- Cả 3 rời khỏi sânbay trở về, trên đường đi Kevin vì không muốn ở xa cô nên đã nănnỉ,trưng ra bộ mặt con nít đòi kẹo thêm cái ánh mắt long lanh kia nữakhiến cho cô hết sức là nhức đầu không biết nói gì đành phải gật đầuđồng ý. Còn Vy thì sao??? Cô(Vy) ở bên cạnh dùng ánh mắt nghi ngờ thêmcái nụ cười gian xảo kia nhìn hắn (Kevin) làm cho hắn nổi hết da gà lên. Hắn trừng mắt nhìn lại Vy khiến cho cô nhìn 2 người bằng ánh mắt khóhiểu. Cô cảm thấy không khí ngột ngạt thì lên tiếng
- “Kevin, anh tính ở Đài Bắc khoảng bao lâu???“.
- “À, cái này à......Ừm..... Thì khi nào anh cảm thấy chán thì sẽ trở về bên đó!!!“. Kevin nhìn cô cười nói
- “Thế công ty bên đó thì sao??? Công việc thì ai giải quyết giúp anh???“. Cô đưa mắt nhìn hắn (Kevin) hỏi
- “Em yên tâm!!! Anh đã giải quyết đâu vào đó rồi!!! Lúc anh chuẩn bịsang đây thì anh đã đưa một phần công việc cho thư ký giúp anh xử lýrồi!!!!“. Kevin cười híp mắt nói(Thư ký: Thật quá đáng!! Như vậymà?một phần à!!!*khóc rong lên*....... Kevin: Có ý kiến??? *trừngmắt*....... Thư ký: Dạ, em không dám!!! *đổ mồ hôi hột*.......Kevin: Biết điều đó * cười ha hả*....... Thư ký: *câm nín* -_-b).
- “Ồ, thì ra là thế!!!“. Cô *gật đầu* nói
- “À, này!! Rose!! Em......“. Kevin định lên tiếng thì bị Vy chen ngang
- “Ngọc, anh họ!! Đến nhà rồi!! Mau xuống thôi!!!“.
- “Ừ, Kevin!! Xuống thôi!! Chắc ba mẹ em đang đợi ở trông đấy!!“. Cô nóixong liền mở cửa đi xuống, Kevin không nói nhiều cũng xuống theo.
- “Hai đứa về rồi à!! Chuyện giải quyết thế nào rồi???“. Lên tiếng là bacô, lúc này đây ba và mẹ cô đang ngồi trong phòng khách xem phim
- “Đã xong hết rồi ba!!! Ngày mai là cổ phần sẽ chuyển về cho con!!!“. Cô đi đến ngồi xuống sofa đối diện ba mẹ cô nói
- “Thế thì tốt rồi!!! À, mà cậu này là......“. Mẹ cô cười nói rồi quay sang người đang ngồi kế bên con gái mình hỏi
- “Mẹ, lúc sáng con có nói rồi đấy!! Hôm nay con và Vy sẽ đi đón anh họ cậu ấy mà!! Là anh ấy đấy!!!“. Cô mĩm cười nhìn bà nói
- “A!! Thì ra là cậu à!! Chào cậu!!!“. Ba cô lên tiếng cười nói không quên nhìn đánh giá hắn (Kevin).
- “Cháu chào 2 bác!! Cháu là Đông Phương Hạo!!! Bác gọi cháu là Hạo hoặcKevin là được!!!“. Kevin đua tay ra bắy tay chào hỏi ba mẹ cô
-”Ừ, cháu ngồi máy bay chắc mệt lắm rồi!!! Thôi cháu lên phòng nghỉ ngơiđi!!! Ta đã kêu vú Trương chuẩn bị phòng rồi đấy!!!“. Mẹ cô nhìn Kevinmột hồi rồi lên tiếng
- “Đúng rồi, anh họ!! Anh lên phòng nghỉngơi đi!! Bây giờ bọn em phải đến công ty giải quyết công việc nữa!!!!“. Vy lúc này mới lên tiếng
- “Được rồi, vậy con xin phép làm phiền 2 bác ạ!!!“. Kevin *gật đầu* rồi lễ phép nói với ba mẹ cô
- “Thế anh nghỉ ngơi đi!! Bọn em đến côn ty đây!!! Ba mẹ, tụi con đi nhé!!!“. Cô đứng lên nói
- “Ừ, con đi cẩn thận!!!“. Mẹ cô cười nói không quên dặn dò
- “Uh, đi thôi Vy!!!“. Nói xong đứng dậy rời đi, Vy cũng chào ba mẹ cô rồi đi theo.
~~~~~~~°°°°°°~~~~~~ Ta tua nhanh đến công ty nào~~~~~~~~~~
- Trong phòng tổng giám đốc lúc này cô đang phải giải quyết những giấytờ, hợp đồng mà không hề hay biết trong phòng mình hiện giờ đang cóngười bước vào, còn ai đó từ lúc bước vào thấy cô đang cắm cúi làm việcthì mĩm cười, tiến đến ghế sofa ngồi chống cằm ngắm cô. Lúc này thì thưký tiểu Mỹ đi vào nhìn thấy cảnh hết sức là..... không biết nói thế nàonhỉ!! Nói chung là rất khó tả a~. Tiểu Mỹ thấy tổng giám đốc nhà mình lo làm việc mà không hề để ý ai kia đang nhìn mình với ánh mắt đầy yêuthương, tuy là nhỏ (t/Mỹ) không muốn làm phiền nhưng nhỏ có vài bản thảo cần cô ký. Tiểu My suy nghĩ xong mới dám lên tiếng phá bầu không khínày
- “Hưm....hưm....”
- “Ủa, tiểu Mỹ!! Em vào sao không gõ cửa cho chị biết???“. Cô nghe thấy tiếng thì ngước lên nhìn tiểu Mỹ nói
- “À.....ừm....em mới vào nhưng cửa không khóa nên em vào luôn a~“. Tiểu Mỹ gãi gãi đầu cười nói
- “Ờ.....Lãng....Lãng Thần?? Anh...anh ở đây khi nào thế?? Sao anh khôngcho tôi biết?? Tiểu Mỹ, sao không thông bào cho chị???“. Vừa nói xongvới nhỏ(t/Mỹ) thì cô mới nhìn lại phía ghế sofa nơi ai đó đang ngồi ngắm cô thì giật mình lên tiếng
- “Không phải lỗi cô ấy đâu!! Là do tôi muốn làm cho cô bất ngờ a~“. Vâng, thì ra người đó chính là anh
- “Thật xin lỗi!! Do tôi mãi xử lý công việc mà không hề biết anhđến!!!“. Cô vội đứng lên lại phía ghế ngồi đối diện anh cười gượng lêntiếng
- “Không sao!!! Là tôi đến mà không thông báo thôi!!!“. Anh cười nhìn cô nói
- “Ân! Tiểu Mỹ, em đi làm việc tiếp đi!!“. Cô *gật đầu* rồi quay sang tiểu Mỹ ra lệnh
- “Vâng, em đi liền đây!!“. Tiểu Mỹ dạ thưa rồi liền rời đi trả lại không khí cho 2 người. Bây giờ trong phòng chỉ còn cô và anh mà thôi, cô cảmthấy hơi ngượng ngùng nên lên tiếng
- “Lãng Thần, anh đến đây tìm tôi có chuyện gì không???”
- “À...thật ra không có gì quan trọng đâu!!! Hm...tôi chỉ là muốn mời côđi ăn tối với tôi thôi!!! Nhưng nếu cô bận thì không sao đâu, để bữakhác cũng được!!!“. Anh cười gượng gại đầu nhìn cô nói
- “Điăn??Được chứ!! Dù sao tôi cũng đã làm gần xong rồi!! Phần còn lại tôi để cho Vy giải quyết!!!“. Cô cười cười lên tiếng. (Tg: Ngọc nhi à!! Chịgian quá đi!!! *cười đểu*...... Ngọc: Lắm chuyện!! Mau đi chỗ khác!!!*liếc mắt*...... Tg: Hứ! Hung dữ!!! *Bĩu môi*........ Ngọc: Nói gìhả?? *tay cầm guốc*........ Tg: Á! Ta sẽ méc Thần ca cho coi!!! *đangdần dần lui*....... Ngọc: Này thì méc!!! *guốc đã ném đi*....... Tg:*chạy mất dép còn đâu*....... Ngọc: -_-!!)
- “Ừm, vậy bây giờchúng ta đi luôn nhé!!! Bây giờ cũng gần 6h rồi“. Anh cười nhìn đồng hồtrên tay rồi nhìn cô cười gượng lên tiếng
- Ồ, đã gần 6h rồi sao??? Nhanh thật đấy!!! Tôi không hề để ý thời gian!!!“. Cô nghe anh nói thế liền nhìn đồng hồ nói
- “Là do cô quá chú tâm vào công việc thôi!!! Giờ chúng ta đi!!Tôi mớiphát hiện 1 nhà hàng mới mở chúng ta đến đó ăn nhé!!“. Anh thấy cô đangngượng ngùng thì cười nói
- “Hi!Vậy bây giờ chúng ta đi luôn nhé~“. Cô mĩm cười nhìn anh trả lời
- “Ừ, đi thôi!!“. Anh *gật đầu* liền đứng lên nói
- Thế rồi cả 2 người đi ra khỏi phòng, thấy tiểu Mỹ đang ngồi trên bànlàm việc thì cô như nhớ được gì đó đi lại chỗ nhỏ (t/Mỹ) lên tiếng
- “Tiểu Mỹ!! Bây giờ chị với anh ấy đi ăn xong rồi về luôn!! Lát Vy có qua đây thì em nói lại hộ chị nhé!!“.
- “Vâng, em biết rồi!!“. Tiểu Mỹ dạ thưa nói
- “Ừ, vậy chị đi đây!! Lãng Thần, chúng ta đi thôi!!!“. Cô *gật đầu* rồiquay sang nói với anh. Anh chỉ *gật đầu* rồi cả 2 tiến về thang máy, lúc bước ra cô và anh lại trở thành tâm điểm chú ý cho nhiều nhân viên ởđây, nhiều người nhìn cô mà ngưỡng mộ mà không hề có ánh mắt ghen tỵ
- “Ôi, nhìn kìa!!1 Tổng giám đốc của chúng ta thật đẹp“. Nv A
- “Đúng đó!! Thật ngưỡng mộ!!“. Nv B
- “Người đàn ông đó thật đẹp trai a~.” Nv C
- “Hai người thật xứng đôi!!“. Nv D
- “Đúng a~“. Nv E gật đầu nói theo
- Anh nghe được họ nói rằng cô và anh xứng đôi trông lòng thầm cười hípmắt còn cô thì mặt đã xuất hiện rạng mây hồng, cô ngượng hết sức a~ bước nhanh chóng ra khỏi công ty. Ra ngoài,chiếc xe Audi màu bạc của anh đãđậu sẵn mà anh cũng rất là ga-lăng mở cửa xe cho cô làm tư thế mời tiểuthư lên xe làm cho cô phì cười. Cồ lên xe, anh vòng qua bên kia bước lên rồi thắt dây an toàn vào xong thì khởi động xe rời đi. Trên đường đi 2người trò chuyện rất vui vẻ, rất hợp ý nhau. Đến nơi, anh bước xuống xelàm cho rất nhiều phái nữ nhìn anh không chớp, mắt thì hình trái tim,anh đi đến mở cửa ra, lịch sự đưa tay ra thì một cánh tay thon dài đặtlên taylàm cho nhiều người nhìn bước ra là một người con gái vô cùngđẹp, làn da trắng không tì vết, mái tóc tím nhạt xoăn xõa tự nhiên, nụcười thiên thần làm cho đám đàn ông nhìn cô thèm khát. Còn anh nhìn đámngười đó nhìn cô khiến anh khó chịu, trừng mắt cảnh cáo họ như nói *Côấy là của tôi, các người đừng mong đụng vào!!*. Đám người đó nhìn ánhmắt anh mà nuốt nước bọt, thầm nghĩ *hảo đáng sợ a~*.
- Nhà hàng mà cô và anh đến là một nhà hàng Pháp, vào trong cô thầm khen ngợi cách bài trí nơi đây, nó thật đẹp và thích hợp với phong thủy. Cô và anhchọn bàn riêng bên trong 1 căn phòng nhìn nó thật ấm áp a~. Anh chỉ muốn có không gian riêng với cô mà thôi nên đã đặt chỗ trước mà cô không hềbiết. Lúc này phục vụ đi vào, đưa menu cho cô và anh xem. Cô nhìn cácmón ăn trong menu, chúng trông rất ngon và đăc biệt, cô không biết chọnmón nào nên lên tiếng hỏi anh
- “Lãng Thần, anh muốn ăn món nào???”
- “Cô thích món nào thì hãy món ấy!!Tôi thì món nào cũng được!!!“. Anh cười sủng nịch nhìn cô nói
- “Ưm.....vậy được rồii!! Anh cho tôi một món salat, 2 phần bit-tết 6phần chín 7 phần sống, gà sốt vang, một chai rượu vang đỏ Chile năm 1997 nhé!! Anh thấy được không???“. Cô gọi xong các món rồi nhìn sang anhhỏi
- “Ừ, được“. Anh cười nói
- “Ừm, thế được rồi!! Củachúng tôi nhiêu đó thôi!! Cảm ơn!!“. Cô *gật gật đầu* sau đó nhìn sanganh chàng phục vụ đang đứng đưa trả menu cho anh ta
- “Vâng, xin quý khách đợi a~. Món ăn sẽ có ngay!!“. Anh phục vụ cầm lấy menu rồi cung kính nói xong thì lui ra.