Sau đó bà cụ Đường nhớ tới gì đó: “Ông nói là Cổ Vũ sẽ tới nhà chúng ta? Lần trước ông không thoải mái, tôi mời ông ta, ông ta cũng không tới, còn kêu chúng tôi đưa ông đến bệnh viện, bây giờ ông ta sẽ tự tới?”
Rất rõ ràng bà cụ Đường không tin điểm này lắm, tính tình cổ quái của tên đó bà cũng từng kiến thức rồi.”
“Bây giờ không giống vậy, tôi nghĩ, có lẽ sau này ông ta sẽ thường tới nhà họ Đường chúng ta.” Khóe môi ông cụ Đường thêm vài phần ý cười, cười có chút ý tứ sâu xa.
“Tại sao? Tại sao ông ta phải tới nhà họ Đường chúng ta? Nhà họ Đường chúng ta lại không ai bị bệnh, không cần ông ta, lúc cần ông ta mời ông ta tới thì ông ta không tới, bây giờ không ai bệnh, ông ta tới làm gì?” Bà cụ Đường khẽ hừ lạnh một tiếng, đương nhiên lời này cũng chỉ là đùa mà thôi, dù sao thì nếu Cổ Vũ tới, bà cũng không thể nào đuổi người ta đi.
Hàn Nhã Thanh nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, đôi mắt khẽ lóe lên.
“Ông Cổ thích anh trai, cực kỳ cực kỳ thích anh trai, con nhìn ra.” Đường Vũ Kỳ luôn yên lặng bỗng mở miệng.
“Bảo bối Vũ Kỳ nhà ta làm sao biết?” Bà cụ Đường sững sốt, nhanh chóng quay sang Đường Vũ Kỳ.
“Vì ánh mắt ông ấy nhìn anh trai phát sáng, giống như…” Đường Vũ Kỳ ngẫm nghĩ, sau đó nhớ tới một ví dụ mình cảm thấy thích hợp nhất: “Giống như nhìn thấy cháu ruột của mình vậy.”
“Có sao?” Ánh mắt bà cụ Đường lóe lên, bà nhìn ra Cổ Vũ rất nhiệt tình với bảo bối Minh Hạo nhà bà, nhưng hai mắt phát sáng, như nhìn thấy cháu mình, lời này của Vũ Kỳ có phải hơi khoa trương không.
“Có, bà ơi, thật đó.” Đường Vũ Kỳ rất nghiêm túc gật đầu, rõ ràng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vô cùng chắc chắn với phán đoán của mình.
“Năng lực quan sát của Vũ Kỳ thật tốt, còn nhỏ như vậy, thật lợi hại.” Ông cụ Đường nhìn Đường Vũ Kỳ mặt đầy tán thưởng. Ông cảm thấy lời của cô bé thật sự rất đúng, hình dung cũng rất chuẩn xác!
Nhưng Cổ Vũ không có cháu, đến bây giờ vẫn một mình, ngay cả vợ cũng không có, không con cái, cháu chắt càng không thể nào.
“Ý gì? Cổ Vũ muốn làm gì?” Bà cụ Đường nghe thấy lời của ông cụ Đường thì sắc mặt rõ ràng biến đổi: “Minh Hạo là người nhà họ Đường chúng ta.”
“Dù Cổ Vũ thật sự muốn làm gì thì cũng phải có được sự đồng ý của Minh Hạo, nhà họ Đường chúng ta trước nay luôn tôn trọng ý nguyện của bản thân đứa bé.” Ông cụ Đường thấy bà cụ Đường có chút nôn nóng liền lên tiếng an ủi.
Bà cụ Đường nhìn ông, mắt khẽ lóe, Minh Hạo nhà bà thật quá khiến người khác yêu thích rồi đi?!
Bà bỗng cảm thấy có rất nhiều người muốn tranh bảo bối Minh Hạo với bà!!
“Minh Hạo là con cháu nhà họ Đường ta, vĩnh viễn đều là vậy.” Ông cụ Đường rõ ràng nhìn ra tâm tư của bà, mỉm cười nhìn bà.
Tâm tư bị ông xé mở ngược lại có chút không tự nhiên.
“Minh Hạo bây giờ đã vạch trần bộ mặt giả tạo của ông cụ Dương rồi, bây giờ trên mạng hẳn không còn ai mắng Tầm Chiêu nữa đi?” Bà cụ Đường vội chuyển đề tài, trước đó bà cũng có nhìn thấy những lời trên mạng mắng Dương Tầm Chiêu, mắng kiểu gì cũng có, bà cũng xem không nổi nữa.
“Thưa bà, đã không còn ai mắng cậu ba Dương nữa, đều đang nói về ông bà cụ Dương.” Quản gia vội đáp, mặc dù ông ấy đã lớn tuổi, nhưng lại vẫn chơi điện thoại rất điệu nghệ.
“Thật sao? Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Bà cụ Đường rõ ràng thở phào một hơi, chỉ cần không mắng đứa nhỏ Dương Tầm Chiêu này nữa là tốt rồi, đứa nhỏ Tầm Chiêu này cũng khiến người ta rất đau lòng.
“Có rất nhiều người trên mạng đều đang khen cậu chủ nhỏ, muốn biết thân phận của cậu ấy.” Quản gia thấy bà cụ Đường vui vẻ, bèn lại nói thêm vài câu: “Bình luận trên mạng rất náo nhiệt.”
“Thật sao, mau đưa ta xem.” Bà cụ Đường lập tức hứng thú, đeo kính lão lên, sau đó cầm lấy điện thoại quản gia đưa tới.
Bình luận lúc này thật rất náo nhiệt, có một số người đang mắng ông bà cụ Dương, nhưng phần hơn lại đang nói về Đường Minh Hạo.
Bà cụ Đường thấy những người đó khen Đường Minh Hạo, tâm trạng vô cùng tốt, bà càng xem càng vui vẻ, thấy bình luận hơi thú vị, còn không nhịn được cười.
“Những người này làm sao vậy, sao có thể nói Thanh Thanh của chúng ta như vậy?” Bà cụ Đường kéo tới bình luận liên quan tới Hàn Nhã Thanh trước đó, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Những người này chẳng biết gì cả, chỉ biết nói linh tinh, không xem nữa, không xem nữa.”
Bà cụ Đường trước nay bênh vực người nhà, vô cùng bảo vệ con cháu nhà mình, bà không nhìn nỗi người khác nói không tốt về con cháu nhà họ Đường.
“Bà ngoại, bà cũng biết họ không biết gì, cho nên bà cần gì tức giận với họ chứ?” Hàn Nhã Thanh thấy bà cụ Đường vì chuyện của cô mà tức giận, liền an ủi bà.
Hàn Nhã Thanh cầm điện thoại lên, tiện tay lướt một chút, lúc nhìn thấy những bình luận đó, cô lại chỉ cười nhạt, nói thật lòng, những bình luận này cũng không tính quá đáng, những người này thật ra không có bao nhiêu ác ý.
So với những bình luận về cô trước đây, những thứ này căn bản không tính là gì.
Dù sao cũng là cô luôn cố ý dùng dáng vẻ này để đối mặt với mọi người, hơn nữa cũng là cô cố ý giả ngốc, cho nên thật sự không thể trách những người này.
“Nhưng họ nói thật quá đáng, họ nói con, nói con…” Bà cụ Đường nghĩ tới những lời kia liền tức giận, quá đáng thật, sao có thể nói Thanh Thanh nhà bà như vậy.
Thanh Thanh nhà bà rõ ràng ưu tú như thế, xinh đẹp như thế, còn lợi hại như thế, sao lại bị họ nói thành như vậy.
“Bà ngoại, những bình luận này không có ác ý gì, hơn nữa cũng chỉ là ít ỏi những bình luận về con thôi, rất nhanh sẽ bị nhấn chìm, nếu không phải bà lướt nhiều thì căn bản sẽ không nhìn thấy, bà xem phía sau đều không có bình luận về con, cho nên bà thật sự không cần vì chuyện này mà tức giận.” Hàn Nhã Thanh nói là sự thật, chuyện hôm nay cô không phải trọng điểm, cho nên những bình luận về cô thực sự rất ít, chỉ là bà cụ Đường quá để ý tới cô, nên nhìn thấy những thứ này liền tức giận.
“Bây giờ Tầm Chiêu đã mở buổi họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, vậy mối hôn sự với Quỷ Vực Chi Thành mà ông cụ Dương định cho nó nó có thể không cần để ý nữa, vậy chuyện của Tầm Chiêu và Thanh Thanh có phải nên làm rồi không, còn có hai đứa bé, Tầm Chiêu và Thanh Thanh ở bên nhau, thân phận của hai đứa bé cũng có thể công khai rồi, cũng là lúc cho hai đứa bé một thân phận quang minh chính đại rồi.” Bà cụ Đường là kiểu người cực kỳ bênh người nhà, bà tuyệt đối không cho phép đứa bé nhà mình chịu bất kỳ ủy khuất nào.
Trước đây chuyện của Thanh Thanh và Tầm Chiêu không giải quyết hoàn toàn, thân phận của đứa bé không tiện công khai, bây giờ tình hình không vậy nữa, chỉ cần Thanh Thanh và Tầm Chiêu ở bên nhau, đứa bé liền có một thân phận quang minh chính đại.
“Còn có thân phận của Thanh Thanh, chúng ta cũng nên công khai với bên ngoài rồi, cũng để mọi người nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Thanh Thanh chúng ta, chọc mù mắt họ.” Rất rõ ràng, bà cụ Đường vẫn rất để ý những bình luận trên mạng về Hàn Nhã Thanh.
Vừa rồi Thanh Thanh nói những bình luận về cô cực kỳ ít, nhưng dù ít cũng không được, sau này, những thứ ít ỏi này cũng không thể xuất hiện.
Thanh Thanh nhà bà ưu tú như vậy, lợi hại như vậy, dựa vào cái gì mà bị nói thành như thế.
Còn có những lời ông bà cụ Dương sỉ nhục Thanh Thanh nhà bà trước đây, bà phải khiến họ nhìn xem, Thanh Thanh là con cháu nhà họ Đường họ, bà phải xem xem họ còn dám bắt nạt Thanh Thanh nhà bà không?
“Chúng ta tìm một cơ hội, công khai thân phận của Thanh Thanh, công khai thân phận đứa bé, hơn nữa chuyện này phải càng nhanh càng tốt.” Bà cụ Đường trước nay tính tình nghe tiếng gió liền xem như đã mưa, bà nghĩ tới chuyện này liền lập tức muốn đi làm, bà không thể để đứa bé tiếp tục chịu ủy khuất nữa!!
“Tầm Chiêu, con có ý gì?” Ông cụ Đường nghe thấy lời của bà cụ Đường, ánh mắt khẽ lóe, không lập tức thể hiện thái độ, mà là hỏi ý của Dương Tầm Chiêu.
Dù sao thì đây cũng là chuyện của anh, đứa bé cũng là con anh, mặc dù ông cũng đồng ý với ý kiến của bà cụ Đường, nhưng vẫn phải trưng cầu sự đồng ý của anh.
Dương Tầm Chiêu hôm nay mới mở cuộc họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, mặc dù Minh Hạo đã vạch trần sự giả tạo của ông cụ Dương, nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn có khả năng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió bất cứ lúc nào.
Lúc này bất kể chuyện gì cũng có khả năng dẫn tới vấn đề khác, hơn nữa ông cụ Dương và bà cụ Dương cũng tuyệt đối không phải người an phận, họ cực kỳ có khả năng sẽ lợi dụng tình hình nào đó để gây ra phiền phức cho Dương Tầm Chiêu.