gia gia bên nhà hàng xóm.
Chỉ thấy ông ta nhẹ vuốt râu, cất cao giọng nói:
“Bách Đạo Thần Tộc hôm nay vinh dự được mời Hư Không Cung Chủ và Tổ Long Tộc Trưởng đến làm khách quan sát Bách Đạo Đại Hội, đảm bảo tính công bằng từ đầu đến cuối, tuyệt đối không cho phép có sự gian lận.”
Đám nghe bừng tỉnh, thì ra hai vị đại nhân vật kia được mời đến làm khách...bất quá như vậy cũng tốt, Bách Đạo Thần Tộc sẽ không ỷ vào ưu thế sân nhà mà động tay động chân.
Ba kiện Thần Toạ sừng sững hiện ra trên không trung, Tổ Long Tộc Trưởng và Hư Không Cung Chủ ung dung ngồi xuống, ánh mắt đảo qua một vòng nhẹ giọng gật gù:
“Nguyên Giới ngày càng phồn hoa, thế hệ thiên tài tầng tầng lớp lớp, thật là đặc sắc...”
Bách Đạo Tộc Trưởng thẳng thắng cười nói, thanh âm ôn hoà:
“Như các vị đã biết, Bách Đạo Thần Tộc chúng ta là thế lực kinh doanh, cứ cách một thời gian cần làm nóng danh tiếng, vậy nên mới tổ chức Bách Đạo Đại Hội này với mong muốn tổ chức giao lưu cho thiên tài các nơi trên mọi lĩnh vực.”
“Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù, Trận Pháp, Thống Quân, Luyện Thi và Luyện Khôi kết hợp, Luyện Độc, Ngự Yêu và Ngự Trùng kết hợp, Thiên Cơ, Nguyền Rủa...tổng cộng 10 lĩnh vực.”
“Bởi vì không ít nhân vật tinh thông đến vài lĩnh vực, cho nên chúng ta cũng kiên nhẫn tổ chức 10 cuộc thi đấu tách biệt nhau, để những vị này được tham gia tất cả các cuộc đấu.”
“Trước mỗi cuộc thi đấu sẽ công bố quy tắc, phần thưởng rõ ràng, chọn ra quán quân của từng lĩnh vực.”
“Còn ai thắc mắc gì không?”
Toàn trường im lặng, quy tắc cũng khá đơn giản nên chẳng ai thèm thắc mắc làm gì, thứ bọn hắn hiện tại quan tâm là phần thưởng ở mỗi cuộc đấu mà thôi.
“Không để chư vị mất thời gian.” Bách Đạo Tộc Trưởng phất tay.
Một vòng quay với 10 ô xuất hiện, ứng với mỗi ô là một lĩnh vực khác nhau.
“Mời Hư Không Cung Chủ và Tổ Long Tộc Trưởng quay ngẫu nhiên, sắp xếp thứ tự các cuộc thi đấu.” Bách Đạo Tộc Trưởng cười nói.
Hai vị đại năng nhẹ gật đầu, dùng Thần Lực của mình chưởng ra, đánh vào vòng quay.
LENG KENG...
Vòng quay điên cuồng xoay tròn, sau đó lần lượt từng ô toả sáng.
Trận thứ nhất: Đan Đạo.
Trận thứ hai: Trận Đạo.
Trận thứ ba: Nguyền Rủa Đạo.
Trận thứ tư: Thống Quân Đạo.
Trận thứ năm: Khí Đạo.
Trận thứ sáu: Phù Đạo.
Trận thứ bảy: Thi Khôi Đạo.
Trận thứ tám: Thiên Cơ Đạo.
Trận thứ chín: Độc Đạo.
Trận cuối cùng: Ngự Yêu Ngự Trùng Đạo.
“Khanh khách, Đan Đạo đầu tiên.” Đan Phỉ hướng mắt nhìn Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Sư đệ, chúng ta đấu một trận xem nào.”
“Sư tỷ xin hãy nhẹ tay.” Lạc Nam mỉm cười khiêm tốn.
“Hừ, vừa vặn.” Diệm Tuyền Cơ quay sang nhìn một nữ đệ tử của mình mở miệng nói:
“Diệm Liên Nhi, con phải thắng trận này.”
“Thắng? Mơ tưởng viễn vong.” Thái Diễm khinh bỉ liếc xéo mắt.
“Để rồi xem.” Diệm Tuyền Cơ lạnh lùng hừ một tiếng.
Trong lúc nhất thời, các vị thiên tài hàng đầu ở lĩnh vực Luyện Đan lần lượt đứng lên.
Đạo Y Thái Tử đến từ Đạo Y Thần Quốc, Đan Phỉ đến từ Độ Đạo Môn, Thiếu Thần Nữ Diệm Liên Nhi của Thần Hoả Đạo Thống, Tổ Phượng Công Chúa – Phượng Thánh Y, Thiếu Thần Tử Luyện Đan Đường của Bách Đạo Thần Tộc – Đan Lâm, Thiếu Thần Tử đến từ Đan Huyền Đảo tại Đạo Hải...có đến 30 vị thiên chi kiêu tử, thiên chi kiêu nữ.
Tất cả đều là Thiên Đạo Đan Sư trẻ tuổi, tìm khắp toàn bộ Nguyên Giới cũng chỉ được vài chục người, có tương lai vấn đỉnh Đan Thần Đạo.
Đương nhiên cũng có những nhân vật không có mặt tại đây như các thê tử Luyện Đan Sư của Lạc Nam, bất quá đó chỉ là số ít, cũng không đáng kể...
Có thể nói 30 vị vừa đứng lên đã có thể đại diện cho một thế hệ Luyện Đan Sư trẻ tuổi kiệt xuất nhất Nguyên Giới, tu vi dưới Thần.
Lạc Nam cũng đại diện cho Toàn Chức Đạo Thống đứng lên, đảo mắt tìm kiếm...phát hiện có ba kẻ khoác áo choàng che giấu dung mạo cũng có ý định tham gia Đan Đấu.
“Theo lời Hương Trà sư tỷ nói, kẻ kia sẽ trở thành quán quân của Thập Đại Lĩnh Vực, vậy có khả năng y là một trong ba kẻ khoác áo choàng.” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Quảng trường chấn động, 30 cột trụ khổng lồ từ dưới đại địa phóng thẳng lên không trung, trên đỉnh cột trụ chính là sân trống có bán kính hàng trăm mét.
“Mời các vị thí sinh lên đài!” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng nói.
“Sư tỷ cố lên.” Lạc Nam nhìn Đan Phỉ nâng nắm đấm.
“Tốt, để xem đệ yêu nghiệt đến mức nào.” Đan Phỉ nở nụ cười quyến rũ.
Hai người bay lên đỉnh cột trụ, đứng trên sân trống thuộc về mình...
Các vị Luyện Đan Sư khác cũng đã yên vị ở vị trí, đón nhận vô số ánh mắt đến từ bốn phương tám hướng xung quanh.
Bất quá thân đều là người đến từ các đại thế lực, có bối cảnh cường đại chống lưng, bọn hắn cũng rất ung dung nhẹ nhàng, hoàn toàn không cảm thấy áp lực.
Đúng lúc này, không gian trước mặt các vị Thiên Đạo Đan Sư dao động...
Có tổng cộng 20 loại thiên tài địa bảo, nguyên liệu luyện đan xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Lạc Nam nhìn đám nguyên liệu trước mặt mình, sau đó lại nhìn sang Đan Phỉ và các thí sinh khác, phát hiện 20 loại nguyên liệu của bọn họ cũng giống mình y hệt, không có sự khác biệt, thậm chí cả độ tuổi của nguyên liệu, phẩm cấp cũng cùng một loại.
“Như các vị đã thấy, mỗi vị thí sinh đều nhận được 20 loại nguyên liệu giống nhau, những nguyên liệu này được sắp xếp một cách ngẫu nhiên, không dựa theo bất cứ công thức nào cả.” Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt râu cười nói:
“Nhiệm vụ của các vị Luyện Đan Sư chính là dựa vào những nguyên liệu sẳn có này, tự phát minh ra một loại công thức luyện đan của riêng mình, đồng thời tự luyện chế ra đan dược theo công thức đó.”
“Kết quả của cuộc đấu sẽ dựa vào đẳng cấp, hiệu quả và độ hoàn hảo của loại đan dược đó mang lại.”
“Thời gian cho các vị tối đa là 6 tháng.”
“Hít.”
Lời vừa nói ra, toàn trường hít một ngụm khí lạnh.
Cuộc chơi thật khó...
Luyện Đan Sư có thể tự mình luyện đan theo công thức có sẳn...nhưng muốn tự phát minh ra một loại công thức cấp cao là chuyện không hề dễ dàng, chưa kể còn phải luyện chế thành công ngay lần đầu tiên, luyện chế phải theo 20 loại nguyên liệu được cho sẳn..., và còn phải so kè đẳng cấp cũng như công dụng của đan dược với những đối thủ khác, chọn ra người chiến thắng duy nhất trở thành quán quân.
Thậm chí không loại trừ khả năng cả 30 vị thí sinh đều sẽ thất bại ở cuộc thi này.
Lạc Nam biểu lộ vô cùng hứng thú, cả đời hắn cũng vài lần tham gia thi đấu Luyện Đan, nhưng cuộc chơi do Bách Đạo Thần Tộc nghĩ ra có thể là khó nhất rồi.
Với khả năng của Thiên Đạo Đan Sư, việc tự sáng tạo ra công thức luyện đan cấp Đại Đạo trở xuống là rất dễ dàng...nhưng 20 loại nguyên liệu trước mặt này đều là cấp Thiên Đạo, rõ ràng cuộc chơi này muốn thí sinh phải phát minh ra Thiên Đạo Đan Dược.
Để một vị Thiên Đạo Đan Sư tự lĩnh ngộ và phát minh ra một loại Thiên Đạo Đan Dược hoàn toàn mới, đôi khi phải tiêu tốn hàng trăm năm, nghìn năm, vạn năm...
Ấy thế mà giới hạn thời gian là 6 tháng ngắn ngũi.
Đưa mắt nhìn một vòng, hắn phát hiện khuôn mặt của các thí sinh đều trở nên ngưng trọng...hiển nhiên cũng cảm thấy việc này không dễ dàng.
“Như vậy mới có tính khiêu chiến.” Lạc Nam nhếch mép cười tà:
“Sẽ thú vị lắm đây...”
...
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3