Đại Hoang Thương Khung, trong một sơn cốc bí mật.
“Chuyện sau đó thế nào?”
Lạc Nam trợn tròn mắt nhìn Cam Đại Miêu, vẫn chưa dám tin những gì nó vừa kể lại.
Chủ nhân của con Bọ Hung kia vậy mà là Vạn Yêu Chi Chủ trong truyền thuyết? Nhân vật từng là đại năng đứng đầu Đại Hoang Thương Khung, sánh ngang Long Tổ?
“Không sai, hai bọn nó đã bị Long Tổ ném vào trong lăng mộ đến nay vẫn chưa trở ra, xem ra ông ta là có giao ước cũ với Vạn Yêu Chi Chủ, bất quá bổn miêu cũng không rõ ràng a meo.” Cam Đại Miêu vuốt vuốt râu mèo.
“Chẳng phải nói năm đó Vạn Yêu Chi Chủ tìm Long Tổ đánh một trận, từ đó không rõ tung tích sao?” Lạc Nam vuốt cằm:
“Ta cứ nghĩ bọn họ là địch nhân.”
“Chuyện xưa ai mà biết được? bổn miêu có hỏi nhưng lão long già kia không nói á meo...” Cam Đại Miêu lúc lắc cái đầu.
“Chậc chậc.” Lạc Nam tặc lưỡi, không ngờ đến con bọ kia vậy mà là sủng vật của Vạn Yêu Chi Chủ, chẳng trách lai lịch không rõ ràng, thủ đoạn kỳ dị không giống ai, ngay cả Gương Dị Chủng cũng không thể nhìn thấu thân phận thật sự của nó, còn muốn dùng Thiên Cơ Lâu điều tra lại đòi hỏi số lượng Điểm Danh Vọng khổng lồ.
Phải biết rằng một môn Vũ Kỹ do Vạn Yêu Chi Chủ lưu lại tại buổi đấu giá lên đến con số trên trời, dẫn đến rất nhiều yêu tộc cường giả tranh đoạt.
Lần này Hắc Trư được thơm lây Bọ Hung rồi, cũng xem như một cơ duyên lớn của nó.
“Về kế hoạch lần trước, Tiểu Cam ngươi cảm thấy thế nào?” Bích Tiêu ở bên cạnh hỏi.
“Đương nhiên là không thành vấn đề, bổn miêu chờ ngày này lâu lắm rồi a meo.” Cam Đại Miêu dã tâm bừng bừng, trong đôi mắt tròn nồng nặc chiến ý, hé miệng kêu lên:
“Bổn miêu và tên khốn kia từ lâu đã không đội trời chung, vẫn luôn muốn tìm cơ hội làm thịt hắn đây.”
“Ngươi và Bách Thú Tộc Trưởng không phải cùng một thế lực sao? Vì sao mâu thuẫn?” Lạc Nam không hiểu.
“Không đơn giản cùng thế lực, mà bổn miêu và hắn đều là đệ tử của lão tộc trưởng, hắn là sư huynh, nhắc đến chuyện này bổn miêu liền giận.” Cam Đại Miêu xù lông nói:
“Sư phụ rất sủng ái bổn miêu, lưu lại hai phần truyền thừa cho hai vị đồ đệ trước khi rời khỏi, nhưng lúc đó bổn miêu còn nhỏ, thực lực yếu nên bị hắn mưu hại cướp đoạt luôn phần truyền thừa thuộc về mình, nếu không nhờ chủ nhân cứu mạng...bổn miêu đã không còn ở đây rồi.”
“Còn có chuyện này? Vậy vì sao ngươi không vạch trần bộ mặt của Bách Thú Tộc Trưởng?” Lạc Nam hỏi.
“Hừ, hắn không đích thân ra tay, mà là sai thuộc hạ ám sát bổn miêu...sau khi ta bình an trở về, hắn đã đem mấy tên thuộc hạ diệt khẩu, bổn miêu cũng không có bằng chứng buộc tội nên đành giả vờ không biết.” Cam Đại Miêu thở hổn hển:
“Nhờ có chủ nhân giúp đỡ, bổn miêu tiến bộ thần tốc, hắn thấy vậy nên đành giao cho ta chức vụ Đại Trưởng Lão xem như để trấn an cục diện.”
“Nhờ chiếm cả hai phần truyền thừa, thực lực của hắn mạnh hơn bổn Miêu, hiện tại bổn Miêu không phải đối thủ.”
