Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1582: Cửu khúc khốn long đinh



Chỉ thấy Âm Thủ Chí mở miệng rất to, phun ra một đám sương bằng máu như đang chơi đùa với mạng sống vậy!

- Còn chưa đánh đâu, phun máu gì chứ?

Dương Thần trong lòng một trận buồn bực, nhưng ngay sau đó lại nghĩ ra điềugì, âm thầm nói không hay rồi, chẳng lẽ đây là pháp bảo dùng tinh huyếtcủa bản mạng để kích hoạt sao?

Dương Thần nghĩ không sai, bởi vìchín vật thể màu trắng bạc nhỏ bé kia sau khi nhiễm một lớp sương máu,đột nhiên phát ra hơi thở làm người ta sợ hãi, hút sạch máu huyết bảnmệnh của Âm Thủ Chí!

Lúc này Dương Thần mới nhìn rõ chín vật nhỏ kia là cái gì, đó lại là chín cái đinh có tạo hình đầu lâu khiến người ta sợ hãi!

Chín chiếc đinh kia không biết được làm từ chất liệu gì, trên đầu đinh cókhắc một cái đầu lâu, sau khi ăn hết tinh huyết bản mệnh của Âm ThủChí, mỗi đôi mắt trên đầu lâu đều tản mát ra hào quang màu đỏ âm trầm,rất đáng sợ.

Dương Thần nhìn chín chiếc đinh đầu lâu kia bay vềphía mình như ánh điện, cũng không nghĩ nhiều mà vận lực Hỗn Độn, múalưỡi đao khổng lồ Thâm Uyên, định chặn tất cả ở bên ngoài.

Nhưngchín chiếc đinh đầu lâu kia lại không có ý định tấn công bản thân DươngThần mà bắt đầu tách ra phạm vi mấy chục thước xung quanh Dương Thần.

Trong nháy mắt chín chiếc đinh đã bày ra trận thế hư không uốn lượn quanh co, có hình lập thể, mỗi một chiếc đầu lâu là một trận nhãn, bắn ra rấtnhiều chùm tia sáng màu đỏ!

Tốc tốc tốc...

Sau khi chùmtia sáng màu đỏ nhanh như ánh điện tập trung vào một chỗ thì lại hìnhthành một nhà giam hình khối vuông, nhốt Dương Thần ở bên trong!

Những chùm sáng màu đỏ đó chiếu ra bức tường ánh sáng hơi mờ, bịt kín hoàn toàn.

Dương Thần chau mày, thật không ngờ lại ra thủ đoạn này, nhưng trong lòngnghĩ đám người kia chẳng có ai là đối thủ của mình, cho dù có pháp bảothì phá đi là được. Thế là Dương Thần giơ lưỡi đao khổng lồ Thâm Uyênlên, giơ tay ra đòn đột kích ngưng kết Ám Hỏa và Lam Hỏa.

Ầm!

Sau khi một tiếng động lớn vang lên thì Dương Thần trong lòng kêu lớn nguy rồi!

Hàng rào màu đỏ của nhà giam không những không bị phá hỏng mà còn không chút sứt mẻ, huyết quang của đầu lâu trên chiếc đinh chợt lóe, bắn ngược lại sức mạnh công kích này!

Giống như một bức tường có thể phản xạ lại tất cả, Dương Thần đánh cái gì thì nó sẽ phản xạ lại cho hắn cái đó.

Không nói chuyện lưỡi dao khổng lồ Thâm Uyên trên tay trực tiếp chấn động rời khỏi tay, rất nhiều Lam Hỏa và Ám Hỏa cũng đốt bừa bãi trên người Dương Thần!

- Bà nhà nó, cái thứ quỷ quái gì vậy!

Dương Thần mặt xám mày tro xua tán đi ngọn lửa, cũng may hắn không sợ đám lửa này cháy, nếu không thì đã tự mình thiêu chết mình rồi.

Các tusĩ Hồng Mông và Gia Tộc ẩn thế thấy dáng vẻ chật vật của Dương Thầnliền cười ầm ẩm, người nào người nấy đều thở phào, vẻ mặt tình thế bắtbuộc.

- Tiểu tử Dương Thần, ngươi tưởng không ai trị được ngươithật sao? Chỉ dựa vào ngươi đơn thương độc mã dám đến Huyễn Cảnh đạichiến với ta và tất cả các cao thủ của Gia Tộc ẩn thế và Hồng Mông, thật là khoe khoang khoác lác!

Tiêu Mạnh Vu đứng chắp tay, đắc ý nói.

