Sau đó, Hàn Nhã Thanh trực tiếp đóng cửa phòng lại trước mặt cậu ba Dương.
Sau đó... Không có sau đó nữa...
Cậu ba Dương nhìn căn phòng khép chặt, sững sờ, ngây ngốc...
Anh không dám tin, anh lại cứ như vậy bị đuổi ra ngoài? Bị cô không nể nang gì đuổi ra ngoài?
Cậu ba Dương đứng ngoài cửa, âm thầm hít thở, cố hết sức để bản thân bình tĩnh lại. Mặc dù nói cô và anh kết hôn chưa lâu nhưng đối với cô, anh vô cùng hiểu cô.
Với tính cách của cô, càng ép, cô sẽ tránh anh càng xa, cho nên, chuyện này không thể vội vàng...
Người anh cũng đã lấy về rồi, anh cũng không cần phải gấp gáp giờ phút này làm gì, sau này, có thời gian sẽ từ từ “tính sổ” với cô!
Đến lúc đó, nợ cũ, nợ mới, anh sẽ tính với cô sòng phẳng một lượt!
Trong phòng, Hàn Nhã Thanh đợi một lát, thấy bên ngoài không có bất cứ động tĩnh gì nữa, lúc này, cô mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô cầm tóc của Dương Tâm Chiêu và hai cục cưng đi giám định AND, kết quả giám định chứng minh Dương Tâm Chiêu không phải là người đàn ông năm năm trước. Theo lí mà nói, cô nên yên tâm mới đúng, nhưng không biết vì sao cô lại cảm thấy có chút bất an?!
Hơn nữa, cô bây giờ càng không nghĩ ra, Dương Tâm Chiêu vì sao không nên cưới cô. Lần trước đến nhà cổ của nhà họ Dương, ông cụ Dương và bà cụ Dương vô cùng không hài lòng về cô. Thật ra với tình hình của cô bây giờ, hai vị trưởng bối nhà họ Dương phản đối cũng là bình thường.
Cô đã sớm dự đoán được sẽ xảy ra tình huống như vậy. Cô có thể nghĩ đến, thì Dương Tâm Chiêu nhất định cũng có thể nghĩ đến.
Với thái độ chán ghét của ông cụ Dương đối với cô, anh cưới cô, đối với việc anh lấy ra cổ phân của Dương thị rõ ràng không giúp ích được gì, chỉ sợ ngược lại sẽ kéo chân anh mà thôi.
Cho nên, cô thật sự không nghĩ ra lý do Dương Tâm Chiêu cưới cô?
Anh không phải còn có mục đích khác đấy chứ? Nếu đúng như vậy, cô càng phải thận trọng, cẩn thận hơn mới được.
Dù sao cũng không thể mắc mưu của anh, không thể bị anh lừa được!!
Trong lúc Hàn Nhã Thanh đang suy nghĩ, điện thoại đột nhiên vang lên. Hàn Nhã Thanh cầm lấy điện thoại, nhìn thấy cuộc gọi video của bé Kỳ, sắc mặt vốn hơi ngưng trọng, lập tức trở nên dịu dàng.
Hàn Nhã Thanh không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào bên ngoài, nhưng trong lòng cô vẫn có chút không yên tâm, cho nên cô cầm điện thoại đi tới ban công, sau đó mới nghe.
“Mami, tối nay mẹ vẫn đến thăm Vũ Kỳ chứ?” Video vừa được kết nối, giọng nói ngọt ngào, mềm mại của bé Kỳ lập tức truyền đến, vô cùng dễ nghe, vô cùng thoải mái.
“Cục cưng, tối nay mami không thể qua được, con phải nghe lời mẹ Dinh, được không?” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng thở dài một hơi, cô cũng muốn ở bên cục cưng, nhưng hôm nay rõ ràng không được.
Mặc dù cô đuổi Dương Tâm Chiêu ra khỏi phòng, Dương Tâm Chiêu cuối cùng cũng không làm gì cô, nhưng nếu bây giờ cô đi ra ngoài, cả đêm không về, nhất định không thể được.
“Vâng, con biết rồi, mẹ phải ở bên chồng, anh trai nói rồi, đối với mẹ, chồng cũng rất quan trọng, cho nên mẹ phải chăm sóc chồng thật tốt nha, Vũ Kỳ có thể tự mình đi ngủ ạ.” Vốn dĩ Hàn Nhã Thanh còn cho rằng Vũ Kỳ sẽ không vui, sẽ làm nũng với cô, để cô qua đó, nhưng Hàn Nhã Thanh không ngờ, bé Kỳ lúc này lại vô cùng “Trượng nghĩa”
“Anh trai còn nói gì với con nữa?” Ánh mắt Hàn Nhã Thanh chợt lóe lên, đây không phải là phong cách của bé Kỳ, Minh Hạo rốt cuộc đã nói gì với con bé?
“Anh trai nói, chồng của mẹ chính là ba của bọn con. Để sau này ba cũng thích bọn con, thì nhất định phải hi sinh mẹ. Để mẹ ở bên chồng nhiều hơn, mẹ chăm sóc chồng thật tốt, chăm sóc khiến bà vui vẻ, thì ba sẽ thích bọn con.” Bé Kỳ nói hết những lời anh trai nói với mình ra cho cô nghe.
Khóe môi Hàn Nhã Thanh không nhịn được khẽ co rút, những lời này vì sao lại nghe có vẻ giống như cô đang bị hai cục cưng đem gởi bán vậy.
“Mẹ, mẹ nhất định phải làm cho chồng vui vẻ, nhưng ngàn vạn lần không được chọc chồng tức giận nhé.” Bé Kỳ rất không yên tâm dặn dò Hàn Nhã Thanh. Ôi, thật sự lo lắng mà.
Hàn Nhã Thanh: “..."
Hàn Nhã Thanh trong chốc lát không biết còn có thể nói gì.
“Mẹ, con không làm phiền hai người nữa. Bye bye!” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ còn không đợi Hàn Nhã Thanh nói gì, đã dứt khoát cúp điện thoại.
Hàn Nhã Thanh nhìn điện thoại đã bị ngắt kết nối, trong chốc lát còn chưa kịp định thần lại. Bé Kỳ thích dính lấy cô nhất lại cứ như vậy ngắt điện thoại của cô?
Cô có chút không dám tin!!
“Em lại gọi điện thoại cho mẹ?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vừa cúp điện thoại xong, Đường Minh Hạo đi đến, nhìn thấy dáng vẻ em gái nhà mình, thằng nhóc đoán ra ngay.
“Anh trai, lần này em không có làm phiền mẹ, em chỉ nói với mẹ vài câu rồi cúp điện thoại ngay rồi. Hơn nữa, em nghe thấy mẹ chỉ có một mình.” Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh trai mình, cười cô cùng ngọt.
Cô bé biết, chỉ cần cô bé cười, anh trai nhất định sẽ không giận.
Đường Minh Hạo nghe được lời cô bé nói, hơi ngẩn người, nhất thời không nói chuyện, không biết đang nghĩ gì.
“Anh trai, không phải anh nói muốn đưa em đi gặp ba sao? Khi nào chúng ta đi vậy?”
Đường Vũ Kỳ đi đến trước mặt anh trai, gương mặt mong đợi nhìn thằng nhóc.
“Em yên tâm, anh trai đã đồng ý với em rồi, nhất định sẽ làm được.” Đường Minh Hạo nhìn cô bé, gương mặt mang theo ý cười: “Anh đang lên kế hoạch cho chuyện này rồi.”
Thằng nhóc đã đồng ý với em gái rồi, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Mặc dù Dương Tâm Chiêu không phải là ba ruột của họ, nhưng mẹ dù sao cũng đã kết kết hôn với Dương Tâm Chiêu rồi, em gái nói muốn gặp Dương Tâm Chiêu.
Là anh trai, thằng nhóc đương nhiên không thể để em gái mình thất vọng rồi. Hơn nữa, thằng nhóc cũng vừa khéo có thể kiểm định giúp mẹ, nhìn thử xem Dương Tâm Chiêu rốt cuộc có thích hợp với mẹ hay không.
Cho nên, lần gặp mặt này nhất định phải tới.
Về phần gặp như thế nào? Chuyện này thằng nhóc cũng đã lên kế hoạch mấy ngày rồi. Về cơ bản đã vạch xong kế hoạch, chỉ cần đợi cơ hội thích hợp là có thể thực hiện rồi.
“Thật ư, tốt quá rồi.” Đường Vũ Kỳ nghe được lời của anh trai, gương mặt nhỏ nhắn lập tức cười rộ lên, nhưng ngay sau đó, bạn nhỏ Đường Vỹ Kỹ lại có chút lo lắng: “Anh, anh nói xem ba sẽ thích chúng ta chứ? Sẽ tiếp nhận chúng ta chứ?”
Đường Minh Hạo khẽ ngẩn người, đối với câu hỏi này, trong chốc lát, thằng nhóc cũng không biết trả lời như thế nào. Bởi vì thằng nhóc không hiểu rõ Dương Tầm Chiêu, gần đây, thằng nhóc cũng chỉ lên mạng tìm hiểu được một chút thông tin liên quan đến Dương Tâm Chiêu mà thôi.
Nhưng thông tin trên mạng liên quan đến Dương Tâm Chiêu rất ít.
“Em gái đáng yêu như vậy, bất cứ ai gặp rồi cũng sẽ thích.” Đường Minh Hạo có chút né tránh câu hỏi của em gái. Thằng nhóc tin rằng, em gái mình đáng yêu như vậy, bất cứ ai gặp cũng sẽ thích cô bé, nhưng về phần Dương Tâm Chiêu có tiếp nhận anh em họ hay không, thằng nhóc thật sự không dám chắc.
Nhưng, nếu Dương Tâm Chiêu không thể tiếp nhận em gái, sau này em gái sẽ do thằng nhóc nuôi, với tư cách là anh trai, thằng nhóc có đủ năng lực nuôi dưỡng em gái.
Đương nhiên, có một vài chuyện vẫn cần phải sau khi gặp Dương Tâm Chiêu rồi mới nói tiếp được. Thằng nhóc cảm thấy, mình đã lên kế hoạch như vậy rồi thì nhất định phải nắm chắc một số chuyện.
Thằng nhóc nên tìm cơ hội thích hợp đi gặp Dương Tầm Chiêu, có một số chuyện, mình nhất định phải mặt đối mặt nói chuyện rõ ràng.
- -----
5 chương hôm nay hết rồi ^^.
Để cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhiệt tình, 2 ngày cuối tuần team sẽ chuẩn bị cho mọi người một món quà siêu to khổng lồ. Hẹn mọi người ngày mai nha. ๑•̀ㅁ•́๑