Quảng trường mênh mông của Đạo Hành Điện...
Lạc Nam cùng Cực Luân đứng đối diện với nhau, sóng lưng thẳng tắp, tóc dài đón gió nhẹ bay...
Trận chiến giữa một kẻ là yêu nghiệt của Phá Đạo Hội, một kẻ lại là Thần Đạo Cảnh trẻ tuổi nhất Đạo Hải...dù xảy ra ở bất cứ địa phương nào trên thế giới này cũng sẽ gây nên chú ý.
Thế nên sau khi nhận được thông tin, không những tất cả đệ tử, mà ngay cả những vị trưởng lão của ba Đạo Thống cũng nhao nhao xuất quan, bỏ dở sự vụ trong tay để tập hợp đến xung quanh quảng trường với mong muốn tận mắt chứng kiến trận chiến có một không hai này.
Nhìn thấy tất cả thành viên Đạo Hành Điện tập hợp, Đạo Hành Điện Chủ hài lòng gật đầu...đây là cơ hội hiếm hoi để các đệ tử mắt cao hơn đầu được mở mang tầm mắt.
“Lão già ngươi, sao lại để con rể của ta chiến với một tên Thần Đạo Cảnh?” Một mỹ phụ nhân diện mạo sắc sảo liếc xéo nói.
Có thể dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với đại cường giả như Đạo Hành Điện Chủ, thế gian này chắc chỉ có một người.
Chính là phu nhân của y.
Nghe thấy thê tử mình chưa gì đã lo lắng cho tiểu tử kia, Đạo Hành Điện Chủ ghen ghét hừ một tiếng:
“Ai là con rể của ta?”
“Haha, nam nhân do nữ nhi bảo bối đích thân lựa chọn, ngươi dám không gả sao?” Đạo Hành Phu Nhân khinh thường cười một tiếng.
“Mẫu thân...” Khương Lê đứng bên cạnh có chút thẹn thùng, gò má ửng đỏ vô cùng kiều diễm.
Trận chiến của Lạc Nam, nàng và mẫu thân cũng đều muốn theo dõi...
Xa nhau lâu như vậy, Khương Lê cũng muốn nhìn thử người nam nhân này đã tiến bộ đến mức độ nào.
“Nếu hắn là do nữ nhi lựa chọn, vậy lão bà ngươi càng phải an tâm mới đúng.” Đạo Hành Điện Chủ tự tin nói:
“Nữ nhi của chúng ta từ nhỏ đã thông tuệ khéo léo, tính tình tỉ mỉ, trong mắt chứa không được một hạt bụi.”
“Tên tiểu tử này có thể được nữ nhi ưa thích, vậy chứng minh ngoại trừ thực lực thì đầu óc của hắn cũng sẽ không tệ, làm sao sẽ tiếp nhận kèo thối không có phần thắng?”
“Ta thấy nên lo chuẩn bị trị thương cho tên Cực Luân kia thì đúng hơn, đừng để hắn chết ở địa bàn của chúng ta, Hải Thần Đảo lại tìm cớ gây sự.”
“Tuy rằng nói như thế, bất quá sự chênh lệch giữa Thiên Đạo và Thần Đạo cũng không đơn giản.” Đạo Hành Phu Nhân nghiêm túc nói:
“Nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”
“Nữ nhi còn chưa gả đi đã lo cho con rể như vậy rồi...” Đạo Hành Điện Chủ lèm bèm.
Khương Lê dở khóc dở cười trước phụ mẫu của mình, bản thân nàng lại rất tin tưởng vào bản lĩnh của Lạc Nam nên không quá lo lắng.
Ngược lại nàng hy vọng tên Cực Luân kia có nhiều con bài một chút, để có thể ép ra bản lĩnh thật sự của nam nhân nhà mình cho nàng quan sát.
So với tất cả, Loạn Thuỳ Trân là người cảm thấy nhàm chán nhất...
Nàng từng đi theo Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần, chứng kiến những trận chiến quy mô và khốc liệt thật sự của những cường giả hàng đầu.
Đối với thực lực của thiếu chủ, Loạn Thuỳ Trân hiểu rõ hơn bất kỳ ai ở đây...nàng cảm thấy bản thân mình dù xuất chiến cũng chưa chắc dễ dàng đánh bại được thiếu chủ, huống hồ gì một tên tiểu tử rỉ mũi chưa sạch.