Diêm Tú Minh âm dương quái khí cười nói:

- Thật không hổ là Âm Thủ Chí trưởng lão, Định Hải Thần Châm thật sự của nhà họ Ninh xem ra vẫn là ông đấy.

- Ha hả... Khụ khụ... Khụ khụ...

Âm Thủ Chí cười the thé nhưng lại không nhịn được mà không ngừng ho, khóe miệng vẫn còn chảy máu, không biết là do vừa nãy hay là vừa mới ho ra.

Sắc mặt cả người vốn đã trắng bệch rồi, bây giờ lại càng tiều tụy như khúcgỗ, giống như sắp chết vậy, chân nguyên uy áp cũng suy nhược hơn rấtnhiều.

Nhưng rất hiển nhiên là Âm Thủ Chí vẫn rất tự đắc, nhìn về phía Ninh Chính Phong nói:

- Ninh Chính Phong, lần này anh mời ta xuất núi, chuyện anh muốn tôi làmcoi như tôi đã làm xong, bây giờ tôi rất suy yếu, anh phải chăm sóc chotôi thật tốt, không để mấy kẻ tiểu nhân giậu đổ bìm leo.

Ninh Chính Phong hiên ngang lẫm liệt nói:

- Đó là chuyện đương nhiên, Âm trưởng lão yên tâm, những người hôm nayđến đều cùng một chiến tuyến, truy sát kẻ địch Dương Thần, Âm trưởng lão là ân nhân của chúng tôi.

Âm Thủ Chí cười hắc hắc, thật ra ynói như vậy để tất cả mọi người có mặt đều nghe thấy, để một số ngườicho dù muốn thừa nước đục thả câu cũng mất mặt.

Đương nhiên, lỡnhư có ai động thủ với y thì y cũng có thừa tinh lực để phản kích. Nhưng hiện tại thì có nhiều người để ý đến Dương Thần hơn, Âm Thủ Chí cũngkhông lo lắng lắm.

Dương Thần đang liên tục dùng lưỡi đao khổnglồ Thâm Uyên chém hàng rào màu đỏ xung quanh, Thiên Hỏa và Huyền Hỏa,lực Hỗn Độn, dùng sức đập lên phía trên, thậm chí dùng đỉnh Hỗn Độn hút, dùng hung hồn Hỗn Độn tấn công.

Nhưng cho dù Dương Thần đánh thế nào thì hàng rào màu đỏ này vẫn có thể bắn ngược những đòn công kíchcủa hắn, khiến hắn suýt nữa bị mình đánh trọng thương. Cũng may Vãngniệm diễn sinh kinh phục hồi rất nhanh nên Dương Thần mới dám thử nhưvậy.

Nhưng Dương Thần dần dần phát hiện, sau khi bị giam cầm ởtrong, xung quanh dần xuất hiện những điểm sáng màu đỏ máu, những điểmánh sáng này dính vào người mình liền bốc lên khói xanh!

Ăn mòn sao? Hay là bị bỏng?

Dương Thần kiểm tra nhưng đều không đúng, những điểm sáng màu đỏ máu này lại hút máu của mình?

Mặc dù bị hút một lượng máu rất nhỏ nhưng cùng với sự tăng lên của các điểm sáng thì Dương Thần không cho rằng đến cuối cùng mình vẫn trụ lại được!

Càng làm cho Dương Thần khiếp sợ chính là, vòng bảo hộ thiên địa chi lực của mình, lực Hỗn Độn đều không thể chặn những điểm sáng này, quả thực làkhông trốn đi đâu được!

Âm Thủ Chí lơ lửng đến bên ngoài nhà giam, cười âm hiểm nói:

- Tiểu tử kia... Không cần phí sức vùng vẫy nữa, để hôm nay ngươi chết nhắm mắt.

- Cửu khúc khốn long đinh của lão mặc dù là tiên khí trung phẩm nhưng uy lực lại cao hơn cả tiên khí thượng phẩm, chính là thứ được đại tiênthượng cổ dùng long cốt yêu long vượt qua Thượng Thanh Thần Lôi Kiếp rèn thành.

- Pháp bảo này bình thường cần được nuôi dưỡng bằng máuhuyết bản mệnh của Âm Thủ Chí, mỗi một lần sử dụng là phải hao phí rấtnhiều máu huyết, nhưng lại có thể đuổi giết bất cứ kẻ nào, không thể nào thoát!

- Người bị giam sau nửa canh giờ sẽ bị Cửu khúc khốn long đinh kia hút sạch máu, trở thành một bộ xương khô.