“Nếu là vậy thì tên này đáng chết.” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
“Hắn chính là đáng chết, nếu hắn thật sự xem trọng bổn miêu...trước khi quyết định đối phó Phá Đạo Hội, hắn phải hỏi qua ý kiến của đại trưởng lão như ta.” Cam Đại Miêu lạnh lùng nói:
“Nếu hắn làm việc gì khác, bổn miêu có lẽ niệm tình đồng môn mà tha thứ hắn, nhưng hắn đã quyết định chống lại chủ nhân, vậy bổn miêu sẽ không bỏ qua.”
Lạc Nam xem như hiểu, Bách Thú Tộc Trưởng và Cam Đại Miêu vốn là huynh muội đồng môn, đều là đệ tử của lão tộc trưởng.
Trong khi sư huynh của Cam Đại Miêu hãm hại và dồn nó vào chỗ chết, đại tỷ lại kịp thời cứu mạng, giúp nó thu được tân sinh...cho nên nó liền sùng bái và cam nguyện làm sủng vật của đại tỷ, xem nàng như chủ nhân của mình.
Hiện tại sư huynh của nó lại muốn đối địch với chủ nhân, người đã cứu tính mạng của nó...nó liền không còn nghĩ đến tình nghĩa cùng chung sư phụ nữa.
“Giao tình giữa ngươi và Long Tổ có vẻ rất tốt a.” Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Có thể nói với Long Tổ ra lệnh cho Ngự Long Công Chúa đừng gây sự với ta hay không?”
“Sư phụ của bổn miêu là bạn vong niên của Long Tổ, ngày xưa ta hay cùng sư phụ đến Tổ Long Sơn chơi đùa...lão rồng đó xem bổn miêu như vãn bối.” Cam Đại Miêu bĩu môi:
“Nhưng hắn sủng ái Ngự Long Công Chúa và Tổ Long Chi Nữ hơn ta nhiều, ngươi đừng mơ tưởng.”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, bất quá vẫn nhún nhún vai:
“Thôi kệ, chúng ta hành động thôi, vì Tiểu Cam lấy lại công đạo.”
Cam Đại Miêu hiểu ý gật đầu, kế hoạch đã thương lượng kỹ càng, cứ theo đó mà thực hiện.
...
Nơi này là một phiến đại lục vô tận nhìn không thấy điểm cuối cùng...
Cao sơn, sâm lâm, đại mạc...những loại quang cảnh hùng vĩ nhất, hào hùng nhất đều tồn tại.
Nơi này được xưng là Bách Thú Đại Lục, cũng là địa bàn sinh tồn của vô số loài Thần Thú, Ma Thú, Hung Thú...tung hoành ngang dọc, nào là Kỳ Lân, Cùng Kỳ, Đào Ngột, Sư Tộc, Lang Tộc, Trư Tộc...tất cả được gọi chung là Bách Thú Tộc, một trong những thế lực có tiếng tăm tại Đại Hoang Thương Khung, sánh ngang với Vạn Bằng Tộc và Vạn Xà Cốc, chỉ lép vế hơn nếu so với Tổ Phượng Tộc và Tổ Long Tộc.
Long là vạn yêu chi vương, Phượng là vạn yêu chi hậu...so với Long và Phượng, các giống loài yêu tộc khác đa phần sẽ kém hơn một bậc.
Nhưng dù là thế, Bách Thú Tộc vẫn là một tộc quần đa dạng giống loài, nội tình hùng hậu, truyền thừa lâu đời...có địa vị cao thượng tại Đạo Giới.
Ở tại Bách Thú Tộc không phân chia giống loài, thực lực mới là thứ quyết định tất cả...
Dù ngươi mang huyết mạch của một con lợn, nhưng chiến lực của ngươi mạnh hơn một vị hùng sư...ngươi vẫn có địa vị cao hơn.
Một cái bóng màu cam lướt trên bầu trời Bách Thú Đại Lục như ngôi sao, cái bóng rất nhỏ nhưng mỗi khi lướt qua lại khiến vô số giống loài hung tợn, cao ngạo phải cúi thấp đầu, cung kính hô vang một tiếng:
“Tham kiến đại trưởng lão.”
Đối với đại trưởng lão này, hầu hết thành viên của Bách Thú Tộc đều âm thầm kính nể.
Bởi vì đây chính là vị được xưng là đệ nhất thiên tài Đại Hoang Thương Khung ở thế hệ trước, áp đảo thế hệ đồng lứa, ngay cả những thiên kiêu nổi danh của các đại tộc khác cũng không thể sánh bằng, mãi đến khi Tổ Long Tộc xuất hiện một vị Tổ Long Chi Nữ, Cam Đại Miêu lúc đó đã trở thành Đại Trưởng Lão, địa vị vượt lên trở thành bậc trưởng bối, không thể so sánh được nữa.
Rất nhanh, trước mắt Cam Đại Miêu xuất hiện một toà cung điện sừng sững giữa Bách Thú Đại Lục.
Cung điện làm bằng cổ thạch đầy cổ kính và uy nghiêm, bên trên thành vách cung điện được điêu khắc muôn vàn hình dáng các chủng loài muôn thú, xung quanh còn có mấy pho tượng thần khổng lồ, bọn hắn lần lượt là các thế hệ tộc trưởng của Bách Thú Tộc.
Mà cung điện cũng chính là nơi ở của Bách Thú Tộc Trưởng thế hệ này.
Xoẹt...
Băng qua tinh không, Cam Đại Miêu chậm rãi hạ xuống.
“Tham kiến Đại Trưởng Lão.” Có hai thanh âm đồng loạt vang lên, cố ý ngăn chặn trước mặt của nó.
Một kẻ khoác chiến giáp từ đầu đến chân, tay cầm trường thương đầy ngạo nghễ.
Một kẻ mặc áo da thú có phần cuồng dã, đầu tóc dài bắn ra bốn phía, cơ thể cao lớn như hòn núi nhỏ, bắp thịt cứng rắn như thép nung.
Đây là hai vị Trưởng Lão trung thành của Bách Thú Tộc Trưởng, phân biệt là Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão.
Nhị Trưởng Lão là tên mặc chiến giáp, bản thể của hắn là một vị Tổ Kỳ Lân, sở hữu tất cả các loại thuộc tính của Kỳ Lân Tộc, tu vi Yêu Thần Đạo Trung Kỳ, chiến lực khủng bố, danh xưng Kỳ Tổ.
Tam Trưởng Lão là kẻ khoác áo da thú, mang trong người hai loại huyết mạch là Cửu Đầu Cuồng Sư và Nhật Nguyệt Thần Lang, tu vi Yêu Thần Đạo Sơ Kỳ, có thể vượt cấp chiến đấu, danh xưng Cuồng Lang Sư.
Bách Thú Tộc có tất cả bốn vị Yêu Thần Đạo lần lượt là tộc trưởng Yêu Thần Hậu Kỳ, đại trưởng lão Yêu Thần Hậu Kỳ, nhị trưởng lão Yêu Thần Trung Kỳ và tam trưởng lão Yêu Thần Sơ Kỳ.
Nếu so về số lượng Thần Đạo, Bách Thú Tộc không thua bất cứ thế lực hàng đầu nào tại Đại Hoang Thương Khung...nhưng điểm yếu của bọn hắn là chưa có vị nào đạt đến cấp độ Viên Mãn, thế nên vẫn kém hơn Tổ Long và Tổ Phượng hai đại tộc.
Ở Bách Thú Tộc, cả Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão đều cùng một phe với Tộc Trưởng...Cam Đại Miêu có phần bị cô lập, quyền lực có hạn, thậm chí có thể nói là hữu danh vô thực.
“Bổn miêu muốn gặp tộc trưởng a meo.” Cam Đại Miêu thong thả nói.
Kỳ Tổ và Cuồng Lang Sư đưa mắt nhìn nhau, cùng lắc đầu đáp:
“Tộc trưởng đã căn dặn trong thời gian ngài bế quan, bất kỳ ai cũng không được phép tiến vào.”
“Hừ, ngay cả bổn miêu là sư muội của hắn cũng không được sao?” Cam Đại Miêu bất mãn, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Dù hình thể của nó rất nhỏ, nhưng lúc này lại khiến Kỳ Tổ và Cuồng Lang Sư cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn.
Phải biết rằng bản thể của Cam Đại Miêu không phải vô hại như vẻ bề ngoài của nó, vị này chính là chủng loài đặc biệt Thiên Quy Linh Miêu, hoàn cảnh xảo hợp, do quy tắc thiên đị quy tụ sinh ra linh trí hình thành, toàn bộ lịch sử chỉ đếm được trên đầu ngón tay...tất cả Quy Tắc Chi Lực dưới vòm trời đều không thể ảnh hưởng đến nó, ngược lại nó còn được thiên địa ưu ái, thao túng quy tắc xung quanh trong chiến đấu, diệt trừ mọi địch nhân.
Bất kể là ngươi nhập đạo thuận theo thiên địa, nương nhờ thiên địa, đối nghịch thiên địa hay viễn siêu thiên địa...đều vô nghĩa trước mặt Thiên Quy Linh Miêu.
Không phải tự nhiên mà nó có thể trở thành đệ nhất thiên tài trong cùng thế hệ tại Đại Hoang Thương Khung đa dạng chủng loài, thiên tài nhiều như nấm mọc sau mưa...
Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão thừa hiểu dù cả hai liên thủ cũng không thể chống cự trước Cam Đại Miêu.
Toàn bộ Bách Thú Tộc, chỉ có tộc trưởng là nhân vật được tiếp thụ truyền thừa hoàn chỉnh của lão tộc trưởng, nắm giữ Thần Đạo Binh và Thần Đạo Bảo mới áp được Cam Đại Miêu mà thôi.
Bất quá bọn hắn lần này thái độ rất cương quyết, bởi vì bên trong tộc trưởng đang tiêu thụ thi thể của Thượng Cổ Vu Thần.
Một khi quá trình hoàn tất, thực lực của tộc trưởng lại đại tăng, lúc đó Cam Đại Miêu sẽ càng không phải đối thủ, có tộc trưởng bảo kê, hai người sẽ không sợ Cam Đại Miêu...
Nghĩ đến đây, cả hai cắn răng nghiêm nghị nói:
“Lời của tộc trưởng chúng ta không dám trái, dù là Đại Trưởng Lão xin hãy kiên nhẫn chờ ngài ấy xuất quan đi.”
“Khốn kiếp!” Cam Đại Miêu tức giận: “Nếu bổn miêu giết chết hai ngươi rồi xông vào thì sao?”
“Chúng ta không phải đối thủ của Đại Trưởng Lão, nhưng thà chết cũng phải tôn trọng mệnh lệnh của tộc trưởng.” Hai vị trưởng lão sẳn sàng chiến đấu.
“Meo...các ngươi rất tốt a.” Cam Đại Miêu hừ một tiếng:
“Thôi được rồi, trước tiên bổn miêu không gặp tộc trưởng cũng được, nhưng có chuyện muốn bàn bạc với các ngươi, đến chỗ của bổn miêu một chuyến đi.”
“Không biết là chuyện gì?” Kỳ Tổ chắp tay.
“Tộc trưởng tự ý ra quyết định Bách Thú Tộc chống lại Phá Đạo Hội, tự ý dùng tài sản của Bách Thú Tộc tham gia đấu giá, hắn có hỏi qua ý của ta hay chưa?” Cam Đại Miêu ra vẻ phẫn nộ.
“Hoá ra là vì chuyện này.” Kỳ Tổ và Cuồng Lang Sư âm thầm thở phào.
Nghĩ đến thân phận Cam Đại Miêu dù sao cũng là Đại Trưởng Lão, hơn nữa thực lực cường hoành...tộc trưởng tự chủ trương những đại sự mà chưa thương lượng trước tiếng nào, Cam Đại Miêu có phần bất mãn là điều dễ hiểu.
Bọn hắn cũng không muốn làm Cam Đại Miêu nổi điên, bằng không với thực lực của đại trưởng lão...một khi làm ầm lên cũng là tổn thất lớn với Bách Thú Tộc.
Thế là Kỳ Tổ và Cuồng Lang Sư chấp nhận đi theo Cam Đại Miêu, cố gắng thuyết phục, làm vơi đi lửa giận của nó, chỉ cần kéo dài thời gian đến khi tộc trưởng xuất quan là được...
Nhưng mà hai vị trưởng lão không hề biết rằng, ngay khi quay đầu đi theo Cam Đại Miêu, một tấm lệnh bài vô hình được quy tắc chi lực bao phủ đã được Cam Điệu Miêu ném ra, lặng lẽ bay vào bên trong cung điện.
Chính là Phá Đạo Lệnh.
Mà từ trong Phá Đạo Lệnh, Minh Hà ung dung hiện thân, khoé môi nở nụ cười bí hiểm, bàn tay chạm vào không gian.
Màn nước mở ra...
...
Chúc cả nhà trưa vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3