“Cô đã không nói, tôi cũng có thể ít nhiều đoán được kế hoạch của cô, lúc này, đơn giản chính là tìm một người có thể giả mạo con gái của thành chủ, chỉ cần có thiếu thành chủ hỗ trợ, làm giám định chứng minh là xong, cho nên kế hoạch này ai cũng có thể nghĩ ra được, có cô hay không đều như nhau, cho nên tôi khuyên cô đừng tự cho mình là hay.” Lòng nghi ngờ của Trịnh Hùng vốn sâu, lúc này Bạch Doanh lại muốn trực tiếp đi gặp thiếu thành chủ, anh đương nhiên nổi giận.
Anh biết rõ người phụ nữ này vẫn luôn không an phận, nhưng trước kia cô ta vẫn còn tính là ngoan ngoãn, bây giờ thế mà lại muốn vượt mặt anh đi gặp thiếu thành chủ?
“Đúng, anh nói không sai, kế sách như vậy ai cũng có thể nghĩ ra được, kết quả giám định ADN là bước quan trọng nhất, nhưng vẫn còn có điểm quan trọng hơn, chính là nhận được sự công nhận của thành chủ.” Bạch Doanh biết Trịnh Hùng tức giận, nhưng mà cô không lo, vì cô đã tính trước rồi, chuyện này chỉ có cô mới có thể làm cho hoàn hảo.
“Có ý gì chứ?” Trịnh Hùng sững sờ một chút, híp mắt nhìn về phía cô: “Sự công nhận của thành chủ?”
Trịnh Hùng biết Bạch Doanh rất thông minh, mỗi lần cô ta có kế hoạch gì đều có thể coi là hoàn mỹ, quan trọng là mỗi chi tiết đều được bố trí cực kỳ tốt, có đôi khi, việc có thành công hay không đều dựa vào những chi tiết đó.
Những chi tiết nhỏ như vậy rất nhiều người đều không nghĩ ra, nhưng lần nào Bạch Doanh cũng có thể tìm đến, đây cũng chính là nguyên nhân mà Trịnh Hùng hỏi lại cô.
Đương nhiên Trịnh Hùng biết đạt được sự công nhận của thành chủ là vô cùng quan trọng, thậm chỉ có khả năng còn quan trọng hơn kết quả giám định ADN.
“Đúng vậy, sự công nhận của thành chủ.” Bạch Doanh nhìn anh ta, trên mặt nở nụ cười tự tin: “Nếu trong lòng thành chủ không đồng ý thì cho dù có kết quả giám định thân phận cũng sẽ có khả năng có thêm nút thắt.”
“Muốn có được sự công nhận của thành chủ tuyệt đối không đơn giản.” Mặc dù Trịnh Hùng chưa được gặp thành chủ của khu Quỷ thành, nhưng anh ta biết thành chủ chắc chắn là một nhân vật lợi hại, tuyệt đối không dễ lừa gạt.
“Tôi có thể cam đoan đến lúc đó có được sự công nhận của thành chủ.” Bạch Doanh có con át chủ bài trong tay, cho nên cô không có chút lo lắng nào.
“Trong tay cô có lá bài chưa lật nào à?” Trịnh Hùng có thể leo được lên vị trí ngày hôm nay, đương nhiên không ngốc, anh ta nghe hiểu được ý của Bạch Doanh.
Người phụ nữ này chắc chắn nắm trong tay chuyện gì đó, bằng không cô ta không thể tính trước được mọi việc như vậy.
“Nếu đã là át chủ bài thì đương nhiên phải để lại đến cuối cùng.” Bạch Doanh nhẹ nhàng cười, nụ cười xinh đẹp mà đắc ý.
Khóe môi Trịnh Hùng hơi nhếch lên, liếc mắt nhìn cô ta, nhất thời không nói gì, cũng không biết đang nghĩ gì.
“Thật ra anh không cần phòng bị tôi, lợi ích của chúng ta trong chuyện này dính liền với nhau, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, không chỉ anh và tôi, chỉ cần thiếu thành chủ đồng ý, từ nay về sau ba người chúng ta sẽ là một đội.” Bạch Doanh biết Trịnh Hùng không tin mình, vì thế nên bây giờ cô nhất định phải thuyết phục Trịnh Hùng.
Mặc dù đúng là cô có dự định riêng, nhưng mà bây giờ không thể để cho Trịnh Hùng biết, cũng không thể để cho thiếu thành chủ biết.
“Tốt nhất là cô đừng có ý nghĩ xấu gì, bằng không, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô đâu.” Trịnh Hùng nhìn cô, vẻ dữ tợn trên mặt không chút giấu giếm: “Cô theo tôi lâu như vậy, thủ đoạn của tôi thế nào hẳn là cô rất rõ.”
“Tôi có thể có ý nghĩ xấu gì chứ, anh là người đàn ông của tôi, là chỗ dựa của tôi, tôi còn phải nhờ anh giúp tôi báo thù ấy chứ.” Bạch Doanh biết mình đã thuyết phục thành công Trịnh Hùng, kế hoạch của cô coi như thành công bước đầu.
