“Nghịch Đảo Thời Gian!”
Theo âm thanh uy nghiêm pha lẫn phẫn nộ của Thị Trưởng Ma Thương Thị vang lên, ánh mắt một đám Thiên Ma Đế lại dấy lên hy vọng.
Trước đó, bọn hắn thật sự kinh hồn táng đảm khi nhìn thấy “Văn Lang” xuất động kiện “Đế Binh” thứ hai sau Vô Thượng Tiên Ma Nhãn.
Càng hoang đường hơn chính là, hắn vậy mà có thể lấy tu vi chỉ mới là Bán Đế điều động “Đế Binh” đem Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo là Cấm Không Xích của Thị Trưởng xạ cho tan vỡ.
Liên tục bị Văn Lang làm mất lòng tin, đám Thiên Ma Đế cường giả thật sự lo lắng hắn sẽ chạy thoát.
Nhưng mà hiện tại, khi Thị Trưởng xuất hiện phát động Nghịch Đảo Thời Gian, tâm trạng lo lắng đã dần lắng xuống.
Ai cũng biết, Thị Trưởng là một trong những nhân vật hàng đầu chấp chưởng Thời Gian trong vũ trụ, số người có thể sánh vai và vượt qua hắn đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Đôi sư đồ Văn Lang đều bị phản phệ sau trận chiến, làm sao có thể tiếp tục chống lại Nghịch Đảo Thời Gian của Thị Trưởng.
Quả nhiên, trong ánh mắt mong đợi của toàn trường…chỉ thấy Không Gian Thông Đạo vốn đã khép lại nay một lần nữa bị cưỡng ép mở ra.
Không…không phải mở ra.
Mà là nó bị thời gian đảo ngược trở về trước khi kịp thời đóng lại.
Thị Trưởng Ma Thương Thị ánh mắt lạnh lùng, Thời Gian Chi Lực tiếp tục cuồn cuộn phóng xuất, quyết tâm moi con mồi từ không gian ra cho bằng được.
Rốt cuộc, Không Gian Thông Đạo đã hoàn toàn khai mở.
“Haha!” Hắc Diện Ma Đế và Hắc Hàn đám người mừng rỡ mỉm cười, Văn Lang chết chắc.
Hơn nữa có Thị Trưởng ra mặt, hai kiện Đế Binh kiểu gì cũng sẽ thuộc về Ma Thương Thị của bọn hắn, lần này đại thu hoạch rồi.
Nhưng mà thời gian dần trôi…cả bọn lại trợn tròn mắt khi mọi thứ vẫn luôn yên tĩnh.
Không có người từ Không Gian Thông Đạo bị rút ngược trở ra như tưởng tượng của cả bọn, thậm chí ngay cả một con ruồi còn không có, nào nhìn thấy bóng dáng Văn Lang và vị Nữ Thiên Ma Đế kia?
“Chuyện gì?” Thị Trưởng nhíu chặt chân mày, cho rằng thời gian quay ngược còn chưa đủ.
Thế là hắn tiếp tục thi triển Thời Gian Nghịch Đảo, mãi đến khi Không Gian Thông Đạo biến mất, trở về trước khi nó được mở ra, vẫn là chẳng chứng kiến thân ảnh hai người Văn Lang.
“Làm sao có thể?” Toàn trường trợn mắt há hốc mồm, không dám tin thốt lên.
Mà Thị Trưởng càng là căm giận gầm lên một tiếng, bước đến tiếp tục đem không gian xé rách, dò xét kỹ lưỡng, đáng tiếc vẫn tốn công vô ích.
“Chuyện gì xảy ra? bóc hơi?” Một đám Thiên Ma Đế nhíu chặt chân mày, dù là kiến thức uyên bác như bọn hắn, trong lúc nhất thời vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Theo lý mà nói, Không Gian đã đảo nghịch một cách trơn tru như vậy, không có lý do nào con mồi không xuất hiện.
“Vô ích…bọn hắn đã không còn ở thế giới này, Nghịch Đảo Thời Gian đương nhiên vô hiệu!” Ngọc La Yên bất chợt lên tiếng nói.
“Không còn ở thế giới này?” Một đám Thiên Ma Đế đồng loạt đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn lấy nàng.
“Tất cả chúng ta đều đã bị lừa!” Ngọc La Yên hít sâu một hơi, giọng điệu mang theo tia thán phục:
“Không Gian Thông Đạo chỉ là thủ đoạn che mắt nhằm đánh lừa tất cả chúng ta, thực chất hai sư đồ Văn Lang không hề tiến vào như chúng ta đã nghĩ!”
“Không vào Không Gian Thông Đạo?” Chúng cường giả sững sờ, hai mặt nhìn nhau, một câu hỏi cùng lúc xuất hiện trong đầu:
“Vậy bọn hắn chạy bằng cách nào?”
“Ta hiểu rồi…là Không Gian Pháp Bảo!” Thanh Hiên Quân ánh mắt híp lại, đầu óc lóe lên một tia thanh minh, nghiến răng nghiến lợi:
“Bọn chúng trốn vào Không Gian Pháp Bảo, thành công trốn thoát…tất cả chúng ta đều trúng kế!”
“Nói rất đúng…” Ngọc La Yên nhẹ gật đầu tán thành, phân tích nói:
“Các vị có nhớ nữ nhân có tu vi Địa Ma Đế sở hữu Quyền Vực, Chiến Vực và cả Sát Vực đã trọng thương Thanh Hiên Quân không?”
Nghe nàng nói vậy, toàn trường rốt cuộc bừng tỉnh.
“Không sai, nữ nhân đó đột nhiên xuất hiện viện trợ Văn Lang, sau đó lại đột nhiên biến mất một cách bí ẩn!” Ma Đế hiểu rõ vấn đề, nắm đắm siết chặt như muốn rỉ máu nói:
“Hiện tại xem ra, nữ nhân đó là được Văn Lang triệu hồi từ Không Gian Pháp Bảo cao cấp!”
“Mà hiện tại, Văn Lang và các nàng đều đã trốn vào trong đó lén lút rời đi!” Ma Phong liên tiếng phụ họa.
“Khốn nạn!” La Cương ngửa đầu rống giận, Huyết Ẩm trong tay lóe lên sát cơ ngập trời.
“Ta không tin…dù là Không Gian Pháp Bảo thì cũng sẽ bị Nghịch Đảo Thời Gian của Thị Trưởng ảnh hưởng!” Hắc Hàn vô pháp tiếp nhận sự thật kẻ thù hại chết cháu mình thoát đi như vậy, căm giận nói:
“Thị Trưởng là Thiên Ma Đế, Không Gian Pháp Bảo dù lợi hại đến mấy cũng sẽ bị Nghịch Đảo Thời Gian của người ảnh hưởng!”
“Nếu đó không phải Không Gian Pháp Bảo bình thường thì sao?” Ngọc La Yên ý vị thâm trường hỏi.
Đám người một lần nữa giật mình, Hắc Diện Ma Đế thất thanh hét lên:
“Vừa rồi Ngọc đạo hữu có nói bọn hắn đã không còn ở thế giới này? Có phải chăng đã đoán được điều gì?”
“Một thế giới khác!” Thị Trưởng Ma Thương Thị im lặng từ nãy đến giờ, rốt cuộc đích thân mở miệng:
“Nghịch Đảo Thời Gian của bổn tọa không thể tác động đến người đã đi vào một thế giới khác!”
“Nói như vậy…” Tất cả Thiên Ma Đế trợn tròn mắt, đồng loạt gầm lên:
“Không Gian Pháp Bảo của Văn Lang là một cái Ngũ Hành Thế Giới hoàn chỉnh?”
“Chính xác!” Ngọc La Yên ngưng trọng gật đầu:
“Bọn hắn đã tiến vào Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, vì thế Nghịch Đảo Thời Gian đã trở nên vô hiệu, không thể tác động đến bọn hắn!”
Nghịch Đảo Thời Gian dù lợi hại đến mấy, nó cũng chỉ có thể tác động vào một phạm vi nhất định trong tầm kiểm soát của người thi triển mà thôi.
Nếu Văn Lang đám người thật sự đã đi vào Ngũ Hành Thế Giới của riêng bọn hắn, như vậy đã vượt ngoài tầm với mà Nghịch Đảo Thời Gian có thể tác động đến rồi.
“Ông trời ạ…” Chúng cường giả sắc mặt đỏ lên, hai mắt đầy rẫy tham lam và đố kỵ:
“Bọn hắn chiến lực siêu quần, sở hữu hai kiện Đế Binh, lúc này còn lòi ra thêm Ngũ Hành Thế Giới?”
Mỗi một kiện đồ vật vừa kể trên đều có thể khiến Thiên Đế cấp cường giả chạy theo như vịt.
Vậy mà đối thủ của bọn hắn trực tiếp một lần xuất động tất cả những thứ đó?
“Cổ tịch có ghi chép, người khai mở Ngũ Hành Thế Giới sẽ đạt được Thế Giới Chúc Phúc, có thể đúc hai loại Thể Chất vào một thân!” Hắc Diện Ma Đế giọng điệu đầy ghen ghét.
Chúng cường giả trầm mặc không nói, hiển nhiên cũng đã nghĩ đến điều này.
Với đẳng cấp như bọn hắn, muốn tìm một kiện Không Gian Pháp Bảo có thể chứa người sống rất là dễ dàng, nhưng so với Ngũ Hành Thế Giới có thể mang theo thì Không Gian Pháp Bảo ngay cả cái rắm cũng không bằng, nhất là lợi ích khi có thể đúc nên hai loại Thể Chất.
“Bọn chúng chắc chắn không phải những kẻ vô danh, chẳng qua là che giấu thân phận rất tốt mà thôi!” Thị Trưởng Ma Thương Thị lãnh khốc nói:
“Dốc toàn bộ lực lượng cũng phải điều tra ra thân phận bọn hắn cho ta, không tiếc bất kỳ cái giá nào!”
Hắc Diện Ma Đế cùng Hắc Hàn trong lòng run lên, quỳ một chân xuống đất nghiêm túc đến cực điểm:
“Thuộc hạ lĩnh mệnh!”
“Muốn điều tra, ta nghĩ nên bắt nguồn từ các mối quan hệ của Lãnh Vận Du!” Ngọc La Yên chỉ điểm nói:
“Hàng loạt sự kiện diễn ra cho thấy mục đích của Văn Lang không phải là Chấn Hào, mà là bắt đi Lãnh Vận Du, không để Hôn Lễ thực hiện được…”
“Đa tạ Ngọc đạo hữu chỉ điểm!” Ma Đế, La Cương đám người hướng về nàng chắp tay, âm thầm bái phục tâm cơ của nàng linh mẫn, rất nhiều chuyện đều sáng suốt hơn đám lão già bọn hắn.
Thị Trưởng của Ma Thương Thị cũng là tán thưởng nhìn Ngọc La Yên nói:
“Sớm nghe nói Nhị Trưởng Lão Tru Tiên Điện là tuyệt sắc mỹ nhân tài sắc song toàn, nay mới có dịp diện kiến, thật là hân hạnh…”
“Đa tạ!” Ngọc La Yên nhẹ gật đầu, không mặn không nhạt đáp.
Nàng sở dĩ nói nhiều một chút hỗ trợ bọn hắn suy đoán là vì vừa rồi không có ra tay giúp đỡ.
Dù sao nàng và La Cương có giao tình không tệ, lại là trưởng bối của Chấn Hào, nhìn thấy vị hôn thê của hậu bối bị bắt đi nhưng không ngăn cản, khó tránh khỏi muốn bù đắp một chút.
Ma Đế và Ma Phong lúc này mới có thời gian đưa mắt nhìn Ma Đình.
Chứng kiến ngàn vạn dặm lãnh thổ hóa thành phế tích, cơ mặt không nhịn được co giật liên tục, cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài nặng nề.
Cũng may, bởi vì cả đám đã chủ động khai mở Trận Pháp Hộ Đình rút lui ra xa nên Ma Đình mặc dù hóa thành phế tích nhưng không có tổn thất về nhân mạng.
Cường giả nằm xuống duy nhất chính là tán tu Ma Thiên Lãnh mà thôi.
Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, Ma Đế uy nghiêm hạ xuống chỉ dụ:
“Trước tiên xây dựng lại Ma Đình, sau đó dốc toàn lực truy tìm Văn Lang!”
Mà ở bên cạnh, La Cương cùng Thanh Hiên Quân cũng đã quyết tâm trở về Tru Tiên Điện, vận dụng tất cả quyền lực cũng như các mối quan hệ của mình để tiến hành điều tra.
Bằng mọi giá, dù Văn Lang có hóa thành tro cũng phải đào lên.
…
Tại một hành tinh hoang vắng cách Ma Đình khá xa, Nữ Hoàng sắc mặt trắng bệch xuất hiện.
Linh Giới Châu rơi lên tóc nàng.
Đúng như Ngọc La Yên phán đoán, nàng và Lạc Nam dưới sự trợ giúp của Châu Nhi đã thành công qua mặt một đám Thiên Ma Đế, thành công thoát thân.
Chỉ bất quá không chút vui mừng sau khi thoát nạn, sắc mặt Nữ Hoàng lạnh lùng như hàn băng.
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – Không Gian Thông Đạo!”
Nàng cưỡng ép thương thế, thi triển Thần Thông, sau đó cắn răng tiến vào.
Không Gian Thông Đạo khép lại như chưa từng tồn tại.
…
Song Tu Lâu.
Trong khán phòng, đầu ra của Không Gian Thông Đạo xuất hiện, Nữ Hoàng từ bên trong xuất hiện.
“Chủ nhân!”
Chứng kiến vẻ mặt nàng trắng bệch, mái tóc xuất hiện vài sợi màu bạc cực kỳ thê mỹ, Kính Hoa cùng Thủy Nguyệt hoảng sợ quá đỗi, ngay cả U Cơ cũng là hai mắt trợn tròn.
Tam nữ vội vàng tiến đến xem lấy nàng, khó thể tin tưởng cường đại như nàng lại có lúc chật vật như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Không cần lo cho ta!” Nữ Hoàng khoác tay, nhìn lấy U Cơ nói:
“Lo cho phu quân của ngươi trước đi!”
U Cơ nghe vậy giật nảy mình, không dám do dự, lập tức thông qua Lệnh Bài truyền tống vào trong Cung Đình Thụ.
Mà Kính Hoa và Thủy Nguyệt thì nhanh chóng chăm sóc cho Nữ Hoàng, nâng đỡ nàng tiến vào mật thất bế quan khôi phục.
“Phu quân, Tam Nữ tỷ tỷ!?”
Vừa tiến vào Linh Giới Châu, U Cơ đã khiếp sợ há to miệng chứng kiến thảm trạng của hai người.
Võ Tam Nương cụt mất một tay, toàn thân đầy máu vô lực ngồi bệch dưới đất, khóe môi kiều diễm thường ngày lúc này trắng nhợt không ngừng phun ra máu tươi.
Mà ở bên cạnh nàng, Lạc Nam toàn thân rạn nứt như tượng đất sắp vỡ vụn, không biết bao nhiêu vết thương lan tràn, da thịt nát bấy, thất khiếu cùng lỗ chân lông đầy máu, chân mày nhíu chặt vì đau đớn.
Vừa tổn thương thân thể, vừa trọng thương linh hồn.
“Chuyện gì xảy ra?” U Cơ xém chút bật khóc, vội vàng chạy đến xem Lạc Nam.
“Không phải lỗi của muội đâu, đừng có nói bậy!” Tiểu Hồng Nhi hớt há hớt hải chạy đến, giọng điệu non nớt trách cứ nhìn lấy một tiểu cô nương đang đi bên cạnh nàng.
U Cơ vội vàng nhìn qua, nhìn thấy đi cùng với Tiểu Hồng Nhi là một tiểu cô nương trên thân mặc tiểu giáp màu xanh đúc từ các mảnh vỏ tre, khoảng chừng 5 tuổi, tay chân béo mập, nước da trắng trẻo, dung nhan tinh xảo tuyệt luân, mái tóc như ngân hàng thắt thành bím, môi hồng răng trắng, vô cùng đáng yêu.
Đứng cùng một tiểu công chúa như Hồng Nhi vậy mà không thua kém chút nào, mỗi tiểu nha đầu đều có nét đáng yêu riêng.
U Cơ nhận ra tiểu nha đầu này, chính là một tiểu nữ nhi bảo bối mới của Lạc Nam, hóa thân của Binh Nhân Tộc, vì sở hữu mái tóc lấp lánh trong suốt như ngân hà nên được hắn sủng ái đặt tên là Ngân Nhi.
Chỉ bất quá lúc này Ngân Nhi mím lấy bờ môi, hai mắt rưng rưng, nước mắt lưng tròng, ủy khuất nói:
“Là Ngân Nhi làm baba bị thương!”
U Cơ không hiểu ra sao, nhìn sang Tiểu Hồng Nhi dò hỏi.
Tiểu Hồng Nhi vội vàng giải thích: “Vì đẳng cấp của Ngân Nhi muội muội quá cao, baba sử dụng bị phản phệ cả thể xác và linh hồn, Ngân Nhi vì vậy tự trách không thôi, Hồng Nhi đang khuyên nhủ muội ấy!”
Nàng vừa nói vừa khoa tay múa chân, một bộ ra dáng đại tỷ đang dạy dỗ và an ủi muội muội.
U Cơ bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Theo lời của Lạc Nam, Ngân Nhi đẳng cấp đạt Đế Binh, thậm chí còn là hàng ngũ mạnh nhất bên trong Đế Binh, vượt qua tất cả những Vũ Khí mà hắn từng được chứng kiến.
Trước đó nhiều lần phát động Ngân Nhi, chỉ kích hoạt sức mạnh từ 33 đường Vân trên cơ thể nàng đã khiến hắn tiêu hao gần hết lực lượng.
Không ngờ tình cảnh ở Ma Đình nguy hiểm như vậy, buộc hắn phải vận dụng Ngân Nhi một cách toàn lực, kích hoạt cả 99 đường vân dẫn đến phản phệ nặng nề.
Nàng ôm Ngân Nhi vào lòng an ủi, nói rằng tiểu nha đầu đã lập công lớn vì đại triển thần uy, không cần tự trách.
Được mama U Cơ động viên khích lệ, Ngân Nhi hai mắt sáng rực, lấy lại tinh thần.
“Mau cứu Baba các ngươi và Tam Nương tỷ tỷ!”
U Cơ nhận ra vì lực lượng đã bị rút sạch, các tôn Đại Đỉnh của Lạc Nam đang ở trạng thái suy nhược dẫn đến Hỏa Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi, Ám Nhi chúng nữ rơi vào hôn mê, không thể ra ngoài cứu hắn như thường lệ.
Nàng đứng lên, đang muốn hành động đã thấy tỷ muội Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu chạy đến.
Trong tay các nàng có cầm Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy.
Hai tỷ muội phân biệt đút Bất Tử Dược Thủy cho Võ Tam Nương và Lạc Nam.
Công dụng thần kỳ của Thần Thụ top 2 phát huy, tay cụt của Võ Tam Nương nhanh chóng mọc ra trở lại, thân thể lấy tốc độ kinh người khôi phục.
Mà vô số thương thế trên cơ thể Lạc Nam cũng đã được cầm máu, da thịt bắt đầu khép lại.
Chỉ bất quá, Linh Hồn của hắn vẫn còn tổn thương nặng nề, Tẩy Hồn Thủy cũng chỉ trợ giúp một phần, không thể hoàn toàn khôi phục.
“Song Tu!” Võ Tam Nương yếu ớt nói:
“Linh Hồn của phu quân bị phản phệ rất nặng, ngoài dùng Cửu Diệp Liên Hoa chỉ có thể Song Tu!”
“Chúng ta có thời gian, dùng Cửu Diệp Liên Hoa sẽ rất lãng phí!”
U Cơ nghe vậy đỏ mặt, hướng Ngân Nhi với Hồng Nhi nói:
“Mau đi tìm Sâm Nhi chơi đi!”