Bữa tiệc này, diễn ra xôm tụ gần ba tiếng đồng hồ, Thị trưởng Lý đi rồi, Mục Chính Hi mới lái xe rời đi.
Đã uống khá nhiều rượu, nhưng chỉ là chuyện nhỏ với Mục Chính Hi.
Quan trọng nhất vẫn là đạt được mục đích của ngày hôm nay.
Ở nơi khác.
Tống Kỳ nhận được điện thoại liền nhanh chóng quay lại công ty, lúc này, trợ lý Mike lập tức đi đến.
"Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
"Vốn dĩ đã bàn xong với thị trưởng, chuẩn bị kí tên, nhưng vừa rồi nhận được điện thoại, nói là không đúng quy định, có lẽ phải trì hoãn một khoảng thời gian!" Mike nói.
Nghe vậy, Tống Kỳ nhăn mày.
"Nhưng công ty sắp khai trương rồi, mọi người đều đã biết, nếu như trì hoãn, chúng ta sẽ phải đền bù rất nhiều tiền!" Mike vừa nói.
Lợi hại trong đó, Tống Kỳ tất nhiên hiểu rõ.
Tống Kỳ nghĩ nghĩ, mắt híp lại: "Lúc trước đã nói văn kiện rất nhanh sẽ được duyệt xuống, bây giờ đột nhiên thay đổi, nhất định là có hiểu lầm gì đó!"
"Tôi tra được hôm nay tổng giám đốc của Vân Duệ, còn có ông tổng trước đây của Lăng thị đã ăn cơm cùng thị trưởng!" Mike nói.
Nghe vậy, Tống Kỳ hiểu ra.
Thì ra là như vậy!
Mục Chính Hi!
Nghĩ vậy, Tống Kỳ cười lạnh, Mục Chính Hi anh nghĩ có thể cản trở tôi được sao?
Quay đầu sang nhìn Mike: "Giúp tôi hẹn Thị trưởng Lý ngày mai ăn cơm!"
Nghe Tống Kỳ ra lệnh, Mike gật đầu: "Vâng, tôi biết rồi!"
Nghĩ đến mọi chuyện, Tống Kỳ cười nhếch môi.
Ngày mai.
Mike đi vào trong văn phòng của Tống Kỳ.
"Tổng giám đốc, Thị trưởng nói hôm nay có rất nhiều cuộc họp, cho nên không có thời gian!" Mike nói.
Không nghi ngờ gì, Thị trưởng Lý là cố ý.
"Tiếp tục hẹn, cho dù chỉ có mười phút, cũng muốn hẹn!" Tống Kỳ nói.
Nghe vậy, Mike gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Suốt hai ngày tiếp theo, Thị trưởng Lý đều viện vô số lí do để từ chối lời mời của Tống Kỳ. Loading...
Tống Kỳ xụ mặt, xem ra, Mục Chính Hi đã tốn rất nhiều công sức.
Bây giờ cách ngày khai trương rất gần rồi, Mike cũng rất sốt ruột.
"Tổng giám đốc, hay là nhờ tống giám đốc trước đây ra mặt!" Mike nói.
Lời nói của Mike khiến Tống Kỳ nhướng mày: "Không!"
"Tôi không muốn mọi người cảm thấy tôi chỉ là nhà giàu đời thứ hai!" Nói xong, hắn nhíu mày nhìn Mike: "Giúp tôi tra hành trình hôm nay của Thị trưởng Lý!"
Mike không biết Tống Kỳ có ý gì, nhưng anh đã phân phó rồi, thì đều phải nghe theo: "Rõ!"
Nói xong, Mike đi ra ngoài.
Sau mười phút, anh ta lại đi vào.
"Tổng giám đốc, tra ra rồi!"
"Ở đâu?"
"Vừa mới tra được tin tức, bây giờ ông ấy đi đánh gôn, hình như có chuyện cần bàn!" Mike nói.
Nghe vậy, Tống Kỳ chớp chớp mắt, cười lên: "Đi sân gôn!"
"Vâng!" Mike cũng không hỏi nhiều, Tống Kỳ làm việc, từ trước đến nay đều có cách của chính mình, anh ta chỉ nghe theo là được rồi.
Vì vậy, bọn họ đi đến sân gôn.
Trước đây, sân gôn là nơi dùng để tu dưỡng thả lỏng tinh thần, rèn luyện sức khỏe và tính cách, nhưng bây giờ, nó đã trở thành nơi thương lượng việc làm ăn.
Mang tiếng là đánh gôn nhưng lại tích cực bàn bạc việc làm ăn.
Lúc này, Thị trưởng Lý đang nói chuyện với người khác, Tống Kỳ đi lại, anh mặc đồ thoải mái trông rất trẻ, lạc quan ấm áp.
"Thị trưởng Lý, ngài có vẻ rấy rảnh rỗi à!" Tống Kỳ vừa nói vừa đi lại.