Nghe được vậy, con ngươi của Trịnh Hùng có chút lấp lóe: “Được, vậy tôi dẫn cô đi gặp thiếu thành chủ.”
Trịnh Hùng cảm thấy trước đó mình đã cẩn thận quá múc, người phụ nữ này mặc dù thông minh thì cũng chỉ là một người phụ nữ, mấy năm này cô ta đều dựa vào anh, rời xa anh, chuyện gì cô ta cũng sẽ không làm được.
Chỉ cần cô ta còn cần dựa vào mình để bao thù thì anh không lo cô ta sẽ phản bội.
Nếu đến lúc đó cô ta thật sự nảy sinh tâm tư gì khác, anh sẽ trừ bỏ cô ta đầu tiên, đối với phụ nữ, trước giờ anh đều không có lòng thương hoa tiếc ngọc.
“Cô chuẩn bị một chút, đi với tôi tới chỗ thiếu thành chủ.” Thật ra anh cũng định đi gặp thiếu thành chủ, anh biết hôm nay thiếu thành chủ vừa hay về nước.
“Vâng.” Mắt Bạch Doanh như sáng lên, nhanh chóng gật đầu đồng ý, cô đương nhiên không ngờ nhanh như vậy đã có thể gặp thiếu thành chủ.
Chỉ cần gặp được thiếu thành chủ, cô sẽ chỉ cách thành công một bước chân nữa thôi.
Cô tự cho rằng bản thân rất thông minh, tự cho rằng thận trọng từng bước sẽ không có chút sơ hở nào, lại quên mất việc làm bạn với sói là một chuyện vô cùng nguy hiểm, sơ ý một chút thôi là sẽ có khả năng bị sói ăn sạch, huống hồ cô còn làm bạn với một đám sói.
Tối qua, quản gia Trọng không gọi điện được, gửi tin nhắn cũng không thành công, nhưng mà chút chuyện nhỏ này khẳng định là không đả kích nổi vị quản gia vạn năng của khu Quỷ thành này, quản gia Trọng dự định tiếp tục kiên trì.
Lần thứ hai, vừa rạng sáng, quản gia Trọng đã trực tiếp đi trông chừng bên ngoài nhà họ Đường, gọi điện, nhắn tin đều dùng rồi, ông chỉ có thể tự mình đi gặp người thôi.
Gặp mặt, đương nhiên có thể nói rõ hết cả.
Quản gia Trọng dậy rất sớm, chưa tới sáu giờ đã tới coi chừng, ông nghĩ chỉ cần cô cả nhà họ Đường đi ra ngoài, ông sẽ có thể gặp người.
Lúc ông tới, người của nhà họ Đường còn chưa tỉnh, toàn bộ sân vườn nhà họ Đường đều cực kỳ yên tĩnh, cho nên quản gia Trọng càng yên tâm hơn.
Quản gia Trọng đứng bên ngoài chờ, đương nhiên dựa vào năng lực của mình, nếu ông không muốn để cho người ta phát hiện thì người nhà họ Đường cũng rất khó phát hiện ra ông.
Đương nhiên, đã phải ẩn nấp thì ông không thể áp sát quá gần, cho nên không cách nào nhìn rõ tình hình bên trong nhà họ Đường.
Quản gia cứ chờ cho đến tám giờ sáng, ông nhìn thấy có không ít người ra kẻ vào trong nhà họ Đường, chỉ duy nhất người ông muốn gặp thì không có.
Theo lý mà nói thì chuyện này cũng bình thường, hoặc là cô Đường vừa hay không có việc gì cho nên không đi ra ngoài.
Nhưng thân là quản gia vạn năng của Quỷ Vực Chi Thành, lại đi theo Trương Minh Hoàng nhiều năm, cho nên quản gia Trọng có sự nhạy bén mà người thường không có.
Ông đột nhiên cảm giác việc này có vẻ khác thường!
Quản gia Trọng ngẫm nghĩ, sau đó trực tiếp đi tới ngoài cửa lớn, nếu không đợi được người, chi bằng tới hẳn cửa chào hỏi.
Tới cửa chào hỏi có vẻ càng có thành ý, quản gia Trọng cảm giác những năm này vì luôn giúp thành chủ bí mật tìm phu nhân cho nên hạn chế cách thức làm việc của mình.
Thật ra nay từ đầu ông nên trực tiếp tới cửa chào hỏi, nhà họ Đường không phải gia đình bình thường, chú trọng quy củ hơn so với những nhà khác.
“Xin hỏi cô Đường có nhà không? Tôi muốn tới thăm cô Đường.” Quản gia Trọng đi tới cửa lớn thì vừa hay gặp được quản gia của nhà họ Đường.
“Ông muốn tìm cô chủ nhà chúng tôi?” Quản gia nhà họ Đường nhìn quản gia Trọng một cái, mặc không không biết là ai, nhưng nhìn dáng vẻ cũng hiền lành cho nên thái độ của quản gia nhà họ Đường khá lịch sự. Dù sao người tới cũng là khách!