Con Đường Bá Chủ

Chương 1385: Liệu có thành công?



“Long Tộc vì sao hàng lâm Châu Gia?”

Tộc nhân Châu Gia sợ đến hãi hùng khiếp vía, chỉ biết nhìn nhau nuốt nước bọt.

Mà ở phía đối diện, Thiên Đình cũng cảm giác tràn đầy bất an, trực giác cho bọn hắn biết đây không phải việc tốt lành gì.

Trong vũ trụ, ai mà không biết Long Tộc đang là một trong những thế lực cự đầu bậc nhất, chỉ có số ít các Thế Lực cổ lão như Thiên Địa Hội, Chiến Mệnh Cung…các loại mới có thể sánh vai.

Đừng thấy Châu Gia và Thiên Đình cũng uy danh hiển hách, nhưng dù hai thế lực cộng lại, muốn đặt cùng bàn cân với Long Tộc cũng là không hề cân xứng.

Chẳng thấy cả Thiên Đình và Châu Gia hợp lại chẳng có nổi một Thiên Đế hay sao? Trong khi đó cường giả Thiên Yêu Đế…hay còn có danh xưng Thiên Long Đế của Long Tộc không hề ít.

Trước sự chênh lệch như vậy, tin tưởng không riêng gì Châu Gia, mà bất kỳ thế lực nào khác trong vũ trụ bất ngờ bị Long Tộc viếng thăm cũng như ngồi trên đống lửa.

Trên bầu trời vô tận, từng bóng rồng khổng lồ ngày càng tiếp cận, Long Uy cái thế như hung hăng oanh tạc vào trái tim của toàn trường.

“Là Hỏa Long Kỵ bên trong Long Kỵ Binh của Long Tộc…”

Đám đông nhìn lên, phát hiện những tôn Hỏa Long khổng lồ đang gào thét, miệng phun hỏa diễm, vảy giáp đỏ ngầu như dung nham, trên lưng các Hỏa Long chính là những chiến sĩ của Chân Long hóa thành hình người đang kỵ lấy.

Long Kỵ Binh chính là một trong số các đội quân cường đại nhất của Long Tộc, bên trong gồm các nhánh quân khác nhau như Hỏa Long Quân, Mộc Long Quân, Thổ Long Quân, Băng Long Quân, Lôi Long Quân…

Mỗi một nhánh kỵ binh sẽ do Long Tộc có thuộc tính tương ứng tạo thành, mà chiến sĩ cưỡi trên lưng của bọn chúng chính là thành viên của Chân Long Tộc.

Chỉ có Chân Long Tộc mới đủ tư cách và quyền hạn cưỡi trên lưng của các chi nhánh Long Tộc khác, qua đó có thể thấy thân phận tôn quý tuyệt đối của Chân Long Tộc.

Ngày hôm nay, giáng lâm Châu Gia chính là Hỏa Long Quân, số lượng chỉ có một ngàn quân, do vị Đại Tướng Chân Long có tu vi Thiên Yêu Đế cầm đầu.

Khí tức cường hoành của Hỏa Long Quân hàng lâm ngày càng gần, sắc mặt của cường giả hai phương Thiên Đình và Châu Gia ngày một trắng nhợt.

Ở khoảng cách gần, bọn hắn mới cảm nhận được sự cường đại của Long Tộc.

Một ngàn Hỏa Long Quân này được tạo thành từ 800 cá thể Hỏa Long Thiên Tôn, 200 vị Hỏa Long Yêu Đế, cưỡi trên lưng bọn chúng cũng tưng ướng 800 tôn chiến sĩ Chân Long Tôn và 200 vị Chân Long Đế.

Chỉ một ngàn quân, có thể quét ngang cả Thiên Đình và Châu Gia.

Mà nghe đồn, số lượng mỗi nhánh quân bên trong Long Kỵ Binh lên đến hàng vạn, không chỉ đơn giản với nhân số ít ỏi như vậy.

Điều này chứng minh, cường giả Tôn và Đế của Long Tộc lên đến con số khổng lồ…

Có thể thấy mơ hồ sự kinh khủng của chủng tộc bậc nhất vũ trụ.

Lạc Nam ngay từ đầu khi biết nội tình của Long Tộc qua ký ức của Long Nghịch cũng phải kinh dị không thôi, không hổ là chủng tộc từng mang dã tâm thống nhất Tiên giới, sự cường đại của nó là vô pháp bàn cãi.

Chỉ bất quá sau vô số năm, trải qua hàng loạt biến cố, Long Nghịch ngã xuống, Long Ngạo Thiên cầm quyền, không biết Long Tộc ở thực tại có còn khủng khiếp như hiện nay nữa hay không mà thôi.

“Không biết Long Tộc đại giá quang lâm, Châu Gia không thể long trọng đón tiếp, mong Đại Tướng Quân và các vị Hỏa Long Quân thứ tội!”

Châu Phát lúc này đâu còn tâm trạng để ý đến người của Thiên Đình, hắn toàn thân run run, đi đầu bước đến, hướng về Đại Tướng cầm đầu Hỏa Long Quân hành lễ.

Nào ngờ Đại Tướng này không thèm nhìn đến Châu Phát dù chỉ một chút, kỵ trên Hỏa Long khổng lồ lướt qua, bay thẳng đến trước mặt Lạc Nam trong ánh mắt ngơ ngác của toàn trường.

“Bổn Tướng – Long Hoành tham kiến Bệ Hạ!”

Và thế là, cảnh tượng vượt quá tưởng tượng của chúng nhân diễn ra.

Vị Đại Tướng của Hỏa Long Quân – Thiên Long Đế cấp bậc cường giả, cùng với tọa kỵ Hỏa Long Đế của mình đồng loạt hướng Lạc Nam khấu đầu, thanh âm hùng hồn như sấm.

“Hỏa Long Quân, tham kiến Bệ Hạ!”

Sau hành động của hắn, một ngàn Hỏa Long Quân lơ lửng giữa trời cúi xuống cái đầu ngạo nghễ, giọng điệu ầm vang như sấm động thương khung, thanh âm ẩn chứa sự cuồng nhiệt và sùng bái đến cực điểm.

Mà khi chứng kiến tình cảnh hoang đường này phát sinh, toàn trường chính thức hóa đá.

Tĩnh…

Tĩnh lặng đến cực điểm.

Toàn bộ thiên địa, một mình Lạc Nam chắp tay đứng giữa trời, trước mặt là Hỏa Long Quân hùng mạnh khấu đầu, xung quanh là vô số người với biểu lộ ngơ ngác.

Chân chính duy ngã độc tôn.

Phải mất vài phút sau, những kẻ có định lực mạnh mẽ mới lấy lại mạch suy nghĩ.

“Phốc!” Thiên Đế phun ra một ngụm máu, cánh tay run run chỉ vào Lạc Nam, liên tục lùi bước:

“Ngươi…ngươi…ngươi…”

Sợ hãi nói không nên lời…

“Cái này…cái này…cái này…” Châu Miên Mạn trợn tròn đôi mắt đẹp, môi đỏ mở lớn, không dám tin tưởng nhìn lấy bóng lưng của nam nhân.

“Lạc Nam ca ca…hắn vậy mà, vậy mà…” A Bích toàn thân lảo đảo, một khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng.

Mặc dù nàng chỉ là một tiểu nha đầu, nhưng dù sao cũng xuất thân từ phía đại gia tộc, kiến thức hơn xa người thường.

A Bích thừa hiểu rằng, nhân vật có thể khiến Hỏa Long Quân cam tâm tình nguyện quỳ xuống hành lễ, nhân vật được Hỏa Long Quân xưng là “Bệ hạ” sẽ là tồn tại như thế nào.

“Tộc Trưởng…Tộc Trưởng Chân Long Nhất Tộc – Long Nghịch?”

Châu Phát tiếng nói rung rung, trái tim đập phanh phanh một cách cuồng loạn, trong đầu điên cuồng gào thét:

“Trời ạ, Mạn Nhi rốt cuộc mang về cho ta một thằng rể như thế nào?”

“Tán tu? Con mẹ nó ai là tán tu chứ hả?” Châu Gia với Thiên Đình trong lòng bạo tục, chỉ cảm thấy từng trận từng trận da gà nổi lên.

Nhớ đến những gì trước đó Thiên Đình muốn hợp lực vây công Lạc Nam, nhớ đến cả đám xem hắn là tán tu vô danh, ỷ vào Thế Lực là có thể khi dễ.

Hiện tại thì sao? Người ta đường đường là Tộc Trưởng của Chân Long Nhất Tộc, một trong những đại nhân vật có thân phận tôn quý nhất vũ trụ này.

Ở trước mặt hắn, ai có thể ỷ vào nội tình của thế lực mà áp bách?

Lạc Nam đảo mắt nhìn quanh, cảm thấy chơi đùa đã đủ.

Hắn nhàn nhạt mở miệng:

“Thiên Đế ỷ vào thân phận muốn ép nữ nhân của Trẫm làm tiểu thiếp, Thiên Đình vu oan giá họa, vu khống Trẫm trộm Thiên Đế Biến, hợp lực vây công trẫm!”

“Các khanh nói, phải giải quyết như thế nào?”

“SÁT SÁT SÁT SÁT!”

Hỏa Long Quân ngửa đầu gầm thét, Sát cơ xuyên thủng vân tiêu, Hỏa Diễm phần thiên phệ địa, nhiệt độ không khí nóng lên chưa từng có.

“Bất kính với Bệ Hạ, tru di vạn tộc!” Đại Tướng Hỏa Long Quân – Long Hoành phất lấy áo choàng xoay người đứng dậy, một thanh Long Cốt Trường Mâu xuất hiện trong tay.

Kỵ trên lưng Hỏa Long Yêu Đế, đằng đằng sát khí hướng về Thiên Đế tru diệt.

Phía sau lưng hắn, một ngàn Hỏa Long Quân cưỡi hỏa mà bay, chiến ý bùng nổ.

“Thiên Đế mau rời đi, nơi này có chúng ta!” Lý Tịnh thể hiện sự trung thành tuyệt đối.

Cả đời hắn thiên phú không cao, tu vi đã định trước sẽ kẹt lại ở bình cảnh Đại Đế.

Nhưng từ khi đầu quân cho Thiên Đế, được Thiên Đế chia sẽ Bàn Đào Quả, Lý Tịnh thành công đột phá Địa Đế, trong tương lai chỉ cần liên tục có Bàn Đào Quả phục dụng, chắc chắn có thể thành Thiên Đế.

Chính vì điều này, Lý Tịnh cực kỳ mang ơn Thiên Đế, đã quyết tâm tuyệt đối trung thành.

Nay thấy Thiên Đình đắc tội Long Tộc, kết cục diệt vong là khó thể tránh khỏi, chỉ muốn liều mạng để bảo vệ Thiên Đế rời đi.

Nghĩ đến đây, hắn cắn răng lao vọt lên phía trước, Linh Lung Bảo Tháp trong tay ném ra, cấp tốc biến lớn thành khổng lồ, đem Long Hoành đang lao đến nhốt vào bên trong.

Nhưng mà đáng tiếc, Lý Tịnh hiện tại chỉ là Địa Đế, Linh Lung Bảo Tháp còn chưa nâng cấp thành Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo.

Đứng trước sức mạnh của Long Hoành, một trong những Đại Tướng thuộc Long Tộc dưới trướng Long Nghịch, yếu ớt đến mức đáng thương.

Mâu Vực ầm ầm bạo phát mà ra, Chân Long Lực cuồn cuộn ngưng tụ, Long Hoành cất tiếng cười dài:

“Chân Long Mâu Quyết – Xuyên Thiên!”

Nhất mâu hung hăng đâm ra, hư ảnh một con Chân Long giương nanh múa vuốt theo đó gào thét…

BÙM!

Chỉ một mâu, trực tiếp đâm thủng Linh Lung Bảo Tháp của Lý Tịnh.

RỐNG!

Chưa dừng lại ở đó, Hỏa Long Yêu Đế dưới thân Long Hoành cuồng nộ phun lửa, nhiệt độ kinh hoàng đem Linh Lung Bảo Tháp thiêu đốt thành sắt nung.

PHỐC!

Pháp bảo nát, nhận phản phệ nặng nề, Lý Tịnh phun máu.

“Chết!”

Mâu thứ hai điểm ra, Long Hoành xuyên thủng thân thể Lý Tịnh, đem hắn nhấc bổng lên.

Lạc Nam lạnh lùng nhìn lấy cảnh tượng này.

Nếu là ở thực tại, hắn có lẽ sẽ nể tình Na Tra mà tha cho Lý Tịnh một mạng.

Nhưng ở thời điểm này, Na Tra thậm chí còn chưa được Lý Tịnh sinh ra, không có lý do để tha mạng cho kẻ địch.

“Không thể…”

Nhìn cường giả đứng thứ hai Thiên Đình đã dễ dàng bị kết liễu, toàn bộ cường giả Thiên Đình mất sạch chiến ý, tháo chạy tán loạn.

“Kết thành Hỏa Long Thôn Viêm Trận, đem tất cả tru diệt!”

Long Hoành ngạo nghễ ra lệnh, toàn bộ Hỏa Long Quân có trật tự và nề nếp rõ ràng lập trận, phong tỏa hết đường lui của cường giả Thiên Đình.

Bên cạnh đó, bóng dáng Thiên Trận Đế Quách Toàn thoáng ẩn thoáng hiện trong hư không, âm thầm bố trí cấm chế ngăn cản các loại Phù Chú Dịch Chuyển được sử dụng, tránh cường giả Thiên Đình dùng Phù Chú đào tẩu.

Hiển nhiên, Lạc Nam muốn đuổi tận giết tuyệt, vừa ra tay chính là như phong lôi cuồn cuộn, không cho đối thủ bất kỳ cơ hội chuyển mình nào.

“Trẫm liều mạng với ngươi!” Thiên Đế hai mắt đỏ ngầu như máu, lâm vào đường cùng, hắn lấy ra một khối Lệnh Bài bóp nát, muốn triệu hoán tất cả lực lượng còn sót lại lưu ở Thiên Đình.

Dù sao lần này đi rướt dâu, Thiên Đế đương nhiên không thể mang theo tất cả lực lượng.

Lệnh Bài bị bóp nát, một cái Truyền Tống Trận cự đại liên thông với Thiên Đình xuất hiện giữa không trung.

“AAAAAAAAA, kẻ địch tập kích, mau hợp lực!”

“Trời ạ, những kẻ này là ai? Vì sao tập kích Thiên Đình chúng ta?”

“Hắn là Linh Minh Thạch Hầu, hắn là Cự Chiến Tộc, hắn là Thái Cổ Ngưu Ma…”

“Xong, Thiên Đình xong, mau cầu cứu Thiên Đế trở về!”

“Vô ích, con Heo kia thiết lập cấm chế ngăn cản Phù Chú truyền tin, chúng ta tiêu rồi!”

Từ bên trong Truyền Tống Trận vừa được Thiên Đế triệu hoán, hắn nghe thấy vô số thanh âm hoảng loạn, tuyệt vọng, bi thảm đến từ Thiên Đình truyền ra, tổng bộ và căn cơ của hắn.

Thiên Đế làm sao không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra?

Không chỉ ở nơi này, mà ngay tại tổng bộ Thiên Đình cũng đang bị địch nhân nghiền ép.

“Long Nghịch…Long Nghịch…ngươi chết không yên lành, chết không yên lành!”

Thiên Đế như lệ quỷ gào rống, tình cảnh này so với ác mộng bên trong Luân Hồi còn đáng sợ hơn.

Hận…hận…chưa bao giờ hắn hận một người đến thế này.

Hắn lao đến Lạc Nam, hận ý cắn nuốt lý trí, muốn cùng Lạc Nam đồng quy vu tận.

Đáng tiếc, đối mặt với hắn chính là Long Hoành.

...

Không cần Lạc Nam ra tay, toàn bộ Thiên Đình và cả Thiên Đế, chính thức xóa tên khỏi vũ trụ.

Máu chảy thành sông, mùi máu tanh tưởi lan tràn khắp lãnh thổ Châu Gia.

Châu Phát cùng một đám Châu Gia Trưởng Lão hai chân run rẩy ngồi bệch xuống mặt đất, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Dọn dẹp cho sạch, đừng làm ô uế nhà của Mạn Mạn!” Lạc Nam một bên ra lệnh cho Hỏa Long Quân quét dọn chiến trường.

Một bên khác lấy ra Truyền Âm Ngọc, nghe đám người Tôn Hầu Tử báo cáo tình hình ở bên kia chiến tuyến.

“Hì hì, lần này nhờ Tiểu ta mà các ngươi tìm thấy Bàn Đào Thụ, trở về phải ban thưởng cho ta!” Tầm Bảo Thử đắc ý kể công.

“Hừ, là do vận khí của Miêu ta đem phúc duyên tìm đến, diệt Thiên Đình ai có thể nghĩ sẽ mang lại Bàn Đào Thụ?” Chiêu Tài Miêu hừ lạnh tranh giành.

“Đừng có làm rộn, chủ công liệu sự như thần, Sơn Dương ta tâm phục khẩu phục!” Sơn Dương Đế khấu đầu về phía Truyền Âm Ngọc.

Tôn Hầu Tử và Hắc Trư hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự kinh dị.

Hiển nhiên, bọn hắn cũng không ngờ đến sau khi diệt Thiên Đình sẽ tìm ra Bàn Đào Thụ.

Liên tưởng đến trước đó Lạc Nam vô cùng xem trọng Thiên Đình, khăng khăng phải diệt Thiên Đình cho bằng được, nói là có thứ mình cần.

Chẳng lẽ chủ công kinh khủng đến mức biết trước Thiên Đình sẽ có Bàn Đào Thụ hay sao?

Phải biết đây là tin tuyệt mật, chỉ có vài thành viên cao tầng Thiên Đình được biết, ngay cả U Linh Đệ Nhất cũng không điều tra ra.

Chủ công rốt cuộc còn ẩn giấu bao nhiêu ác chủ bài? Chẳng trách là nhân vật mang hùng tâm thống nhất Vũ Trụ.

“Được rồi, ai cũng có công!” Lạc Nam cười cười, ra hiệu bọn hắn không nên cãi nhau, nghiêm túc nói:

“Toàn lực hộ tống Bàn Đào Thụ trở về, trồng ngay cạnh Đại Điện của ta, bố trí Trận Pháp che đậy, giữ bí mật tuyệt đối!”

Hắn hướng mắt lên nhìn trời, trong lòng nghiêm nghị.

Kiếp này có được Bàn Đào Thụ, tiến độ nuôi quân của Long Nghịch chắc chắn đại tăng so với lịch sử, nội tình cũng trở nên ưu việt hơn.

Nhờ vào điều này, Lạc Nam cảm thấy mình có được một khoảng không gian rộng lớn để bố trí và sắp xếp thêm nhiều sự kiện khác có lợi.

Tuy nhiên, Luân Hồi Vạn Kiếp, mỗi kiếp đều sẽ mang đến kết quả bi thảm…

Kiếp này…liệu có thành công không?



Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ <3

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv