Trong lúc nhất thời mọi người đều trở nên trầm mặc, bởi vì tất cả mọi người đều không biết giờ phút này phải mở miệng như thế nào, cũng không biết nên nói cái gì.
Lúc này biểu cảm của mọi người ai ai cũng đều phức tạp hơn ai, đương nhiên là lần này ánh mắt của mọi người đều cùng nhau nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, ánh mắt đó tương đối phức tạp.
Lần này bao gồm cả ông cụ Đường cũng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, khóe môi của ông cụ Đường giật giật, dường như là muốn nói cái gì đó, nhưng mà cuối cùng lại không nói được một chữ nào.
“Sao vậy, sao vậy? Rốt cuộc là có chuyện gì, mọi người nói một câu cái coi!” Điện thoại của bà cụ Đường không có ở bên người, hơn nữa kính lão của bà cũng không mang theo, tính tình của bà gấp gáp, bây giờ cũng không có kiên nhẫn đi lấy điện thoại của mình nhìn xem, một mặt sốt ruột nhìn mọi người.
“Lần này con cũng không phải là của Tầm Chiêu.” Đường Lăng không đành lòng thấy bà nội của mình sốt ruột, là người đầu tiên mở miệng, chỉ là lời nói đó rõ ràng có chút lạ.
“Cháu nói bậy bạ cái gì đó hả! Cái gì mà con không phải của Tầm Chiêu, đứa bé chắc chắn của Tầm Chiêu, Tầm Chiêu chắc chắn là ba của bọn nhỏ, chuyện này tuyệt đối sẽ không sai đâu!” Bà cụ Đường hung hăng trợn mắt nhìn Đường Lăng: “Lời này mà con cũng dám nói lung tung nữa hả.”
“Bà nội, đây không phải là con nói lung tung, tin tức vừa mới đăng lên, hơn nữa còn có chứng cứ.” Khóe môi của Đường Lăng nhịn không được mà mím lại, chuyện này sao có thể trách trên đầu của anh ta được chứ, có liên quan gì tới anh ta đâu.
“Không có khả năng, tuyệt đối không, không có khả năng, cái gì mà chứng cứ chứ, đều là giả cả thôi, chắc chắn đều là giả.” Bà cụ Đường tuyệt đối không tin chuyện như vậy, cho dù có chứng cứ thì bà cũng không tin, những chứng cứ đó tuyệt đối đều là giả.
Bà tin tưởng Nhã Thanh nhà bà.
“Hiện tại tin tức đã nói con là của người khác, hơn nữa còn có kết quả giám định adn làm chứng minh.” Đương nhiên Đường Lăng biết tin tức vừa mới tung ra là giả, bởi vì lúc trước anh ta đã làm giám định ba con cho Dương Tầm Chiêu và Đường Minh Hạo, Dương Tầm Chiêu và Đường Minh Hạo thật sự là ba con ruột, chuyện này tuyệt đối không sai.
Bây giờ anh ta có biết nó là giả cũng vô dụng, tin tức như thế này sau khi được đưa ra ngoài chắc chắn mọi người đều sẽ tin tưởng vào nội dung tin tức, hơn nữa công ty truyền thông này còn là công ty truyền thông có thẩm quyền.
Đường Bách Khiêm có thể mời được công ty truyền thông này, chỉ sợ lại dùng thủ đoạn không hay, cũng thật sự quá lợi hại.
“Cái gì mà giám định ba con chứ, làm sao còn có giám định ba con nữa?” Bà cụ Đường nghe thấy giám định ba con thì trực tiếp ngây ngẩn cả người: “Bọn họ làm giám định ba con từ chỗ nào ra vậy, hai đứa bé rõ ràng là con của Tầm Chiêu, tại sao lại có giám định ba con với người khác?”
Vấn đề mà bà cụ Đường vừa mới nói là thứ mà mọi người đều muốn biết, đều muốn biết giám định ba con đó đến từ đâu.
“giám định ba con này là do bệnh viện có uy quyền nhất trong nước đã giám định, hơn nữa ở phía trên còn có cả chữ ký của bác sĩ thẩm định uy tín nhất, cho nên cho dù ai nhìn thấy phần giám định ba con này cũng sẽ không hoài nghi nó là giả.” Lúc nãy Đường Lăng đã nhìn rất cẩn thận, chỗ nên chú ý tới anh ta cùng đã chú ý, cho nên anh ta biết rõ sự nghiêm trọng của việc này.
“Đường Lăng nói rất đúng, cho nên chuyện này chỉ sợ là rất nghiêm trọng.” Hiển nhiên Đường Vân Thành cũng đã chú ý tới, lúc này sắc mặt của Đường Vân Thành rõ ràng có chút âm trầm.
“Làm sao có thể, bệnh viện có quyền uy nhất mà tại sao lại làm giả vậy chứ, bác sĩ có quyền uy nhất tại sao lại đưa ra giám định giả, cái này còn có đạo lý không thế.” Bà cụ Đường nghe thấy lời nói của con trai và cháu trai đều nghiêm trọng như vậy, càng gấp không chịu được.