- Phương pháp này có thể vây khốn được bất cứ đối thủ nào cao hơn ngườisử dụng ít nhất một cảnh giới, với thực lực Nhược Thủy đỉnh cao của laão đây thì vây khốn tu sĩ Thái Thanh kỳ là chuyện dễ dàng.

- NhữngThiên Hỏa Huyền Thủy, đỉnh Hỗn Độn của ngươi có hung hãn đến đâu thì đều không thể phá vỡ lồng giam của Khốn long đinh, nó sẽ cắn ngược lại bản thân ngươi thôi.

Nghe thấy những lời này, Dương Thần không khỏicó chút bực bội, chẳng lẽ tiên nhân thượng cổ này gặp phải kẻ địch thâmcừu đại hận nên nhất định phải luyện ra pháp bảo này.

Cũng khôngbiết tại sao lại rơi vào tay Âm Thủ Chí, chả trách bảo tiên khí nhà họNinh nhiều nhất, hôm nay ít nhất đã nhìn thấy ba món.

Trên thựctế đây không phải là pháp bảo vốn có của nhà họ Ninh mà là Âm Thủ Chíngẫu nhiên có được, đến nay đã được mấy trăm năm, hơn 300 năm trước, đểyên ổn nên y đã gia nhập vào nhà họ Ninh, trở thành thái thượng trưởnglão khác họ.

Bình thường thì nhà họ Ninh sẽ không để Âm Thủ Chíxuất núi, bởi vì mặc dù cái lão này cả ngày cười híp mắt nhưng lại giếtngười như ngóe, thường xuyên lấy các tu sĩ còn sống làm vật tế cho Cửukhúc khốn long đinh hút tinh quang.

Mà ngay cả y cũng vì thườngxuyên dùng máu huyết nuôi dưỡng pháp bảo này nên thân hình tiều tụy,không có sức sống, nếu không với tu vi của y thì làm gì gầy như thế này.

Dù vậy thì thực lực của y quá mạnh, gia chủ các đời của nhà họ Ninh đềutìm mọi cách lấy lòng y, còn cấp cho y một lãnh địa để tu luyện.

Thử nghĩ mà xem, gặp phải những tu sĩ Thái Thanh Thần Lôi Kiếp như LạcThiên Thu, Lạc Bình Triều, vạn nhất đánh nhau, nếu có Âm Thủ Chí thì ít nhất có thể tổn hại ít mà lại giết chết được một người, đây là uy lựccỡ nào chứ?

Dù sao với thực lực của Âm Thủ Chí thì những tu sĩ dưới Thượng Thanh Thần Lôi Kiếp, y đều có khả năng giết chết.

Chỉ là sau khi sử dụng Khốn long đinh, thân thể sẽ suy nhược, ít nhất cũngphải điều dưỡng 10 năm, dễ bị người khác nhân cơ hội nên nếu không phảithời khắc sinh tử thì y sẽ không đưa ra pháp bảo này.

Dương Thầnđương nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng lời của Âm Thủ Chí, thử triệutập Thiên Hỏa và Huyền Băng ở bên ngoài nhà giam nhưng nhà giam màu đỏnày lại chặt đứt được cả thầ thức, Dương Thần căn bản không thể phátđộng tiến công từ bên ngoài.

Lúc này, Âm Thủ Chí nói với một đám cao thủ ở phía sau:

- Các ngươi còn đợi gì nữa? Đêm dài lắm mộng, còn không mau truyền chânnguyên cho Cửu khúc khốn long đinh của ta để nhanh chóng diệt tên tiểutử này đi!

Lạc Thiên Thu dẫn đầu phi thân ra, sau khi tìm đúng một chiếc Khốn long đinh liền truyền rất nhiều chân nguyên vào.

Các tu sĩ khác cũng làm theo, đứng vây quanh nhà giam màu đỏ, bắt đầu vận chân nguyên của mình.

Đôi mắt đỏ tươi trên chín chiếc đầu lâu càng ngày càng có màu rực rỡ,giống như đều sống lại vậy, có ngọn lửa màu đỏ bắt đầu bập bùng!

Dương Thần lúc đầu còn chưa hiểu tại sao, nhưng đợi một lát thì phát hiệnđiểm sáng xung quanh người đột nhiên tăng nhanh, càng ngày càng dày, lại bắt đầu gia tăng tốc độ hút máu của mình rồi?

Chết tiệt, hóa rapháp bảo này còn có thể dùng như vậy sao? Dương Thần giật mình hiểu ra,khó trách bọn chúng triệu tập một đám người đến!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv