Cô thật sự không nghĩ tới kết quả này, cô cho rằng những người đó trói nhầm người, Lưu Vũ sẽ phát hiện đầu tiên.
"Rõ ràng Lưu Vũ không muốn cho em cơ hội nào, bà ta vừa nghe những người đó bắt được em thì tàn nhẫn nói những người đó giải quyết tại chỗ, sợ hỏi nhiều vài câu sẽ kéo dài thời gian..." Mặc dù Đường Lăng không phải là chuyên gia tâm lý cũng có thể đoán được suy nghĩ của Lưu Vũ.
Lưu Vũ thật sự quá độc ác, nhưng cô không nghĩ tới bà ta đã hại ngược lại con gái mình.
Hàn Nhã Thanh hít sâu một hơi, bọn họ đã bắt nhầm người, Lưu Vũ rất dễ phát hiện chuyện này, dù sao lúc đó bắt người có rất nhiều đáng ngờ, dù sao lúc đó Hàn Nghiên Nghiên còn lớn tiếng nói mình không phải là Hàn Nhã Thanh.
Lúc đó chỉ cần Lưu Vũ hỏi thêm một câu, những tên kia sẽ nói tình hình lúc đó cho Lưu Vũ, Lưu Vũ chắc chắn sẽ biết bọn họ bắt nhầm người.
Hàn Nhã Thanh nghĩ như vậy, cho nên cảm thấy Hàn Nghiên Nghiên sẽ không gặp nguy hiểm, cô mới không đi theo sau.
Nhưng Lưu Vũ lại không hỏi.
Trên thực tế, mấy tên kia muốn nói tình hình lúc đó cho Lưu Vũ để hỏi rõ ràng, nhưng Lưu Vũ không cho bọn họ cơ hội mở miệng.
Đương nhiên Hàn Nhã Thanh thật sự không nghĩ tới Lưu Vũ sẽ tàn nhẫn như vậy? Không nghĩ tới kế hoạch của Lưu Vũ lại có kết quả thế này...
"Hiện tại Hàn Nghiên Nghiên vẫn chưa được thả ra, có lẽ vẫn ở trong tay những người đó." Đường Lăng lại nói thêm một câu.
"Vẫn chưa thả ra?" Hàn Nhã Thanh khiếp sợ, giọng nói không nhịn được cao hơn một chút.
Chẳng lẽ không chỉ quay video thôi sao?
"Anh nghi ngờ lúc trước Lưu Vũ đã nói bọn họ giết chết người đó..." Đường Lăng thở ra một hơi, giọng nói càng lạnh lẽo, chuyện này cũng không khó đoán.
Những người đó nhận tiền làm việc, nếu không phải người chủ dặn dò, bọn họ sẽ không đụng đến tính mạng người đó.
Nếu chỉ quay video, có lẽ đối phương đã sớm đưa người về rồi.
"Vẫn chưa phát hiện những người đó sao?" Hàn Nhã Thanh nheo mắt lại, cô cũng nghĩ đến điều này, cho nên hiện tại chỉ cần tìm được những người đó, mới có thể cứu Hàn Nghiên Nghiên.
Cho dù cô và Hàn Nghiên Nghiên có thù không đội trời chung, hiện tại cô cũng muốn nghĩ cách cứu Hàn Nghiên Nghiên, mặc dù Hàn Nghiên Nghiên luôn nhắm vào cô khắp nơi nhưng cô chưa từng coi Hàn Nghiên Nghiên là kẻ thù.
Hiện tại quan trọng nhất là phải tìm được những tên đó!
"Không có, đêm qua anh đã cho người điều tra, nhưng không có phát hiện, bọn anh đã kiểm tra máy giám sát khắp thành phố A nhưng không phát hiện chiếc xe em nói, rõ ràng bọn họ đã tránh máy giám sát, chứng tỏ bọn họ biết rõ tất cả máy giám sát ở thành phố A, bọn họ rất gian xảo, hơn nữa còn phạm tội nhiều lần." Giọng nói Đường Lăng đầy nghiêm túc: "Cảnh sát cũng không có manh mối nào."
"Lưu Vũ và bọn họ đã từng liên lạc, chắc chắn phải biết một chút manh mối." Hàn Nhã Thanh nghĩ đến Lưu Vũ, hiện tại những người đó bắt Hàn Nghiên Nghiên, Hàn Nghiên Nghiên là con gái ruột của Lưu Vũ, dưới tình huống này, Lưu Vũ sẽ phối hợp với cảnh sát, nghĩ cách cứu Hàn Nghiên Nghiên đúng không?
Hàn Nhã Thanh nghĩ đến hiện tại Hàn Nghiên Nghiên vẫn còn phải chịu đựng những tên đàn ông đó "Xâm hại" thì trong lòng cô vô cùng không thoải mái.
