Con Đường Bá Chủ

Chương 2132: Đúc Kiếm Sơn



“Cái gì?” Lạc Nam lắp ba lắp bắp:

“Nữ nhi?”

“Ngươi không biết sao? Nam Thiên Chí Tôn danh tiếng lẫy lừng chính là nữ nhân mà.” Nhàn Phong cổ quái nhìn hắn.

“Hừ, có phải ngươi đã sớm biết Nam Thiên Chí Tôn là nữ nên mới muốn gia nhập thế lực của nàng?” Dạ Thanh Thu khoanh tay trước ngực, liếc xéo nhìn hắn hừ nói:

“Khẩu vị của ngươi ngày càng lớn nha, toàn nhắm đến nữ Chí Tôn.”

“Ta làm sao biết.” Lạc Nam âm thầm cười khổ.

Mặc dù được đích thân Nam Thiên Chí Tôn mang về, nhưng khi đó hắn vẫn hôn mê bất tỉnh, mãi đến lúc tỉnh lại đến bây giờ cũng chưa được diện kiến, làm sao biết được Nam Thiên Chí Tôn hình thù, giới tính ra sao?

“Nam Thiên Chính Tôn chính là nữ nhân, cũng là nữ nhi của Trấn Nam Chí Tôn.” Nhàn Phong thán phục nói:

“Có lẽ bởi vì biết bản thân đã bỏ lỡ cơ hội chạm vào biên giới Cấm Kỵ, Trấn Nam Chí Tôn sau trận chiến ngăn chặn Nam Vực năm xưa liền lánh đời, dốc toàn bộ tâm huyết vào việc bồi dưỡng nữ nhi của mình.”

“Mà Nam Thiên Chí Tôn cũng không khiến mẫu thân thất vọng, thành tựu và chiến tích cực kỳ lừng lẫy, nghe nói được xếp hạng rất cao trên Chí Tôn Bảng.”

“Xếp hạng bao nhiêu?” Lạc Nam nhịn không được tò mò hỏi.

“Cái này ta liền không biết.” Nhàn Phong lắc đầu cười khổ:

“Chỉ những thế lực đỉnh cấp mới biết rõ về thông tin trên Chí Tôn Bảng, còn như ta thì ngay cả tư cách lên bảng cũng không có.”

Lạc Nam và mấy nữ hai mặt nhìn nhau, theo bọn hắn nhìn nhận, Nhàn Phong thực lực vô cùng mạnh mẽ, lại thêm Binh Nhân Tộc trong tay, ắt hẳn cũng phải có được danh tiếng nhất định.

Nào ngờ ngay cả tư cách xếp trên Chí Tôn Bảng cũng không có?

“Những người xuất hiện trên Chí Tôn Bảng chỉ là nhân vật có tiềm năng đột phá Cấm Kỵ mà thôi.” Nhàn Phong thở dài một hơi, có chút tiếc nuối nói:

“Còn như ta e rằng Chí Tôn đã là thành tựu cao nhất cả đời, khó mà tiến xa thêm được nữa.”

Càng nghe như vậy, Lạc Nam và mấy nữ càng không lường được sự kinh khủng của nhân vật như Nam Thiên Chí Tôn.

Nhàn Phong ở trong mắt bọn họ đã là ngọn núi lớn chưa thể chạm đến, nhưng dường như mang ra so với nhân vật trên Chí Tôn Bảng vẫn còn khoảng cách chênh lệch rất lớn a.

Lạc Nam vô thức nhớ đến Bích Tiêu sư thúc và vị sư bá thần bí kia của mình, cũng không biết các nàng là tồn tại ở mức độ nào.

“Lạc tiểu hữu, ngươi có cần ta hộ tống đoạn đường kế tiếp hay không?” Chuyện ở nơi này đã giải quyết xong, Nhàn Phong cũng đề nghị rời khỏi.

“Đa tạ trang chủ, tin tưởng sau những gì vừa xảy ra, tạm thời còn chưa có kẻ nào dám nhảy ra gây hấn với ta.” Lạc Nam chắp tay nói:

“Cho ta gửi lời hỏi thăm Nhàn Văn Đạo Sĩ.”

“Haha, lão già đó còn đang rất buồn bã vì không được Trùng Dương Kiếm nhận chủ đấy.” Nhàn Phong cười lớn:

“Bất quá thực lực của ông ta chưa đủ, không thể thông qua khảo nghiệm của Trùng Dương Kiếm, vì vậy ta mới chiếm được tiện nghi.”

Lạc Nam nghe vậy hơi vuốt cằm, nhếch miệng nói: “Trở về nói với ông ta, nếu như thích thì tương lai ta sẽ tặng một kiện Dị Binh, tuy không sánh bằng Binh Nhân Tộc chân chính nhưng cũng rất khá đấy.”

“Vậy bổn tọa liền thay mặt Nhàn Văn cảm tạ trước.” Nhàn Phong vuốt cằm, mặc dù chưa rõ Dị Binh là gì, nhưng đồ vật được Lạc Nam đánh giá là rất khá chắc chắn sẽ không tệ.

Nói xong, xách lấy cổ áo của Nhàn Kiên, xé rách không gian.

“Lão đại, lần tới ngươi đến làm khách, ta sẽ giới thiệu thật nhiều sư tỷ muội xinh đẹp cho ngươi nhận biết.” Nhàn Kiên chỉ kịp thời rú lên một câu cuối cùng trước khi bị phụ thân hắn lôi theo, thoáng chốc đã mất dạng.

“Chí Tôn thật sướng, có thể hành tẩu trong không gian mà chẳng cần sợ hãi.” Dạ Thanh Thu hai mắt lấp lóe nhìn tốc độ của Nhàn Phong, nàng cũng quyết tâm đột phá Chí Tôn càng nhanh càng tốt.

“Lạc công tử, ngươi sẽ trở về Nam Thiên Môn sao?” Tần Lộng Ngọc lúc này cũng mở miệng, ánh mắt mong chờ nhìn hắn.

“Tạm thời ta còn một số chuyện cần giải quyết.” Lạc Nam lắc đầu từ chối, không vội về Nam Thiên Môn.

“Nếu vậy ta cáo từ trước, thân là Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, ta còn có việc phải làm.” Tần Lộng Ngọc chắp tay.

“Hẹn gặp lại.” Lạc Nam mỉm cười gật đầu, những việc sắp tới hắn cần làm càng ít người biết càng tốt.

“Ân tình của Lạc công tử, Lộng Ngọc chắc chắn sẽ ghi nhớ.”

Tần Lộng Ngọc nghiêm mặt nói, Lôi Đình lóe lên, cơ thể cũng hóa thành một luồng lôi điện biến mất ở chân trời.

Vừa mới đông đúc, thoáng cái chỉ còn Lạc Nam, Dạ Thanh Thu và Tử Toàn Cơ.

“Trước tiên trở về Liên Tâm Kỹ Viện, ta sẽ đem mọi chuyện diễn ra trình báo lên Tu La Giáo.” Dạ Thanh Thu đề nghị:

“Nếu Thất Thập Tông đã thật sự rút lui khỏi Kiếm Châu, nhiệm vụ của chúng ta xem như hoàn thành.”

“Nhưng còn Vĩnh Hằng Thuộc Tính cuối cùng chưa lấy.” Lạc Nam liếm liếm môi, hắn cảm thấy mình vẫn còn quá yếu, phải tiếp tục tăng tiến sức mạnh càng nhanh càng tốt.

Thất Thập Tông Chủ đã đích thân mở lời, nếu như thực lực của hắn đủ khiến Thất Thập Tông phải xem trọng, như vậy sẽ không tiếp tục ngăn cản hôn sự của hắn và tiểu béo ú.

Tiểu béo ú lần này muốn bỏ tông theo hắn đi bụi, sợ rằng sau khi trở về sẽ càng bị quản giáo chặt hơn.

Cứu mẫu thân sau đó đem tiểu béo ú cưới về, đây là những mục tiêu quan trọng sắp tới của Lạc Nam.

Nhưng trước hết, hắn muốn mở ra Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng năm, đạo tiếp theo của Lục Đạo Luân Hồi Tâm.

Về phần tham vọng xưng bá cả Nguyên Giới hiện tại thật sự quá cao xa khó vời, tốt nhất không nên nghĩ đến…kẻo lại cảm thấy tuyệt vọng.

“Vĩnh Hằng Thuộc Tính cuối cùng sao? lúc này ngươi có muốn thu cũng không thu được.” Dạ Thanh Thu thản nhiên nói:

“Không phải tự nhiên mà Thất Thập Tông chọn nó làm mục tiêu sau chót, thà đợi Kiếm Mộ mở ra để lấy Thị Sát Bạo Phong cũng chưa dám nhắm vào nó.”

“Ồ, chẳng lẽ Vĩnh Hằng Thuộc Tính này nằm ở địa phương đặc biệt cần tiếp tục chờ đợi?” Lạc Nam hiếu kỳ.

“Không sai, đã từng nghe qua Đúc Kiếm Sơn chưa?” Dạ Thanh Thu nhếch miệng hỏi.

“Nghe qua rồi.” Lạc Nam hồi tưởng lại, chậm rãi nói:

“Theo lời của Nhàn Văn Đạo Sĩ, Đúc Kiếm Sơn là ngọn núi tập hợp số lượng Luyện Khí Sư hàng đầu Kiếm Châu, là nơi vô số bảo kiếm nổi danh ra đời, rất nhiều thanh kiếm trên Ngạo Kiếm Bảng đều là kiệt tác của Đúc Kiếm Sơn, trong đó có cả 3 thanh kiếm nằm trong 10 vị trí đầu.”

“Không tệ…” Dạ Thanh Thu cười mỉm:

“Cứ cách ba vạn năm, Đúc Kiếm Sơn lại tổ chức một cuộc thi Luyện Khí để toàn bộ Luyện Khí Sư tự tin vào khả năng của mình đến tham dự, xem như học hỏi và giao lưu, được xưng là Đúc Kiếm Đại Hội.”

“Vị Luyện Khí Sư nào đúc ra thanh kiếm có khả năng ngạo thị quần hùng, áp đảo tất cả những thanh kiếm còn lại sẽ là quán quân của Đúc Kiếm Đại Hội, được Đúc Kiếm Sơn ban thưởng nồng hậu.”

“Mà phần thưởng của kỳ Đúc Kiếm Đại Hội sắp đến chính là loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính cuối cùng chúng ta muốn lấy ở Kiếm Châu.”

Lạc Nam ánh mắt lóe lên, nhịn không được cười tà: “Thú vị đấy!”

“Vừa lúc, còn 11 năm nữa là tròn ba vạn năm từ khi Đúc Kiếm Đại Hội kỳ trước kết thúc.” Dạ Thanh Thu ung dung nói:

“Cho nên ngươi hiện tại nếu muốn thu phục Vĩnh Hằng Thuộc Tính, chỉ còn cách xông vào cướp đoạt Đúc Kiếm Sơn mà thôi.”

“Đúc Kiếm Sơn mạnh không?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.

“Lạc công tử đừng dại dột, chọc vào Đúc Kiếm Sơn ngay cả Nam Thiên Môn cũng sẽ đứng ra xử lý ngươi.” Tử Toàn Cơ che miệng cười khẽ.

“Ồ?” Lạc Nam hứng thú: “Chẳng lẽ Đúc Kiếm Sơn khiến ngay cả Nam Thiên Môn cũng phải kinh sợ?”

“Ngốc!” Dạ Thanh Thu trừng mắt nhìn, môi đỏ hé mở nói:

“Không phải kinh sợ, mà địa vị của Đúc Kiếm Sơn cực kỳ cao ở Kiếm Châu, hiểu chưa?”

“Ngươi tưởng tượng mà xem, là tồn tại cực kỳ cổ xưa, Đúc Kiếm Sơn rèn luyện ra vô vàn bảo kiếm, mỗi một thanh kiếm đều đã được ít nhất một vị Kiếm Tu sử dụng, những Kiếm Tu này trong lòng đều nhớ về ân tình rèn kiếm của Đúc Kiếm Sơn, một khi Đúc Kiếm Sơn gặp chuyện, bọn hắn sẽ trơ mắt đứng nhìn hay sao?”

Lạc Nam có chút rùng mình, xém chút quên mất vấn đề trọng điểm này.

Kiếm Châu chín phần mười tu sĩ đều dùng kiếm, vậy nên thế lực chuyên rèn kiếm như Đúc Kiếm Sơn chắc chắn có giao tình trải rộng thiên hạ, không biết bao nhiêu Kiếm Tu đang thiếu nợ ân tình rèn kiếm.

Chỉ cần Đúc Kiếm Sơn mở miệng hô hào một câu, tuyệt đối sẽ có lực hiệu triệu quần hùng vô cùng kinh khủng.

“Năm đó khi Nam Vực tấn công Kiếm Châu, cũng là Đúc Kiếm Sơn trở thành hậu phương vững chắc, điều động gần như toàn bộ Luyện Khí Sư ở Kiếm Châu ngày đem luyện khí, cung cấp lượng lớn bảo kiếm nhiều không đếm xuể cho tiền tuyến, công tích vô lượng không thua gì Nam Thiên Môn cả…” Tử Toàn Cơ cũng là kính nể nói.

Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, chẳng trách vừa rồi nàng nói nếu mình dám trộm đồ của Đúc Kiếm Sơn, e rằng Nam Thiên Môn sẽ xử mình trước tiên.

Hắn nhún nhún vai, xem ra Đúc Kiếm Sơn mới là không thể trêu nhất Kiếm Châu nha, đám Kiếm Trũng, Kiếm Phách Tộc, Huyết Kiếm Ngục tuy rằng lợi hại nhưng cũng chẳng là gì nếu mang ra so sánh.

Chọc vào Đúc Kiếm Sơn, có lẽ toàn bộ thiên địa Kiếm Châu lại không còn đất dung thân cho hắn.

“Vậy thì đành chờ Đúc Kiếm Đại Hội diễn ra sau 11 năm nữa vậy…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm nói.

“Yên tâm đi, lần này ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, kiểu gì cũng sẽ nhận được lượng lớn Tu La Điểm, đủ để thuê một vị Luyện Khí Sư cường đại bên trong giáo đến Đúc Kiếm Sơn cạnh tranh Vĩnh Hằng Thuộc Tính.” Dạ Thanh Thu hướng hắn đề nghị.

“Cần gì thuê Luyện Khí Sư?” Lạc Nam sững sờ, chỉ vào mặt mình: “Ta tự mình tham dự cũng được mà.”

“Ngươi tham dự?” Dạ Thanh Thu hoài nghi mình nghe lầm.

Ngay cả Tử Toàn Cơ cũng không dám tin liếc mắt nhìn qua hắn.

“Haha, nàng không biết ta là Luyện Khí Sư à?” Lạc Nam rung đùi đắc ý nói.

“Hừ, ta biết ngươi có nghịch chút Luyện Khí, nhưng đó không phải sở trường của ngươi, làm sao có thể cạnh tranh nổi với những Luyện Khí Sư hàng đầu?” Dạ Thanh Thu yêu kiều hừ một tiếng, cho rằng Lạc Nam quá mức chủ quan, đây không phải trò đùa.

“Hắc hắc, để rồi xem.” Lạc Nam nhếch miệng cười quỷ dị.

Trong lúc nói chuyện, Tử Toàn Cơ đã một lần nữa kích hoạt lên Truyền Tống Trận.

Ba người không chút do dự bước vào, đồng loạt biến mất tại chỗ.



Tầng cao nhất Liên Tâm Kỹ Viện…

Vừa mới trở về, Tử Toàn Cơ đã vội vàng đi dàn xếp các loại sự vụ của kỹ viện phát sinh trong thời gian vắng mặt và những đại sự sẽ phát sinh trong tương lai.

Bởi vì lần này việc bà chủ của Liên Tâm Kỹ Viện công khai đi cùng Lạc Nam, kẻ vừa trở thành hộ pháp của Nam Thiên Môn, vừa có quan hệ thân thiết với Kiếm Đan Sơn Trang…

Trong thời gian tới, Liên Tâm Kỹ Viện chắc chắn sẽ lọt vào tầm mắt của vô số thế lực từ lớn đến nhỏ.

Từ trước đến nay, Liên Tâm Kỹ Viện chỉ được xem như một nơi vui chơi hưởng lạc mà thôi, sẽ không ai đề phòng và để tâm đến một nơi như vậy, nhưng hiện tại vị thế đã hoàn toàn thay đổi.

Liên Tâm Kỹ Viện là tai mắt của Tu La Giáo là bí mật tuyệt đối, nếu để việc này bại lộ, sẽ có vô số tu sĩ và các thế lực sinh ra đề phòng, không còn dám tự tiện đến hưởng thụ như trước, sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất thu thập tình báo ở Kiếm Châu.

Còn Dạ Thanh Thu vì vậy phải tập trung báo cáo tình hình về Tu La Giáo, chờ đợi chỉ đạo kế tiếp của cao tầng.

Lạc Nam không có việc gì làm, lại bị hai nàng bỏ rơi một thân một mình.

Hắn trở về phòng mình, lúc này mới dám lấy ra Bất Tử Dịch Thủy phục dụng, chậm rãi điều tức.

Trạng thái cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục sau trận phản phệ, cả người mỏi mệt suy yếu đến cực hạn, ngay cả linh hồn cũng bị ảnh hưởng.

Sau khi Bất Tử Dịch Thủy hỗ trợ toàn thân, hắn lại lấy ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, thả Linh Hồn tự do tiến vào bên trong, nhờ 69 vị tuyệt sắc hồn cơ bồi dưỡng.

Kinh lịch Kiếm Mộ một vòng, thu hoạch rất khá, kẻ thù cũng nhiều hơn không ít.

Đạt được Chí Tôn Kiếm Pháp - Huyết Ngục Kiếm Pháp của Huyết Kiếm Ngục, giúp Tiểu Hồng Nhi và Tiểu Ngân Nhi đột phá Cửu Tinh Thánh Cấp nhờ thôn phệ Thao Thiết Ma Kiếm, cùng mấy nữ nhân tiếp thụ Truyền thừa của kiếm tu mạnh nhất trong Kiếm Mộ là Diệt Tâm Chí Tôn, luyện hóa vĩnh hằng thuộc tính Thị Sát Bạo Phong đột phá Thánh Tướng, thu được ân tình và kết giao với Tần Lộng Ngọc, chiến lợi phẩm chí bảo Động Thiên Kiếm đang được giữ hộ, đường đường chính chính trở thành Hộ Pháp của Nam Thiên Môn.

Dạ Thanh Thu trước đó cũng trấn lột Nhẫn Trữ Vật của Triệu Lăng Tà, bất quá Lạc Nam cũng chẳng mở miệng đòi hỏi, xem như đó là chiến lợi phẩm mà nàng xứng đáng được nhận.

Ngược lại với đó, hắn cũng rơi vào thế không chết không thôi với Kiếm Trũng.

Đường Lang Kiếm Tộc, Huyết Kiếm Ngục và Kiếm Phách Tộc sớm muộn cũng sẽ đối nghịch…

Chống lại bốn phương Chí Tôn Thế Lực a, không dễ dàng chút nào.

Còn Khai Tinh Kiếm Phái tuy rằng cũng có chút xung đột, nhưng chỉ mới dừng lại ở mức độ ma sát, chưa phải thù hằn gì lớn lao.

Mọi thứ đều có cái giá của nó, cạnh tranh để càng cường đại hơn đồng nghĩa sẽ phát sinh xung đột với những kẻ khác.

Lạc Nam chẳng tiếc nuối chút nào, ngược lại sau khi kiểm tra lượng Điểm Danh Vọng, hắn xém chút nhảy dựng lên.

Gần 80 vạn Điểm Danh Vọng…

“Ực…” Khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, đây chính là con số trên trời, là lượng Điểm Danh Vọng lớn nhất mà hắn từng tích tụ được.

Cũng phải thôi, sau khi lấy tu vi Thánh Tướng đánh bại thiên tài hàng đầu Kiếm Châu như Triệu Lăng Tà, ép Kiếm Trũng Chi Chủ - Triệu Lăng Hạo hiện thân, khiến Trấn Nam Chí Tôn công khai ra mặt bảo vệ.

Mọi thứ đều là hoang đường và cực kỳ kinh tâm động phách, ngay cả Thánh Đế e rằng cũng chưa có mặt mũi và khả năng náo động lớn đến như vậy.

Cái tên Lạc Nam từ một kẻ còn tương đối vô danh đã bay vút như diều gặp gió, danh tiếng áp đảo Triệu Lăng Tà, Điểm Danh Vọng như hoàng hà cuồn cuộn là điều dễ hiểu…

80 vạn Điểm vẫn chỉ là con số khởi đầu, theo thời gian dần trôi, sẽ còn tiếp tục tăng lên.

“Chỉ tiếc, ta mới là Hộ Pháp, chưa phải Hộ Pháp mạnh nhất trong bốn người nên nhiệm vụ Hệ Thống đưa ra vẫn chưa hoàn thành.”

Lạc Nam chép chép miệng tiếc nuối.

Nhân lúc Điểm Danh Vọng đầy bồn đầy bát, hắn quả quyết hạ lệnh:

“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng đi!”



Chúc cả nhà trưa vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv