Vẻ mặt của bà cụ Dương lúc này thoáng hiện lên vẻ hưng phấn, hiển nhiên bà ta đã hạ quyết tâm: “Chỉ cần có thể làm cho cô công chúa thật kia thích Tầm Chiêu nhà chúng ta, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi.” Ông cụ nhìn bà ta, đôi mắt hơi híp lại.
"Lần này, chỉ cần chúng ta xác định được thân phận của cô công chúa thật kia, đến lúc đó, chỉ cần làm cho cô ta thích Tầm Chiêu, bằng lòng gả cho Tầm Chiêu, Qủy Vực Chi Thành đương nhiên sẽ không đối phó với chúng ta nữa, đến lúc đó tất cả mọi thứ trong Qủy Vực Chi Thành sẽ thuộc về chúng ta.” Bà cụ Dương thấy ông cụ Dương không bằng lòng, chẳng qua bà ta đã sống với ông ta nhiều năm như vậy, biết bản thân đã thuyết phục được ông ta rồi.
"Đương nhiên, lần này chúng ta không vội, việc đầu tiên là phải xác định được thân phận của cô công chúa thật kia, không được phạm sai lầm nào nữa.
Tất nhiên, lần này chúng ta sẽ không thể lộ liễu như lần trước, chúng ta tạo cơ hội cho cô công chúa kia tiếp xúc với Tầm Chiêu.
Nếu cô ta thực sự thích Tầm Chiêu thì mọi chuyện thuận lợi rồi, nếu cô ta không thích Tầm Chiêu thì chúng ta không thể ép được, cho nên chuyện này có gì mà không làm được?”
Lúc này bà cụ Dương nói sẽ không ép buộc, nhưng nếu giống như kết quả cuối cùng bà ta nói, bà ta nhất định sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ dùng cách khác.
Đây là phong cách nhất quán của bà ta.
Truyện Hệ Thống
“Vậy thì phải biết công chúa thật là ai đã.” Ông cụ Dương hiển nhiên đã hơi động lòng, trong lòng cũng yên tâm.
"Đương nhiên, trước tiên chúng ta phải xác định được thân phận của cô công chúa thật kia.
Lần này chúng ta không được phạm phải sai lầm gì." Bà ta biết ông ta đã đồng ý, trên mặt bà ta cuối cùng cũng nở nụ cười.
Bà ta cảm thấy chỉ cần kế hoạch mới này của bà ta suôn sẻ, thì sẽ không cần phải lo lắng về những chuyện mà vị thành chủ của Qủy Vực Chi Thành đã nói trước đó để đối phó với nhà họ Dương.
“Không biết Mặc Thành có tiết lộ thân phận của công chúa thật không?” Bà cụ Dương cũng biết hiện tại việc quan trọng nhất là phải biết công chúa thật là ai, chuyện này chắc chắn không dễ điều tra, nếu Mặc Thành thực sự tiết lộ thân phận của cô công chúa kia thì tốt rồi.
Tại buổi họp báo, đôi mắt đào hoa của vị Mặc Thành trẻ tuổi quét qua đám phóng viên một lượt, đôi môi mỏng khẽ mở, chậm rãi nói: "Công chúa thật vẫn chưa trở về Qủy Vực Chi Thành, nên hiện tại tôi vẫn không thể tiết lộ thân phận của công chúa thật được."
Ánh mắt của quản gia Trọng lại lạnh nhạt lần nữa, ông ta đương nhiên không đồng ý Mặc Thành làm như vậy, nếu là trước kia thì cũng thôi, dù sao trước đó bọn họ đều cho rằng cô cả nhà họ Đường chính là công chúa của Qủy Vực Chi Thành.
Nhưng hiện giờ mọi chuyện đều chứng minh cô cả nhà họ Đường không phải, nếu cô cả nhà họ Đường không phải, vậy thì không có manh mối nào khác về vị công chúa thật kia, Mặc Thành làm sao có thể nói ra được lời như vậy?
Chuyện này nếu để thành chủ nghe được, lại khiến cho thành chủ hi vọng hão huyền rồi!!
Mấy năm nay, thành chủ đã chịu quá nhiều đả kích, không thể chịu đựng thêm được nữa!
Quả gia Trọng thực sự lo lắng thay thành chủ!
"Công chúa thật vẫn chưa trở về Qủy Vực Chi Thành? Nếu đã tìm được rồi, vậy tại sao không trở về? Thành chủ nói vậy là có ý gì? Qủy Vực Chi Thành có ý gì?" Bà cụ Dương hơi mơ hồ khi nghe thấy lời nói của Mặc Thành qua video trực tiếp, bà ta cảm thấy Mặc Thành đang đùa giỡn mọi người.
Lời nói vừa rồi của Mặc Thành không có chút manh mối hữu ích nào, đã không công khai, lại chưa đưa người trở về Qủy Vực Chi Thành, vậy làm sao họ có thể tìm được công chúa thật?
Đây không phải là mò kim đáy bể sao?
"Chuyện này chúng ta điều tra như thế nào? Mặc Thành kia có ý gì? Không bằng đừng nói ra, không có chút tác dụng nào cả." Bà cụ Dương càng thêm tức giận, vừa rồi bà ta đã lên kế hoạch cả rồi, kế hoạch tốt như vậy, kết quả Mặc Thành lại nói thế.
“Tình huống này, chúng ta có thể tìm được người không?” Bà cụ Dương vẫn không chịu thua, hiển nhiên bà ta không có ý từ bỏ.
“Sợ rằng sẽ rất khó.” Lông mày của ông cụ Dương nhíu chặt: “Nếu người của Qủy Vực Chi Thành có liên hệ với vị công chúa thật này thì tốt.
Nếu không thì thật sự không có manh mối nào, nhưng nếu đã liên hệ với cô công chúa kia rồi, e là họ đã đưa về Qủy Vực Chi Thành từ lâu rồi."
“Theo như lời ông nói, không có một chút khả năng nào sao?” Tâm trạng bà cụ Dương hơi kích động, giọng nói không khỏi cao lên vài phần.
Bà ta không cam tâm, thực sự không cam tâm, kế hoạch tốt như vậy, tuyệt đối không thể từ bỏ.
“Trước tiên nhờ người đi điều tra thử xem.” Hiện tại ông cụ Dương cũng không còn cách nào khác, Mặc Thành không nói, ông ta cũng không thể ép anh ta được, mà ông ta cũng không có khả năng ép Mặc Thành nói.
“Nếu Mặc Thành đã công khai chuyện của công chúa thật, cho thấy cậu ta rất coi trọng cô công chúa này, cho nên, kế tiếp anh ta nhất định sẽ đi gặp cô công chúa thật kia, chúng ta tìm người theo dõi anh ta, đến lúc đó...” Bà cụ Dương không cam lòng, vì vậy bây giờ có cách nào, bà ta cũng muốn thử xem.
"Bà điên rồi sao? Sai người theo dõi anh ta? Tôi thấy bà chán sống rồi đó." Ông cụ Dương lập tức nhìn chằm chằm bà ta, trong mắt hơi lạnh lẽo, giọng nói cũng lộ ra vẻ cảnh cáo rõ ràng.
“Chuyện của Trình Nhu Nhu là do bà gây ra.
Bà gây rắc rối chưa đủ sao? Trong khoảng thời gian này, bà nên an phận chút, đừng làm bậy chuyện gì nữa." Ông cụ Dương rõ ràng tức giận, giọng điệu cũng không khách khí như bình thường.
Rõ ràng, ông cụ Dương đổ lỗi chuyện của Trình Nhu Nhu cho bà ta.
Trong lòng bà ta hơi oan ức, nhưng nhìn thấy ông cụ thật sự rất tức giận, bà ta vẫn hơi sợ, cho nên trong lòng dù không muốn cũng gật đầu đồng ý: "Được rồi, tôi biết rồi."
“Nhưng, chuyện này như vậy thôi sao?” Bà cụ Dương trầm mặc hai giây, sau đó lại lên tiếng: “Tôi đang nghĩ, nếu để cho cô công chúa thật kia thích Tầm Chiêu, thì mọi khó khăn chắc chắn sẽ được giải quyết, chúng ta cũng không phải lo chuyện Mặc Thành đối phó với chúng ta.”
Bà cụ Dương quá hiểu rõ ông cụ Dương, vì vậy bà ta biết chính xác khi nào nói và không nên nói gì.
"Chuyện này cứ từ từ.
Nếu Qủy Vực Chi Thành đã tìm thấy công chúa thật, thì chắc chắn sẽ nhanh chóng đưa người trở về Qủy Vực Chi Thành càng sớm càng tốt.
Đến lúc đó đương nhiên sẽ biết được thân phận của công chúa thật thôi.” Ông cụ Dương cũng không muốn từ bỏ như vậy, cơ hội tốt thế này, đương nhiên không thể bỏ lỡ.
“Được, vậy cứ làm theo lời ông nói.” Bà cụ Dương đạt được mục đích cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Trước tiên chúng ta hãy nghĩ cách bảo Tầm Chiêu trở về.
Chỉ cần Tầm Chiêu trở về, kế hoạch kia cũng có thể tiến hành thuận lợi."
Hai vợ chồng ông cụ Dương từ đầu đến cuối vẫn chưa hỏi ý kiến của Dương Tầm Chiêu, không biết rằng Dương Tầm Chiêu có đồng ý hay không?
Bà cụ Dương vừa nói xong, sau khi Dương Tầm Chiêu trở về, lần này sẽ không cưỡng ép anh nữa, nhưng nhanh như vậy, cả hai vợ chồng đều đã quên mất.
Mấy năm nay, bọn họ đã quen với việc lợi dụng và tính toán Dương Tầm Chiêu, cũng chưa từng tôn trọng ý kiến của anh!
Trở lại nơi phỏng vấn.
"Mặc Thành, anh có thể cho chúng tôi biết một số thông tin về công chúa thật không, chẳng hạn như, công chúa là người ở đâu? Hiện giờ cô ấy sống ở đâu? Làm gì? Cô ấy trông như thế nào?"
Mặc Thành sau khi trả lời xong câu hỏi kia thì nhiệm vụ cũng xem như hoàn thành rồi, nên cũng không muốn trả lời những câu hỏi khác nữa, nhưng khi nghe câu hỏi cuối cùng của phóng viên, hai mắt anh ta lóe lên, sau đó dừng bước.
Khóe môi chậm rãi cong lên, hiện ý cười nhàn nhạt: "Rất đẹp!"
Lúc này, giọng nói của Mặc Thành tuy không cao, nhưng lời nói đặc biệt rõ ràng, đủ để mọi người ở đây nghe thấy.
“Đẹp như thế nào?” Khi phóng viên thấy Mặc Thành trả lời, mọi người đều vô cùng phấn khích, ai cũng chen lên muốn hỏi.
Giờ phút này, tất cả các phóng viên đều biết, thông tin về cô công chúa thật kia chắc chắn sẽ bùng nổ mạnh nhất, dù thông tin không rõ, dù chỉ trả lời chung chung.
Mặc Thành nghiêm túc suy nghĩ, đáp lại: "Đẹp hơn tôi."
Khi Mặc Thành nói chuyện, giọng điệu hiển nhiên hơi tự đắc, rất rõ ràng là anh ta biết mình đẹp trai, hơn nữa anh ta cũng rất kiêu ngạo, nhưng Mặc Thành nói cô công chúa thật kia còn đẹp hơn anh ta? Vậy cô công chúa thật kia đẹp đến đâu?.