Hàn Nhã Thanh cũng biết nếu tiếp tục kéo dài thì Hàn Nghiên Nghiên sẽ nguy hiểm đến tính mạng, từ ngày hôm qua đến bây giờ đã mấy tiếng đồng hồ...
Có người phụ nữ nào có thể chịu đựng được "Xâm hại" liên tục như thế?
Huống chi những người đàn ông kia đều là người hung dữ, tàn nhẫn độc ác, tuyệt đối không hề mềm lòng, cũng tuyệt đối không nhẹ tay, nhìn video cũng có thể thấy được điều này.
"Lưu Vũ chưa chắc sẽ phối hợp." Đường Lăng nheo mắt lại, giọng nói nặng nề, dù sao Lưu Vũ đã sắp xếp chuyện này, đây là phạm tội, hơn nữa tình tiết rất nghiêm trọng.
"Liên quan đến tính mạng của con gái bà ta, nếu bà ta không phối hợp thì thật sự không có tính người." Hàn Nhã Thanh thở ra một hơi.
"Nếu bà ta có tính người thì sẽ không sắp xếp kế hoạch như vậy đối phó em." Đường Lăng lại nhanh chóng nói một câu: "Mà hiện tại nếu bà ta phối hợp điều tra thì đồng nghĩ thừa nhận hành vi phạm tội của mình, cho nên anh nghĩ bà ta sẽ không phối hợp."
Con ngươi Hàn Nhã Thanh lóe lên, đầu óc cũng tỉnh táo lại, có thể nói Lưu Vũ mất hết lương tâm, hiện tại chuyện này đã phát triển như vậy, Hàn Nghiên Nghiên đã bị hại thành như vậy.
Hiện tại Hàn Nghiên Nghiên hoàn toàn đã bị hủy hoại.
Với sự độc ác của Lưu Vũ thì không thể vì cứu Hàn Nghiên Nghiên mà vạch trần mình ra.
"Vậy đi, hiện tại em đến nhà họ Hàn xem có lấy lại tin tức gì từ miệng Lưu Vũ hay không." Hàn Nhã Thanh biết nếu cảnh sát hỏi, Lưu Vũ chắc chắn không phối hợp, nhưng nếu cô tự mình trở về, nói không chừng có thể lấy được một chút tin tức.
"Mấy anh cũng tiếp tục điều tra, phải nhanh chóng tìm được những người đó, từ ngày hôm qua đến bây giờ đã hơn tám tiếng, một người phụ nữ không thể chịu đựng nổi..." Đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng không hoàn toàn gửi toàn bộ hy vọng lên người Lưu Vũ, hy vọng cảnh sát hoặc là bên Đường Lăng có thể nhanh chóng tìm được những người đó, nghĩ cách cứu Hàn Nghiên Nghiên.
"Hiện tại em quay về đó sẽ gặp nguy hiểm." Đường Lăng nheo mắt lại, tràn đầy lo lắng: "Lưu Vũ đã sớm không có tính người, hiện tại mọi chuyện biến thành như vậy, anh sợ bà ta chó cùng rứt giậu, trở nên càng điên cuồng..."
"Em sẽ cẩn thận." Hàn Nhã Thanh cũng nghĩ đến tình huống này, nhưng hiện tại không có cách nào tốt hơn, bọn họ cần thiết phải nhanh chóng tìm được những người đó.
"Ngày hôm qua em nói cần vệ sĩ nên anh đã tìm xong rồi, anh nói bọn họ lập tức đến nhà họ Hàn." Đường Lăng vẫn không yên tâm, hiện tại anh phái hai người luôn bảo vệ mình.
"Ừm, được." Hàn Nhã Thanh nhẹ giọng nói, khóe môi không nhịn được cong lên, Đường Lăng đúng là anh trai quốc dân.
Hàn Nhã Thanh cúp điện thoại, nhanh chóng đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất thay đồ.
"Mẹ, mẹ muốn ra ngoài sao?" Đường Vũ Kỳ đi ra từ phòng tắm nhìn cô, khuôn mặt nhỏ mang theo sự lưu luyến.
"Ừm, mẹ có chuyện gấp phải làm, bé cưng Vũ Kỳ ngoan ở nhà chờ mẹ về nhé." Hàn Nhã Thanh đi đến trước mặt Đường Vũ Kỳ hôn cô bé một cái.
"Được, mẹ chú ý an toàn." Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy Hàn Nhã Thanh gọi điện thoại, cô bé lưu luyến là vì lo lắng cho mẹ.
Nhưng mẹ đã nói chuyện gấp, cho nên cô bé phải nghe lời, không được làm chậm trễ chuyện của mẹ!!