Mộ Dung Tri nghe thấy giọng điệu này của Hàn Nhã Thanh thì trực tiếp không chịu nổi, Nhã Thanh nhà anh ta có lúc nào phải chịu ấm ức như vậy, bất kể là ai, tuyệt đối không thể để Nhã Thanh nhà anh bị ức hiếp được.
Thật ra thì Mộ Dung Tri cũng không phải là loại người kích động, anh ta nói những lời này chính là cho thấy thái độ của anh ta, cũng không muốn Hàn Nhã Thanh nói cảm ơn gì với anh ta, cho nên ta lập tức di chuyển chủ đề: “Tối ngày hôm qua mẹ anh chơi mạt chược ngủ quá trễ, bây giờ vẫn còn chưa dậy, còn không biết có chuyện này, nếu như để cho bà ấy biết chuyện này, còn không biết sẽ sốt ruột thành bộ dạng gì đâu.”
Lời nói này của Mộ Dung Tri tuyệt đối là lời nói thật, bà Ngụy vẫn luôn xem Hàn Nhã Thanh là con gái ruột của mình mà đối xử, mỗi lần Hàn Nhã Thanh xảy ra chuyện gì bà Ngụy đều gấp gáp không chịu được.
“Trước tiên cứ giấu giếm dì đi.” Hàn Nhã Thanh hiểu rõ bà Ngụy, Hàn Nhã Thanh cũng có thể tưởng tượng được sau khi bà Ngụy biết chuyện này thì sẽ sốt ruột thành bộ dạng gì.
“Em nói đùa đó hả? Một buổi sáng có ba tin tức được tung ra, hiện tại gần như là tất cả mọi người đều đã biết hết rồi, em cảm thấy có thể giấu diếm mẹ anh được không?” Khóe môi của Mộ Dung Tri nhịn không được mà kéo ra, hiện tại dưới tình huống này đừng nói là che giấu người mẹ khôn khéo của anh ta, chỉ sợ là bà cụ mua thức ăn trên đường cũng đã biết hết rồi.
Lời nói của Mộ Dung Tri làm Hàn Nhã Thanh trầm mặc một lần nữa, chuyện này thật sự quá ầm ĩ, gần như là tất cả mọi người đều biết, đây chính là mục đích của Đường Bách Khiêm à?
Đường Bách Khiêm công khai những chuyện thật giả đó để cho mọi người biết, rốt cuộc là Đường Bách Khiêm muốn làm cái gì?
“Nhã Thanh, em cũng đừng có lo lắng quá, anh sẽ nghĩ biện pháp để đè tin tức ở trên mạng xuống, cũng đè xuống những bình luận ở trên mạng..." Mộ Dung Tri thấy Hàn Nhã Thanh không nói là nào, lập tức hiểu, ý thức được mình đã nói sai, anh ta liên tục nghĩ cách để cứu vớt.
“Không cần đâu.” Hàn Nhã Thanh lại trực tiếp ngắt lời anh ta: “Chuyện này cũng đã rùm beng lên rồi, người có thể nhìn thấy đều đã nhìn thấy được, bây giờ anh có đè xuống ngược lại càng làm cho người ta hoài nghi thêm, còn có thể bị một vài người lợi dụng.”
“À, anh hiểu rồi, vậy thì bây giờ chúng ta cái gì cũng mặc kệ, không làm gì hả?” Trong giọng nói của Mộ Dung Tri rõ ràng có nhiều hơn mấy phần ảo não, anh ta không thích loại cảm giác này.
“Anh ta đã sắp xếp nhiều như vậy, luôn luôn có mục đích, bây giờ chúng ta cứ chờ anh ta đi.” Mắt của Hàn Nhã Thanh hơi nheo lại, từ trước đến nay Đường Bách Khiêm đều là một người sống có mục đích, Đường Bách Khiêm đã sắp xếp hết tất cả đương nhiên có mục đích của anh ta, cô cứ đợi mà xem Đường Bách Khiêm, xem xem rốt cuộc là Đường Bách Khiêm muốn làm cái gì.
Cô nghĩ Đường Bách Khiêm đã có hành động lớn như thế, chắc chắn sẽ không để cô đợi quá lâu.
“Nhã Thanh, em vẫn là Nhã Thanh mà anh biết.” Mộ Dung Tri sửng sờ một chút, sau đó cười, vẻ ảo não hồi lúc nãy đã không thấy đâu nữa. Mặc kệ tình huống như thế nào, chỉ cần có Nhã Thanh ở đây, chuyện lớn hơn nữa cũng không cần phải sợ, không cần phải gấp gáp, Nhã Thanh rồi cũng sẽ có cách giải quyết.
“Nhã Thanh, anh đã điều tra toàn bộ tất cả địa chỉ IP của đám người đang dắt mũi ở trên mạng, phạm vi phân bố có hơi rộng, đông tây nam bắc đều có đủ, anh gửi cho em hết, em xem đi.” Đầu dây bên kia điện thoại, Mộ Dung Tri âm thầm thở ra một hơi, sau đó nhanh chóng gửi tin nhắn qua cho Hàn Nhã Thanh.
Sau khi Hàn Nhã Thanh nhận được tin nhắn, cô mở ra nhìn xem, lông mày có hơi nhíu lại, quả nhiên giống như lời Mộ Dung Tri đã nói, nơi nào cũng có, tại sao lại phân tán như vậy cơ chứ?
Dương Tầm Chiêu cũng nhích lại gần, sau khi nhìn thấy những địa chỉ IP đó, ánh mắt của Dương Tầm Chiêu có hơi chìm xuống.
“Nhã Thanh, anh cảm thấy những người này hẳn không phải là người của Đường Bách Khiêm, có khả năng còn có những người khác.”
“Có người khác?” Nghe thấy lời nói của Dương Tầm Chiêu, Hàn Nhã Thanh nhanh chóng ngước mắt lên nhìn anh, những người trong nhà đồng loạt nhìn về phía Dương Tầm Chiêu.
“Tìm người dắt mũi phân bổ khắp nơi trên cả nước không hề giống như là chuyện Đường Bách Khiêm sẽ làm, tôi cảm thấy đây là đang cố ý, chắc có lẽ vì để phân tán lực chú ý của chúng ta, giống như Mộ Dung Tri vừa mới nói, có dù thế nào đi nữa thì Đường Bách Khiêm cũng sẽ không để cho người ta nhục mạ Nhã Thanh, cho nên tôi cảm thấy còn có một người nữa.” Dương Tầm Chiêu đã sớm nghĩ đến việc này, bây giờ nhìn nội dung Mộ Dung Tri gửi tới lại càng thêm xác định.
“Tầm Chiêu, ý của cháu là có người đang giúp đỡ cho Đường Bách Khiêm, chuyện của dư luận đều là do người này đang thao túng?” Đường Vân Thành nghe thấy lời nói của Dương Tầm Chiêu, mắt nhanh chóng lóe lên: “Cũng không phải là không có khả năng."
“Khả năng còn không chỉ là chuyện khống chế dư luận, cháu cảm thấy phần giám định ba con đó cũng là do người kia giúp đỡ Đường Bách Khiêm làm nó, dựa vào năng lực hiện tại của Đường Bách Khiêm, cháu vẫn luôn cho người theo dõi Đường Bách Khiêm sít sao, Đường Bách Khiêm tuyệt đối không có khả năng tự mình đi đến bệnh viện nổi tiếng tìm bác sĩ nổi tiếng để làm giám định ba con.” Dương Tầm Chiêu nói suy nghĩ lúc nãy của mình ra.
Nghe thấy lời nói của Dương Tầm Chiêu, đám người trong phòng khách đều im lặng một lần nữa.
“Vậy cậu cảm thấy người này sẽ là ai?” Đường Lăng trực tiếp hỏi một câu.
...
“Vậy cậu cảm thấy người này sẽ là ai?” Đường Lăng trực tiếp hỏi một câu, đây mới là trọng điểm, đây mới chính là chuyện mà tất cả mọi người đều muốn biết.
Nếu như có người ở đây đang giúp đỡ cho Đường Bách Khiêm, tìm được người này là chuyện vô cùng quan trọng.
“Những năm gần đây Đường Bách Khiêm luôn ở nước M, phần lớn thế lực của anh ta đều ở nước M, trong nước cũng không có bao nhiêu thế lực, hiện tại người có thể làm ra những chuyện này ở trong nước, nói rõ người này có năng lực nhất định, hẳn còn có lực ảnh hưởng nhất định.” Ánh mắt của Dương Tầm Chiêu lóe lên, sau đó nhanh chóng phân tích.
“Tầm Chiêu nói rất đúng, từ lần trước cậu hủy đi rất nhiều căn cứ của Đường Bách Khiêm ở nước M, thực lực của Đường Bách Khiêm đã không lớn bằng lúc trước, hiện tại Tầm Chiêu vẫn luôn cho người theo dõi Đường Bách Khiêm, nếu như Đường Bách Khiêm làm chuyện gì đó ở trong nước thì đã sớm bị chúng ta phát hiện rồi. Cho nên chắc chắn ở trong đó có người nào đó giúp đỡ Đường Bách Khiêm, mà có thể sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng như thế, còn có thể đưa ra một vấn đề khó cho nhà họ Đường chúng ta, để bây giờ chúng ta không biết phải làm như thế nào, quả thật là người này có chút bản lĩnh.” Đường Lăng vô cùng đồng ý với quan điểm của Dương Tầm Chiêu.
“Hơn nữa chắc chắn là người này rất quen thuộc với chuyện của chúng ta.” Trong con ngươi thâm thúy của Dương Tầm Chiêu có nhiều hơn mấy phần lạnh lùng: “Người đó biết là ngày hôm nay em với Nhã Thanh muốn đi đăng ký kết hôn, người đó biết là hôm nay nhà họ Đường muốn công khai thân phận của Nhã Thanh và bọn nhỏ, nếu không thì không có khả năng những tin tức này được công khai vào buổi sáng.”
“Không có khả năng, người nào biết chuyện của Nhã Thanh cùng với bọn nhỏ? Lúc nãy chúng ta đều đã gọi điện thoại hỏi rồi mà, người biết ngày hôm nay hai đứa đi đăng ký kết hôn, biết ngày hôm nay chúng ta sẽ công khai thân phận của bọn nhỏ và Nhã Thanh cũng chỉ có Trác Thanh và giáo sư Cổ, hai người đó không thể nào giúp đỡ cho Đường Bách Khiêm.” Lông mày của Đường Lăng hơi cau lại, sắc mặt ngưng trọng.