Ba Trác đảo mắt nhìn bà ta một cái: “Bà muốn chuyện này ầm ĩ đến chỗ ba mẹ à? Nếu để bọn họ biết chuyện Lam Lam làm với Trác Thanh, lúc đó không cần nhà họ Đường và Dương Tầm Chiêu ra tay, ba mẹ cũng sẽ không bỏ qua cho Lam Lam.
”
“Không, không thể nào, bình thường ba mẹ vẫn rất yêu thương Lam Lam mà.
” Mẹ Trác hoảng sợ, cãi lại theo bản năng, nhưng lúc này rõ ràng bà ta chẳng có chút lòng tin nào cả.
“Bình thường đúng là ba mẹ thương Lam Lam, nhưng bọn họ còn thương Trác Thanh hơn, Trác Thanh là đứa cháu trai xuất sắc nhất của nhà họ Trác, Trác Thanh mới là người thừa kế tương lai của nhà họ Trác.
” Trong ánh mắt nhìn về phía mẹ Trác của ba Trác rõ ràng mang theo mấy phần mất kiên nhẫn, phụ nữ đúng là tóc dài não ngắn.
Tư tưởng trọng nam khinh nữ của người thế hệ trước rất nghiêm trọng, trong suy nghĩ của người già cháu gái hoàn toàn không thể nào so sánh được với cháu trai.
Trác Hiểu Lam có xuất sắc như thế nào cũng vô dụng, đừng nói người bị Trác Hiểu Lam làm hại là Trác Thanh, dù cô ta làm hại đứa cháu trai tệ nhất của nhà họ Trác, ông cụ Trác và bà cụ Trác vẫn sẽ không bỏ qua cho Trác Hiểu Lam.
“Chẳng lẽ chúng ta cứ thế trơ mắt nhìn Lam Lam ngồi tù, cứ thế mặc kệ sao?” Mẹ Trác không thể nào chấp nhận được chuyện như vậy, con gái của bà ta là niềm tự hào, là mạng của bà ta.
“Tôi sẽ nhờ luật sư Vương theo chuyện này.
” Ba Trác cũng không đành lòng, nhưng bây giờ ông ta cũng hết cách, ông ta biết bên phía nhà họ Đường không chịu buông thì chỉ có thể xử lý theo pháp luật thôi, dù biết ra tòa không có phần thẳng, ông ta cũng không thể hoàn toàn buông tay mặc kệ được.
“Nhưng luật sư Vương nói ra tòa chúng ta không có phần thắng.
” Mẹ Trác ngây người, trong lòng cảm thấy nặng nề, hình như đến bây giờ mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
“Vậy bà nói xem còn có thể làm thế nào?” Ba Trác càng mất kiên nhẫn hơn, rõ ràng là tức giận rồi: “Nó tự làm ra chuyện như thế, thậm chí em trai ruột của nó mà nó còn muốn giết, nó tự mình gây chuyện thì có thể trách ai?”
“Lam Lam sẽ không… Lam Lam sẽ không làm hại đến Trác Thanh đầu, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, chắc chắn Trác Thanh bị bọn họ lừa rồi.
” Mẹ Trác nhanh chóng lắc đầu, cố hết sức muốn phủ nhận.
“Trác Thanh, trúng mấy phát súng, bây giờ còn đang ở bệnh viện, đây đều là sự thật, hơn nữa Trác Thanh cũng không bị ngốc, sẽ không dễ bị lừa như thế.
” Rõ ràng bây giờ ba Trác đang thiên vị con trai, con gái có xuất sắc hơn nữa, sau này gả cho người khác cũng thành người nhà khác.
Mẹ Trác còn muốn nói thêm gì thì ba Trác đã nhanh chóng rời đi.
Nước R.
Bên ngoài quán rượu, một lúc lâu Mạnh Lâm vẫn chưa thể hoàn hồn.
Dù lúc trên xe, anh ta nhìn thấy cậu Đường dịu dàng săn sóc “người đàn ông” trong xe, nhưng Mạnh Lâm hoàn toàn không ngờ rằng cậu Đường lại bế người vào phòng của mình luôn.
Cậu Đường cứ thế bế người vào phòng của mình!!
Mà “người đàn ông” kia cũng không hề phản kháng, mặc cho cậu Đường bế.
Lúc cậu Đường bế “người đàn ông” kia xuống xe còn rất quan tâm kéo áo khoác xuống, sau đó che khuất “người đàn ông” trong lòng đi, động tác kia thật sự là vô cùng săn sóc.
Khong phải, đêm hôm khuya khắc cậu Đường bế người ta vào phòng mình là muốn làm gì?!
Mạnh Lâm đừng bên ngoài quán rượu một lúc lâu vẫn không thể lấy lại tinh thần.
Mãi đến khi Nghiêm Vũ tự bắt xe đến, nhìn thấy Mạnh Lâm đứng ngây người ở bên ngoài thì vỗ lên vai anh ta một cái, lúc này Mạnh Lâm mới lấy lại tinh thần.
“Anh…” Mạnh Lâm nhìn Nghiêm Vũ, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
“Sao thế? Xảy ra chuyện gì?” Nghiêm Vũ thấy dáng vẻ này của anh ta thì hơi khó hiểu, cũng hơi hoảng sợ.
“Người đi cùng các anh là ai vậy?” Cuối cùng Mạnh Lâm cũng không nhịn được sự tò mò trong lòng nữa, cất tiếng hỏi.
“Hả?” Nghiêm Vũ hơi khó hiểu, đi cùng với bọn họ? Chỉ có cậu Đường và hắn đi cùng nhau thôi mà, đâu còn ai khác nữa?
“Người kia có quan hệ gì với cậu Đường vậy?” Mạnh Lâm thấy phản ứng của Nghiêm Vũ thì tưởng Nghiêm Vũ cố ý muốn giấu mình, anh ta càng hỏi thẳng hơn.
“Cái gì?” Nghiêm Vũ cũng càng bối rối, chỉ có điều hắn đột nhiên nhớ đến tiểu hoàng tử gặp ở sân bay, nhớ đến hành động của cậu Đường với tiểu hoàng tử, nhớ đến cậu Đường dẫn tiểu hoàng tử lên xe.
Nghiêm Vũ chợt có dự cảm chẳng lạnh: “Sao thế?”
Anh ta bắt xe đến sau, trên đường xảy ra chuyện nên có muộn một chút.
“Cậu Đường bế thẳng người ta về phòng mình rồi.
” Mạnh Lâm bĩu môi, ra vẻ anh đừng lừa tôi nữa, tôi đã biết tất cả mọi chuyện rồi.
“Hả?” Nghiêm Vũ giật cả mình, cậu Đường bế tiểu hoàng tử người ta vào phòng của mình á?
Cậu Đường muốn làm gì?
Đây là tiểu hoàng tử của nước R, bây giờ bọn họ còn ở trên địa bàn nước A, cậu Đường làm như thế, nếu chọc giận tiểu hoàng tử nước R, người ta có thể lập tức bắt bọn họ lại xử bắn luôn không?
“Anh còn có thể nói gì khác không vậy?” Mạnh Lâm vẫn bất mãn trừng Nghiêm Vũ một cái: “Anh không nói tôi cũng biết hết rồi, anh không cần giả vờ như thế đâu.
”
“Tôi không có, tôi không phải giả vờ, không phải tôi cũng rất ngạc nhiên sao.
” Nghiêm Vũ cảm thấy mình rất oan uổng.
“Người đó đi cùng với các anh mà anh có thể không biết sao, anh ngạc nhiên cái con khỉ.
” Mạnh Lâm hoàn toàn không tin tưởng hắn: “Tôi nhìn ra người đàn ông kia là một người không tầm thường.
”
“Anh… Anh nhìn ra rồi à…” Nghiêm Vũ cho rằng Mạnh Lâm nhận ra tiểu hoàng tử, dù sao người ta cũng là tiểu hoàng tử của nước R, đương nhiên phải là một người không tầm thường rồi.
“Người đàn ông kia giở mấy trò đó, là người bình thường đều có thể nhìn ra.
” Mạnh Lâm liếc Nghiêm Vũ một cái, tỏ vẻ căm giận: “Mẹ nó, quá biết quyến rũ người khác đi.
”.
Truyện Truyện Teen
“Hả?” Nghiêm Vũ giật mình trợn tròn mắt, cái gì cơ, tiểu hoàng tử quyến rũ người khác?
“Người đàn ông kia vừa lên xe đã bắt đầu quyến rũ cậu Đường, giả vờ ngủ trên xe, sau đó cọ vào lòng cậu Đường, đến khách sạn còn giả vờ ngủ, lúc cậu Đường đưa cậu ta xuống xe cậu ta vẫn không tỉnh lại, con mẹ nó đây là ngủ à, có khác nào chết rồi không, cậu Đường bế cậu ta xuống xe cậu ta còn có thể không tỉnh, lừa ai vậy.
” Mạnh Lâm càng nói càng tức: “Cậu Đường tốt đẹp cứ thế bị cậu ta làm hỏng rồi.
”
“Không… Không phải chứ?” Nghiêm Vũ thật sự không tin lời Mạnh Lâm nói, người ta là tiểu hoàng tử đấy, hơn nữa lúc ở sân bay hắn nhìn ta tiểu hoàng tử rất không thích cậu Đường, vẫn luôn là cậu Đường quyến rũ tiểu hoàng tử.
“Sao có thể không phải được, tôi tận mắt nhìn thấy còn có thể là giả sao, hơn nữa mấy trò của người đàn ông kia tôi chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu rồi, chỉ có cậu Đường không biết chuyện bị cậu ta lừa thôi.
” Mạnh Lâm hừ lạnh một tiếng: “Tôi không hiểu các người đang làm gì luôn ấy, sao có thể để người đàn ông không biết xấu hổ như thế đến gần cậu Đường được, cậu Đường là cháu trai duy nhất của nhà họ Đường, nếu ông cụ biết chuyện không phải sẽ tức chết, lo chết sao.
”
Sau khi nhìn thấy cậu Đường thẳng thừng bế người về phòng, Mạnh Lâm vốn định gọi điện thoại cho ông cụ Đường, nhưng anh ta nghĩ ông cụ Đường đã lớn tuổi, lỡ như giận quá làm nguy hiểm đến tính mạng thì phải làm sao?
Cho nên anh ta vẫn không dám gọi điện thoại.
Nhưng Mạnh Lâm thật sự càng nghĩ càng giận, cho nên lúc này bèn trút giận lên người Nghiêm Vũ.
“Chuyện này liên quan gì đến chúng ta?” Nghiêm Vũ thật sự rất uất ức, người kia là tiểu hoàng tử của nước R, còn là người bọn họ gặp ở sân bay, chuyện này đâu thể trách ông ta được?
“Anh là trợ lý của cậu Đường, cũng là người bảo vệ an toàn cho cậu Đường, tình hình bây giờ thế này sao có thể không liên quan đến anh được? Nếu chuyện thế này truyền ra ngoài, cậu Đường sẽ bị hủy hoại đó anh có biết không?” Mạnh Lâm nghe thấy Nghiêm Vũ biện bạch thì càng tức hơn: “Chẳng lẽ anh không biết hậu quả của chuyện này à?”
Dẫu sao người đời cũng khó chấp nhận được chuyện thế này, huống hồ thân phận cậu Đường còn đặc biệt, thân phận của nhà họ Đường càng đặc biệt hơn, nếu chuyện này thật sự truyền ra ngoài, không chỉ có danh tiếng của cậu Đường bị hủy hoại, danh tiếng của nhà họ Đường chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng.
“Không phải, chuyện này thật sự không liên quan đến tôi, tôi không biết thật mà…” Nghiêm Vũ cảm thấy mình còn oan hơn Đậu Nga nữa, chuyện gì thế này?
“Bây giờ cho anh một cơ hội lập công chuộc tội, rốt cuộc người đàn ông kia là ai?” Mạnh Lâm băn khoăn một lúc lâu, Đường Lăng anh ta không làm gì được, anh ta sợ ông cụ Đường giận nên không dám nói, cho nên cách duy nhất bây giờ là ra tay với người đàn ông kia.
Tuyệt đối không thể để người đàn ông kia hủy hoại cậu Đường được!!
“Anh? Anh muốn… muốn làm gì?” Nghiêm Vũ nhìn thấy điệu bộ này của Mạnh Lâm thì hoảng sợ, Nghiêm Vũ đi theo bên cạnh Đường Lăng lâu như vậy, vẫn hiểu rõ một vài thủ đoạn của tám gia tộc lớn: “Anh đừng có làm bậy.
”
Đó là tiểu hoàng tử của nước R đấy!!
“Anh đừng xía vào chuyện này, anh chỉ cần nói thân phận của người đàn ông kia cho tôi, lúc đó dù có chuyện gì cũng do một mình tôi chịu trách nhiệm, ông cụ Đường có ơn với tôi, tôi nhất định không thể để người đàn ông kia hủy hoại cậu Đường được.
” Lúc nói lời này, Mạnh Lâm hơi híp mắt, rõ ràng đã quyết tâm rồi.
.