Vụ nổ dường như nhấn chìm toàn bộ Đấu Trường, Bá Lực quá mức bá đạo, nó mang theo vô số loại năng lực đến từ các loại Dị Thuộc Tính, tàn phá tất cả những gì trong phạm vi ảnh hưởng.
Các cường giả đánh giá vụ nổ lần này của Bá Lực so với vòng thứ hai còn kinh khủng hơn, và chỉ có một mình Lâm Tích phải gánh chịu.
Cấp độ nổ như thế này, Không Gian Loạn Lưu đã được sinh ra, tuy nhiên Bá Lực bạo tạc khiến các Không Gian Loạn Lưu gần như bạo liệt, cực kỳ không ổn định, dù trốn vào bên trong thì khả năng sống sót cũng gần như bằng không.
“Lâm Tích…chẳng lẽ thật sự sẽ chết sao?”
Vô số cường giả âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Không ai ở đây phủ nhận Lâm Tích là một yêu nghiệt, nhìn thấy nhân vật cấp độ yêu nghiệt như vậy bị Lạc Nam dồn vào cửa tử, chỉ có thể trách Lạc Nam so với yêu nghiệt càng thêm yêu nghiệt mà thôi.
Phong cách, thủ đoạn chiến đấu của Lạc Nam thật sự quá mức đa dạng nhưng lại mang theo hiệu quả kinh người, không ai có thể đoán trước được bước kế tiếp hắn sẽ làm cái gì.
Cũng giống như ngay từ đầu, không ai nghĩ Không Động Chuông phối hợp với Bá Đỉnh lại cho ra sự khuếch tán Bá Lực một cách cuồng nộ như vậy.
Mà lúc này…
Bên trong vụ nổ kinh khủng, một nửa số lượng Lâm Tích điên cuồng triển khai Ngưng Đọng Thời Gian, làm phạm vi vụ nổ đông cứng lại, một nửa khác liên miên bất tuyệt thi triển Tứ Phương Không Gian bao trùm phạm vi vụ nổ.
Ý đồ cực kỳ rõ ràng, đó là ngăn cách vụ nổ kinh khủng bên trong căn phòng Không Gian do chính mình tạo ra, cho đến khi uy lực của vụ nổ hoàn toàn lắng xuống.
RĂNG RẮC…
Nhưng mà, liên tục là những âm thanh như thủy tinh vỡ vụn vang lên bên tai, liên tục là những âm thanh Không Gian bị ma diệt, sụp đổ.
Lâm Tích đánh giá quá thấp sức mạnh của vụ nổ này…nhất là khi bên trong Bá Lực vẫn có những loại Dị thuộc tính chuyên tàn phá Không Gian như Tử Tâm Phần Không Viêm, Trảm Không Cốt Kim, Cổ Long Hàn Không Băng…
Ngưng đọng thời gian do các nàng thi triển chẳng thể kéo dài quá lâu, phạm vi vụ nổ cực kỳ to lớn, điều này khiến lực lượng để thi triển Ngưng Đọng Thời Gian là một con số khổng lồ, với trạng thái trọng thương của Lâm Tích hiện tại, dù hơn trăm người hợp lực thi triển cũng không thể nào trụ nổi.
Mà khi Ngưng Đọng Thời Gian mất đi công hiệu, vụ nổ đã dễ dàng tàn phá Tứ Phương Không Gian kiên cố như bức tường thành của hơn 150 Lâm Tích tạo ra…
Mọi thứ nói thì dài dòng, thực chất quá trình Lâm Tích liều lĩnh chống đối vụ nổ, cho đến khi tất cả những nỗ lực của nàng trở nên vô dụng chỉ diễn ra trong một vài hô hấp mà thôi…
PHỐC…
Từng phân thân của Lâm Tích hóa thành bọt máu, từng người…từng người một nổ tung trong vụ nổ kinh hoàng.
Toàn bộ Đấu Trường bị nhấn chìm là điều không thể tránh khỏi nữa rồi.
Mãi đến khi tất cả phân thân của mình bị tiêu diệt, Lâm Tích đồng tử dần mở lớn, lần đầu tiên trong đời cảm giác được uy hiếp của sự tử vong.
Với người sở hữu Không Gian Linh Căn như nàng, lẽ ra có thể xé rách không gian rời khỏi phạm vi Đấu Trường để bỏ trốn và chịu thua cuộc.
Nhưng mà, vì đây là một cuộc Sinh Tử Chiến, ba vị Thiên Trận Đế đã không ngần ngại thiết lập kết giới bảo vệ Đấu Trường, tạo thành một lồng giam tuyệt đối, điều này đã gián tiếp khiến Lâm Tích bị cô lập ở bên trong, không thể đào thoát.
