Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 472: Tựa như nhiều năm trước



Sau khi hệ thống lại tình huống đã xảy ra, Đường Uyển chẳng những không được chút nhẹ nhàng ngược lại tâm trạng càng nặng nề thêm.

Mặc dù đoán được phần nào ý đồ thật sự của hung thủ, lại đau khổ phát hiện, cũng không thể ngăn chặn những hành động xấu đi thật sự có hiệu quả.

Chỉ cần bệnh trạng của Đường lão gia một ngày không khỏi, chẳng khác nào trong nhà không có chủ, Đường Hoàng đã đến Trung Hải để khiêu khích một cách trắng trợn, không cần phải nói bên kia Yến Kinh cả đống sự việc lung tung lộn xộn, lòng người chia rẽ, cuộn trào mãnh liệt.

Lúc từ nhà Đường Uyển rời đi, Dương Thần đang nghĩ muốn xoa dịu người phụ nữ tội nghiệp này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dường như ngoài việc giúp cô ấy một phen không có cái gì để nói, có lẽ Đường Uyển cũng không muốn mình xem cô ây là kẻ yếu đuối, cũng không nói thêm cái gì.

Lúc về đến nhà, đã đang là giờ cơm chiều, Dương Thần thấy mình cả ngày chỉ lo bận tháo giỡ máy nghe trộm, không khỏi có chút tự giễu.

Đợi đến lúc dọn cơm, Dương Thần thấy Lâm Nhược Khê không về nhà như ngày thường, dường như vú Vương sớm biết được Dương Thần sẽ nghĩ việc này, cười nói:

- Tối nay tiểu thư đi đến chỗ tiểu thư Christine, nói là bàn chút việc với cô ấy, cho nên không về ăn cơm, không cần đợi.

Vốn là Dương Thần tưởng Lâm Nhược Khê là làm việc tăng ca linh tinh, vừa nghe là đi tìm Christine vẻ mặt liền xám lại…

Người phụ nữ điên khùng ấy, sẽ không lại nói, những chuyện không nên nói một cách không che đậy? Dương Thần càng nghĩ càng thấy có thể, nhưng mình cũng không thể ngăn cản Lâm Nhược Khê đến gặp người ta, đành phải yên lặng ăn cơm, trong lòng đang mong Christine sẽ không nói quá nhiều.

Quách Tuyết Hoa nhìn thấy Dương Thần như vẻ băn khoăn, không khỏi buồn bực hỏi han:

- Con trai, sao Nhược Khê đi gặp Christine như làm con bị kích động, đây chẳng phải rất kỳ lạ sao?

Dương Thần khoát tay một cách miễn cưỡng, ra hiệu không có chuyện gì nói:

- Hơi bất ngờ, dù sao Nhược Khê rất ít khi tìm người lạ để trò chuyện.

- Tại sao là nói chuyện phiếm, có lẽ là công việc chứ.

Quách Tuyết Hoa hỏi ngược lại.

Dương Thần sửng sốt ngẫm nghĩ lại cũng phải, cũng không chừng vợ mình đi gặp cô ấy chẳng qua là trong công việc, có lẽ mình thật sự nghĩ ngợi quá nhiều.

Cơm nước xong, cùng với mẹ mình và vú Vương xem tivi một lát, Dương Thần về phòng mình, tính sơ qua chênh lệch múi giờ, thời gian lúc này, bên Âu Châu hẳn là giữa trưa, bèn mở máy tính, đăng nhập vào công cụ video tán gẫu thường dùng.

Chỉ chốc lát, Solon tóc đỏ xuất hiện ở màn hình, với vóc dáng cao to ăn mặc bộ veste màu đen, rất có sức sống, hướng chào Dương Thần bằng cách chào quân đội.

- Minh Vương các hạ, đột nhiên tìm tôi, có lệnh quan trọng sao? Solon hỏi thẳng.

Dương Thần nhìn cách ăn mặc của Solon một lát, cười nói:

- Tôi nhớ cậu ghét mặc vest, sao tự nhiên lại trịnh trọng như vậy?

Trong mắt Solon để lộ vài phần ấm áp, khuôn mặt ngay thẳng đã có chút tươi cười:

- Không ngờ, các hạ còn nhớ tôi không thích mặc vest.

- Cậu là bạn tôi, tôi rất ít bạn, thói quen của bạn, đương nhiên tôi nhớ.

Dương Thần thả nhiên nói.

- Là vì con gái tôi, Isabela, con bé hôm nay phải cử hành hôn lễ.

Solon cười nói.

Dương Thần ngẩn ra, cười ha hả nói:

- Isabela, con mèo hoang nhỏ? Cô ấy kết hôn sao? Chú rể là ai?

Solon nghe nói đến từ “chú rể’’, vẻ mặt có vài phần khó chịu, hừ hừ nói:

- Rất không may, cái thằng chết tiệt lừa gạt đứa con cưng của tôi là cháu nội của Macedonia.

Nghe đến đây, Dương Thần rốt cuộc kìm không nổi, cười rộ lên điên cuồng, dùng sức vỗ vào nệm:

- Cậu nói là, cái thằng cháu nội cũng có dáng người như thùng nước của Macedonia Brune?

- Đúng vậy, nhưng tôi thích gọi thằng nhỏ hư hỏng kia là con lợn rừng.

Solon bĩu môi nói.

Dương Thần liền cảm thấy bùi ngùi, Solon và Macedonia đều là anh em thân mật của mình, người nhà bọn họ với mình bớt đi chút kính nể nhưng vẫn rất thân thiết, giống như là người trong gia đình mình.

Isabela và Bruce, đều xem như là thế hệ sau mình, cho dù tuổi tác xấp xỉ với mình, nhưng biết tụi nó lấy nhau, lại là chuyện lấy nhau thân càng thân hơn, không khỏi khiến trong lòng Dương Thần tràn đầy vui sướng.

- Tôi sẽ căn dặn Ron giúp gửi món quà của tấm lòng tôi.

Dương Thần ra vẻ bất mãn nói:

- Solon, cậu và Macedonia rất là không phải, chuyện quan trọng như vậy, sao không báo trước cho tôi biết, chẳng lẽ không phải người thân của đứa trẻ?

Solon cảm động và nhớ nhung nói:

- Đương nhiên không phải, Minh Vương các hạ, nếu không có cậu, tôi và người nhà của tôi, đã sớm bị tên chết tiệt Anh Tình sát hại rồi, là cậu tôi mới có ngày hôm nay, khiến tôi nhìn thấy được hạnh phúc của gia đình, cậu là người thân mà tôi kính yêu nhất, sở dĩ tôi và Macedonia đều không nói cho anh biết chuyện này, là không muốn khiến cậu phải cất công về Âu Châu một lần, anh biết, nếu anh cách khoảng hơn một năm, trở Âu Châu lần nữa, rất nhiều thế lực đều sẽ không ổn định, có thể gây phiền hà cho cậu, chúng tôi không muốn làm xáo trộn cuộc sống cùa cậu.

- Cậu không cần phải lo nghĩ đến những vấn đề này.

Dương Thần cười khổ nói:

- Tháng sau, tôi sẽ đi dự hoạt động trong tuần của thời trang Paris nước Pháp, cho dù cậu và Macedonia lo nghĩ vì tôi, mà tôi cũng cần phải về Âu Châu một chuyến.

Solon trợn to mắt ra, dường như kinh ngạc với việc Dương Thần lại tham gia hoạt động hàng tuần của thời trang ấy.

Dương Thần không nhắc đến chuyện đó nữa, vào đề chính nói:

- Solon, hôm nay tôi tìm cậu là muốn nhờ cậu giúp tra một chút việc, đương nhiên không gấp lắm, cậu có thể vui hưởng hôn lễ của con gái cậu trước.

- Xin mời các hạ nêu ra.

Solon nghiêm nghị trở lại.

- Tôi muốn cậu giúp tôi kiểm chứng, máy nghe trộm mini MLK760 do mỹ sản xuất, đã có những kênh tiêu thụ nào, đặc biệt là ở Hoa Hạ, có chảy vào thị trường chợ đen không.

Dương Thần nói.

Solon nhíu mày, nói:

- Các hạ, việc này, hiện giờ tôi có thể trả lời cậu ngay.

- Ồ?

Dương Thần nhíu mày.

- Chuyện là như vậy, mẫu MLK760, lúc trước chúng tôi có định đặt hàng theo con đường đặc thù từ FBI của Mỹ, nhưng cuối cùng đã thất bại, vì MLK760 với việc quân chế đã hoàn toàn bị tiếp nhận bởi quân đội, nếu là Hoa Hạ, muốn có được loại máy nghe trộm ấy, ngoài trừ là ký kết hợp đồng mua với quân đội, bằng không, không còn cách nào có cơ hội để có được.

Solon trịnh trọng nói.

Trong mắt Dương Thần hiện qua vài phần suy nghĩ, gật gật đầu, lại nở nụ cười lần nữa, nói:

- Chuyện của tôi chỉ thế này, bây giờ cậu có thể đi tham dự hôn lễ của Isabela, chúc mừng các người.

Solon cũng không dài dòng, sau khi chào tạm biệt Dương Thần, liền ra khỏi màn hình.

Dương Thần nghĩ ngợi một lát, lại kết nối được với một địa chỉ khác, đợi khoảng năm phút, đối phương mới có phản hồi.

Lúc hình ảnh hiện ra, trên màn hình máy vi tính, là một cô gái tóc vàng mặc váy dài bằng tơ lụa màu trắng kiểu cung đình, bầu ngực đầy đặn của cô gái và một vòng eo hoàn hào nhỏ nhắn mềm mại, tạo nên cảm giác hình ảnh tươi đẹp, khiến người ta huyết mạch sôi sục, chính là Jane.

Nhận được sự liên hệ của Dương Thần ngoài ý muốn, Jane cảm thấy vui vẻ khác thường, gương mặt với nét đẹp hoàn hảo đầy hưng phấn, với mái tóc vàng có chút quăn dưới sự chải chuốt sạch sẽ tựa như công chúa hoàng gia với vẻ thanh nhã xinh đẹp.

Phía sau Jane là một chiếc giường hoa lệ lớn, ánh mặt trời chiếu trên giường, phản chiếu xung quanh những bài trí tinh xảo của những thủ công mỹ nghệ, hiển nhiên, đây là phòng ngủ của cô ấy.

- Dương Thần thân yêu, sao đột nhiên tìm tôi, nếu như không phải tôi trở về phòng để lấy cái kẹp tóc yêu thích, có thể đã bỏ lỡ rồi.

Jane cười hỏi.

Dương Thần tán thưởng nhìn một lát nói:

- Cô ăn mặc như thế này, sẽ giành hết sự nổi bật của cô nàng Isabela.

- Anh đã biết rồi?

Jane kinh ngạc nói:

- Tôi tưởng Solon và Macedonia vẫn luôn giấu anh, có phải đại quản gia Ron của anh cho anh biết?

- Mới vừa biết được, nhưng đây không phải trọng điểm, tôi tìm cô là có việc khác nhờ cô giúp.

Dương Thần nói.

Jane bĩu môi:

- Chắc chắn anh có chuyện mới tìm đến tôi, thật không thú vị…Được, anh nói, nghe xong tôi đi làm phụ dâu.

Dương Thần bất đắc dĩ cười, tiếp theo là đem bệnh trạng của lão Đường nói qua một lần, mà còn đem việc Andre bị sát hại cũng kể luôn một thể…

- Trên phương diện nghiên cứu bệnh thần kinh và não bộ, tôi nghĩ trên đời này không ai dám nói là uy tín hơn cô, dù sao cô cũng chữa trị ngăn lại bệnh điên của tôi…Cho nên, tôi mới nghĩ, cô đi chữa trị cho Đường lão gia, vẫn là sự lựa chọn tốt nhất, đương nhiên tôi biết cô rất bận, phải chỉ dạy không ít học trò, còn phải tham dự các hội nghị nghiên cứu khoa học, cũng không yêu cầu cô lập tức qua đây nếu cô không muốn là vị bác sĩ này, có thể cô cho người học trò mà cô cho rằng có năng lực, tôi cũng không ngại.

Dương Thần nói.

Trên gương mặt Jane có chút hơi tiếc nuối:

- Andre ông ấy đã chết rồi sao…Ông là một học giả khá, tuy hơi tham lam, nhưng ông đích thật là người có thực lực yên tâm, Dương Thần, tôi sẽ đích thân đến, đây chính là anh cho tôi cơ hội để đến Hoa Hạ thăm anh, sao tôi có thể từ chối.

Dương Thần cười ngượng nói:

- Tôi đây là nói nghiêm chỉnh.

- Tôi cũng không nói đến cái khác.

Jane nheo nheo mắt cười duyên:

- Đợi tôi tham dự xong hôn lễ của tụi Isabela, tôi lập tức mua vé máy bay đi Hoa Hạ, lúc đó anh phải đến đón tôi đấy.

- Đón cô thì không thành vấn đề, nhưng chuyện Andre xảy ra như vậy, sự an toàn cùa cô phải chăm sóc tốt, tôi không muốn cô đến giúp bạn tôi, lại vì thế mà bị thương tổn.

Dương Thần nghiêm chỉnh nói.

- Không phải có anh ở đó sao, chắc chắn anh sẽ bảo vệ cho tôi, thì giống như vài năm trước, lúc chúng ta mới gặp nhau đầu tiên, anh cũng bảo vệ tốt cho tôi và mẹ, không phải sao?

Jane dường như hồi tưởng lại cái gì, đầy vẻ nhớ nhung nói.

Dương Thần mở miệng, muốn nói cái gì, nhưng lại không nói ra, cười nói:

- Tôi không thể bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh cô.

Jane cười khanh khách nói:

- Anh cũng không cần lo lắng, đương nhiên tôi có cách để bảo vệ sự an toàn của mình, chẳng lẽ anh còn chưa tin tôi sao, tôi đúng là một trong những người phụ nữ thông minh nhất thế giới.

- Điều này cũng phải.

Dương Thần đống ý gật đầu lại nói:

- Chắc cô có quan hệ rất quan trọng với bên Johan Hopkins nước Mỹ, cô nói chuyện với bọn họ, đừng làm lớn chuyện cái chết của Andre, kiện cáo gì đó hãy bỏ qua, cuối cùng chắc chắn sẽ có sự giải thích với bọn họ.

Jane vâng một tiếng:

- Tôi hiểu, anh yên tâm, Johan Hopkins với tôi có rất nhiều việc hợp tác quan trọng, bọn họ không dám phật ý tôi.

Nghe Jane nói vậy, Dương Thần cảm thấy không có gì còn phải lo nghĩ, sự thật hắn cũng chẳng qua là nhân tiện đem sự việc ra nói, kết quả cụ thể sự việc như thế nào, hẳn cũng không muốn can dự nhiều.

Dưới cái nhìn của Dương Thần, giúp đỡ Đường Uyển chẳng qua là chút chuyện không đáng kể, cho dù dưới mắt người ngoài, hàng loạt động tác như vậy, sẽ lại là nhiệm vụ vô cùng khó khăn.

Sau khi chào tạm biệt với Jane, Dương Thần liền tắt máy vi tính, cảm nhận được căn phòng đen tối đều tĩnh lặng đi, bỗng nhiên Dương Thần cảm thấy có chút mất hứng rõ ràng, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng, Dương Thần vỗ trán, chính mình thật đúng là ngày càng ngu xuẩn, sao mình phải ở lại trong phòng một cánh tội nghiệp như vậy, phải biết là, hai cô người tình đều đã ở sát vách nhà mình, chẳng lẽ vượt qua bức tường lại khó đến như vậy sao?

Nghĩ đến đây, trên khóe miệng Dương Thần bứt lên một cái cười xấu xa, quay đầu qua, ánh mắt hướng về phía ban công…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv