Hơn nữa bây giờ có nhiều người đang nhìn, ông cụ Đường lại đối xử với ông ta như vậy, cục tức này Cố Chính Tuần không nuốt trôi được.
Mặt của Cố Chính Tuần trở nên rất khó coi trong tích tắc, nhưng mà ông ta vẫn phải nhịn xuống, ông ta cũng không thể nào làm căng với một ông cụ trước mặt mọi người.
Hàn Nhã Thanh nhìn thấy thì không nhịn được cười, đương nhiên là cười trong âm thầm, ông cụ thật bá đạo, thật hả giận, thật sảng khoái.
“Ông cụ Đường, bây giờ bằng chứng rõ ràng, cụ gấp cũng không có ích gì.”
Cố Chính Tuần kiềm chế cơn giận, nhưng mà lúc này lời nói của ông ta đã không còn cung kính giả vờ như trước kia nữa, ngược lại còn có chút khiêu khích.
Ý nghĩa trong lời nói đã rất rõ ràng, ở chỗ ông ta có bằng chứng, ông cụ Đường muốn làm càn thêm cũng không có ích gì.
Bằng chứng là bằng chứng.
“Bằng chứng rõ ràng? Cậu dám chắc rằng những bằng chứng này đều là thật cả? Cố Chính Tuần, hôm nay đứng trước mặt mọi người, nếu như cậu bảo đảm những bằng chứng này đều là thật, nhà họ Đường ta từ nay ẩn dật.”
Ông cụ Đường nhìn ông ta, đôi mắt híp lại, lúc nói ra những lời này càng khiến mọi người kinh ngạc.
Nhà họ Đường ẩn dật? Đây là một chuyện cực kì lớn!
Mắt của Cố Chính Tuần nhanh chóng chớp một cái, khóe môi khẽ động, hình như muốn mở miệng.
“Nhưng mà, nếu như cậu không thể chứng minh được những bằng chứng này là thật, thì nhà họ Cố của cậu từ nay phải hoàn toàn rút lui.”
Ông cụ Đường nhìn thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, đôi mắt như đang cười khẩy, lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu!!