Đương nhiên cậu tư Tịch vẫn chưa biết chuyện anh ba nhà mình không chỉ gọi cho anh ta mà còn gọi cho rất nhiều.
Cậu ba Dương cố tình muốn khoe khoang!!
Cậu tư Tịch vẫn không quá tin tưởng, cho nên anh ta cố ý nhìn nhật ký cuộc gọi, sau khi cậu tư Tịch thật sự xác nhận cậu ba dương gọi điện thoại đến thì khóe môi giật giật, rốt cuộc hôm nay là ngày đặc biệt gì, anh ba lại tự mình gọi điện thoại gọi bọn họ đi uống rượu?
Bình thường Tào Du là người gọi điện thoại cho bọn họ, đôi khi anh ba còn vắng mặt, trước kia anh ba tuyệt đối sẽ không tích cực như thế.
Cho nên Tịch Xuyên chắc chắn đã xảy ra chuyện vô cùng nghiêm trọng. Xin ủng hộ chúng tôi tại { T RÙMtruyện. COM }
Tuy rằng hiện tại trời đã khuya nhưng cậu tư Tịch không hề do dự, anh ta đứng lên tiện tay cầm theo áo khoác rồi ra ngoài. Đúng lúc hôm nay anh ta có chuyện phải xử lý, không đến chỗ Hứa Dinh Dinh.
Sau đó cậu ba Dương lại gọi cho cậu hai Trác, cậu năm Tào, thậm chí cậu ba Dương còn gọi cho cậu bảy, nói cậu bảy cũng đi uống rượu.
Cậu sáu Lam đang ở nước ngoài nên không đến được, cậu ba Dương mới không gọi cho cậu sáu Lam.
Đương nhiên cậu ba Dương cũng không gọi cho Đường Lăng, bởi vì Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ vẫn luôn ở nhà họ Đường, Đường Lăng chắc chắn biết chuyện này, Đường Lăng vẫn không nói cho anh biết, anh nhất định sẽ từ từ tính chuyện này với Đường Lăng.
Đương nhiên Đường Lăng đã biết chuyện nên cậu ba Dương không có gì để khoe khoang ở trước mặt Đường Lăng.
Tốc độ của Tịch Xuyên rất nhanh, không đến nửa tiếng đã đến Danh Tước, bọn họ thường xuyên tụ tập ở chỗ này, đây là địa bàn của Tào Du nên rất an toàn và yên tâm.
Lúc Tịch Xuyên đến thì gặp cậu hai Trác, Tịch Xuyên nhìn thấy cậu hai Trác thì khiếp sợ, không phải chứ? Chuyện gì đã xảy ra?
Anh ba còn cố ý gọi anh hai đến đây?
"Anh hai, anh cũng đến sao? Anh ba gọi cho anh sao?" Tịch Xuyên cảm thấy chuyện hôm nay thật sự rất kỳ lạ, anh ba đột nhiên là nổi điên gì vậy?
Trước kia anh ba không hề tích cực với mấy buổi tụ tập như vậy, trong khoảng thời gian này anh ba liên tục vắng mặt, rất ít có mặt tụ tập với bọn họ, đây là lần đầu tiên anh ba chủ động tụ tập mọi người.
"Phải, thằng ba đột nhiên gọi điện thoại nói tôi đến đây, không nói gì cả, không thể hiểu được, cũng không biết là chuyện gì?" Cậu hai Trác hơi nhíu mày, có vẻ mệt mỏi, có lẽ anh ta đang ngủ bị đánh thức, nhưng cậu hai Trác vẫn không chút do dự chạy tới.
Bởi vì cậu hai Trác và cậu tư Tịch giống nhau, cậu ba Dương đột nhiên gọi điện thoại gọi mọi người đến, chuyện này thật sự quá kỳ lạ, cậu hai Trác cũng nghĩ có thể đã xảy ra chuyện nghiêm trọng gì đó.
"Hiếm khi hôm nay tôi không phẫu thuật nên tan làm sớm, muốn nghỉ ngơi một chút, kết quả bị thằng ba đánh thức, điện thoại của tôi đã mở chế độ im lặng, thằng ba vẫn gọi đến, tôi quen biết thằng ba lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên tôi biết thằng ba lại kiên nhẫn như thế, tôi nghĩ thằng ba có chuyện lớn, cho nên đến đây xem sao." Bình thường cậu hai Trác bận phẫu thuật nên không thể tan làm đúng giờ, hơn nữa danh tiếng của cậu hai Trác vang dội, người tìm anh ta phẫu thuật rất nhiều, cậu hai Trác hiếm khi được nghỉ ngơi một ngày, không ngờ cậu ba Dương lại phá hủy nó.
"Em cũng thấy anh ba có chuyện lớn, nhưng em thật sự nghĩ không ra được anh ba có chuyện gì? Chẳng lẽ anh ba phá sản?" Tịch Xuyên thật sự tò mò, rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì.
Anh ta nghĩ chuyện nghiêm trọng của anh ba thì chỉ có phá sản thôi đúng không? Lần trước anh ta chuyển cổ phần qua cho Hứa Dinh Dinh, gần đây anh ta luôn ở bên cạnh Hứa Dinh Dinh, không quan tâm chuyện công ty, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này anh ba làm cho công ty phá sản?
"Làm cho cậu ta phá sản? Sợ là không phải một việc dễ dàng? Cậu cảm thấy ai có năng lực đó chứ?" Cậu hai Trác nhìn Tịch Xuyên một cái, khóe môi không nhịn được cong lên, nếu thằng ba phá sản thì thật sự là chuyện nghiêm trọng, nhưng quan trọng là ai có thể làm cho thằng ba phá sản?
"Vậy cũng đúng." Tịch Xuyên liên tục gật đầu, với năng lực của anh ba, với thực lực và thế lực của anh ba thì người bình thường rất khó làm cho anh ba phá sản.
"Chẳng lẽ chị dâu không cần anh ba nữa?" Hai mắt Tịch Xuyên lóe lên, đột nhiên lại nghĩ tới một khả năng khác, chuyện này nghiêm trọng không thua kém với việc anh ba phá sản!!
Cậu hai Trác hơi giật mình, nhíu mày lại: "Nếu thật sự như vậy thì đáng đời cậu ta, ai bảo cậu ta rảnh rỗi ly hôn chứ."
"Anh hai, ly hôn không phải ý của anh ba, là chị dâu, chị dâu thừa dịp anh ba không ở đây đã đi tìm thư ký Lưu xử lý việc ly hôn." Tịch Xuyên nghe cậu hai Trác nói thì không nhịn được giải thích cho cậu ba Dương, anh ta biết rõ chuyện anh ba ly hôn nhất, thật sự không phải ý của anh ba.
"Vậy cũng do thằng ba làm." Trong chuyện này, thái độ của cậu hai Trác và Đường Lăng giống nhau, tuy rằng lúc trước Hàn Nhã Thanh thừa dịp Dương Tầm Chiêu không ở thành phố A làm thủ tục ly hôn, nhưng nếu trước đó Dương Tầm Chiêu không làm những chuyện đó thì Hàn Nhã Thanh có thể ly hôn sao?
Nếu không phải Dương Tầm Chiêu tự mình làm thì sao Hàn Nhã Thanh có thể ly hôn được?!
Cho nên chuyện này vẫn phải trách Dương Tầm Chiêu.
Tịch Xuyên im lặng, anh ta ngầm thừa nhận lời anh hai nói.
"Anh hai, anh nói xem có phải chị dâu thật sự không cần anh ba đúng không? Nếu thật sự như vậy, anh ba phải làm sao bây giờ?" Tịch Xuyên càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất cao.
"Có thể làm gì chứ? Hiện tại cô ấy là em gái của anh cả, cô cả nhà họ Đường, vừa có ngoại hình lẫn tài năng, gia thế hiển hách, nếu cô ấy không cần thằng ba thì thằng ba còn có thể ép buộc cô ấy sao?" Giọng điệu của cậu hai Trác nói vô cùng chắc chắn, trước kia Dương Tầm Chiêu còn có thể ép buộc Hàn Nhã Thanh, nhưng hiện tại với thân phận của Hàn Nhã Thanh thì Dương Tầm Chiêu có thể ép buộc sao?
"Anh hai, sao em cảm thấy anh giống như cười trên nỗi đau của người khác vậy?" Tịch Xuyên nhìn cậu hai Trác, khóe môi giật giật, không phải anh hai nên nghĩ cách giúp đỡ anh ba sao, ngược lại còn cười trên nỗi đau của người khác?
"Ừ, cậu nói không sai, hiếm khi thằng ba ăn quả đắng, chẳng lẽ cậu không muốn xem trò hay sao?" Cậu hai Trác cũng không phủ nhận, ngược lại trực tiếp thừa nhận.
Lúc này cậu hai Trác và Tịch Xuyên đi vào phòng, cậu năm Tào và cậu bảy đã ở trong phòng, chỉ có cậu ba Dương chưa tới.
Cậu bảy nghe nói trò hay nên tinh thần lập tức tỉnh táo: "Anh hai, xem trò hay gì? Chỗ nào có trò hay?"
"Chẳng lẽ hơn nửa đêm anh ba gọi chúng ta đến đây để xem trò hay sao? Anh hai nói nhanh lên, rốt cuộc có trò hay gì?" Cậu năm Tào đầy tò mò: "Em muốn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà anh ba cố ý gọi điện thoại nói chúng ta đến đây?"