Dù lợi hại đến mức nào, Lâm Tích muốn thoát khỏi kết giới của ba vị Thiên Trận Đế bố trí là điều không tưởng, hoàn toàn phi thực tế.
Lâm Tích không mạnh về hướng phòng ngự, nếu để vụ nổ nuốt vào, kết cục chỉ có thể là tử vong.
“Khốn kiếp, để bổn Yêu ra tay!”
Nhưng mà ngay tại thời khắc then chốt nhất, con Hắc Chồn ẩn giấu trong người Lâm Tích bất chợt nhảy lên.
Lúc này, hai mắt của nó đỏ ngầu như máu, diện mục xấu xí hèn mọn vẫn còn đó, nhưng một loại uy nghiêm khó tả đang chậm rãi sinh sôi.
RỐNG!
Theo một tiếng gầm rống hãm thiên, ở phía sau lưng Hắc Chồn xuất hiện hư ảnh của một quái vật khổng lồ với dáng vẻ dữ tợn đầy sức mạnh.
Một đôi cánh bằng thịt che đậy thương khung, một đôi mắt to lớn đỏ ngầu như bán nguyệt máu, Thiên Yêu Đế chi uy cuồng nộ quét ra, đem toàn bộ vụ nổ bao trùm trong đôi cánh rộng, ngăn cách hoàn toàn với Lâm Tích.
PHỐC!
Đáng tiếc, theo một tiếng phun máu vang lên, thân ảnh nhỏ xíu của Hắc Chồn triệt để trọng thương, hư ảnh quái vật khổng lồ sau lưng tán loạn như chưa từng tồn tại.
“Khốn kiếp, bổn tọa chỉ mới khôi phục một chút!” Hắc Chồn bất lực rống lên, ánh mắt lấp lóe nhìn lên trời cao, như đang trông đợi một điều gì đó.
Quả nhiên, như đáp lại ánh mắt của Hắc Chồn, một cổ Thiên Địa Chi Lực bất chợt hàng lâm mà xuống, hình thành một màn chắn bao phủ thân ảnh Lâm Tích vào bên trong.
Có màn chắn này hộ thân, vụ nổ khủng bố mặc dù điên cuồng ma sát lấy, nhưng vẫn liên tục bị nó đẩy lùi.
Thân phận Khí Vận Chi Tử phát huy công hiệu…
Lâm Tích là Khí Vận Chi Tử, là người được vũ trụ giao phó cho đại khí vận từ những ngày ban đầu, so với tổ tiên và chủng tộc phải cố gắng nỗ lực cống hiến rất nhiều để sinh ra Thuận Thiên Giả còn đáng được xưng là con cưng của thiên địa hơn.
Trong những tình huống cửu tử nhất sinh, Khí Vận Chi Tử thường được Thiên Địa hộ mệnh, sẽ không dễ dàng chết thảm…
Ngay khi Lâm Tích và Hắc Chồn chưa kịp vội mừng…
Một ánh Kiếm đỏ ngầu như máu bất chợt hiện ra khiến sắc mặt bọn hắn biến sắc.
Chẳng biết từ bao giờ, thân ảnh Lạc Nam sừng sững uy nghiêm đứng ở trước mặt Lâm Tích, Lạc Hồng Kiếm ngạo nghễ nâng cao.
“Sớm biết, Khí Vận Chi Tử sẽ không dễ dàng bị giết…” Lạc Nam lãnh khốc nhếch miệng, hai mắt tràn đầy sát cơ, trong lòng cười lạnh:
“Vậy thì để cho nhân vật đứng ngoài Khí Vận chưởng khống như ta đích thân ra tay!”
“Ngươi muốn truy cùng diệt tận sao?” Hắc Chồn gầm thét.
Lâm Tích hai mắt cũng muốn phún hỏa nhìn lấy Lạc Nam, bàn tay siết chặt đến rướm máu, cảm giác không cam tâm dâng trào.
Vì sao…vì sao mình luôn thất bại trước mặt kẻ này?
Vì sao…vì sao một người là Khí Vận Chi Tử như mình, sở hữu Cấm Kỵ Công Pháp…vẫn thất bại trước mặt hắn?
Kẻ này…rốt cuộc là như thế nào?
Không để tâm đến tâm trạng của Hắc Chồn và Lâm Tích, Lạc Nam đã vô tình và quyết đoán, bá đạo trảm diệt:
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
21 Kiếm phô thiên cái địa gào thét mà ra.
Trước sức mạnh này, lớp màn chắn do Thiên Địa Chi Lực tạo thành hóa thành mảnh nhỏ.
ẦM!
Thiên Địa như bị chọc giận, lại có kẻ dám cưỡng ép giết chết Khí Vận Chi Tử?
Khí Vận Chi Tử là những nhân vật được nó giao phó trọng trách tại thân, gánh vác vận mệnh cực kỳ quan trọng…
Không thể chết được…
Mây đen điên cuồng phủ tới, Kiếp Lôi đầy trời xuất hiện trực tiếp bên trong Đại Điện Cổ Việt…
Lạc Nam lại không thèm bận tâm, Kinh Văn Bất Hủ bao trùm toàn thân, quyết ý giết chết Lâm Tích.
Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển vẫn không ngừng trảm xuống…
“Được rồi…”
Một tiếng thở nhẹ bất chợt vang lên bên tai Lạc Nam và Lâm Tích.
Theo sau đó, Lạc Nam bỗng nhiên cảm giác được toàn thân mình bị môt cổ lực lượng uy nghiêm bất khả kháng cự bao trùm, khiến Hãm Quân Xa Luân Kiếm không thể phát ra sức mạnh.
Mà ở đối diện với cửa tử, Lâm Tích cũng bị cổ lực lượng thần bí đó mang ra đấu trường, bên tai nàng vang lên thanh âm: “Nhận thua đi!”
“Ta nhận thua!” Lâm Tích vội vàng lên tiếng nói.
Mặc dù chưa hiểu ra sao, nhưng đối với người xem trọng lợi ích của mình là trên hết như nàng, nhận thua để giữ mạng hoàn toàn chẳng có gì đáng xấu hổ.
“Là ai?” Bên trong Đấu Trường, Lạc Nam phẫn nộ gầm lên.
Hắn không hiểu, hoàn toàn không hiểu vì sao đột nhiên có người nhúng tay vào Thiếu Đế Chi Chiến, cưỡng ép chính mình phải ngừng tay trước mặt Lâm Tích, bảo toàn mạng sống cho nàng.
Công bằng ở đâu?
Là người nào có quyền thế và địa vị thông thiên như vậy?
“Đừng làm rộn…” Đột ngột, có hai thanh âm mềm mại truyền thẳng vào trong tai Lạc Nam, đem cơn giận trong lòng hắn bất chợt lắng xuống.
“Tuế Nguyệt, Nữ Hoàng?” Lạc Nam giật mình, vội vàng hướng hai nàng nhìn sang.
Hiển nhiên, vừa truyền âm cho hắn chính là Tuế Nguyệt Nữ Đế và Côn Lôn Nữ Hoàng.
Hai vị Nữ Đế thấy hắn nhìn đến, chậm rãi gật đầu, truyền âm đáp:
“Cổ Việt Tộc Trưởng ra tay, cứu Lâm Tích chỉ là một phần, cứu ngươi mới là chủ yếu!”
“Cổ Việt Tộc Trưởng, cứu ta?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức.
“Không sai! Với thực lực và tu vi hiện nay của ngươi, một khi dám giết chết Khí Vận Chi Tử, chắc chắn phải nhận lấy nhân quả nghiệp lực nặng nề quấn thân, gánh chịu sự nguyền rủa của Vũ Trụ!” Tuế Nguyệt Nữ Đế đáp:
“Nguyền rủa này vô cùng kinh khủng, nó chẳng những tác động đến ngươi, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến khí vận thế lực của ngươi, người thân bênh cạnh ngươi, đem vận rủi bao trùm lấy tất cả những vòng quan hệ mật thiết xung quanh ngươi!”
“Cổ Việt Tộc Trưởng ra tay là không muốn chứng kiến ngươi phải gánh chịu những thứ kinh khủng như vậy!” Côn Lôn Nữ Hoàng tán thành nói:
“Trừ khi một ngày nào đó, thực lực của ngươi đạt đến cấp độ có thể phá diệt nguyền rủa của vũ trụ giáng xuống, khi đó muốn giết Khí Vận Chi Tử cũng không cần sợ!”
“Còn có chuyện như vậy?” Lạc Nam trong lòng cả kinh.
Con mẹ nó, đám người Thuận Thiên Giả, Khí Vận Chi Tử này bật hack so với hắn còn lợi hại hơn a.
So với bất kỳ con ông cháu cha nào đều càng thêm đáng sợ.
Người khác có Thiên Đế Cấp Thế Lực che chở, các ngươi trực tiếp có vũ trụ bảo kê, giết các ngươi còn bị nhận nguyền rủa, ai dám ra tay?
“Ngay từ đầu, ngươi và Lâm Tích đã định trước là không thể chết…” Tuế Nguyệt Nữ Đế tiếp tục truyền âm nói:
“Bất kể là ai lâm vào cửa tử, Cổ Việt Tộc Trưởng đều sẽ ngăn cản…các ngươi đóng vai trò quan trọng trong vũ trụ này, tạm thời phải giữ mạng lại!”
“Vậy sao…” Lạc Nam lẩm bẩm, trong đầu có vô số thắc mắc được sinh ra.
Vì sao vũ trụ này tuyển chọn Khí Vận Chi Tử? vì sao Lâm Tích và hắn hiện tại không thể chết?
Sau tất cả, bí mật nào đang được che lắp?
Liệu Cổ Việt Tộc có biết Lâm Tích mang Cấm Kỵ hay không? Có biết hắn mang Cấm Kỵ hay không?
Vô số câu hỏi không có lời giải, khiến Lạc Nam mặc dù chiến thắng nhưng vô cùng khó chịu.
Tuế Nguyệt Nữ Đế và Côn Lôn Nữ Hoàng chắc chắn biết một điều gì đó, nhưng vì thực lực của hắn chưa đủ nên các nàng không chịu tiết lộ cho hắn biết.
Lạc Nam vò đầu bứt tai…
Những thứ này ngay cả Bắc Cung Hàm Ngọc cũng không thể giải đáp, bởi vì Tiên Ma Cung chỉ tồn tại trong một thời đại sau đó đã diệt vong, kiến thức có giới hạn, rất nhiều bí ẩn mà vũ trụ này đang che lắp vẫn chưa thể lý giải.
Bất quá, nếu cái giá để giết Lâm Tích to lớn như vậy, hắn cũng tạm thời không dại gì mà động vào.
Bản thân hắn có lẽ không sợ cái gọi là Nguyền Rủa của vũ trụ, nhưng nữ nhân, thân nhân và huynh đệ bên cạnh chắc chắn sẽ bị liên lụy vào.
Lạc Nam không muốn điều đó xảy ra…
Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có phần đúng, Lâm Tích là Khí Vận Chi Tử, có Khí Vận gia thân, giống như đứa con được Vũ Trụ bồi dưỡng và nuôi nấng…
Ngươi muốn giết con của người ta, phụ huynh người ta không được phép nguyền rủa ngươi sao?
Đừng quên một điều…Vũ Trụ có linh!
…
“Chuyện gì xảy ra?”
Một loạt những biến cố vô cùng đột ngột khiến toàn trường ngơ ngác.
Chỉ có số ít người trong cuộc mới nhìn ra huyền cơ, những người còn lại hoàn toàn không hay biết gì cả.
Bọn hắn chỉ thấy vụ nổ kinh hoàng, Lâm Tích chật vật hấp hối rời khỏi Đấu Trường, còn Lạc Nam thì nâng Lạc Hồng Kiếm với khuôn mặt phức tạp.
Hiển nhiên, bên trong Đại Điện Cổ Việt…Cổ Việt Tộc có đủ bản lĩnh để ẩn giấu những vấn đề không muốn các phương cường giả nhìn thấu.
Ngay cả Linh Khê Trận Đế, Trưởng Lão Trận Điện cũng âm thầm kinh dị khi Lâm Tích đột nhiên có thể rời khỏi phong tỏa của mình.
Chỉ có Ngô Đế là diện mục bình tĩnh, ánh mắt lấp lóe như biết được điều gì đó…
“Lâm Tích vậy mà thành công trốn khỏi vụ nổ…”
Nhìn thấy Lâm Tích sống sót, vô số cường giả cảm thấy ngoài ý muốn…
Hiển nhiên bọn hắn cho rằng có lẽ bằng vào một thủ đoạn nào đó, Lâm Tích đã thành công trốn khỏi phạm vi nguy hiểm, mặc dù điều này đồng nghĩa với bại trận, nhưng cũng thành công giữ được mạng.
Không ai chú ý rằng, ở tại khán phòng số 1, sau khi chứng kiến Lâm Tích an toàn, Quỷ Đỏ cũng đang nhẹ nhàng thở ra một hơi nhẹ nhõm…
Đấu Trường một lần nữa được khôi phục, Lạc Nam hít sâu một hơi ổn định tâm tình.
Không thể giết được Lâm Tích khiến hắn có nhiều tiếc nuối, nhưng qua đó cũng mơ hồ cảm giác được mình đang chậm rãi tiếp xúc với tấm màn bí ẩn của vũ trụ này…
Những điều mà ngay cả Thiên Cơ Bảng cũng chưa chắc có thể cung cấp thông tin cho hắn.
Đúng lúc này, Bụt lại chậm rãi vuốt râu, tuyên bố một tiếng khiến toàn thân Lạc Nam chấn động:
“Trận kế tiếp, Côn Lôn Thiếu Chủ khiêu chiến Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ!”