Con Đường Bá Chủ

Chương 2893: Đánh bài chuồn



OÀNH...

Thế công kinh khủng va chạm, vạn dặm Tứ Đạo Cổ Lâm bị tàn phá thành hư không, mặt đất hoá thành vực thẳm, bầu trời sụp đổ thành các mảnh vỡ như thuỷ tinh, hàng loạt sát thủ thực lực hơi yếu đều bị chấn bay...

Lực phản cực đại của hai vị Thần Đạo Cảnh hùng mạnh khiến tất cả xiềng xích phong toả không gian tan vỡ.

Tổ Long Lực cùng với Ma Hồn Thần Viêm oanh tạc bốn phương tám hướng tạo thành một hoàn cảnh khốc liệt đầy nguy hiểm.

Ngự Long Công Chúa liên tục bị đẩy phía sau, Mãnh Long Kiếm của nàng tuôn ra một nguồn Long Lực khổng lồ khiến tên sát thủ phải tạm thời lùi bước.

Lạc Nam ở khoảng cách gần cũng bị phản chấn cho lục phủ ngũ tạng đảo lộn tùng phèo, chiến lực của hai nhân vật này đều vượt xa cường giả trong cùng cấp.

Một người là công chúa của thế lực mạnh nhất Đạo Vực, một kẻ là sát thủ của tổ chức sát thủ đứng đầu Nguyên Giới, thế công của bọn hắn khiến Lạc Nam có cảm giác như mình là ruồi muỗi trong trận chiến của trâu bò.

Nhìn thấy bóng lưng Ngự Long Công Chúa đưa về phía mình, ánh mắt Lạc Nam loé sáng:

“Cơ hội tới!”

Không hề do dự, hắn lao vọt đến vung chân đá thẳng vào mông nàng.

Ngự Long Công Chúa đang cực kỳ ngưng trọng trước địch nhân cường đại, bỗng nhiên cảm giác mông thịt bị tác động khiến nàng nhảy dựng lên.

“Ngươi...” Ngự Long Công Chúa xém chút tức điên, tên khốn kiếp này dám tranh thủ làm trò đồi bại?

“Sảng khoái.” Lạc Nam thầm hô một tiếng, xúc cảm đàn hồi và sự mềm mại căng đầy thật sự đá phê hết cả chân.

“Haha, ta đã nói sẽ đá mông ngươi vì dám làm nữ nhân của ta bị thương, hiện tại ta đã làm được, đây gọi là quân vô hí ngôn.”

Lạc Nam phá lên cười, Dịch Chuyển Tức Thời lập tức triển khai, điên cuồng quay người chạy thục mạng.

Đùa sao? Nơi này có một tên sát thủ Thần Đạo Hậu Kỳ muốn giết hắn, một nữ công chúa chiến lực cường hãn muốn thu hắn làm toạ kỵ...

Đây vốn không phải vùng đất lành, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Lạc Nam cũng không ngu xuẩn mà ở lại một nơi như vậy.

“Chạy đi đâu?” Tên sát thủ Thần Đạo Hậu Kỳ nhận ra ý đồ của Lạc Nam, phóng xuất Thần Viêm Yểm Ma phần thiên phệ địa, thiêu đốt thương khung truy sát.

“Toạ kỵ mà ta nhìn trúng còn chưa đến lượt ngươi đuổi bắt.”

Nào ngờ Ngự Long Công Chúa vẫn cường thế đến cực điểm, hư ảnh Tổ Long Chi Nữ hiện ra, long thân uốn lượn, Tổ Long Lực nghiền nát không gian hình thành một cái long quyển khổng lồ đem Thần Viêm Yểm Ma ngăn chặn.

Mà Ngự Long Công Chúa cũng tiếp tục chấp chưởng Mãnh Long Kiếm nặng như vạn quân lao thẳng đến mục tiêu.

Nàng ưa thích nhất là vượt cấp chiến đấu, tên sát thủ Thần Đạo Hậu Kỳ này vừa vặn có thể trở thành đối tượng để nàng rèn luyện thực lực sau khi đột phá.

Thân là đệ nhất yêu nghiệt tại Đạo Vực, Ngự Long Công Chúa vốn không sợ trời, không sợ đất.

“Mau đuổi theo, đầu của Lạc Nam có giá trị rất lớn.”

Tên sát thủ thấy không thể thoát khỏi sự đeo bám của Ngự Long Công Chúa, đành phải truyền âm ra lệnh cho đám thuộc hạ.

“Tuân mệnh!”

Như chỉ chờ có thế, hàng trăm sát thủ liền như u linh hoà vào không gian, nhắm đến phương hướng Lạc Nam đào tẩu mà truy đuổi.

Trong đó thậm chí có hai vị sát thủ tu vi Thần Đạo Sơ Kỳ.

Nhưng mà vừa mới kịp thời lao đến, một tiếng cười quỷ dị âm trầm bỗng nhiên vọng lên:

“KHẶC KHẶC KHẶC, muốn đuổi giết chủ nhân của bổn toạ, đám cháu trai các ngươi đủ tư cách sao?”

Thôn Ma hoá thành một ma ảnh khổng lồ, màu đen che đậy càn khôn, Thôn Thiên Ma Lực hình thành hàng chục lỗ đen như miệng quái vật có thể cắn nuốt tất cả nghiền ép mà đến.

“Mau tránh né!”

Một đám sát thủ cảm giác được sức mạnh khó lường từ thế công này, vội vàng phân tán né tránh.

“Bạo!”

Thôn Ma sảng khoái cười dài, kích nổ cùng lúc toàn bộ lỗ đen.

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM...

Lại một góc Tứ Đạo Cổ Lâm bị tàn phá bừa bãi, Ma Lực chứa đựng khả năng thôn phệ gào thét đi ra, huỷ thiên diệt địa...

Trong lúc nhất thời, cục diện trở nên hỗn loạn không gì tả nổi, Thôn Ma tranh thủ thời cơ trở về ẩn trốn dưới cái bóng của Lạc Nam.

Lạc Nam chỉ chờ có thế, một bộ áo choàng bạc liền bao phủ toàn thân, đeo thêm cả mặt nạ màu bạc.

Đây chính là hai thứ mà lần trước hắn cướp được sau khi giết tên thanh niên của Yểm Ma Điện thu được.

Đúng lúc này, đám sát thủ đã thoát khỏi uy lực của vụ nổ đuổi theo, Lạc Nam nhanh trí chạy về phía bọn hắn...

Bọn hắn ngẩn người khi nhìn thấy có người đang đến, sau đó trầm giọng chất vấn:

“Nhân Tuyển, ngươi ở đây làm gì?”

Lạc Nam chú ý đến đồng phục của mấy tên sát thủ này đa số là áo choàng và mặt nạ đen, còn đồng phục và mặt nạ của mình đang sử dụng là màu bạc, chắc có lẽ đây là sự khác biệt giữa “Nhân Tuyển” và sát thủ bình thường.

Dựa vào thông tin mà nhiệm vụ của Hệ Thống cung cấp được, muốn trở thành Nhân Tuyển thì phải tích luỹ đủ một số Điểm Cống Hiến nhất định mới được.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam thay đổi giọng nói, âm nhu lên tiếng:

“Ta vừa dự định trở về tổng bộ chuẩn bị cho Yểm Thiếu Chi Tranh sắp tới, cảm ứng được động tĩnh nơi này quá lớn nên tiến đến quan sát một phen.”

“Yểm Ma của ngươi đâu?” Có Thần Đạo Cảnh nheo mắt hỏi.

Muốn chứng minh thân phận là người của Yểm Ma Điện, Yểm Ma mới là tiêu chí rõ ràng nhất, tất cả những thứ khác không đủ để chứng minh.

Bởi lẽ trên toàn phạm vi Đạo Giới, tất cả Yểm Ma đều đã bị Yểm Ma Điện thu phục cả rồi.

Lạc Nam cười nhạt một tiếng, ý niệm vừa động, hư ảnh của Huyễn Mộng đã từ cơ thể hiện ra, toả ra một cổ Yểm Ma Lực táo bạo và đầy nguyền rủa.

Cả đám sát thủ gật đầu, tên Thần Đạo Cảnh nói tiếp:

“Tốt lắm, chúng ta đang săn lùng Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực – Lạc Nam, vừa rồi hắn chạy về hướng của ngươi.”

“Ta không nhìn thấy.” Lạc Nam lắc đầu:

“Bất quá tương truyền Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực thủ đoạn đa đoan, ngay cả Đạo Quốc các vị Quốc Chủ cũng không thể bắt được hắn, có trời mới biết hắn đã nhân cảnh hỗn loạn vừa rồi mà chạy đi đâu.”

“Chia nhau ra tìm, sau khi nhìn thấy lập tức thông qua bí pháp truyền âm!” Hai vị Thần Đạo lạnh lùng hạ lệnh.

“Tuân mệnh!” Hàng trăm sát thủ lập tức phân tách nhau ra.

Chỉ thoáng chốc đã như một bầy u linh biến mất.

Nhìn theo bóng lưng của bọn chúng, Lạc Nam nhếch mép cười nhạt, lừa gạt thành công.

“Thân phận Nhân Tuyển này xem ra cũng tạm được đấy.” Lạc Nam vuốt cằm gật gù.

Thật ra vừa rồi nếu như hai tên Thần Đạo ép hắn cởi bỏ mặt nạ xuống hắn cũng không ngại, bởi lẽ đã có Ám Nhiên Chuỷ Thủ với khả năng nguỵ trang sẳn sàng kích hoạt, biến dung mạo của hắn thành tên Nhân Tuyển thật sự.

Dù sao thì Lạc Nam đã cho Ám Nhiên Chuỷ Thủ soi qua thi thể của tên kia rồi.

Cảm nhận được động tĩnh chiến đấu phía xa chưa tan của Ngự Long Công Chúa và Thần Đạo Hậu Kỳ, Lạc Nam không rảnh quay lại quan sát, hai người này bất cứ ai chiến thắng cũng không có lợi ích gì cho hắn.

Thi triển thân pháp hoà tan vào bóng tối lặng lẽ rời đi.

...

Rời khỏi Tứ Đạo Cổ Lâm, Lạc Nam một đường thẳng đến Ngân Thiên Thần Quốc...

Cầm Dao Nhã và Cầm Thanh Vận an toàn rời khỏi Phá Đạo Lệnh, hai đôi mắt đẹp nhìn hắn chằm chằm.

“Lần này nguy hiểm thật, cũng may có đám Yểm Ma Điện xen vào.” Lạc Nam cười khổ một tiếng:

“Nữ nhân điên kia quá mức lợi hại.”

Cứ tưởng còn Bá Đạo Quy Tắc làm con át chủ bài, không ngờ Ngự Long Công Chúa vẫn còn Tổ Long Chi Nữ.

Chưa kể có trời mới biết với bản tính của nàng ta, trường hợp nếu cùng cấp đánh bất phân thắng bại, liệu có đột ngột sử dụng thực lực Thần Đạo Cảnh khống chế, cường ngạnh ký khế ước với mình hay không.

Nghĩ đến cảnh phải trở thành toạ kỵ cho Ngự Long Công Chúa, Lạc Nam âm thầm rùng mình.

“Sắp tới ngươi dự định thế nào? Nữ nhân kia chắc chắn không dễ dàng từ bỏ, nàng sẽ tiếp tục truy tìm ngươi.” Cầm Dao Nhã nhíu mày nói.

“Việc này nàng không phải lo, vì sắp tới ta sẽ xuất hiện với thân phận khác.” Lạc Nam tuỳ ý nhún vai, có chút mệt mỏi ngồi xuống nhấp một ngụm trà.

Thời gian tới hắn sẽ xâm nhập vào nội bộ Yểm Ma Điện, Ngự Long Công Chúa có ba đầu sáu tay cũng không tìm được hắn.

Lạc Nam chỉ sợ nàng ta sẽ nhắm vào hồng nhan tri kỷ của mình, ép mình lộ diện.

Hắn quyết định phải truyền tin báo cho Hoạ Thuỷ, Chân Mật và Khương Lê một tiếng, căn dặn các nàng đừng tuỳ tiện hành động bên ngoài một mình.

Thấy Lạc Nam và Cầm Dao Nhã có lời muốn nói, Cầm Thanh Vận tinh ý đứng lên rời khỏi phòng...

Nhìn thấy nàng rời đi, Lạc Nam lập tức xạm mặt xuống:

“Pho tượng đâu?”

Cầm Dao Nhã cắn nhẹ cánh môi, bất quá vẫn đem pho tượng lần trước hắn điêu khắc cho mình đặt lên bàn.

Lạc Nam đưa tay vuốt nhẹ pho tượng, đem nó lật lên, bên dưới có điêu khắc dòng chữ khi nào nàng gặp nguy hiểm cứ đem Hồn Lực truyền vào, hắn sẽ lập tức xuất hiện.

“Nàng không thấy ta khắc mấy chữ này?” Lạc Nam hỏi.

“Thấy.” Cầm Dao Nhã bình tĩnh đáp.

“Thấy nhưng không dùng?” Lạc Nam bất mãn nói:

“Dù cho trời có sập xuống, ta cũng sẳn sàng cùng nàng chống lấy, huống hồ phiền toái lần này là do ta mà ra?”

“Chính vì đó là phiền toái của ngươi nên ta mới không gọi ngươi đến.” Cầm Dao Nhã lẳng lặng nhìn hắn:

“Ngự Long Công Chúa chỉ muốn bắt ta làm con tin, sẽ không gây nguy hiểm, dù sao ta còn có Độ Đạo Môn chống lưng...ngược lại nếu ngươi rơi vào tay nàng mới là vấn đề lớn.”

“Thế ý nàng là ta nên để nữ nhân của mình gánh nạn thay mình?” Lạc Nam giận dữ.

“Ai là nữ nhân của ngươi chứ?” Cầm Dao Nhã liếc xéo đôi mắt đẹp.

“Không phải nữ nhân của ta, thế sao lại lo lắng cho ta, rồi lại sợ ta bị phiền toái?” Lạc Nam bĩu môi hỏi:

“Nàng lo chuyện bao đồng à?”

Cầm Dao Nhã nhất thời nghẹn lời, một người thanh lạnh ít nói như nàng công phu miệng lưỡi làm sao sánh bằng hắn.

“Nữ nhân khẩu thị tâm phi.” Lạc Nam hung hăng kéo lấy vòng eo thon thả của nàng ôm lấy, trong ánh mắt hoảng hốt của Cầm Dao Nhã cúi đầu xuống hôn lên bờ môi đằm thắm hình trái tim của nàng.

Cảm giác được sự mềm mại, hương thơm thanh mát như u lan có chút hơi lạnh, Lạc Nam tham lam hôn, ma sát mạnh mẽ lên hai cánh môi của nàng, đầu lưỡi duỗi vào bên trong thám hiểm.

Toàn thân Cầm Dao Nhã run rẩy, bị sự nồng nhiệt và cường thế của hắn làm cho choáng ngộp, chỉ có thể vô thức làm theo sự dẫn dắt của hắn, răng ngọc khẽ tách cho cái lưỡi nóng rực của hắn cuốn chặt lấy chiếc lưỡi ngọt ngào ướt át của mình.

Lạc Nam hôn vô cùng mạnh mẽ, dường như muốn ngấu nghiến, nhấm nháp tất cả hương tân ngọc dịch của nàng.

Không biết qua bao lâu sau, bầu ngực căng đầy có chút phập phồng vì khó thở...nhưng Lạc Nam vẫn không chịu buông tha, vẫn ôm chặt nàng, vẫn ghì chặt nàng hôn không dứt.

Mãi đến khi môi lưỡi tê dại, Lạc Nam mới cắn nhẹ lên đầu lưỡi nàng một cái, tách rời cánh môi.

Cầm Dao Nhã thở hổn hển, hai mắt ngấn nước nhìn lấy hắn, gò má đỏ bừng, nhiệt độ cơ thể ấm lên...

Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Cầm Dao Nhã giận dữ nhìn lấy hắn, nụ hôn đầu tiên của nàng không ngờ bị chiếm đoạt một cách thô lỗ như vậy...nhưng chẳng biết vì sao, toàn thân vẫn còn cảm giác tê dại, dư vị thật lâu chưa tan.

“Đây chính là trừng phạt cho lần này nàng dám không gọi cho ta.” Lạc Nam thoải mái liếm liếm mép môi nói:

“Lần sau nếu còn tiếp tục, ta sẽ...”

“Sẽ làm cái gì?” Cầm Dao Nhã hừ lạnh một tiếng.

Ánh mắt Lạc Nam đảo qua vài nơi tuyệt đẹp trên thân thể giai nhân, cười tà nói: “Sẽ hôn, sẽ cắn chỗ khác.”

“Muốn ăn đòn.” Cầm Dao Nhã vung tay đánh hắn.

Lạc Nam nhanh chóng chụp lấy tay nàng, kề lên môi hôn một ngụm, cười hê hê đầy xấu xa.

“Thật sự không hiểu.” Cầm Dao Nhã thở dài một tiếng:

“Ta từng nghĩ mẫu nam nhân của mình phải là người trầm ổn, nghiêm nghị trong mọi tình huống...thật không hiểu vì sao rơi vào tay của tên vô lại như ngươi.”

“Đây gọi là ghét của nào trời trao của đấy.” Lạc Nam dương dương đắc ý, dùng ngón tay mân mê cánh môi sưng đỏ của nàng, ngửi lấy hương thơm the mát dễ chịu từ mái tóc óng mượt, trong lòng âm thầm cảm thán, đệ nhị và đệ tam mỹ nhân trên Đạo Địa Tiên Bảng đều đã là nữ nhân của mình, đây chính là điều mà hắn chưa từng nghĩ đến khi lần đầu đặt chân đến Đạo Địa a.

“Làm sao ngươi biết ta đụng đột Ngự Long Công Chúa ở Tứ Đạo Cổ Lâm?” Cầm Dao Nhã hiếu kỳ hỏi.

Đây chính là điều khiến nàng khó hiểu, rõ ràng nàng đã cố ý không liên lạc với hắn, vậy tại sao hắn lại tìm đến đúng thời điểm như vậy?

“Cái này gọi là tâm linh tương thông, thần giao cách cảm chỉ thường có ở các đôi phu thê.” Lạc Nam nghiêm trang đáp:

“Khi ta vừa trở về Đạo Địa, lập tức cảm giác được trái tim đau nhói như một người quan trọng của mình sắp gặp chuyện, thế là trực giác mách bảo ta lao vọt vào Tứ Đạo Cổ Lâm truy tìm.”

“Khoác lác.” Cầm Dao Nhã hiển nhiên không tin, chỉ là khoé mắt cũng nhịn không được hiện lên ý cười.

“Kế tiếp ngươi có trở về tông môn?” Nàng hỏi.

Lạc Nam hiểu ý của nàng, hơi suy nghĩ một chút hắn liền lắc đầu:

“Phiền sư tỷ cứ nói với Toàn Chức Đạo Thống nhìn thấy Tiểu Ma sư đệ đang rèn luyện trong Tứ Đạo Cổ Lâm là được rồi.”

Vốn hắn định về Độ Đạo Môn một chuyến, nhưng Ngự Long Công Chúa làm mất thời gian, lại thêm hắn còn muốn nhắc nhở các nàng Khương Lê và Chân Mật cẩn thận, chuẩn bị cho kế hoạch sắp tới...

Yểm Ma Chi Tranh đã gần kề, hắn quyết định sẽ trực tiếp xâm nhập Yểm Ma Điện.

Qua trận chiến vừa rồi, có thể thấy nội tình của Yểm Ma Điện thật sự đáng sợ, bọn hắn thậm chí không ngại việc đắc tội với cả Tổ Long Tộc, Ngự Long Sơn Trang và cả Phá Đạo Hội khi dám nhắm vào cùng lúc hắn và Ngự Long Công Chúa.

Cho nên nếu có thể trở thành Yểm Thiếu, đây không thể nghi ngờ sẽ là chỗ dựa cường đại ở Đạo Giới của hắn, xem như đã thành công trong bước đầu gây dựng căn cơ, có thể đón các vị thê tử cũng như thân nhân đến.

Những bước kế tiếp...cứ chậm rãi khuếch trương Bá Chủ Lãnh Địa là đẹp...

Yểm Ma Chi Tranh chính là cột móc quan trọng quyết định tương lai, Lạc Nam phải toàn lực tập trung vào nó.

Chưa kể phần thưởng mà Hệ Thống đưa ra cũng rất hấp dẫn...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv