Con Đường Bá Chủ

Chương 1904: Áp đảo tuyệt đối



Nghe lời nói của Lạc Nam, sắc mặt lão già Thánh Tướng trở nên cực kỳ khó coi, hừ lạnh một tiếng:

“Hình như các hạ có thù oán với Càn Nguyên Thái Tử?”

Không khó để nhận ra địch ý trong lời nói của Lạc Nam khi nhắc đến Càn Nguyên, lão già liền nhận ra lý do mình bị nhắm vào là vì chủ nhân của mình.

“Thái Tử của các ngươi hãm hại vô số người, có nhiều kẻ thù cũng là bình thường, không có gì đáng kinh ngạc.” Lạc Nam thản nhiên lên tiếng:

“Kiếp sau nếu được làm người, đừng chọn kẻ như hắn làm chủ!”

“Cuồng vọng.” Nam tử trung niên nổi giận gầm lên một tiếng:

“Để bổn Thánh xem thực lực của ngươi đạt đến mức nào, liệu có mạnh mẽ như cái mồm của ngươi không?”

Tiếng quát vừa dứt, hắn liền triệu hồi một thanh Đạo Đao tam tinh thánh khí, Đại Thánh Hỏa Diễm hừng hực thiêu đốt trên thân đao.

“Huyết Diễm Đao Pháp!”

Hai tay nắm chặt cán đao, răng cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu hòa vào ngọn lửa.

Máu hòa cùng lửa, sức mạnh gia tăng, đây chính là sự lợi hại của Huyết Diễm Đao Pháp.

HỪNG HỰC…

Thoáng chốc Đại Thánh Hỏa Diễm càng bùng cháy dữ dội hơn, Đại Đao như tắm trong biển lửa ngút ngàn mang theo Cửu Tầng Đao Vực trảm thẳng xuống đầu Lạc Nam.

Lạc Nam âm thầm cười nhạt, chó săn đúng là chó săn, đã là Đại Thánh vẫn chưa thể hình thành Đao Thế.

Trước một đao toàn lực của Đại Thánh, chỉ thấy Lạc Nam chậm rãi nâng lên bàn tay.

Thoáng chốc, bàn tay của hắn được tầng tầng lớp lớp vảy đen kịch âm trầm xen lẫn ánh tử kim bao phủ vồ thẳng đến lưỡi đao, trong lòng bàn tay là một đóa Bỉ Ngạn Hoa đang nở rộ mê người.

KENG!

Âm thanh va chạm như hai khối kim loại va đập trực tiếp vào nhau.

Hai mắt tên nam tử trung niên trừng lớn, cái miệng há hốc kinh hô đầy hoảng loạn:

“Làm sao có thể?”

Lão già Thánh Tướng cũng là hít sâu một ngụm lãnh khí.

Chỉ thấy dưới lớp áo choàng bạc, bàn tay phủ đầy vảy đen pha lẫn tử kim huyền bí như thú trảo với năm cái móng vuốt ung dung đón lấy Huyết Diễm Đao Pháp, lưỡi đao sắt bén như bị định trụ giữa không gian, án binh bất động.

“Ta không tin!”

Nam tử trung niên phẫn nộ thét dài, cố gắng vung đao thật mạnh, nhưng hắn lại càng kinh hồn táng đảm khi phát hiện bất kể là mình dùng lực lượng mạnh mẽ đến mức gân xanh cộm đầy mặt, lưỡi đao vẫn bị đối thủ nắm chặt không buông, tất cả sức lực của mình dồn vào như hạt cát rơi vào sa mạc, hoàn toàn chẳng tạo nên chút ảnh hưởng nào.

“Bỉ Ngạn tuy hoa lệ lại ẩn chứa sức mạnh vô thượng…” Giọng điệu bình thản sau lớp mặt nạ quỷ dị vang lên, đóa Bỉ Ngạn Hoa trong lòng bàn tay càng phát ra ánh sáng mãnh liệt, trảo ấn dùng lực nắm chặt.

RĂNG RẮC…

Lưỡi của Đại Đao bị bóp nát.

Đứng trước sức mạnh khủng khiếp của Thiên Văn Quy Hoa Quyết, Bỉ Ngạn Hoa tập hợp đầy đủ Nguyên Văn, Ma Văn, Long Văn, Phật Văn…một kiện tam tinh thánh khí như thủy tinh vỡ vụn.

Được thế tiếp tục phát động thế công, Long Trảo của Lạc Nam chụp thẳng xuống đầu nam tử trung niên, muốn bóp hắn như dưa hấu.

Sắc mặt nam tử trung niên từ nổi giận chuyển thành sợ hãi, hướng về lão già đồng bọn kêu lên:

“Thánh Tướng mau cứu ta!”

“Các hạ dừng tay!” Lão già đè ép cảm giác nặng nề dâng trào trong lòng bước lên một bước.

Thánh Tướng hơn Đại Thánh một đại cảnh giới, kẻ thần bí này đã dễ dàng áp chế một vị Đại Thánh như vậy, e rằng Thánh Tướng như mình cũng khó lòng chiến thắng.

Bất quá Thánh Tướng dù sao cũng mạnh hơn Đại Thánh rất nhiều, lão già không cho phép mình e sợ.

“Lôi Thánh Pháp Tướng hiện!”

Nghiêm nghị gầm một tiếng trong cổ họng, cuồn cuộn Thánh Tướng Lôi Lực trong đan điền bùng nổ ra khỏi cơ thể.

Ngay lập tức phía sau lưng lão già liền hiện ra một tôn Lôi Thánh Pháp Tướng khổng lồ, từ trên xuống dưới đều do Thánh Tướng Lôi Lực ngưng kết mà thành, lấp lóe lôi đình ẩn chứa sát cơ dữ dội.

“Lôi Thánh Quyền!”

Lão già cao giọng quát, Lôi Thánh Pháp Tướng huy quyền toàn lực, ẩn chứa Sát Thế khủng bố nện thẳng vào Long Trảo của Lạc Nam, muốn giải cứu đồng bọn.

Chỉ là ngay khoảnh khắc ngắn ngũi này, nụ cười sau lớp mặt nạ của Lạc Nam càng đậm.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM.

Bên trong đan điền, 40 cái hành tinh điên cuồng xoay tròn, lực lượng bạo phát đến mức đỉnh điểm.

Kết hợp với đó là Oanh Thiên Tổ Phù phóng thích hàng ngàn đợt sóng xung kích.

Tất cả đều dồn nén vào Long Trảo nơi lòng bàn tay của Lạc Nam.

OÀNH!

Thế công va chạm, lão già sắc mặt kịch biến.

Hắn chỉ kịp nghe thấy một tiếng nổ khủng khiếp như muốn phá vỡ linh hồn mình, không gian xung quanh như quay cuồng, Lôi Thánh Quyền va chạm cùng Long Trảo chẳng khác nào châu chấu đá xe.

Lôi Thánh Pháp Tướng bị phản chấn nổ tung một nửa cơ thể.

“Làm ơn tha mạng…”

Linh Hồn của nam tử trung niên hãi hùng bay lên cầu xin tha thứ, đòn va chạm cực mạnh vừa rồi giữa Lạc Nam và lão già đã vô tình nghiền nát thể xác của hắn.

Lạc Nam nhìn cảnh tượng này mà âm thầm cảm khái, đã từng một tên Đại Thánh muốn xâm nhập tiểu vũ trụ, buộc hắn phải liều mạng chống trả đến hơi thở cuối cùng, sau đó Mộc Nhi phải tự bạo Thế Giới Thụ để bảo vệ hắn.

Vậy mà giờ đây Đại Thánh đã trở thành con kiến hôi, bị dư ba chiến đấu của hắn và một vị Thánh Tướng vô tình nghiền thành cặn bã.

Chỉ có thể nói Lạc Nam tiến bộ quá nhanh.

Bất quá hắn vẫn không cảm thấy hài lòng, hắn vẫn còn muốn mạnh mẽ hơn nữa.

Đoạt Hồn triển khai, chẳng chút ngại ngần nuốt sạch linh hồn của tên Đại Thánh.

“Các hạ rốt cuộc là quỷ thần phương nào?”

Lão già giọng điệu có đôi phần run rẩy, đôi mắt đục ngầu phủ đầy kiêng kỵ và không dám tin tưởng nhìn lấy Lạc Nam.

Sau một thoáng giao đấu, lão già đã nhận ra tu vi thật sự của đối thủ.

Nhưng cũng chính vì nhận ra điều này khiến tâm cảnh Thánh Tướng của hắn xém chút vỡ tan, khí lạnh chạy dọc toàn thân từ gót chân lên đến đại não.

Thánh Giả Viên Mãn?!

Không sai, khí tức mà đối thủ phát ra là Thánh Giả Viên Mãn, điều này mới là vấn đề làm lão già gặp đả kích nghiêm trọng, thậm chí nếu không phải có tâm cảnh của một Thánh Tướng thì hắn đã sớm trầm cảm.

Phải biết rằng hắn là một Thánh Tướng Trung Kỳ, nam tử trung niên trước đó cũng là Đại Thánh Viên Mãn.

Nếu hai người bị một vị Thánh Vương cấp cường giả dồn vào đường cùng, đánh cho chật vật thì cũng thôi, dù sao tu vi thua kém…không có gì đáng phải nuối tiếc.

Nhưng ngặt nỗi đối thủ chỉ là một Thánh Giả.

Đồng nghĩa với vượt cấp chiến đấu, Thánh Giả và Thánh Tướng chênh lệch đến tận ba Đại Cảnh Giới.

Chẳng phải nói tu vi càng cao càng khó bị vượt cấp sao? chênh lệch giữa mỗi một cảnh giới bên trong Thánh đã như trời và đất.

Nhưng vì sao ở trước mặt kẻ thần bí này, khoảng cách giữa trời và đất lại bị thu hẹp đến như vậy? thậm chí mặt đất đã áp đảo cả bầu trời.

“Không, không thể hoang đường như thế, dù là Càn Nguyên Thái Tử cũng chỉ có thể vượt một đại cảnh giới mà thôi, chắc chắn là giả, chắc chắn là ngươi cố tình phóng thích tu vi yếu kém đả kích tâm cảnh của lão phu, thủ đoạn thật giỏi!”

Lão già liên tục thao thao bất tuyệt, còn chưa chấp nhận sự thật.

“Hừ, ta không rảnh lừa gạt kẻ sắp chết!”

Lạc Nam lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt híp lại đánh giá Lôi Thánh Pháp Tướng sau lưng lão già đang hồi phục.

Sau khi tu đến Thánh Tướng, tu sĩ sẽ tự động tạo ra một Thánh Pháp Tướng với rất nhiều công dụng.

Thánh Pháp Tướng có thể trợ giúp chủ nhân hấp thụ Nguyên Khí, Thánh Pháp Tướng có thể trợ giúp chủ nhân chiến đấu, thậm chí Thánh Pháp Tướng có thể ở lại cầm chân kẻ thù để chủ nhân đào tẩu.

Đó là sự lợi hại của Thánh Tướng cấp cường giả.

Cũng vì biết trước điều này nên khi đối phó với lão già, Lạc Nam đã trực tiếp triển khai Tử Giới vây nhốt hắn.

Lần đầu Lạc Nam được nhìn thấy Thánh Pháp Tướng, không thể không nói thật sự lợi hại.

Bởi vì vừa rồi hắn đã kết hợp Bỉ Ngạn Hoa, 40 hành tinh và cả Oanh Thiên Tổ Phù vào trong Long Trảo nhưng vẫn không thể đánh nát toàn bộ cơ thể nó mà chỉ phá hủy một nửa mà thôi.

Lúc này nó đã hồi phục trở lại như cũ.

“Dù ngươi thật sự cường đại nhưng nếu muốn giết lão phu, vậy thì chôn cùng đi!” Lão già triệu hoán một kiện Lôi Đình Chiến Mâu đạt đến Ngũ Tinh Thánh Khí.

Khi Lôi Đình Chiến Mâu vừa ra, Thánh Lôi Pháp Tướng của hắn cũng ngưng tụ một kiện Chiến Mâu bằng lôi đình giống y như đúc.

“Thánh Lôi Phạt!”

Lão già hai mắt đỏ ngầu lên, tất cả lực lượng dồn vào Chiến Mâu.

Mà khi thi triển Công Pháp mang tên Thánh Lôi Phạt này, Sát Thế của lão già lại càng mạnh hơn, từ 20 tầng Sát Vực đạt đến 25 tầng, phải thừa nhận thủ đoạn của Thánh Tướng khá đa dạng.

Đáng tiếc hắn gặp phải Lạc Nam.

Không đợi lão già phát động thế công.

NGAO!

Một tiếng gầm kinh nộ như đến từ hoang cổ thức tỉnh.

Thời gian và không gian như dừng lại…loáng thoáng có thể chứng kiến bóng dáng hư ảnh một sinh vật bá đạo vừa lướt ngang.

“Làm sao…làm sao…lại như vậy…?”

Lão già ngơ ngác nhìn xuống, máu tươi đầm đìa.

Chẳng biết từ bao giờ, Long Trảo đã xuyên thủng lồng ngực hắn, bóp nát một trái tim đỏ đầy máu.

Sát Thế vừa được gia tăng sức mạnh bị nghiền thành chân không, lão già nhận ra…đối thủ có nhiều Thế hơn mình, mỗi một loại Thế đều mạnh hơn.

Ở phía sau lưng, Lôi Thánh Pháp Tướng bị Bá Đỉnh khổng lồ từ trên cao trấn xuống, ngay cả động đậy cũng không được.

Áp đảo trên mọi phương diện.

“Nhanh, quá nhanh…ngươi vừa dùng thân pháp gì?” Lão già thổ huyết, lời nói tràn ngập đắng chát.

Lạc Nam tu vi không cao, vẫn chưa thể ngự không phi hành.

Nhưng dù là vậy, lão già vẫn không thể theo kịp tốc độ nghịch thiên vừa rồi, thậm chí khi Sát Thế bị nghiền nát, khi Lôi Thánh Pháp Tướng bị trấn áp, khi Long Trảo xuyên tim, lão già chẳng hề hay biết.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh và nguy hiểm.

“Vì sao phải nói cho ngươi?” Lạc Nam thản nhiên nói, ba con mắt chỉ mang theo hờ hững.

“Lão phu muốn minh bạch, chết được nhắm mắt…” Lão già thống khổ rên rỉ.

“Muốn chết được nhắm mắt?” Lạc Nam lạnh nhạt nói: “Ngươi không đủ tư cách!”

“HỰ.” Lão già hai mắt trợn to, thật sự chết không nhắm mắt.

Giọt máu cuối cùng đổ xuống, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn vận chuyển, Đoạt Hồn triển khai.

Phía sau lớp mặt nạ màu bạc, sắc mặt Lạc Nam không chút biểu tình.

Sau những chuyện mà Càn Nguyên gây ra cho cuộc đời Hận, lão già này còn trợ giúp Càn Nguyên truy lùng tìm cách loại bỏ Hận, hắn đã không đủ tư cách được sống trong mắt Lạc Nam.

Lạc Nam không phải kẻ làm từ thiện, càng không phải anh hùng trừ gian diệt bạo, hắn sẽ không nhúng tay vào những chuyện gian ác trước đây mà lão già làm thay cho Càn Nguyên.

Nhưng Hận là thuộc hạ của hắn, bất kỳ ai muốn động vào người dưới trướng của mình, Lạc Nam chưa từng nương tay.

Kiểm tra thử một thoáng Tử Giới, Kinh Văn Bất Hủ có chút ảm đạm sau cuộc chiến vừa rồi nhưng không quá mức đáng kể, để Tử Giới kiên cố như vậy, hắn chấp nhận việc không sử dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân để đem tất cả Bất Hủ Kinh Văn dung nhập vào Tỏa Thiên Hắc Ám.

Lạc Nam âm thầm ước tính, Thánh Tôn muốn phá vỡ Tử Giới cũng phải dùng một kích toàn bộ lực lượng.

Đối với nhân vật Thánh Hoàng e rằng không vây nhốt nổi, lúc đầu chẳng qua là khoác lác hù dọa lão già kia mà thôi.

Dù sao thì đây cũng là lần đầu hắn triển khai Tử Giới theo phương thức này, muốn biết độ chống chịu của nó đến đâu còn cần nhiều trận nữa để tích lũy kinh nghiệm.

Lấy ra một bình Bất Tử Dịch Thủy uống vào, toàn bộ thân thể Lạc Nam trước đó như sắp rã rời vì mệt mỏi, khoanh chân ngồi trong Tử Giới tiêu hóa lượng Linh Hồn vừa cướp được, nhân tiện khôi phục trạng thái toàn thịnh.

Cường độ cơ thể của một Thể Thánh Giả Viên Mãn như hắn đã có phần quá tải khi liên tục sử dụng những thủ đoạn bạo phát chiến lực cấp cao.

Gánh vác sức mạnh của Bỉ Ngạn Hoa gồm hàng nghìn đường văn tất cả các loại, 40 hành tinh của Hóa Vũ Bá Thần Thể, Oanh Thiên Tổ Phù đã được nâng cấp, nhất là giây phút cuối cùng còn vận dụng đến Chí Tôn Thân Pháp – Long Thần Du Thiên để giết cho lão già không kịp trở tay.

Cơ bắp toàn thân căng cứng, hai chân như muốn nhũn ra, nhờ có Bất Tử Dịch Thủy mới đẩy nhanh tốc độ hồi phục, bằng không phải nằm liệt trên giường ít nhất vài năm.

Mười ngày sau…

Thu hồi Nhẫn Trữ Vật xem như chiến lợi phẩm, Lạc Nam hài lòng mỉm cười giải trừ Tử Giới.

“Thánh Tướng Trung Kỳ đã cần ta dùng đến kha khá thủ đoạn, cũng không biết đụng phải Thánh Tướng Hậu Kỳ, Viên Mãn hay thậm chí là Thánh Vương sẽ thú vị đến mức nào?”

Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, chiến ý bừng bừng.

Hắn sinh ra ý định chơi với Thánh Vương một trận.

Bất quá trước hết phải trở về bàn giao với đại tẩu, việc chiến đấu với Thánh Vương không biết phải kéo lâu đến mức nào, quá thời hạn ước định thì phiền toái.

Nghĩ đến đây Lạc Nam liền như u linh dạo trong đêm đen, cấp tốc trở về.



Ninh Huyền Tâm vẫn đang nhàn nhã ngồi bên bờ suối, áo choàng đen rộng thùng thình dường như vẫn khó che giấu những đường cong như ẩn như hiện một cách hoàn mỹ của nàng.

Nàng đang thưởng thức một tách trà nóng, đọc thư tịch để trên đùi, ngồi trên hòn đá lớn bên bờ suối trong, rất biết tận hưởng cuộc sống.

Như cảm ứng được gì, nàng ngẩng đầu nhìn về phía xa.

Ở nơi đó Lạc Nam đã khôi phục dáng vẻ công tử bột đang nhanh chân chạy tới, sắc mặt đầy vẻ kiêu ngạo.

Ninh Huyền Tâm có chút ngoài ý muốn, vẫn còn vài ngày nữa mới đến kỳ hạn, tiểu tử này sao lại trở về rồi?

Lạc Nam cười khoái trá đến trước mặt nàng, móc ra 10 viên Yêu Thạch.

Đám Yêu Thạch này là hắn lấy từ Nhẫn Trữ Vật của hai tên đầu tiên, cũng không phải do hắn săn giết Yêu Thú mà đạt được.

Ninh Huyền Tâm giật mình, nàng kiểm tra lượng Yêu Thạch, phát hiện đẳng cấp của tất cả chúng nó đều là Yêu Thánh Giả Viên Mãn.

Điều này đồng nghĩa với việc Lạc Nam trong chưa đầy một tháng đã săn được mười Yêu Thú có thực lực đồng cấp với hắn.

“Không tệ, xem ra là đại tẩu đánh giá thấp tiểu thúc ngươi, thành công hoàn thành rèn luyện đầu tiên.”

Ninh Huyền Tâm hiếm thấy tán thưởng hắn một lần, thầm nghĩ dòng dõi của Lạc Gia quả nhiên đều là nhân vật anh dũng thiện chiến, ngay cả vị tiểu thúc chỉ biết chơi bời lêu lỏng này cũng được thừa hưởng sự ưu tú đó một cách thiên bẩm.

Lạc Nam vỗ vỗ ngực, kiêu căng đến cực điểm nói:

“Thử thách này quá dễ rồi, đưa thứ gì khó hơn đi!”



Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

...

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv