Con Đường Bá Chủ

Chương 3015: Thật tà môn



Theo lời nói của Lạc Nam, Phụng Nguyên Các di dời thế lực về khu vực lân cận của Độ Đạo Môn, tránh cường giả Tổ Phượng Tộc bất ngờ tập kích mà không kịp chi viện.

Hơn nữa địch nhân của Lạc Nam đông đảo, hiện tại hắn đã công khai ra mặt hỗ trợ Phụng Nguyên Các, khó tránh khỏi lọt vào tai mắt của các kẻ thù vì muốn nhắm vào hắn mà ra tay với Phụng Nguyên Các, vì vậy cẩn thận là trên hết.

Tuy rằng việc di dời Phụng Nguyên Các khỏi nơi ban đầu là thoát ly khu vực tổ tiên lựa chọn, nơi được thi cốt Hoả Phượng Hoàng vun đắp sẽ mất đi ưu thế Hoả Thuộc Tính nồng đậm.

Bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ.

Sau khi Lạc Nam sử dụng Càn Khôn Chuyển dịch chuyển Phụng Nguyên Các đến nơi cần thiết, hắn lại ra tay lập xuống một toà Hội Quy Hoả Đạo Trận, vừa có thể hỗ trợ phòng ngự, vừa có thể cung cấp đại lượng Hoả Nguyên Khí và Hoả Hệ Quy Tắc dồi dào, hiệu quả còn vượt xa cả địa bàn lúc đầu.

“Oa, Lạc Nam ca ca còn là Chiến Trận Sư lợi hại như vậy sao?” Phụng Tiểu Thất ánh mắt toả sáng.

“Tên này thật sự đa tài.” Ánh mắt Cầm Thanh Vận lấp loé.

Phụng Liên đồng cảm gật đầu, vốn tưởng rằng Lạc Nam đã tập trung tất cả thời gian vào việc gia tăng chiến lực nên mới có thể mạnh mẽ như vậy, kết quả ngay cả phương diện Trận Pháp hắn cũng nghịch thiên, quả thật thế gian hiếm thấy.

“Haha, nhờ có Toàn Chức Đạo Chủ chỉ dạy.” Lạc Nam thoải mái cười nói.

Chỉ là lời nói vừa dứt, khuôn mặt mấy nữ nhân đều trở nên quỷ dị.

“Toàn Chức Đạo Chủ?” Phụng Tiểu Thất chớp chớp mắt:

“Ca ca không phải con rể của Thiên Âm Đạo Chủ sao? Liên quan gì đến Toàn Chức Đạo Chủ?”

Lạc Nam nhún nhún vai, đến mức này hắn cảm thấy cũng không cần che giấu mấy người các nàng.

Bàn tay nhẹ vuốt lên mặt, dáng vẻ của Tiểu Ma lập tức hiện ra.

“A, Tiểu Ma sư huynh!?” Phụng Tiểu Thất nhảy cẩng lên vì khiếp sợ.

Cầm Thanh Vận tròn xoe đôi mắt, Phụng Liên thì không hiểu ra sao.

“Tham kiến sư tỷ.” Lạc Nam hướng Cầm Thanh Vận chắp tay.

“Ngươi...” Cầm Thanh Vận sắc mặt phát lạnh, vô thức vung tay tát vào mặt hắn:

“Tên lừa đảo.”

Lạc Nam thả lỏng toàn thân cho nàng đánh, nào ngờ Cầm Thanh Vận bỗng nhiên thu tay lại.

“Sao sư tỷ không đánh?” Hắn khó hiểu hỏi.

“Ta lấy tư cách gì đánh ngươi?” Cầm Thanh Vận hờ hững nói:

“Ngươi là người của Toàn Chức Đạo Thống, nếu có đánh thì phải là Đan Phỉ đánh...hoặc Dao Nhã sư tỷ đánh.”

“Sư tỷ nói vậy sai rồi, nếu không được nàng chiếu cố, ta cũng không được như ngày hôm nay.” Lạc Nam nở nụ cười chân thành.

Cầm Thanh Vận nghe thế cũng vô thức nhớ lại những ngày đầu, sắc mặt nhất thời đỏ ửng...hoá ra là tên khốn kiếp này đã nhìn thấy quần lót của nàng.

Rốt cuộc thì nàng cũng hiểu, vì sao Tiểu Ma và Lạc Nam rõ ràng nhận thức lẫn nhau, nhưng cả hai chưa từng cùng xuất hiện trong cùng một thời điểm.

Bởi vì bọn hắn vốn dĩ là một.

“Oa, đây là một đại âm mưu, Lạc Nam ca ca hoá thành Tiểu Ma sư huynh nằm vùng, chắc chắn sẽ chọc giận các vị Đạo Chủ.” Cầm Thanh Vận hoảng hốt che miệng:

“Ca ca yên tâm, muội sẽ giữ mồm giữ miệng, tuyệt đối giúp ngươi bảo trì bí mật.”

Cầm Thanh Vận muốn tức chết, tiểu sư muội ngốc này còn vì nam nhân mà che giấu trưởng bối?

“Yên tâm đi, các vị Đạo Chủ đã sớm biết rồi.” Lạc Nam trấn an các nàng:

“Hơn nữa bởi vì ta chỉ muốn kết giao với Độ Đạo Môn, không mang theo ý đồ xấu nên được pho tượng tổ sư tán thành, Dao Nhã cũng biết rồi.”

“Hừ, ngươi giải thích với ta làm gì?” Cầm Thanh Vận lạnh lùng nói, nàng cảm giác mình như một đứa ngốc, bị tên nam nhân này lừa đảo vây quanh.

“Bởi vì ta sợ sư tỷ sẽ giận ta.” Lạc Nam nghiêm túc nói:

“Sư tỷ là một người rất quan trọng nên ta phải chú ý đến cảm xúc của nàng.”

Nhịp tim Cầm Thanh Vận đập lên thình thịch, hình bóng của Tiểu Ma và Lạc Nam ở trước mặt nàng đang dung hợp thành một, đây là hai nam tử mà nàng có quan hệ tốt nhất, không ngờ bọn hắn lại là một người...

Phụng Tiểu Thất nhìn Lạc Nam, lại nhìn Cầm Thanh Vận...vội vàng kéo tay Phụng Liên nói:

“Mẫu thân ngươi không cố gắng, sư tỷ sẽ nhanh chân đến trước a.”

“Xú nha đầu!” Phụng Liên giận dữ cốc lên đầu nàng.

“Ăn nói xằng bậy.” Cầm Thanh Vận cũng ngại ngùng véo lỗ tai tiểu sư muội, lôi kéo nàng bước vào Truyền Tống Trận.

“Các chủ, hãy nhanh chóng đột phá Bán Thần Cảnh, ta sẽ đến đón nàng.” Lạc Nam quay sang Phụng Liên, đem Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan nhét vào tay nàng, sau đó cũng nhanh chóng nhảy vào Truyền Tống Trận.

“Công tử an tâm, ta sẽ cố gắng.”

Phụng Liên nghiêm túc siết chặt nắm tay.

...

Thời gian trôi nhanh như nước, Thái Diễm rốt cuộc đại diện cho Độ Đạo Môn tập trung các đệ tử tham gia Bách Đạo Đại Hội.

Các đệ tử đều là người của Toàn Chức Đạo Thống, phân biệt là Đan Phỉ đại diện cho luyện đan, Chiến Duệ đại diện cho Chiến Trận và Phù Chú, Long Trần đại diện cho Ngự Thú...và một số các đệ tử khác đại diện cho những lĩnh vực như Khôi Lỗi, Luyện Khí, bất quá những lĩnh vực này không quá nổi trội tại Độ Đạo Môn.

Và đương nhiên không thể thiếu Tiểu Ma, kẻ được xem là sẽ thi thố tất cả lĩnh vực.

Để có thể tham gia cả lĩnh vực Ngự Thú, lần trước khi về Sát Chiến Điện...Lạc Nam đã gọi theo một số thê tử có huyết mạch Yêu Tộc của mình.

“Tham kiến Đạo Chủ.”

Bên trong Toàn Chức Điện, Lạc Nam và Đan Phỉ đám người hướng Thái Diễm hành lễ.

“Ừm, Bách Đạo Đại Hội lần này sẽ tập trung vô số thiên tài trên mọi lĩnh vực, bổn toạ mang các ngươi tham dự...” Thái Diễm ung dung nói:

“Các ngươi đều là trụ cột tương lai của Độ Đạo Môn, ở cuộc thi lần này cứ tự tin thể hiện hết sức, dù thua cũng xem như có được kinh nghiệm quý giá.”

“Nếu biểu hiện tốt, bổn toạ sẽ cân nhắc truyền thụ các tầng tiếp theo của Toàn Chức Đạo Kinh cho các ngươi.”

“Đa tạ Đạo Chủ.” Các đệ tử đều cảm thấy có động lực lớn lao, cực kỳ mong chờ Bách Đạo Đại Hội tiến đến.

“Đạo Chủ, cho đệ tử hỏi.” Đan Phỉ lè lưỡi tinh nghịch:

“Chúng ta tham gia chỉ để giao lưu học hỏi, mở mang tầm mắt hay còn nguyên nhân nào khác hay không?”

“Ai rảnh để học hỏi với mở mang?” Thái Diễm trừng mắt nhìn:

“Phần thưởng của Bách Đạo Đại Hội ở mỗi lĩnh vực đều rất phong phú, chúng ta đi vì tranh đoạt phần thưởng, thu hoạch phong phú, đầy bồn đầy bát, hiểu chưa hả?”

Chúng đệ tử chỉ biết im lặng, không hổ danh là Đạo Chủ, vậy mà có thể thực tế đến như vậy.

Ánh mắt Lạc Nam sáng lên, Đạo Chủ quả nhiên rất hợp tính hắn...phần thưởng tốt đương nhiên phải lấy, nhất là khi hắn đang thu thập nguyên liệu chuẩn bị thăng cấp Bá Vũ Điện.

Mà Luyện Khí Sư hắn muốn nhờ vả ra tay thăng cấp Bá Vũ Điện cũng không ai khác ngoài Thái Diễm.

“Còn thắc mắc gì không?” Thái Diễm đảo mắt hỏi.

“Dạ không.”

Thái Diễm lấy ra một tấm thiếp mời ném lên không trung.

Thiếp mời tự động mở ra, hoá thành vô số điểm sáng ngưng tụ thành một toà Truyền Tống Trận huyền ảo.

“Xuất phát!”

Thái Diễm phất tay, mang theo một đám đệ tử tiến vào.

...

Không gian dịch chuyển điên cuồng, chỉ trong vài hơi thở...mọi người đã đến một phiến tinh không vô tận.

Ở tại phiến tinh không này có rất nhiều hòn đảo đang trôi nằm đan xen với nhau...nhìn từ xa, những hòn đảo có kết cấu và quang cảnh hoàn toàn khác biệt nhau.

Có hòn đảo do thi cốt chất chồng mà thành, có hòn đảo tràn đầy kỳ hoa dị thảo toả ra hương thơm tràn ngập, có hòn đảo như núi lửa rực cháy phát ra tiếng kim loại va chạm leng keng ồn ào, có hòn đảo được ngưng kết thành từ từng toà Trận Pháp hùng vĩ, lại có hòn đảo lấp lánh Phù Văn như biển sao trên bầu trời.

Không cần phải nói, đây là những hòn đảo thuộc về Bách Đạo Thần Tộc, mỗi hòn đảo đại diện cho một lĩnh vực, một trường phái, một loại đạo khác nhau...toả ra khí tức phi phàm.

Tuy rằng Bách Đạo Thần Tộc đại thế mênh mông, nhưng người ở đây đều đến từ thế lực hàng đầu như Độ Đạo Môn, tầm mắt rất cao nên cũng không cảm thấy quá mức kinh ngạc.

“Thì ra là Toàn Chức Đạo Chủ, hoan nghênh tiến đến.”

Có thanh âm trầm ổn vang lên, một lão già thân mặc đạo bào màu đỏ, bên trên có thêu lấy ba ngọn lửa đang nhảy múa.

Ánh mắt Lạc Nam loé lên, hắn nhận ra ba ngọn lửa này đều là Đạo Hoả hoá thành...

“Vị này là Đường Chủ của Luyện Khí Đường thuộc Bách Đạo Thần Tộc, là một vị Thần Cấp Luyện Khí Sư, danh xưng Tam Hoả Đạo Nhân.” Thái Diễm giới thiệu.

Bởi vì Thái Diễm là Đạo Chủ của một Đạo Thống, cho nên cần đến nhân vật cấp Đường Chủ ra nghênh đón, đây là lễ nghi bình thường của các đại thế lực.

“Gặp qua Tam Hoả Đạo Nhân.” Đám người Lạc Nam hành lễ.

“Haha, thế hệ trẻ của Độ Đạo Môn quả thật bất phàm, so với đám tiểu bối Bách Đạo Thần Tộc không nên thân của chúng ta tốt hơn nhiều.” Tam Hoả Đạo Nhân vuốt cằm nói.

“Không cần khiêm tốn.” Thái Diễm nhếch miệng.

“Hừ, Thái Diễm...nàng thật không nói lý lẽ.”

Một tiếng quát bất mãn truyền đến.

Mấy người đưa mắt nhìn, nhận ra kẻ vừa lên tiếng không ai khác chính là Đạo Tài Các Chủ, người lần trước bị đuổi khỏi Độ Đạo Môn.

“Tài Diên, chó ngoan không cản đường.” Thái Diễm nhàn nhạt lên tiếng.

Khoé miệng Lạc Nam co quắp, nữ nhân này xem qua thì phong hoa tuyệt đại, ưu nhã đoan trang nhưng cái miệng lại cực kỳ bưu hãn a, vừa mở miệng đã gọi người ta là chó rồi.

“Nàng...” Đạo Tài Các Chủ sắc mặt tái xanh, lúc này kéo lấy một tên thanh niên diện mạo tuấn lãng phía sau lưng mình tiến lên, ngạo nghễ nói:

“Đây là đồ đệ Tài Tuấn của ta, ở trong lĩnh vực luyện khí có thể quét ngang mọi đối thủ cùng cấp.”

“Ồ...” Nghe thấy lời này, ngay cả Tam Hoả Đạo Nhân ánh mắt cũng loé lên.

Thân là một vị Thần Khí Sư của Bách Đạo Thần Tộc, ngay cả đồ đệ do hắn bồi dưỡng ra cũng không dám tự xưng có thể quét ngang mọi đối thủ, ấy thế mà Đạo Tài Các Chủ lại mạnh miệng như vậy.

“Các vị, lại gặp mặt.” Tài Tuấn dương dương đắc ý nhìn đám người Đan Phỉ, đặc biệt là đệ tử đại diện Luyện Khí Đường của Độ Đạo Môn.

“Ngươi lại muốn ăn đòn?” Đan Phỉ giận dữ hừ một tiếng, sắc mặt các đệ tử cũng không dễ nhìn.

Lần trước giao lưu ở Độ Đạo Môn, quả thật không có người nào luyện khí thắng được Tài Tuấn.

“Haha, ăn đòn đương nhiên không muốn...bất quá lần này quán quân của cuộc thi luyện khí chắc chắn thuộc về tại hạ, khuyên Độ Đạo Môn các vị đừng nên tham gia, tránh mất mặt xấu hổ.” Tài Tuấn cười tủm tỉm nói rằng.

“Tiểu nhân đắc chí, đúng là thầy nào trò nấy.” Thái Diễm khinh bỉ.

“Thế nào đây? chẳng lẽ nàng có đệ tử nào vượt qua được đệ tử của ta?” Tài Diên khiêu khích nói:

“Có dám đánh cược? nếu như Tài Tuấn đạt được Luyện Khí Quán Quân, nàng bằng lòng cùng ta kết làm đạo lữ? ngược lại nếu Tài Tuấn thất bại, ta sẽ giao ra hai loại Thần cấp nguyên liệu cho nàng.”

“Lão cẩu câm miệng.” Lạc Nam rốt cuộc nhịn không được, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tài Diên quát:

“Dù đem toàn bộ Đạo Tài Các của ngươi ra đánh cược cũng không đủ đổi lấy một cái móng tay của nàng, khôn hồn mau cút!”

“Hậu bối ngông cuồng, trưởng bối ngươi không dạy dỗ ngươi sao?” Tài Diên giận dữ:

“Chỗ tiền bối nói chuyện, từ bao giờ đến lượt ngươi chen vào?”

Nói xong nâng lên một tay, Thần Đạo Quy Tắc hình thành đại thủ vỗ xuống mặt Lạc Nam.

“Muốn chết!”

Thân thể Lạc Nam vô thanh vô tức biến mất né tránh cú tát này, khi hiện thân đã ở ngay trước người Tài Diên, Bạo Vực Quyền mang theo ba vạn hành tinh bùng nổ đấm thẳng vào bụng hắn.

KENG!

Một thanh âm kim loại phát nổ vang lên, chỉ thấy trên người Tài Diên hiện lên một lớp màn chắn đem hắn bảo vệ.

