“Động cả sát tâm?”
Nhìn thấy Lạc Nam biểu hiện, sắc mặt Vô Chi Kỳ đọng lại.
Vốn hắn chỉ muốn “giải cứu” Đại Công Chúa của Long Tộc khỏi tay Lạc Nam, sau đó dạy cho tiểu tử này một chút giáo huấn để hắn biết tôn kính trưởng bối là xong, nào ngờ Lạc Nam vậy mà trực tiếp động sát khí với hắn.
Đại Đế động sát tâm với Thiên Đế?
Vô Chi Kỳ cảm thấy thế giới này điên rồi, dù là tại thời đại của hắn khi yêu nghiệt hoành hành, việc Đại Đế dám muốn mạng Thiên Đế cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi, hơn nữa đó cũng chỉ là những tên Thiên Đế tầm thường, nội tình nông cạn.
Còn Vô Chi Kỳ hắn là cấp bậc gì?
Dù là nhân vật cao cao tại thượng như Long Ngạo Thiên cũng không dám lộ ra sát tâm đối với hắn a.
Nghĩ đến đây, Vô Chi Kỳ nở nụ cười lạnh nhạt: “Tiểu tử…nếu ngươi vẫn ngoan cố, vậy ta đánh đến khi nào ngươi phục mới thôi!”
VỤT!
Đáp lại lời nói của Vô Chi Kỳ là thân ảnh Lạc Nam biến mất tại chỗ.
“Tốc độ không tệ…” Mắt Vô Chi Kỳ híp lại, đang muốn làm ra thế công chợt sắc mặt sững sờ.
Bởi vì Lạc Nam không công kích hắn như tưởng tượng, trái lại điên cuồng thi triển thân pháp rời đi.
“Muốn chạy?” Vô Chi Kỳ sắc mặt quái dị, tiểu tử này chẳng lẽ chỉ được cái miệng hùng hổ?
Bất quá vì không muốn Lạc Nam đào tẩu, Vô Chi Kỳ vội vàng thi triển thân pháp đuổi theo.
ẦM ẦM ẦM…
Hư không liên tục truyền ra những tiếng nổ khi bị ma sát với tốc độ cao, hai bóng người thoát ẩn thoát hiện.
Rốt cuộc, Lạc Nam dừng lại ở một vùng tinh không hoang vu vắng vẻ, sắc mặt lạnh lùng nhìn Vô Chi Kỳ.
“Tiểu tử ngươi không chạy nữa sao?” Vô Chi Kỳ khó hiểu hỏi.
“Chạy?” Lạc Nam nhếch miệng: “Tinh cầu vừa rồi thật đẹp, Khuynh Thành cũng rất thích nó, ta không muốn trận chiến của mình làm hủy hoại nó mà thôi!”
Vô Chi Kỳ sững sờ, không nghĩ đến sẽ nhận được một đáp án như vậy, một tiểu tử kiêu ngạo muốn vượt cấp giết Thiên Đế như tiểu tử này lại quan tâm đến an nguy của một tiểu hành tinh?
“Có chút ý tứ!” Vô Chi Kỳ trong mắt lóe lên một tia hứng thú, quạt xếp nhẹ phất:
“Ngươi là tiểu bối, ngươi ra tay trước đi, ta không phải loại người thích bắt nạt trẻ nhỏ!”
“Ta không khách khí!” Lạc Nam nở nụ cười tà dị.
ONG ONG ONG!
Bên trong đan điền, ngoại trừ Long Lực Đỉnh…các tôn Đại Đỉnh khác ầm ầm dung hợp, Bá Đỉnh hình thành.
“Nghịch Chuyển Tiên Ma!”
Lạc Nam biểu lộ nghiêm nghị, Ma Lực toàn diện chuyển hóa thành Tiên Lực.
“Thiên Hạ Vô Cực!”
Thân pháp triển khai, Lạc Nam một lần nữa biến mất.
Vô Chi Kỳ ánh mắt điềm tĩnh, vẫn nhìn thấy thân ảnh của Lạc Nam.
Nhưng mà ngay giây tiếp theo, đồng tử của hắn bỗng nhiên co rút lại.
Bởi vì từ cơ thể của đối thủ, hàng loạt Thiên Địa Dị Vật với công năng gia tăng tốc độ bạo phát mà ra.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm cùng Tứ Phương Quang Dực dung hợp thành một đôi cánh hỏa diễm và quang minh với tất cả 12 cánh ngự trị sau lưng khiến Lạc Nam như một thiên thần.
Chân hắn đạp Lượng Thiên Vân Phong, Đế Vũ Phong Ảnh cùng Long Quyển Cuồng Phong quấn quanh cơ thể, loáng thoáng còn có lôi đình chớp động của Huyễn Ảnh Lôi Đình và Liệt Không Lang Lôi đang gào rống.
Tốc độ đạt đến mức chưa từng có, ánh mắt Vô Chi Kỳ đã hết theo kịp nữa rồi.
VỤT…
Vượt qua ánh sáng, Lạc Nam xuất hiện sau lưng mục tiêu, sát khí bùng nổ.
Ở bên tay trái, Diệt Hồn Liên cùng Ôn Hồn Liên dung hợp thành Đế Hồn Ấn, trong đan điền có thêm Hồn Nguyệt Ánh thi triển Hồn Kỹ hỗ trợ khiến sức mạnh bạo tăng.
Ở bên tay phải, sức mạnh Thể Tu khiến gân xanh nổi lên cuồn cuộn, 60 đường Hồng Hoang Tiên Văn nổi cộm lên, Bá Lực hội tụ vào nắm tay, Bạo Tinh Quyền nghiền nát hư không đang oanh xuống.
“Làm sao có thể?” Cảm nhận được mối nguy hiểm khiến sống lưng của mình lạnh lẽo, trong đầu Vô Chi Kỳ xuất hiện một suy nghĩ khó tin.
Với kiến thức của một lão quái vật sống vô số năm, Vô Chi Kỳ cũng vô pháp lý giải vì sao một Đại Đế vừa mới ra chiêu đã khiến mình cảm nhận được uy hiếp.
Thủ đoạn công kích của kẻ này quá mức đa dạng, vừa nhắm vào Linh Hồn, vừa nhắm vào cơ thể…lại còn thi triển với vận tốc khủng bố.
Hơn nữa bởi vì chủ quan để Lạc Nam xuất kích trước, Vô Chi Kỳ bị mọi thứ làm cho bất ngờ, ngay cả tốc độ của hắn cũng không thể nào theo kịp.
Chiến đấu của các cường giả, đôi khi chỉ khoảnh khắc cũng đủ phân định thắng bại!
Nghĩ đến đây, Vô Chi Kỳ nhắm chặt hai mắt lại…
“Đế Hồn Ấn – Bạo Tinh Quyền!”
Lạc Nam sát cơ sôi trào, hai cánh tay đồng loạt trấn xuống.
OÀNH OÀNH!
Cả Đế Hồn Ấn và Bạo Tinh Quyền đều thành công nện vào cơ thể Vô Chi Kỳ một cách trực diện, nhưng Lạc Nam lại chẳng có chút vui mừng nào, trái lại sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Bởi vì hắn cảm nhận được hai tay của mình vừa xuyên qua một màn nước…
Vô Chi Kỳ được vô số Thủy Thuộc Tính sôi trào bao phủ, hai tay của Lạc Nam xuyên qua cơ thể hắn như đang cố gắng đánh vào một đại dương mênh mông, chỉ gây nên náo động nhưng lại chẳng có chút sát thương thực chất nào.
Ngay cả linh hồn của Vô Chi Kỳ giờ khắc này cũng như hóa thành biển nước, Đế Hồn Ấn đang chìm vào biển rộng.
Mà cùng thời điểm, diện mạo của Vô Chi Kỳ thay đổi một cách khó tin…
Trường sam đang mặc trên người hóa thành Chiến Giáp màu xanh đen như biển sâu tăm tối, làn da tầng tầng lớp lớp xuất hiện những chùm lông khỉ…
Phía sau lưng có đuôi mọc ra, dáng người trở nên cao lớn…
Thứ duy nhất không thay đổi có chăng chỉ là diện mạo anh tuấn nho nhã đang khuất sau lớp lông lún phún trên mặt hắn…
“Khỉ?” Lạc Nam giật mình trừng lớn hai mắt, không nghĩ ra Vô Chi Kỳ bản thể lại là một con khỉ.
“Ngươi rất mạnh! lượt công kích đầu tiên buộc ta phải lộ ra bản thể để kích hoạt trạng thái Hóa Thủy Vô Thân, bằng không đã bị trọng thương không nhẹ!” Vô Chi Kỳ nghiêm túc nhìn Lạc Nam, chiến ý lần đầu xuất hiện trong ánh mắt:
“Ta xin được phép rút lại sự khinh thường và chủ quan của mình!”
Hóa Thủy Vô Thân là thiên phú trời sinh của Xích Khảo Mã Hầu, mỗi khi gặp phải nguy hiểm, toàn bộ thân thể và linh hồn sẽ hóa thành dạng lỏng của nước, tiếp nhận công kích mạnh mẽ chỉ khiến vô số giọt nước phân tán mà ra, sau đó lại ngưng tụ trở thành bản thể như chưa từng tổn hại.
Dù cho đối thủ dùng nhiệt độ khiến tất cả lượng nước này bóc hơi, thì hơi nước cũng sẽ ngưng tụ thành bản thể, không hề thay đổi.
Đóng băng loại nước này cũng không thể, trừ khi có Vĩnh Hằng Băng trong tay.
Tuy thiên phú này vẫn hạn chế về mặt thời gian thi triển, nhưng nó cũng là một trong những con bài để bảo toàn tính mạng, chuyển bại thành thắng của Vô Chi Kỳ.
Vậy mà chỉ vì chủ quan nhất thời, hắn bị Lạc Nam buộc phải mất đi một con bài quan trọng, còn phải lộ ra bản thể.
Vô Chi Kỳ làm sao còn dám khinh thường người trẻ tuổi trước mặt?
“Hừ!”
Thấy không chiếm được thượng phong, Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, muốn rút hai tay ra khỏi cơ thể đầy nước của Vô Chi Kỳ để tiếp tục công kích.
Nào ngờ giây phút sau đến lượt hắn biến sắc.
Bởi vì từ trong cơ thể Vô Chi Kỳ, Thủy Thiên Đế Lực như sinh ra linh tính, chúng nó điên cuồng kết tụ thành những vòng xoáy nước với hấp lực khổng lồ, hút chặt đôi tay của Lạc Nam.
Lạc Nam bị dính chặt vào Hóa Thủy Vô Thân không thể lùi bước, hắn có cảm giác tay mình đang rơi vào đầm lầy trong chính cơ thể Vô Chi Kỳ, càng rút ra thì càng lún xuống…
“Tẩy Linh Thanh Thủy!” Lạc Nam gầm lên một tiếng, Tẩy Linh Thanh Thủy nhanh chóng tiến ra, muốn giải trừ trạng thái bị khống chế của chủ nhân.
“Ồ? Dị Thủy?” Vô Chi Kỳ cười nhạt: “Ở trước mặt ta nghịch nước, ngươi còn non lắm!”
Trong khoảnh khắc, vô số Thủy Thiên Đế Lực sôi trào, một cổ khí lạnh tràn lan và mạnh mẽ khiến Tẩy Linh Thanh Thủy run rẩy, vội vàng trở lại trong cơ thể của Lạc Nam lẫn trốn.
Đồng tử của Lạc Nam co lại nhìn lấy Thủy Thiên Đế Lực của Vô Chi Kỳ có màu trong suốt lấp lánh pha lẫn từng tia khí tức tinh khiết đến cực hạn nhưng vẫn mạnh mẽ khó lường.
Lần đầu tiên Lạc Nam chứng kiến loại Thủy hệ lực lượng đặc biệt này, nó không phải Dị Thuộc Tính vì không làm Linh Thủy Đỉnh rung động thèm muốn, nhưng nó lại có một luồng uy áp như Thủy chi Đế Vương khiến các Dị Thuộc Tính trong cơ thể Lạc Nam phải e ngại.
Thậm chí nhờ vào sự chênh lệch tu vi giữa Đại Đế và Thiên Đế, loại Thủy hệ lực lượng của Vô Chi Kỳ đã hoàn toàn là Thiên Đế Lực, nên nó mạnh không kém gì Bá Lực của hắn lúc này khi còn thiếu khuyết Long Lực.
Chưa kể, tất cả những Đại Đỉnh của Lạc Nam cũng chưa chuyển hóa toàn bộ thành Đế Lực.
Nhưng mặc dù như vậy, Vô Chi Kỳ lại sử dụng loại Thủy hệ lực lượng sánh ngang Bá Lực dù không phải Vĩnh Hằng Thủy, điều này khiến Lạc Nam thật sự kinh ngạc.
“Nó tên là Thiên Sương Thủy Lực, được tạo thành từ Thiên Sương Thủy Khí!” Kim Nhi xuất hiện trên bả vai Lạc Nam, nàng tán thưởng nói:
“Đây là loại Thủy hệ lực lượng do chính Vô Chi Kỳ dựa vào đại nghị lực và thiên phú khống nước xuất thần nhập hóa của mình sáng tạo ra!”
“Thông thường, tu sĩ có Thủy Hệ Linh Căn tu luyện chỉ cần hấp thụ Thủy Tiên Khí có trong trời đất hoặc Tiên Thạch là được!”
“Nhưng Vô Chi Kỳ lại cực kỳ khắt khe với nguồn nước tiến vào cơ thể mình, mỗi khi luyện hóa Thủy Tiên Khí trong trời đất và Tiên Thạch, hắn đều vận dụng khả năng khống thủy để cô đọng những tia Thủy Tiên Khí tinh khiết nhất thành một phần, đào thải chín phần ra khỏi cơ thể.
“Thậm chí khi hấp thụ các loại tài nguyên Thủy Hệ cao cấp, Vô Chi Kỳ cũng chắt lọc cực kỳ kỹ càng!”
“Ngoài ra, hắn chỉ tu luyện vào lúc sáng sớm, đó là khi ngày và đêm vẫn còn giao thoa, sương trắng trên cao phủ xuống, cũng là lúc Thủy Tiên Khí trong lành nhất…”
“Những Thủy Tiên Khí tinh khiết này được Vô Chi Kỳ đặt tên là Thiên Sương Thủy Khí!”
“Từ khi còn nằm trong hòn đá, Vô Chi Kỳ đã tự nhận thức được tầm quan trọng của lực lượng tinh khiết, hình thành một chế độ tu luyện khắt khe ngay từ những ngày đầu tiên, hòn đá chứa đựng hắn chỉ hấp thụ Thủy Tiên Khí vào sáng sớm!”
“Theo thời gian trôi qua, khi tu vi không ngừng nâng cao, Vô Chi Kỳ vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc như vậy, nhờ đó mà Thủy Lực trong cơ thể của hắn tinh khiết và mạnh mẽ vượt xa người đồng cấp, thậm chí còn vượt qua rất nhiều loại Dị Thủy do chính thiên địa tạo thành!”
“Đó cũng là lý do Thiên Sương Thủy Lực của hắn có thể sánh ngang Bá Lực!” Kim Nhi giải đáp:
“Không nói đến công dụng đa dạng, chỉ xét về độ tinh khiết…Thiên Sương Thủy Lực hoàn toàn không kém Bá Lực của công tử!”
Lạc Nam nghe đến đây cũng ngạc nhiên vô cùng.
Phải biết sở dĩ Bá Lực của hắn tinh khiết là do sự kén chọn lực lượng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, buộc hắn chỉ hấp thụ những tài nguyên tinh khiết nhất.
Vô Chi Kỳ còn dữ dội hơn, không có Cấm Kỵ bắt buộc, hắn vẫn tự mình kén chọn, tự mình biết khắc chế bản thân, cuối cùng tạo ra một loại Thủy Lực mạnh mẽ vượt qua cả các Dị Thủy do trời đất hình thành?
Điều này cần nghị lực và kiên trì đến mức nào mới có thể làm được?
“Khoan đã! Nàng vừa nói khi hắn còn nằm trong hòn đá là sao?” Lạc Nam trong đầu lóe lên hỏi thăm Kim Nhi:
“Chẳng lẽ hắn là một trong…”
“Hải Dương Cửu Chưởng!” Kim Nhi chưa kịp đáp lại, Vô Chi Kỳ đã làm ra công kích ngập trời.
Một tay đầy lông của hắn nâng lên, Thiên Sương Thủy Lực phô thiên cái địa kéo đến, hình thành chín đại hải dương chồng chất lên nhau, tầng tầng lớp lớp.
RĂNG RẮC…
Không gian xung quanh băng liệt trước một đòn này dù chưa được đánh ra.
Vô Chi Kỳ nhắm ngay đầu Lạc Nam, một chưởng mang theo sức nặng của chín vùng biển cả hung hăng nện xuống.
“Móa!” Lạc Nam trong lòng thầm mắng một tiếng, hai tay của hắn vẫn còn bị Thiên Sương Thủy Lực trói chặt vào cơ thể Vô Chi Kỳ chưa thể thoát ra.
ĐÙNG!
Tinh không vụn vỡ, vật đổi sao dời, biển nước nhấn chìm một góc vũ trụ…
Trong ánh mắt ngưng trọng của Vô Chi Kỳ, chỉ thấy Hải Dương Cửu Chưởng của hắn nghiền nát một đám Hắc Ám đen kịch giống như con rối đang mắc kẹt vào Hóa Thủy Vô Thân, còn bóng dáng Lạc Nam đã biến mất dạng.
Hình Nhân Thế Mạng!
Chín tầng biển cả cho Hải Dương Cửu Chưởng hình thành, sức mạnh không kém gì chín tầng Bá Lực chồng chất lên nhau, Lạc Nam buộc phải dùng đến Dị Hắc Ám để đào tẩu.
Vừa thoát khỏi nguy hiểm, hắn đã bằng tốc độ kinh người quay ngược trở về:
“Chiến Vực – Sát Vực!”
Hai loại Vực lên đến bảy tầng cùng lúc hội tụ vào nấm đấm, Bá Lực vờn quanh, 60 đường Hồng Hoang Tiên Văn bùng nổ.
Một tôn hư ảnh đại phật cao lớn vạn trượng hiện ra sau lưng Lạc Nam, diện mục phẫn nộ đấm xuống một quyền:
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
“Tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ Vực sâu như vậy?” Vô Chi Kỳ hít sâu một hơi, hắn cảm giác mình gặp phải yêu nghiệt chân chính.
Vô Chi Kỳ lần đầu thừa nhận, nếu như giao chiến trong cùng tuổi, mình tuyệt đối sẽ bị Lạc Nam đè ra đánh mà không có sức chống cự.
Đáng tiếc, hiện tại không phải!
Hóa thành bản thể, tốc độ và trực giác của Vô Chi Kỳ nhanh hơn vô số lần, bằng vào một đôi mắt đỏ ngầu kỳ lạ, hắn đã bắt kịp tốc độ của Lạc Nam trong trạng thái có nhiều loại Dị Thuộc Tính hỗ trợ.
“Hải Dương Thập Nhị Chưởng!” Vô Chi Kỳ giang rộng hai tay.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên Sinh Thủy Lực gào thét vang trời, 12 vùng biển mênh mông đã lơ lửng giữa tinh không…
Chưa dừng lại ở đó, đến tận tám tầng Sát Vực và Chiến Vực cùng lúc bạo phát, dung nhập vào trong 12 vùng biển cả…
“Trấn!”
Vô Chi Kỳ một tay đè xuống…
Hải Dương Thập Nhị Chưởng như 12 cơn đại hồng thủy đang nhấn chìm tượng phật, bao phủ toàn bộ cơ thể của Phật Nộ Hàng Ma Quyền vào sóng nước mênh mông.
Lạc Nam không chịu thua kém ngửa đầu gào thét:
“Thần Tướng Vệ Hồn Thuật!”
RỐNG!
GÀO!
GÁY!
ÒM!
Theo từng thanh âm uy nghiêm ngạo thị trời xanh, các tôn Thần Tướng khổng lồ xuất hiện.
Liên hợp cùng Phật Nộ Hàng Ma Quyền, cố gắng đẩy lùi sóng thần dữ dội.
Nhìn thấy tình cảnh này, Vô Chi Kỳ lạnh lùng vươn tay ra phía trước nắm chặt, quyết đoán gằn giọng:
“Hải Dương Chi Nộ!”
ĐÙNG!
Như tận thế hàng lâm, 12 vùng biển cả do Thiên Sương Thủy Lực ngưng tụ mà thành cùng lúc phẫn nộ bạo tạc.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Dư ba quét ngang trăm vạn dặm tinh không, vô số ngôi sao, thiên thạch, sao băng vô duyên vô cớ hóa thành tro bụi.
Không gian loạn lưu xuất hiện nhiều không đếm xuể, vụ nổ nhấn chìm tất cả vào bên trong…
Vô Chi Kỳ thi triển Di Thủy Độn Pháp rời khỏi phạm vi Hải Dương Chi Nộ, hờ hững nhìn lấy Phật Nộ Hàng Ma Quyền và các tôn Thần Tướng Vệ Hồn đang cùng nhau sụp đổ trong biển nước…
“Kết thúc sao?”
Không phát hiện tung tích của Lạc Nam, Vô Chi Kỳ ánh mắt híp lại…
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Sau lưng vang lên tiếng quát lạnh lùng quen thuộc, Vô Chi Kỳ vội vàng quay phắt lại.
Chẳng biết từ bao giờ, Lạc Nam tóc dài tung bay, Dịch Chuyển Tức Thời đã mang hắn đến sau lưng đối thủ, hai tay đồng loạt kết ấn.
Bá Lực ngưng tụ, một tôn Đại Phật Quan Âm uy nghiêm với vô vàn cánh tay tái hiện thế gian, trên thân lưu chuyển 60 đường Tiên Văn bá đạo…
Sát Vực, Chiến Vực lưu chuyển trên các cánh tay khổng lồ, mang theo sức mạnh diệt thế.
“Vô ích!” Vô Chi Kỳ chậm rãi lắc đầu.
Thế công của Lạc Nam vẫn rất mạnh, nhưng còn lâu mới đủ làm khó hắn.
“Hải Dương Thập Nhị Chưởng!” Vô Chi Kỳ nâng tay, cảnh tượng hoành tráng quen thuộc hiện ra, 12 vùng biển cả chồng chất lên nhau với sức ép khủng bố.
Với Hải Dương Thập Nhị Chưởng kết hợp Hải Dương Chi Nộ, Vô Chi Kỳ tự tin có thể tiếp tục đàn áp thế công của đối thủ.
Đáng tiếc, hắn không hề biết rằng…bên trong đan điền của Lạc Nam, một vật chứa đựng từng con sóng vô hình mang tính hủy diệt lần đầu hiện thế.
Oanh Thiên Tổ Phù!