So với kết quả trận chiến, khiến nàng hứng thú hơn chính là việc Bá Vũ Điện sau đó sẽ thăng cấp đến mức độ nào, vậy mà có thể khiến thiếu chủ dốc nhiều tâm huyết, thu thập từng kiện nguyên liệu quý giá như vậy.
“Ngươi sẽ hối hận vì dám ứng chiến.” Bên trên quảng trường, Cực Luân toả ra khí thế Thần Đạo Sơ Kỳ áp về phía Lạc Nam, giọng điệu cao ngạo.
Mặc dù trước đó từng bị Loạn Cổ Bá Thế của Lạc Nam doạ sợ, nhưng Cực Luân tin rằng đó chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua, Lạc Nam chiếm ưu thế nhờ yếu tố bất ngờ mà thôi.
Hiện tại trong tình huống đã chuẩn bị kỹ càng, hắn không tin Lạc Nam có thể giành phần thắng.
Dù sao thì trong lịch sử Thiên Đạo có thể chiến Thần Đạo đã là cực kỳ hiếm hoi, Cực Luân không nhận thức được có Thiên Đạo đánh bại được Thần Đạo, điều này quá mức hoang đường.
Bản tính của con người vốn là như thế, thứ gì chưa tận mắt chứng kiến, chưa từng tự thân trải qua sẽ ôm thái độ hoài nghi...
Đặc biệt là đối với thiên kiêu hàng đầu như Cực Luân, hắn càng không tin vào điều đó.
Càng nghĩ càng tự tin, Cực Luân đưa mắt nhìn về phía Khương Lê đang đứng trên cao, bị vẻ đẹp hoàn mỹ, phong thái kiêu sa, khí chất cao quý như một nữ hoàng trẻ tuổi làm cho hấp dẫn.
Tuy rằng trước đó hắn từng nhìn thấy bức hoạ chân dung của Khương Lê do hai vị Đạo Chủ cung cấp, nhưng khi được tận mắt chứng kiến người thật, hắn càng quyết tâm phải có được nàng.
Ánh mắt của Cực Luân khiến Lạc Nam khó chịu, hắn cũng lười nói nhảm, trực tiếp hướng Đạo Hành Điện Chủ chắp tay:
“Có thể bắt đầu rồi!”
“Tốt!” Đạo Hành Điện Chủ sảng khoái nở nụ cười, sau đó bất chợt phất tay.
Quy Tắc Chi Lực của ông ta hình thành kết giới bao trùm toàn bộ càn khôn, gia cố không gian để hai đối thủ thoải mái chiến đấu mà không sợ ảnh hưởng đến những đệ tử thực lực yếu kém.
“Sẳn sàng chịu chết chưa?” Cực Luân lạnh lùng lên tiếng.
Một tay chấp chưởng Thần Bảo Trung Phẩm - Tiểu Cực Ấn, một tay chấp chưởng Thần Binh Trung Phẩm - Hải Cực Thương, chính là hai thứ mà hắn mang ra đánh cược.
Bất quá thắng bại còn chưa phân, Cực Luân vẫn có thể dùng chúng nó để đối phó với Lạc Nam.
“Đừng nói nhảm!” Lạc Nam bước lên một bước.
Khoảnh khắc đó, lấy hắn làm trung tâm, Loạn Cổ Bá Thế điên cuồng bạo phát...
Mang theo uy thế viễn cổ uy nghiêm không gì sánh được, thế giới ẩn chứa hai mươi loại thuộc tính cuồng bạo và vô vàn tia Loạn Đạo Kiếm Khí đang gào thét có thể huỷ diệt tất cả.
Loạn Cổ Bá Thế cường hoành chiếm hữu không gian, ép thẳng về phía Cực Luân...
“Lại là loại thế giới quỷ dị này.” Cực Luân hít sâu một hơi, hai tay kết ấn quát:
“Vô Cực Hải Vực!”
Giữa mi tâm của Cực Luân hiện ra một ấn ký hình vô cực, lấy hắn làm trung tâm, vô tận Thuỷ Thần Lực liên miên không dứt hình thành một vùng biển cả bao trùm xung quanh.
Đây chính là Vô Cực Hải Vực nổi danh của Cực Hải Đạo Thống, bên trong đó chứa đựng nguồn Thuỷ Thần Lực vô hạn, liên miên không dứt chống lại tất cả.
Ở bên trong Vô Cực Hải Vực, tu sĩ của Cực Hải Đạo Thống như một vị thuỷ thần.
ẦM ẦM ẦM...
Vô Cực Hải Vực vô cùng táo bạo, hình thành hàng vạn con sóng khổng lồ đổ ập về phía Lạc Nam, chống đối Loạn Cổ Bá Thế của hắn...
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến sắc mặt của Cực Luân đại biến.
Bởi vì mặc cho Vô Cực Hải Vực của hắn cường đại, nó vẫn đang liên tục bị Loạn Cổ Bá Thế của Lạc Nam ép cho rạn vỡ...
Bá Đạo Quy Tắc ẩn trong Loạn Cổ Bá Thế phá tan Thần Đạo Quy Tắc của Cực Luân, vô số loại Đạo Thuộc Tính và Vĩnh Hằng Thuộc Tính nghiền ép Thuỷ Thần Lực, Loạn Đạo Kiếm Khí không ngừng trảm diệt, đem Vô Cực Hải Vực chém ra vô số vết nứt...
“Thật mạnh...đây là thực lực chân chính của yêu nghiệt sao?”
Toàn bộ đệ tử hít sâu một ngụm khí lạnh.
Đối diện với Vô Cực Hải Vực, bọn hắn cảm giác mình như con thuyền nhỏ có thể bị đại dương vĩ đại nhấn chìm bất cứ lúc nào...
Ấy thế mà Vô Cực Hải Vực khi đụng phải Loạn Cổ Bá Thế chỉ có thể liên tục rút đi...
“Càn Khôn Oanh Thiên!”
Lạc Nam một tay nâng lên, Oanh Thiên Tổ Phù kích hoạt.
Tổ Phù Thần Thông dung hợp vào Loạn Cổ Bá Thế, tạo ra những vụ nổ tung trời mang sức tàn phá kinh khủng...càng thêm bá đạo tàn phá Vô Cực Hải Vực, uy thế sắp san bằng đại hải.
“Ta không tin!” Cực Luân gầm lên giận dữ, Tiểu Cực Ấn trong tay ném lên không trung.
ONG!
Phát ra thanh âm vang dội, ký hiệu vô cực bên trên Tiểu Cực Ấn cấp tốc phóng đại...
Tiểu Cực Ấn nhanh chóng phát huy công dụng của mình, nó như một vật dùng để định hải, gia tăng uy lực của biển cả bao la...
Với sự hỗ trợ của Tiểu Cực Ấn, Vô Cực Hải Vực của Cực Luân vậy mà nhanh chóng trở lại ổn định và mạnh mẽ hơn, từng con sóng khổng lồ dâng cao, một lần nữa chống lại Loạn Cổ Bá Thế bất phân thắng bại...
“Ồ...” Ánh mắt Lạc Nam híp lại, thì ra kiện Thần Bảo này không phải dùng để nện người khác, mà là dùng để gia tăng uy lực của Vô Cực Hải Vực.
“Để xem ngươi còn thủ đoạn nào.” Cực Luân lấy lại thế cân bằng.
Thân pháp triển khai, hắn như thuỷ long lướt đi giữa hải dương cuồn cuộn, tốc độ cực nhanh, Hải Cực Thương cuồng loạn.
“Hải Cực Thương Pháp – Sát!”
Cực Luân ngạo nghễ gầm lên, ở bên trong Vô Cực Hải Vực...bất kể là chiến lực của hắn hay sức mạnh của Thần Binh liên quan đều sẽ tăng cường mạnh mẽ.
Lúc này Cực Luân có chiến lực sánh ngang một vị Thần Đạo Trung Kỳ, một thương mang theo trăm ngàn con sóng, Thương Thế, Sát Thế và Chiến Thế dung hợp...thế công tưởng như không gì cản nổi, trường thương thẳng tắp, hình thành vòi rồng tru sát Lạc Nam.
Các trưởng lão của Đạo Hành Điện ngưng trọng trước công kích này, đại đa số bọn hắn đều khó mà chống lại.
“Yếu quá...” Lạc Nam lại cảm thấy nhàm chán lắc đầu.
Nhắc đến thuỷ hệ thuộc tính, lần gần đây nhất hắn nhìn thấy thế công cường đại là do Loạn Ninh Lam chém ra.
Thuỷ Hệ Kiếm Pháp của Loạn Ninh Lam đạt đến mức đăng phong tạo cực, ngàn vạn con sóng dung hợp vào kiếm khí, một kiếm nghiền nát bình định tất cả...
So với nàng, Cực Luân dù không tệ nhưng còn kém quá xa.
KENG!
Xích Tà Kích hiện ra trong tay Lạc Nam.
Ba vạn hành tinh rít gào bùng phát sức mạnh, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân kích...
“Tàn Giới Kích!”
Sức mạnh điên cuồng dồn nén vào Xích Tà Kích, một kích lăng lệ quét ra...
HÚ...
Xích Tà Kích hưng phấn tru lên, khí tức bi thảm, khóc liệt...cuối cùng là lụi tàn bùng nổ.
Nhất kích quét ra, những nơi đi qua đều tạo ra vô vàn khe rãnh sâu không thấy đáy, âm u và đen kịch...
Chúng nó như vô số cái miệng quái vật khổng lồ ra sức cắn nuốt, thôn phệ, xé tan...
Vô Cực Hải Vực, các loại thế, sát khí xung quanh của Cực Luân đều bị Tàn Giới Kích nuốt chửng...
KENG!
Thương và Kích mãnh liệt chạm nhau, ba vạn hành tinh bùng nổ khiến cánh tay của Cực Luân run rẩy lẩy bẩy.
Một cảm giác đau nhức kịch liệt truyền đến khiến hắn phải thối lui trong vô thức.
Cực Luân không cam lòng yếu thế, nâng cánh tay còn lại lên, bên trên bắp tay hiện lên năm vạn đường văn như dòng chảy của nước đang luân chuyển.
Đây chính là Hải Đạo Mạch, một loại bí pháp thăng cấp kinh mạch đặc thù của Cực Hải Đạo Thống giống như Viêm Mạch và Kinh Lôi Mạch...bên trong chứa đựng nguồn sức mạnh Thuỷ Thần Lực khổng lồ.
“Vô Cực Hải Quyền!”
Vận chuyển tất cả Hải Đạo Mạch, Cực Luân tung ra một quyền thẳng mặt Lạc Nam.
“Đến là đón!” Lạc Nam cất tiếng cười dài, Nghịch Thần Thủ bao trùm cánh tay.
Bên trong đan điền hắn, 19 vị Chí Tôn Pháp Tướng còn lại làm ra động tác vung quyền.
“Cuồng Thú Quyền!”
RỐNG, GÁY, GÀO, HÚ, LỆ, KHIẾU...
Hàng vạn tiếng thú rống gào thét, hư ảnh vạn thú tung hoành xé tan hải vực đang phẫn nộ.
ĐÙNG!
Song quyền chạm nhau, da thịt của Cực Luân gặp phải Nghịch Thần Thủ chẳng khác nào dùng tay không đấm vào Thần Bảo...
Dù ngươi có là Thần Đạo, thì việc dùng tay trần va chạm với Thần Bảo chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, cánh tay của Cực Luân như sắp gãy làm đôi.
Lạc Nam thừa thắng xông lên, Bá Cốt ẩn trong cơ thể lúc này cũng lên tiếng gầm thét.
Cánh tay của hắn như đạn pháo oanh tạc, một quyền nghiền vỡ cánh tay của Cực Luân, đấm thẳng vào ngực hắn.
RĂNG RẮC...
Xương cốt vỡ tan, Cực Luân như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, cảnh tượng cực kỳ kích thích.
Đám người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Cực Luân tiếp tục tung ra thủ đoạn:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Hải Mẫu Thủ Hộ!”
Tiểu Cực Ấn rung động, Vô Cực Hải Vực toả sáng, vô số Thuỷ Hệ Thuộc Tính tinh khiết ngưng kết thành một đôi bàn tay khổng lồ như vòng tay của mẫu thân, nhẹ nhàng ôm ấp Cực Luân vào lòng.
Mà khi thủ đoạn này sử dụng thành công, tất cả thương thế của Cực Luân lấy tốc độ bằng mắt thường có thể chứng kiến nhanh chóng khép lại.
“Trận chiến chỉ mới bắt đầu, ngươi đừng đắc ý.” Cực Luân phá lên cười.
“Không, trận chiến đã đến hồi kết!” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo.
Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Thời Gian Chi Lực, hai tay của hắn mãnh liệt kết ấn:
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Trong thoáng chốc, thời gian và không gian bên trong chiến trường bị đảo ngược về thời điểm trước khi Cực Luân kịp thời thi triển Hải Mẫu Thủ Hộ...
“Làm sao có thể?” Cực Luân hoảng sợ hét to, máu tươi lại đầm đìa khắp cơ thể, hắn nghiến răng:
“Hải Mẫu Thủ Hộ!”
Đáng tiếc, trên đỉnh đầu Lạc Nam lúc này đã xuất hiện Lạc Thần Cung...
Tinh thần chiếu rọi, thiên địa như rơi vào màn đêm, ngàn vạn vì sao chiếu xuống thân cung huyễn lệ lộng lẫy.
Uy thế của Binh Nhân Tộc cấp Thần Binh được thể hiện ngay lập tức...
Lạc Thần Tiễn lấy tốc độ kinh hoàng bắn ra, một tiễn xuyên thủng Tiểu Cực Ấn đang lơ lửng trên không trung khiến nó bất lực rơi xuống.
ÀO...
Mà khi Tiểu Cực Ấn vỡ nát, Vô Cực Hải Vực của Cực Luân đã trở nên thảm hại trước sự cường hoành của Loạn Cổ Bá Thế, bị nghiền thành hư vô...
Không còn Vô Cực Hải Vực hỗ trợ, Hải Mẫu Thủ Hộ cũng mất đi tác dụng, thi triển thất bại.
Toàn trường động dung, tại sao có thể áp đảo đến như vậy?
Mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của Lạc Nam bất chấp thủ đoạn chiến đấu của Cực Luân cũng vô cùng kinh khủng.
Lạc Nam dường như ngay từ đầu đã định đoạt tất cả.
Loạn Thuỳ Trân lắc đầu, mọi thứ nên kết thúc.
“Vô Cực Hải Tướng!”
Cực Luân cố gắng níu kéo, điều động Chí Tôn Pháp Tướng.
Khi Vô Cực Hải Tướng hiện thân, Vô Cực Hải Vực một lần nữa được nó triệu hoán và phóng đại...
Hiển nhiên thủ đoạn chiến đấu của Cực Luân là dựa vào Vô Cực Hải Vực.
Ở bên trong Vô Cực Hải Vực, hắn mới có thể phát huy hết tất cả giá trị của mình...
Đáng tiếc, thời điểm Vô Cực Hải Vực hiện ra cũng là lúc Vạn Cổ Bá Tướng tay nâng Loạn Thần Kiếm hàng lâm sau lưng Lạc Nam.
Bề nghễ, khí phách, vô song, bá đạo...là những từ có thể hình dung Vạn Cổ Bá Tướng với thanh Loạn Thần Kiếm khủng bố trong tay nó.
Khi nhìn thấy nó, ngay cả ba vị Đạo Chủ cũng cảm nhận được một luồng áp lực vô hình.
Chính chủ xuất hiện, Loạn Cổ Bá Thế đạt đến trạng thái đỉnh phong của sự điên cuồng.
Toàn bộ không gian kết giới do Đạo Hành Điện Chủ tạo ra đã bị Loạn Cổ Bá Thế chiếm hữu...thậm chí có dấu hiệu muốn phá tan kết giới.
Vô Cực Hải Vực yếu ớt như giấy mỏng dễ dàng bị dập tan...
Cực Luân chìm vào Loạn Cổ Bá Thế như hạt cát chìm vào biển rộng, chiến ý mất sạch không còn sót lại chút nào.
“Độc Đoán Vạn Cổ!”
Lạc Nam cao cao tại thượng nâng lên đầu ngón tay.
Thiên địa hoá thành bàn cờ, càn khôn hội tụ, một chỉ định giang sơn, độc đoán vạn cổ ấn định dấu chấm hết cho những hy vọng cuối cùng của Cực Luân.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng và bất lực, Vô Cực Hải Tướng ầm ầm vỡ tan...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3