“Bệnh viện nào, bác sĩ nào, có khi nào có vấn đề gì đó không?” Lông mày của ông cụ Đường hơi nhíu lại, vẻ mặt ngưng trọng trông có lẽ càng nghiêm túc hơn.
“Chắc là sẽ không, bệnh viện đó là bệnh viện nổi tiếng, bác sĩ cũng là bác sĩ nổi tiếng, cũng không thể mạo hiểm như vậy đâu, chuyện này một khi bị người ta điều tra ra sẽ trở thành vết nhơ của bệnh viện, bác sĩ đó sẽ trực tiếp bị tước bằng. Cho nên cho dù đối phương có đưa ra điều kiện cao đến đâu thì bọn họ cũng không có khả năng phối hợp với đối phương làm giả nó, chắc chắn là bọn họ dưới tình huống không biết rõ tình hình đã bị đối phương lợi dụng rồi.” Đường Lăng nhanh chóng phân tích, phân tích như thế này rất hợp tình hợp lý, nhưng mà càng như vậy thì đã nói chuyện này càng nghiêm trọng hơn, nếu như thật sự chính là bệnh viện với bác sĩ phối hợp làm giả, vậy thì chuyện này dễ điều tra hơn một chút.
Nhưng mà hiển nhiên đối phương rất cẩn thận.
“Nhưng mà bọn họ lấy cái gì để làm giám định ba con, khoảng thời gian này Vũ Kỳ và Minh Hạo vẫn luôn ở nhà họ Đường..." bà cụ Đường nói được một nửa rồi đột nhiên dừng lại: “Tin tức nói ba của hai đứa nhỏ có phải là người tên Khiêm gì đó không.”
“Đúng vậy, là Đường Bách Khiêm.” Khóe môi của Đường Lăng hơi giật giật, cảm thấy giật mình đối với sự nhìn nhận của bà nội mình, hai tin tức này liên kết cùng một chỗ, tin trước là chồng của Nhã Thanh chính là Đường Bách Khiêm, ba của hai đứa nhỏ đương nhiên cũng là Đường Bách Khiêm rồi, nếu không thì chuyện này sẽ còn hỗn loạn hơn nữa.
Bà cụ Đường đột nhiên không nói gì, nếu như người khác làm giám định ba con thì chắc chắn không có cách nào làm, nhưng mà nếu như là Đường Bách Khiêm, hiển nhiên là có khả năng.
Dù sao thì năm năm qua hai đứa bé vẫn luôn ở nước M cùng với Nhã Thanh, đều ở cùng một chỗ với Đường Bách Khiêm, hơn nữa hiển nhiên Nhã Thanh cũng rất tin tưởng người anh này, hai đứa bé cũng có mối quan hệ không tệ với Đường Bách Khiêm, bình thường chắc chắn sẽ không phòng bị cái gì, cho nên Đường Bách Khiêm muốn lấy máu của Minh Hạo hay là Vũ Kỳ cũng là chuyện có khả năng.
Bà cụ Đường nghĩ đến loại khả năng này, sắc mặt rõ ràng trầm xuống: “Thật sự rất quá đáng, quá đáng quá, tại sao cậu ta lại có thể làm ra loại chuyện giả tạo như thế này, sao cậu ta có thể thêu dệt vô cớ, cậu ta nhất định muốn cố ý chia rẽ tình cảm của Tầm Chiêu và Nhã Thanh...
Bà cụ Đường dừng lại một lần nữa, bà nhanh chóng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, giọng nói sốt ruột: “Tầm Chiêu, cháu đừng tin tưởng những chuyện đó, hai đứa bé tuyệt đối là con của cháu, nếu không thì chúng ta cũng đi làm giám định ba con đi.”
Giờ phút này bà cụ Đường thật sự quá gấp gáp, bà rất sợ hãi hai đứa bé bởi vì chuyện này mà xảy ra hiểu lầm gì đó, hai đứa bé thật vất vả mới có thể ở cùng một chỗ, nhưng tuyệt đối không thể bởi vì chuyện này mà lại tách ra.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu vẫn luôn trầm mặc, giờ phút này nghe thấy lời nói của bà cụ Đường, anh nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn về phía bà cụ Đường: “Không cần đâu, cháu biết bọn nhỏ là con của cháu.”
Liên quan đến chuyện này, Dương Tầm Chiêu tuyệt đối không có bất cứ hoài nghi gì, giấy giám định ba con của Đường Bách Khiêm có thật hơn đi nữa anh cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng vào nó, đương nhiên cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
Con là của anh, điểm này vô cùng vô cùng chắc chắn, lần đầu tiên anh nhìn thấy Đường Vũ Kỳ anh có một loại cảm giác muốn thân thiết từ tận đáy lòng, hơn nữa còn có một loại cảm giác kích động và hạnh phúc. Mặc dù Đường Minh Hạo có hơi xa cách với anh, nhưng mà lúc anh nhìn thấy Đường Minh Hạo, loại cảm giác này cũng rất rõ ràng, hơn nữa lúc ấy Đường Minh Hạo cũng không nói cái gì, anh chỉ vừa nhìn liền xác định đó chính là con trai của anh, tuyệt đối sẽ không sai.