Hiển nhiên Tài Diên của cải phong phú, có được Thần Bảo phòng thân.

Nào ngờ Lạc Nam không hề buông tha, Nghịch Thần Thủ kích hoạt...Bá Cốt cuồng nộ gầm rống, bàn tay hoá trảo bá đạo nghiền thủng lớp màn chắn trên người Tài Diên, hung hăng vỗ vào bụng hắn.

“PHỐC!”

Tài Diên thổ huyết, toàn thân như một bao cát bay thẳng ra ngoài.

Cảnh tượng khiến Tam Hoả Đạo Nhân, Đan Phỉ đám người trợn mắt há hốc mồm.

“Ực...chiến lực của Tiểu Ma khủng bố vậy sao?” Chiến Duệ, Long Trần xoa ánh mắt.

Tuy rằng Tài Diên là người đứng đầu thế lực kinh doanh như Đạo Tài Các, chiến lực không quá nổi trội nhưng dù sao cũng là Thần Đạo Trung Kỳ.

Kết quả bị một Thiên Đạo Viên Mãn đánh bay, cảnh tượng như vậy chẳng những khiến đám người kinh hãi, mà vô số khách nhân xung quanh cũng phải chú ý, ánh mắt nhìn về vị đệ tử này của Độ Đạo Môn tràn đầy hiếu kỳ.

Thấy Lạc Nam muốn tiếp tục ra tay, Tam Hoả Đạo Nhân vội vàng lao đến ngăn chặn trước mặt hắn.

Lạc Nam thế không thể đỡ, thân ảnh như quỷ mị thoát khỏi tầm mắt của Tam Hoả Đạo Nhân, hàng trăm vạn tầng Vực gào thét, thông qua Vực Thần Đạo Kinh dồn nén vào nắm tay, muốn nện nát đầu Tài Diên.

“Sao có thể?” Tam Hoả Đạo Nhân âm thầm kinh hãi, mình vậy mà bị một Thiên Đạo Cảnh vượt mặt?

“Tiểu Ma đủ rồi!” Thái Diễm mở miệng nói.

Lạc Nam nhíu mày, lúc này mới thu tay lại bước trở về sau lưng của nàng.

“Khốn nạn, có còn thiên lý hay không?” Tài Diên hai mắt đỏ ngầu như máu, giận dữ gầm thét:

“Tiểu súc sinh này vì sao đột ngột đánh lén lão phu?”

Tài Diên cố ý dùng hai từ “đánh lén”, ý nói bản thân mình vì lơ là nên Lạc Nam mới thành công đắc thủ.

“Lão già không biết xấu hổ, rõ ràng là ngươi ra tay trước.” Đan Phỉ mở miệng mắng to, chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như vậy.

“Dám xem Đạo Chủ như món hàng đánh cược, mười cái mạng của ngươi cũng không đủ cho ta giết.” Lạc Nam lãnh khốc nói.

Thái Diễm nhịn không được nở nụ cười tuyệt mỹ, thầm nghĩ không uổng công bổn toạ hết lòng bồi dưỡng hắn, nàng kéo tay Lạc Nam lại nói:

“Đi thôi, đừng để chút tiểu nhân vật làm hỏng chuyện.”

Lạc Nam gật đầu đáp: “Ta sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào hạ thấp Đạo Chủ.”

“Bách Đạo Thần Tộc, các vị thấy khách nhân bị đánh chẳng lẽ không làm gì sao?” Tài Diên nhìn Tam Hoả Đạo Nhân quát lên.

“Haha, Đạo Tài Các Chủ nói đùa...một vị hậu bối Thiên Đạo làm sao có thể làm tổn thương được ngài.” Tam Hoả Đạo Nhân giả ngu nói:

“Vừa rồi chắc chắn là ảo giác.”

Tam Hoả Đạo Nhân thầm nghĩ ngươi là kẻ ra tay trước, nếu như làm lớn chuyện, kẻ bị trục xuất đầu tiên phải là ngươi.

Tài Diên xém chút thổ huyết, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng...chẳng lẽ lúc này lại mở miệng nói rằng mình thật sự bị một tên tiểu bối đánh bị thương?

Ánh mắt oán hận nhìn Lạc Nam đang theo Thái Diễm rời đi, Tài Diên nhíu chặt chân mày:

“Tiểu tử này thật tà môn.”

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv