Con Đường Bá Chủ

Chương 2826: Vô Tiền Khoáng Hậu



“Kiếm Độ Càn Khôn!”

Lạc Nam tập trung cao độ, đôi chân lúc này nhìn qua thì rất bình thường nhưng lại thoáng ẩn thoáng hiện bóng dáng của hai thanh phi kiếm.

Một chân đạp xuống không gian...

KENG!

Có tiếng kiếm ngân sát phạt vô biên chấn động thiên địa, kiếm khí vô hình từ chân Lạc Nam bắn ra, mà thân thể của hắn lại nhờ đó lấy đà biến mất ngay tại chỗ, tốc độ khủng bố đến mức Thiên Đạo Cảnh thông thường cũng không thể nhìn rõ.

OÀNH.

Thương Thần của Lão Quốc Chủ cũng vì vậy đâm hụt vào không gian, nghiền nát tầng tầng lớp lớp...

Chưa dừng lại ở đó, kiếm khí vô hình từ chân Lạc Nam bắn ra vẫn tiếp tục lao về phía Loạn Tổ Mẫu.

“Hừ!”

Loạn Tổ Mẫu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp vung ta chưởng bay kiếm khí.

Lạc Nam hai chân điên cuồng vũ động, mỗi một lần chân hắn nâng lên và hạ xuống đều bắn ra một luồng kiếm khí khủng bố truy đuổi mục tiêu, còn cơ thể hắn thì lao vọt về phía trước, số lượng kiếm khí được sản sinh vô tận không dứt theo số lượng bước chân của hắn di chuyển, thanh thế cực kỳ kinh người, chấn động càn khôn.

Chỉ thoáng chốc, Lạc Nam đã lưu lại hàng vạn luồng kiếm khí phong toả xung quanh Lão Quốc Chủ và Loạn Tổ Mẫu, tạo cơ hội cho hắn chạy trốn rời khỏi phạm vi của Loạn Thần Đế Cung.

“Đây là Thân Pháp gì? Vừa giúp chủ nhân bỏ chạy, vừa phóng ra kiếm khí từ đôi chân vây khốn kẻ truy đuổi phía sao?”

Chứng kiến thủ đoạn này, không ít người trợn mắt há hốc mồm.

Đây chính là sự lợi hại của Kiếm Độ Càn Khôn, mỗi một bộ pháp đều chấn động càn khôn, bắn ra kiếm khí kinh thiên động địa.

Hai chân của Lạc Nam như hai thanh phi kiếm có thể tạo ra kiếm khí không ngừng...

“Thân pháp lợi hại đến đâu, vào tay con kiến hôi cũng không thể phát huy tác dụng.” Lão quốc chủ khinh miệt nói.

Thương Thần trong tay ông ta ngân vang, một luồng Thương Thế hùng mạnh bạo phát bao phủ xung quanh, trực tiếp chấn nát tất cả kiếm khí đang bắn đến.

Kiếm Độ Càn Khôn quả thật lợi hại...nhưng quả thật kiếm khí của nó chưa đủ để tạo nên phiền toái cho nhân vật tu vi cao cường như Lão Quốc Chủ.

Cùng lúc đó, mắt thấy Lạc Nam đã thoát khỏi phạm vi Loạn Thần Đế Cung, Loạn Tổ Mẫu hai tay mãnh liệt kết ấn, sau đó đầu ngón tay điểm thẳng lên bầu trời:

“Vạn Nhãn Phong Thiên!”

Vô cùng vô tận Thần Hồn Lực dung hợp cùng bầu trời, hàng vạn con mắt đục ngầu bất chợt mở ra.

Bên trong mỗi một con mắt lại chứa đựng một luồng Trận Văn...

Tất cả những Trận Văn này nhanh chóng bắn ra, liên kết lại với nhau, dùng hàng vạn con mắt như các mắc xích liên kết, phong toả thiên địa.

“Loạn Tổ Mẫu ngoài là Hồn Tu còn là Thần Đạo Chiến Trận Sư, Trận Pháp của Loạn Đạo Thần Quốc là do một tay bà ấy bố trí.” Không ít tu sĩ đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng này mà than thở:

“Một khi Loạn Tổ Mẫu còn tồn tại, sợ rằng tên kia không thể nào thoát khỏi.”

“Giãy dụa đủ rồi, ngươi có thể đi chết!” Lão Quốc Chủ lần này quyết đoán xé rách không gian xuất hiện ngay phía sau Lạc Nam.

Loạn Đạo Lĩnh Vực cấp Thần Đạo Hậu Kỳ bao trùm lấy hắn.

Lạc Nam không dám đem Quy Tắc Chi Lực của mình thể hiện ra ngoài, bởi vì sự ảnh hưởng của nó là quá lớn.

Nếu để Bá Đạo Quy Tắc bại lộ, sợ rằng cả những phương trung lập như Đạo Địa, Đạo Hải cũng sẽ cảm nhận được uy hiếp, từ đó quyết tâm diệt trừ hắn.

Hắn không muốn cùng toàn bộ Đạo Giới là địch...

Cho nên Bá Đạo Quy Tắc sau khi dung hợp cùng Loạn Đạo Quy Tắc vẫn chỉ luân chuyển bên trong thể nội, chưa từng lộ diện ra ngoài.

Nhưng dù là chỉ như vậy, lúc này hắn cũng miễn cưỡng chống lại được Loạn Đạo Lĩnh Vực của Lão Quốc Chủ trấn áp, thân thể vẫn còn có thể đứng vững.

Lão quốc chủ chẳng thèm bận tâm, Thương Thần xuất động...

“Đế Hoàng Thương – Thương Tru Binh Loạn!”

Một thương vừa ra, loạn binh như bị tru diệt, dị tượng đầy trời như vô số binh mã sụp đổ chết thảm trước một thương kinh khủng.

Lạc Nam đối mặt trực diện, chỉ cảm thấy một cổ sát khí kinh hoàng khiến tâm linh cũng phải run rẩy ập thẳng vào tiềm thức...

Nếu là Thiên Đạo Cảnh khác, e rằng đã sớm bị uy áp của một thương này trấn áp cho không thể đứng lên.

Nhưng hắn ngay cả khảo nghiệm bên trong Vô Minh Mộ Địa cũng dám đối diện, Thương Tru Binh Loạn của Lão Quốc Chủ chưa đủ làm hắn sợ hãi.

Lạc Hồng Kiếm hiện ra trong tay, khí thế tiệm cận Thần Binh phóng ra bốn phía, nhuộm đỏ cả bầu trời.

“Hắn điên rồi, hắn dám đối kháng lại cả một thương của Lão Quốc Chủ sao?”

Tình cảnh này khiến toàn trường tê dại cả da đầu.

Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ đối chiến một thương toàn lực của Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ, thấy thế nào cũng là điều vô lý...

Bất chấp tất cả, Lạc Hồng Kiếm vẫn đang ong ong vì kích động, toàn bộ Kiếm Vực ở thời khắc này bạo phát đi ra...dung hợp thành Kiếm Thế.

Đáng nói ở chỗ, những Kiếm Vực này lại chứa đựng Kiếm Đạo Quy Tắc đầy hỗn loạn...

Bên trong đó chứa đựng vô vàn Kiếm Khí, Kiếm Ý loạn lạc đan xen, có thể phá tan vạn đạo trong thiên hạ.

Thậm chí đối mặt với cổ Kiếm Thế hỗn loạn này, ngay cả Loạn Đạo Lĩnh Vực của Lão Quốc Chủ đang bao quanh Lạc Nam cũng lập tức bị kìm hãm, sau đó dần dần tháo lui như đang kinh sợ...

Kiếm Thế hỗn loạn vẫn không buông tha, chúng nó sắc bén và sẳn sàng tàn phá mọi thứ dám xâm nhập, từng bước đem Loạn Đạo Quy Tắc của Lão Quốc Chủ phá huỷ.

“Đây chính là...” Hô hấp của Lão Quốc Chủ và toàn bộ người của Loạn Đạo Thần Quốc trở nên dồn dập, hai mắt như muốn phát điên, thất thanh gào thét:

“Loạn Đạo Kiếm Quyết!”

Loạn Đạo Thần Công tuy rằng được phát minh ra nhờ vào cảm ngộ một phần khí tức của Loạn Phàm, nhưng nó không thể sánh bằng công pháp chủ tu chân chính là Loạn Đạo Kiếm Quyết.

Nếu Loạn Đạo Thần Công chỉ sinh ra Loạn Đạo Quy Tắc khiến đạo và quy tắc của kẻ khác trở nên hỗn loạn để suy yếu và áp chế đối thủ...thì Loạn Đạo Kiếm Quyết chân chính mới là khủng bố.

Bởi vì thứ mà Loạn Đạo Kiếm Quyết phát ra là loại có thể khiến quy tắc của ngươi hỗn loạn...sau đó là cường thế chém nát, huỷ diệt tất cả một cách triệt để ngay vào thời điểm tiếp xúc.

Đây chính là thứ mà Loạn Đạo Thần Công vĩnh viễn cũng không thể làm được.

Bằng vào Loạn Đạo Kiếm Quyết, Loạn Phàm đánh khắp thiên hạ gần như vô địch cho nên mới được danh xưng Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần.

Kiếm khí, kiếm ý, kiếm vực, kiếm thế...mỗi một chém đều khiến đại đạo của ngươi hỗn loạn, mỗi một chém đều khiến quy tắc của ngươi tan biến.

Điều này đồng nghĩa công kích do Loạn Đạo Kiếm Quyết đánh ra mặc định sẽ huỷ diệt tất cả Quy Tắc Chi Lực của đối thủ.

Mà Đạo Cảnh mất đi Quy Tắc Chi Lực khác nào phế đi một cánh tay?

Nghe qua thì giống như Vô Đạo Kinh của Bích Tiêu, nhưng bản chất lại hoàn toàn khác biệt.

Vô Đạo Kinh chỉ vô hiệu hoá Quy Tắc Chi Lực của đối thủ trong cùng cảnh giới mà thôi...còn Loạn Đạo Kiếm Quyết thì chẳng quan tâm đến cái gọi là cảnh giới.

Chỉ cần Lạc Nam đủ mạnh, hắn có thể bằng vào Loạn Đạo Kiếm Quyết chém nát cả Vô Đạo Lĩnh Vực của Bích Tiêu.

Đến lúc đó, Vô Đạo Kinh mới là thứ bị vô hiệu hoá...

Lạc Nam lúc này đã nắm giữ Loạn Đạo Kiếm Quyết, lần đầu tiên mang ra sử dụng không ngờ có thể vượt cấp áp chế cả Loạn Đạo Lĩnh Vực của Lão Quốc Chủ tu vi Thần Đạo Hậu Kỳ là đủ hiểu.

Nhưng dù là như thế, hắn vẫn chưa đủ khả năng khiến Lão Quốc Chủ lùi bước...ngược lại sau khi cảm nhận được Loạn Đạo Kiếm Quyết, lão quốc chủ càng trở nên điên cuồng hơn.

“Giao nó ra đây!”

Thương Thần gào thét, toàn bộ sức mạnh của Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ hội tụ vào một thương này...thậm chí ngay cả hư ảnh Chí Tôn Pháp Tướng cũng đã như ẩn như hiện ở phía sau lưng.

Lạc Nam sắc mặt đã trở nên điên cuồng, Lạc Hồng Kiếm lay động kịch liệt như cảm nhận được tâm tình của hắn.

Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống, Nghịch Thiên Thủ gia cố cho đôi tay, một vạn hành tinh ầm ầm vận chuyển lực lượng, Oanh Thiên Tổ Phù, Quy Kiếm Tổ Phù đều hiển lộ thần thông.

Bỉ Ngạn Hoa hợp lực toàn diện với Đông Hoa, 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng gầm thét, tất cả đều dồn nén vào một kiếm.

Lạc Nam hai tay nắm chặt chuôi Lạc Hồng Kiếm, bá đạo gằn lên từng chữ:

“Thần Tị!”

Một kiếm khiến thời không trở nên tĩnh lặng, một kiếm khí thiên địa như hoá hư vô, một kiếm không cầu kỳ và hoa mỹ nhưng có thể khiến vạn thần lùi bước...

Đồng tử trong mắt Lão Quốc Chủ co rút lại, tầm mắt toàn bộ bị ánh kiếm kinh hồng bao phủ đến mất đi cảm giác với ngoại cảnh.

Ông ta chỉ cảm nhận được trường thương trong tay mình run lên kịch liệt, sau đó có một cổ đau nhứt dữ dội truyền vào hai tay.

Thần Đạo Lực phải luân chuyển khắp cơ thể để trụ vững thân hình, nhưng hai chân vẫn bị ép phải lùi về phía sau ba bước...

Tĩnh...

Tĩnh lặng đến cực hạn, từng đôi mắt trợn tròn, từng cái miệng há hốc...

Bất kể là tâm cảnh tốt như Thần Đạo Cảnh lúc này cũng là không dám tin vào mắt mình.

