Edit + Beta: Dĩnh Phan
Cha Chu bế con dâu vào phòng ngủ, sau khi đặt cô lên giường ông bèn đứng dậy. Trương Tiểu Phúc duỗi tay bắt lấy ông, đỏ mặt nói khẽ: “Ba ơi, tiết trời thay đổi, một mình con ngủ rất lạnh, ba ngủ cũng con đi.”
Ông ngẩn ra, thoáng do dự rồi gật đầu. Ông khóa cửa lại xong rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Ông có chút ngượng nghịu, quay đầu nhìn cô, thấy mặt cô đỏ hồng thẹn thùng, ông giật mình, ôm lấy cô nói: “Con dâu, chúng ta… chúng ta đi ngủ thôi.”
Má cô càng đỏ hơn, không nói một lời. Cha Chu có chút bất an, bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người cô, đến khi thân thể nở nang trắng nõn của cô hoàn toàn bại lộ, ông cũng cởi sạch, rồi lại ôm cô vào lòng, kéo chăn che đậy thân thể hai người.
“Ba chồng!” Cô khẽ gọi, chui vào trong ngực ông. Cơ thể ông nóng như lửa, cảm giác da thịt dán chặt vào nhau hết sức thoải mái. Tuy trong lòng cha Chu có chút mong muốn, nhưng bởi vì cô đang mang thai nên ông cũng không dám làm gì, chỉ dám ôm chặt lấy cô.
Cô lại không an phận, cố ý dùng chân cọ cọ lên trên đùi ông, cơ thể không ngừng ngọ nguậy. Cha Chu có muốn bình tĩnh cũng không được.
Tay nhỏ vuốt ve khắp nơi trên lưng ông: “Ba…Con ngủ không được.” Ông đã có ngòi lửa sẵn rồi, còn bị cô sờ thế này khác nào châm dầu vào lửa. Ông vội vàng bắt lấy cánh tay đang làm loạn.
Ông đã giữ tay cô thì cô dùng chân. Đùi từ từ cọ sát lên chân ông, dụ dỗ hạ thân ngẩng cao đầu.
“Tiểu Phúc… Đừng đùa…” Cha Chu âm thầm kêu khổ, thở phì phò thấp giọng quát.
Cô hơi dẩu môi: “Con không ngủ được. Con cũng không cho ba ngủ luôn. Ba con mình cùng nhau trò chuyện nha…” Cánh tay ngọc ôm lấy cổ ông, cơ thể không một mảnh vải cố tình ma sát lên người đàn ông, môi mềm tìm đến quai hàm, bụng phẳng lì kề sát vào ông, cảm nhận thịt căn nóng bổng bên dưới.
Được con dâu làm nũng thế này, là đàn ông đang lúc sung sức làm sao ông chịu nỗi. Bộ xương già của ông như muốn rụng rời, cúi đầu cắn lấy cánh môi thơm. Được ông phản hồi làm tâm hồn cô phơi phới, càng siết chặt ông hơn, nhiệt tình đáp lại.
Thân hình vạm vỡ đè lên người cô, tay bận rộn xoa nắn bầu ngực đầy đặn, đầu lưỡi liếm láp khắp mặt làm cô thở hồng hộc. Cô ôm lấy hai đầu gối, mở đường cho ông vào. Ông vội vàng đưa côn th*t vùi vào hoa huy*t, thỏa mãn rên một tiếng. Nhục bổng như bị thiêu đốt trong dũng đạo nóng như lửa, hoa huy*t được an ủi bèn ra sức vây chặt lấy gậy th*t.
“Ưm… Ba chồng... Ứm... Thoải mái… Mau động đi…” Hai chân ép chặt trước ngực, hai tay ôm lấy cổ ông, đầu gối tì vào ngực rắn chắt. Hạ thân hai người hòa vào làm một, cự côn nóng hừng hực trong cơ thể cô giật giật, cảm giác được lấp đầy thế này làm cô thích vô cùng.
Mệnh lệnh của con dâu ông không dám không nghe. Lúc đầu ông còn cố kỵ cô mang thai, chỉ dám động một cách nhẹ nhàng. Khốn nỗi cô quá ranh mãnh, lại siết cơ bụng, tiểu huyệt kẹp lấy ông gắt gao, ý chí kiên định của ông mất hết, quăng hết cái gọi là lo lắng ra sau đầu.
Huyệt nhi thập phần trơn bóng, đâm vào rút ra vài cái, dịch nhờn ra nhiều hơn trở thành chất bôi trơn khiến ông dễ dàng hoạt động hơn. Cự căn đen nhánh điên cuồng dội lên hoa tâm, tần suất thọc vào rút ra cao độ khiến cho tử cung co rút lại, nhanh chóng đưa cô lên cao trào.
“Ba chồng… Ân ân… Con muốn chết…” Cô thét chói tai, hai chân run lẩy bẩy, tiểu huyệt liên tục co rút mút lấy mút để gậy th*t. Khoái cảm đánh úp khiến cha Chu mất phòng bị, bắn ra ngoài. Trương Tiểu Phúc chỉ cảm thấy cây gậy trong thân thể đột nhiên bành trướng, giật giât mấy cái bền như súng nước áp lực cao bắn hết tinh dịch ấm nóng vào tử cung.
Cha Chu thở phì phò rút phân thân mềm oặt ra, nhìn nùng tinh chảy từ cửa huyệt ra, biểu tình có chút ảo não: “Sao ba lại vô dụng thế này. Nhịn một chút cũng không nỗi, không biết có làm em bé bị thương không?”
“Không sao đâu ba.” Hai má đỏ bừng, vẻ mặt chưa đã thèm. Cô liếm liếm môi, thấy bộ dạng lo lắng của ông liền đề nghị: “Nếu không, cắm vào hậu môn của con đi. Con… Lỗ nhỏ ngứa lắm…”
Cô đỏ mặt nói xong, ôm lấy hai đầu gối dẩu mông cao hơn một chút, cố tình để ông thấy rõ cúc huyệt đỏ tươi, tinh dịch giữa hai chân chảy xuống vừa đến cửa huyệt. Hình ảnh cúc hoa nhỏ xinh dính đầy bạch trọc vừa hương diễm vừa dâm mị vô cùng.
Cha Chu vốn lo lắng cho đứa con trong bụng cô nhưng cũng hơi bực bội vì chưa được tận hứng, nghe đề nghị này của cô liền động tâm. Lại thấy cúc huyệt đỏ hồng đang co vào mở ra, cự vật cương cứng lên lập tức.
Ông gạt tinh dich từ hoa huy*t dồn xuống cúc hoa, ngón tay thấm đẫm dịch nhờn vừa tiến vào, tức khắc trực tràng mấp máy kịch liệt, tường thịt non mềm bóng loáng nhưng lại khác xa tư vị hoa huy*t phía trước.
“Ân… Ba… Sâu hơn… Ngứa a… Ân ân…” Ngón tay ông vừa thô ráp vừa dài, tiến vào làm cô tưởng mình bị lông của bàn chải quét qua, ngưa ngứa khó chịu.
“Còn ngứa không con?” Cha Chu thấy cô cắn môi dưới. Ngón giữa ở bên trong càn quấy hơn, xoay tròn móc moi khắp nơi. Đồng thời, ông cảm thụ được trực tràng bao chặt lấy ngón tay khiến ông nhiệt huyết sôi trào, hận không thể đem “tiểu đệ” lập tức cấp thọc đi vào.
“Ân… Ngón tay không đã… Ba mau cắm vào đi mà.” Cô khó chịu lắc mông. Cha Chu rút ngón tay ra tiếng “ọp ẹp” đáng xấu hổ vang lên làm cô đỏ mặt, nhưng phần hơn là sự hưng phấn. Cô nâng mông cao hơn, nghênh đón côn th*t cha chồng tiến vào.
Lòng kiên nhẫn của ông chỉ còn mỏng như sợi chỉ, lại nghe cô thúc giuc, ông nâng nhục bổng để quy đầu chạm vào cúc hoa đang co rút, chậm rãi đâm vào. Miệng huyệt tuy nhỏ hẹp nhưng lại vô cùng đàn hồi. Đầu nấm vừa vào hết thì ông đã cảm nhận được sự bó buộc mất hồn.
Cha Chu lòng đầy kích động, không do dự tiến sâu vào bên trong, quy đầu nhồi nhét đi qua trực tràng chật hẹp. Cúc huyệt ra sức trói chặt chài thịt không cho nó nhúc nhích, cửa huyệt cắn siết lấy phần gốc rễ như muốn bẻ gãy cự căn, giam nó sâu trong trực tràng mãi mãi.
“Con dâu… Lỗ nhỏ chặt quá… Xem nó kẹp ba này…” Cha Chu hít sâu mấy hơi bình ổn trái tim đang đập kịch liệt. Ông không ngờ rằng “chơi” nơi này lại tuyệt đến vậy.
“Ân… Ba động đi…” Cô khó chịu nhíu mày, đôi tay nắm chặt đệm lót, hít thở đều thấy khó khăn. Cúc huyệt bị côn th*t siêu to cắm vào, ruột căng sắp nứt ra rồi.
Ông đã nhịn hết nỗi, cô vừa nói xong ông bèn nâng mông cô lên ra vào ngay. Trực tràng không thể so với hoa huy*t ướt át, đẩy đưa mới được có vài cái mà gậy th*t của ông đã bị ma sát làm hơi đau, nhưng khoái cảm đã che lấp đi hết. Sau khi cắm vào được hơn trăm cái thì trực tràng được bôi trơn.
“Ba chồng… Ân… Ân ân… Chậm thôi… A a a… Ba… A a… Mông con… Ô ô……” Ông dập càng ngày càng mạnh, vách thịt bên trong bị thọc đến nóng rát. Tiếng rên rỉ cao vun vút cũng không biết do quá sảng khoái hay quá thống khổ nữa. Miệng thì xin tha, mông lại nâng lên cao hơn, thậm chí còn chủ động vặn vẹo hùa theo thịt trụ đang thọc vào rút ra.
Cha Chu biết thừa là cô đã thích mê nên càng thêm ra sức nhiều hơn. côn th*t đâm sâu hết mức có thể xỏ xuyên trong thành ruột, quy đầu vừa nghiền mài vừa khuấy tròn ở cúc tâm rồi lại vô tình rút ra không thương tiếc. Ông dùng lực khủng khiếp tới độ cô tưởng ông lôi hết ruột già ruột non của cô ra bên ngoài luôn rồi.
Cứ thế tiếp tục, cự vật lại dùng sức đâm vào, nếp gấp hồng hồng ngoài miệng cúc huyệt bị cự vật nong căng đến trơn nhẵn. Vách thịt đỏ tươi siết chặt lấy phân thân, theo mỗi nhịp đưa đẩy, cúc hoa thỉnh thoảng co rúm lại kẹp khít lấy dương cụ làm ông sướng không nói nên lời. Cũng không biết làm trong bao lâu, đến khi cô cảm thấy ruột không còn cảm giác, giọng rên đã khàn khàn, Cha Chu mới bắn hết tinh dịch vào sâu nơi cúc tâm.
Trương Tiểu Phúc mang thai trở thành chuyện hệ trọng của nhà họ Chu. Ông và cô cùng thương lượng đưa ra một quyết định đó là chọn một trong bốn người còn lại trở thành chồng của cô, như vậy mới dễ dàng giao phó chuyện cái thai trong bụng với người khác.
Chuyện tái hôn thế này ở nông thôn không phải là chuyện lạ, với cả họ là “anh tình em nguyện”, không trái với pháp luật nên chẳng ai cấm cản.
Hôm sau ông thông báo chuyện này cho mấy anh em, ai nấy đều mừng thầm trong bụng. Chu Quý nhanh nhảu tự đề cử bản thân, cho rằng mình chính là người có tư cách nhất. Chu Siêu cũng không nhường, anh vốn là anh cả trong nhà mà. Bốn người không ai nhường ai, cuối cùng đành dùng phương pháp bắt thăm để chọn lựa.
Cuối cùng Chu Cường trở thành người may mắn nhất. Khi nghe thấy tên mình, anh đắc ý lên mặt, hưng phấn bế cô lên xoay mấy vòng.
Một tháng sau, tin tức người con trai thứ ba của nhà họ Chu sẽ cưới vợ, cô dâu lại là em dâu của mình truyền khắp cả thôn, thậm chí người trên thị trấn cách cả ngàn dặm cũng hay tin đó.
Tiệc rượu ngày đó, người đến chúc mừng tấp nập, Cha Chu biết thừa rằng bọn họ chủ yếu tới xem náo nhiệt, nhưng dù sao em dâu tái giá với anh chồng cũng không tính là mới lạ, chỉ có tái hôn với cha chồng thì mới trở thành chuyện hiếm xưa nay chưa từng thấy thôi.
Cô mang thai con của ông, thế mà giờ lại được gả cho con trai thứ ba của mình, nỗi lòng ê ẩm không thể chia sẻ cùng ai, còn phải tươi cười đón tiếp khách khứa mới đau chứ. Mấy người anh em còn lại cũng chẳng ai vui như bề ngoài mình biểu hiện, chỉ riêng có Chu Cường cười rực rỡ suốt cả ngày, hết kính rượu người này rồi lại tới chào rượu người khác.
Có mấy người anh em chí cốt cùng thôn uống quá chén, rượu vào lởi ra, quàng vai bá cổ lấy chú rể nói sảng: “Anh Cường đúng là lợi hại. Trước đây em cứ tưởng là anh khoác lát, không ngờ anh cưới được em dâu về làm vợ thiệt. Ôi… Cơ thể khiêu gợi thế này, em mà được “chơi” một lần thì chết cũng cam tâm.”
“Mày nói đúng lắm! Nhất là cặp ngực bự chà bá kia… Ta nói…”
Chu Cường nghe vậy thì trách: “Hiện tại Tiểu Phúc là vợ của tao. Tụi bây còn dám nói bậy nữa thì đừng trách sao tao không nể tình anh em nha.”
Miệng nói vậy thôi chứ trong lòng anh vô cùng đắc ý. Đàn ông mà, rảnh rỗi bàn mấy chuyện này cũng tính là bình thường. Khắp thôn này ai không biết cô điện nước đầy đủ chứ! Thậm chí rất nhiều người đã sớm đoán được kết cục này. Chồng cũng chết cả năm rồi, bốn anh em nhà họ Chu đều sinh long hoạt hổ hết, mồi ngon để trước mặt họ không ăn thì đúng là chuyện lạ mà có thật.
Đợi khách khứa tan hết, bốn cha con tụ hợp đánh bài dưới nhà. Chú rể một mình lên lầu, mở cửa vào phòng tân hôn, thấy cô dâu hai mắt nhắm hờ tựa vào mép giường.
“Em dâu… Không… Bà xã.” Chu Cường đến gần bế cô lên. Trương Tiểu Phúc mở mắt ra thấy anh, đấm lên ngực anh vài cái: “Mệt chết… Mau thả em xuống.”
“Đã mệt sao em không ngủ trước?” Chu Quý ngược lại ôm sát, bàn tay ở trên lưng khẽ vuốt. Hôm nay cô mặc bộ sườn xám màu đỏ thắm được cắt may vô cùng tinh xảo, bụng bầu được hai tháng cũng vừa mới nhô lên, có vẻ hơi đầy đặn. Sườn xám càng khắc họa rõ đường cong hình chữ S lả lướt vừa ưu nhã vữa không kém phần dụ hoặc.
“Bà xã… Em đẹp lắm!” Chu Cường hôn lấy cô, ngón tay gấp gáp cởi nút áo trước ngực rồi chui vào trong bắt lấy nhũ phong cao ngất mềm như bông bên phải. Anh tưởng tượng như mình đang nhào bột, mới bóp có mấy cái đã làm anh xương cốt rã rời. Anh lại nhớ đến lời mấy thằng em cùng thôn nói trong bữa tiệc, bọn họ cùng lắm chỉ dám nghĩ trong lòng, còn anh được chính tay sờ vào đôi cự nhũ ấy.
“Bà xã… Ngực em sờ thoải mái quá!” Anh xoa nhẹ vài cái, sau đó ca ngợi.
Ngực bị anh xoa đến nóng lên, cô dựa vào người anh không ngừng thở dốc, bàn tay nhịn không được đè ở trên tay hắn, nắm chặt bộ ngực xoa lộng. Nghe cô hô hấp ngày càng dồn dập, thân thể anh nóng ran, ôm lấy eo cô xoay người áp cô xuống giường.
Anh xé rách cổ áo vừa mở được một nửa, rồi vội vàng luồn tay ra mở nút thắt áo ngực đằng sau lưng rồi giật mạnh, tuột sườn xám xuống làm đôi nhũ phong nặng trịch trắng ngần nhảy bật ra. Anh nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, ừng ực nuốt nước miếng một cái. Hai tay chộp lấy “đôi thỏ” ngay lập tức.
“A…” Cô khẽ ngân nga. Chu Cường vận dụng công phu nhào bột lên ngực vợ của mình, làm chúng không ngừng biến hình, phát trướng. Nhũ hoa hồng hồng trông như quả dâu tây chín mọng, anh cầm lòng không đậu cúi đầu xuống niếm thử.
“Ân… Anh ba… Anh ba…” Cô ôm anh thở dốc. Ngực bị anh liếm mút nóng như bị thiêu đốt, toàn thân khô hừng hực. Cô cởi hết mấy nút áo còn lại, vặn vẹo làm quần lót tuột xuống đầu gối. Tay thoăn thoắt cởi thắc lưng của anh, duỗi vào sờ “quả cà tím” khổng lồ làm người ta sợ hãi.
Cách một lớp quần lót mỏng, côn th*t bất mãn bành trướng một vòng. Nhiệt độ âm ấm truyền vào lòng bàn tay thẳng đến trái tim làm ngực cô đập loạn xạ. Chu Cường bị cô tuốt đến sảng khoái, cúi đầu ngậm lấy cự nhũ khẽ cắn cắn. Anh kéo quần lót trên đầu gối của cô quăng ra ngoài, bàn tay thô ráp chui vào vuốt ve nơi riêng tư giữa hai chân.
Ngón tay không ngừng vỗ về cánh hoa, khi thì ngắt lấy hoa đế, khi lại ấn ấn chơi đùa. Cảm giác tê dại từ vị trí anh âu yếm truyền lên, khát vọng quen thuộc dâng trào, lửa dục vọng đã được cháy bùng lên. Mật hoa trào ra như suối làm ướt hết cả bàn tay anh, tưới ướt luôn cả hai vẹm cỏ quanh hoa huy*t.
“Anh ba…… Ân…… Ân…… Đừng đừng cắn mà……” Núi đôi bị anh liếm mút khiến cô thải mái vô cùng. Cô xoay mông liên tục, phóng đãng kêu lên, hai chân kẹp chặt lấy anh tay khiến anh không rút ngón tay trong tiểu huyệt ra được. Chu Cường dùng sức cắn “quả đào tiên” bên trái: “Sao em còn kêu anh ba, gọi ông xã cho anh.”
Anh vừa nói vừa dùng ngón tay thọc vào hoa huy*t, cô chịu không nổi cong eo lên, miệng lung tung kêu loạn: “Ông xã… Ông xã.” Tâm Chu Cường như hoa nở, sự kiên nhẫn trong anh mất hết, giờ anh chỉ muốn cùng cô nhanh chóng hoàn thành nghi thức động phòng.
Anh mở chân cô ra thành chữ M, nâng nhục bổng đang hưng phấn bừng bừng chạm vào nhục huyệt. Tiểu huyệt đỏ tươi vui mừng khi gặp quy đầu ẩm nóng, bèn nhanh nhảu tuôn ra lượng lớn mật hoa chào mừng. Toàn thân anh nhiệt huyết sôi trào trước hình ảnh kích thích đó, côn th*t thô ngạnh tiến vào, nong hoa huy*t chật hẹp căng ra hết mức có thể. Quy đầu được tầng tầng lớp lớp bên trong vây lấy, anh lâng lâng cảm nhận người con gái dưới thân run rẩy vì đê mê.
Vào được phân nửa, anh lại dùng toàn lực đưa trọn côn th*t vào trong, quy đầu chạm tới hoa tâm. Cô tê dại rên rỉ. Chợt nhớ đến cái thai trong bụng, ô rùng mình nhắc nhở anh: “Anh ba… Đừng làm mạnh quá… Em đang có thai đó.”
Chu Cường vô cùng ghen tị, cố tình đâm vào còn sâu hơn, hừ một tiếng: “Ông già “làm” em biết bao lần không vấn đề gì, tới lượt anh em lo lắng là sao.”
Hiện tại cô là người vợ quang minh chính đại của anh, sau này những người khác muốn cô cũng phải xếp hàng sau anh. Dù là cha anh cũng không ngoại lệ.
“Anh nói cái gì đấy.” Cô vừa định phản bác, anh bèn ra sức “làm” cô, xoạc hai chân cô thành hình chữ nhất, vật cực đại hăng say khuấy đảo, đôi cự nhũ phối hợp lắc lư lên xuống. Anh không ngừng đâm mạnh vào trong, tàn nhẫn va chạm vào tử cung, làm cho cô dục tiên dục tử.
“Ưm... Anh đừng đâm mạnh quá… A a a… Anh, anh… Anh muốn giết chết đứa bé hả... Ân ân… Nhẹ thôi…” Khoái cảm quá mạnh mẽ làm cô bủn rủn, tuy rằng em bé trong bụng vô cùng kiên cường nhưng anh cứ điên cuồng thế này khiến cô sợ bé con sẽ gặp chuyện mất.
Cô càng che chở bào thai trong bụng bao nhiêu, Chu Cường càng ghen ghét nó bấy nhiêu. Không thèm nhiều lời, anh rút dương cụ ra, xoay cô nằm nghiêng một bên, mở một chân cô gác lên vai, đâm một cú sâu lút cán thẳng vào tử cung. Cô thậm chí cảm nhận được đầu nấm của anh đã chạm tới đứa bé, dù lòng lo lắng nhưng khoái cảm cùng cực làm cô quên hết tất cả, mặc anh mạnh mẽ ra vào.
Chu Cường một lòng chỉ nghĩ đến chuyện phải động phòng đến tận hứng. Người ta thường nói: “Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng”, anh phải “làm” mấy lần mới thỏa mãn được đây?