Một Thiên Đạo Cảnh dám chống lại chính diện với Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ, thậm chí thành công đem Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ đẩy lùi ba bước.

Tuy rằng Lão Quốc Chủ không hề bị thương, tuy rằng Lão Quốc Chủ vẫn bình an vô sự...

Nhưng thành tích của Lạc Nam lúc này có thể xưng tụng là vô tiền khoáng hậu để hình dung.

Giống như việc ngươi tận mắt chứng kiến một con kiến hôi bé nhỏ đem con voi khổng lồ đẩy lùi ba bước...

“Thanh kiếm kia...loại lực lượng mà hắn sử dụng...” Hiên Viên Tử nuốt một ngụm nước miếng:

“Ta dường như đã biết được kẻ này là ai!”

“Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực – Lạc Nam!” Huyễn Huyền Cơ ở bên cạnh run giọng nói.

“Cái gì?” Toàn bộ Thái Tử, Công Chúa như rơi vào hầm băng, cõi lòng lạnh lẽo.

BÙM...

Đôi tay Lạc Nam nổ tung, Lạc Hồng Kiếm ảm đạm sạch sẽ lực lượng trở về bên trong đan điền của hắn.

Toàn thân hắn như đạn pháo bị bắn ngược trở về, cơ thể đau nhức dỡ dội...

“Ta vẫn còn quá yếu...” Lạc Nam ho khan ra máu thì thào.

Thần Tị có thể nói là thủ đoạn mạnh nhất hiện giờ mà hắn có thể thi triển, mạnh hơn cả Độc Đoán Vạn Cổ, mạnh hơn cả Thiên Diệt Chưởng của Diệt Thần Song Pháp.

Nhưng vẫn bất lực trước Thần Đạo Hậu Kỳ...hắn như con kiến càng cố gắng lay cây đại thụ, chỉ khiến đại thụ lung lay đôi chút mà thôi.

Đối với người ngoài, thành tích của Lạc Nam vang dội kim cổ.

Đối với Lão Quốc Chủ, đây là sỉ nhục cả đời mà lão muốn rửa sạch...

Còn đối với Lạc Nam, hắn chỉ muốn đào tẩu vì đã sử dụng sạch sẽ thủ đoạn có thể.

Nhìn không gian trước mặt mình sụp đổ tạo ra các vòng xoáy hư không đen kịch đầy bí hiểm vì cú va chạm vừa rồi tạo ra.

Lạc Nam chẳng chút do dự, điên cuồng đè nén thương thế lao thẳng vào lỗ đen hư không đó.

Đây là cách duy nhất để thoát thân vào lúc này rồi...

Trốn vào hư không...

Mặc dù hư không của Đạo Giới ẩn chứa vô vàn nguy hiểm, nhưng đây là giải pháp duy nhất để hắn thoát khỏi Loạn Đạo Thần Quốc.

“Phốc...” Lạc Nam phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể của hắn suy yếu đến cực hạn rồi.

Sau khi va chạm với Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ, hắn dường như không còn khí lực để nhấc lên cả một đầu ngón tay.

“Dục Hoả Trọng Sinh!” Lạc Nam kích hoạt Yêu Đạo, thi triển Tuyệt Thế Thần Thông của Phượng Hoàng Tộc để hồi phục.

“Vô hiệu hoá cho lão thân!”

Nào ngờ Loạn Tổ Mẫu một chỉ điểm về phía hắn, Thần Đạo Quy Tắc đem Tuyệt Thế Thần Thông của hắn vô hiệu, khiến Dục Hoả Trọng Sinh thất bại.

Ở trước mặt Thần Đạo Cảnh, việc thi triển Thần Thông cũng là rất khó thành công.

“Pháp Tướng Thần Thông – Cải Tử Hoàn Sinh!” Lạc Nam không bỏ cuộc.

Bên trong đan điền hắn, Sinh Mệnh Pháp Tướng toàn lực vận chuyển, đem tất cả Sinh Mệnh Lực từ Sinh Mệnh Đỉnh truyền thẳng vào tất cả ngõ ngách toàn bộ cơ thể Lạc Nam từ trong ra ngoài.

Đây chính là Pháp Tướng Thần Thông của Sinh Mệnh Pháp Tướng – Cải Tử Hoàn Sinh.

Thậm chí ngay cả chết, Lạc Nam cũng có thể nhờ đó mà sống lại...

Nhưng điểm yếu chính là mỗi lần thi triẻn, Sinh Mệnh Pháp Tướng sẽ phải ngủ say bảy năm...không thể triệu hồi được nó.

Cải Tử Hoàn Sinh thi triển bên trong cơ thể, Lạc Nam vẫn thành công phục hồi trạng thái toàn thịnh trong sự ngỡ ngàng của đám người.

Kiếm Độ Càn Khôn triển khai, hắn tiếp tục lao đầu vào lỗ đen hư không tối tăm mờ mịt...

“Cố gắng lên, ta vẫn còn một đợt công kích của đại tỷ để yểm hộ ngươi.” Bích Tiêu khẩn trương nói.

Nàng rất muốn đại tỷ tiến đến chi viện, nhưng đừng quên nơi này chính là Đạo Quốc...là địa bàn của địch nhân.

Nếu đại tỷ hàng lâm, cuộc chiến này sẽ không chỉ thuộc về phạm trù Loạn Đạo Thần Quốc nữa.

Mà đến khi đó, tất cả Thần Đạo Cảnh ở Đạo Quốc với số lượng lên đến vài chục, thậm chí hàng trăm vị đều sẽ hiện thân vây công.

Đại tỷ dù vô địch trong cùng cấp cũng vô pháp chống lại hàng trăm vị Thần Đạo Cảnh cùng lúc xuất thủ.

Đây chính là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt người đứng đầu Phá Đạo Hội, tin tưởng Đạo Quốc sẽ bằng mọi giá để làm điều đó.

Thế cho nên vào thời khắc này, chạy trốn là cách duy nhất Lạc Nam có thể làm.

“Tiểu súc sinh!” Lão Quốc Chủ nhận ra ý đồ của Lạc Nam, cao giọng gầm thét như lệ quỷ:

“Lão phu nguyện ý đánh đổi một phần tu vi để ngươi lưu lại tại nơi này!”

Thần Đạo Quy Tắc của lão ầm ầm tiến ra, bao phủ toàn bộ hư không đang sụp đổ.

Trong thoáng chốc, Thời Gian Đảo Ngược...không gian nhanh chóng được khôi phục như chưa hề xảy ra huỷ diệt, đóng lại tất cả lỗ hỏng hư không ngăn chặn đường rút lui của Lạc Nam.

“Hít...”

Tình huống này khiến những người có kiến thức đều hít sâu một hơi.

Ai cũng biết Thần Đạo Cảnh có bản lĩnh thông thiên, có thể sử dụng Quy Tắc Chi Lực của mình để tác động lên vạn vật như phục sinh người chết, thay đổi càn khôn...

Chỉ là cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ tuỳ vào mức độ mà ngươi tác động...

Đạo Giới vốn là thế giới cao cấp nhất thiên địa này, ngươi muốn quay ngược thời gian của nó đồng nghĩa với việc cố gắng thay đổi quỹ tích vận hành của một thế giới cao cấp, cái giá phải trả là cực kỳ to lớn...

Đây chính là lý do vì sao dù Lạc Nam sở hữu Thời Gian và Không Gian hay Nghịch Thế Thần Thông hắn cũng rất hạn chế thi triển ở Đạo Giới, phản phệ nhận lại quá nặng vượt qua khả năng chịu đựng của một tu sĩ cấp thấp như hắn.

“Hự...”

Lão Quốc Chủ rên rỉ một tiếng mệt mỏi, ngay cả Thần Đạo Hậu Kỳ như ông ta sau khi quay ngược thời gian ở Đạo Giới cũng khiến tu vi giảm sút một phần, tuy rằng còn chưa đến mức thụt lùi cảnh giới nhưng đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến căn cơ.

Vì đoạt lấy truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần, ông ta sẳn sàng đánh đổi, có thể thấy sư tử tuy già nhưng tâm không già, dù đã lùi về phía sau nhường lại ngôi báu cho cho nhi tử nhưng Lão Quốc Chủ vẫn còn sự quyết đoán của một vị đế hoàng.

Không bỏ qua cơ hội, Lão Quốc Chủ, Loạn Long cùng Loạn Tổ Mẫu cường thế xông lên.

Ba vị Thần Đạo Cảnh hợp lực ra tay, thanh thế kinh thiên động địa.

“Chính là thời khắc này.” Lạc Nam ở trong lòng gầm lên:

“Bích Tiêu, chị vợ nhất kích!”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv